Làng Truyện Chữ
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
Đăng nhập Đăng ký
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
  • BTV Đề Cử
  • Ngôn Tình
  • Tu Chân
Đăng nhập Đăng ký
Trước
Sau

Chương 4 Ngu Thính Cẩm đụng phải đinh

  1. Trang chủ
  2. [Dịch] Nương nương tỉnh mộng nhân gian, cung đấu từng bước tất thắng
  3. Chương 4 Ngu Thính Cẩm đụng phải đinh
Trước
Sau

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Shopee Promotion

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.

Chương 4 Ngu Thính Cẩm đụng phải đinh

 Chương 4: Ngu Thính Cẩm đụng phải đinh

Tào Bân ngự tiền dẫn cung nhân lặng lẽ lui ra ngoài.

Phi Vãn bị nam nhân kéo vào lòng, bước vào trong trướng gấm.

Một phòng xuân sắc nồng đượm.

Mộng đẹp triền miên.

Lần này, không có sự cướp đoạt và chiếm hữu thô bạo, động tác của Hoàng đế thậm chí còn có chút dịu dàng.

Được bao bọc bởi hơi thở nóng rực của nam nhân đang độ sung mãn, môi lưỡi cũng bị hôn chặt, Phi Vãn chỉ cảm thấy hô hấp như sắp bị đối phương nuốt chửng.

Bức màn la màu vàng rực rỡ thêu hình rồng lượn lờ đâm vào mắt nàng đau nhức.

Nam nhân nặng nề đè lên người, dùng lực đưa nàng chìm vào hết đợt run rẩy tê dại này đến đợt khác.

Phi Vãn lại tỉnh táo biết rõ.

Thứ đè lên nàng, không chỉ có người nam nhân trước mắt này.

Mà là phú quý hoàng quyền đỉnh cao chí tôn, là rào cản thiên nhiên mà vạn vạn người trên thế gian khó lòng vượt qua.

Cũng là thang trời để nàng thay đổi vận mệnh.

“Bệ hạ. . .”

Nàng rên rỉ, cánh tay mềm mại bám chặt vào vai lưng nam nhân.

Thân thể trầm luân, đôi mắt sáng quắc.

. . .

Đêm nay, không có lần thứ hai.

Ngay cả khi Phi Vãn có thể cảm nhận sâu sắc sự lưu luyến của nam nhân đối với mình.

Rút lui kịp thời, chính là để sau này tiến bước tốt hơn.

Lúc xong việc gọi nước, nhân lúc cung nhân ngự tiền lau rửa cho Hoàng đế, bản thân nàng liền nhanh nhẹn dọn dẹp xong, mau chóng mặc quần áo chỉnh tề, lui tới cửa nội điện.

Cúi người dập đầu, nhẹ giọng bái biệt.

“Nô tỳ tạ Bệ hạ vũ lộ long ân, cung chúc Bệ hạ đêm dài mộng đẹp, phúc trạch miên trường.”

Tiêu Ngọc đang nửa nhắm mắt tựa vào đầu giường, mặc cho cung nhân hầu hạ, nghe tiếng liền ngạc nhiên mở mắt, chỉ thấy bóng lưng thiếu nữ áo xanh lướt đi.

Như mây trôi ra khỏi núi, nỉ non phong lưu.

Cũng như mây trôi, khó lòng nắm bắt trong tay.

Trong lòng Tiêu Ngọc chợt thoáng qua một chút mất mát mà chính hắn cũng khó nhận ra.

Định gọi nàng lại, nhưng rồi lại kiềm chế được.

Đây là Thần Càn điện, việc ghi chép thị tẩm nghiêm ngặt hơn ở cung của các phi tần. Nếu gọi nước hai lần, e rằng không quá mấy ngày đám ngự sử trong triều sẽ dâng tấu chương.

Thái Tổ gia định ra quy củ con cháu không được tham dâm, khiến cho đám ngôn quan rảnh rỗi sinh nông nổi kia có được cái cớ đầy lý lẽ.

Giống như lần trước ở Xuân Hi cung phóng túng một lần, cung nhân không ai truyền ra nửa lời, mới tránh được phiền phức.

Cho nên đêm nay, tốt nhất không nên quá giới hạn.

Hơn nữa, cũng chỉ là một cung tỳ mà thôi.

Dù có khiến người ta dư vị đến đâu, cũng không đáng để hắn liên tiếp phá lệ vì nàng.

Tiêu Ngọc chuyển ý nghĩ, rồi lại nhắm mắt.

Đến khi Ngu Thính Cẩm vào điện, hắn đã dọn dẹp xong và nằm xuống lần nữa.

Ngu Thính Cẩm chui vào màn trướng, nhìn thấy sắc mặt không chút gợn sóng, vui giận khó đoán của Hoàng đế.

“Bệ hạ không vui sao? Hay là do con bé kia hầu hạ không chu toàn?”

Nàng ta cẩn thận hỏi thăm.

Tiêu Ngọc liếc nhìn nàng ta.

Nhướn mày: “Cũng được.”

Ngu Thính Cẩm cảm thấy không vui trước sự thỏa mãn không hề che giấu trong ngữ khí của Hoàng đế.

Thấy Hoàng đế không có vẻ không vui, liền to gan tự mình không vui lên:

“Bệ hạ hài lòng với con bé đó đến vậy sao? Nhìn người kìa!”

Nàng ta làm nũng, rúc đầu vào lòng Hoàng đế.

Hai tay quàng lấy cổ vai hắn.

Mỹ nhân trong lòng thở ra hơi thở như lan, Tiêu Ngọc nhìn dáng vẻ nũng nịu của nàng ta, nhưng trước mắt lại không tự chủ được mà hiện lên gương mặt thanh đạm nhu hòa của Phi Vãn.

Gương mặt trắng bệch nhàn nhạt kia, làn môi mềm mại, màu hoa anh đào nhạt.

Không giống như đôi môi đỏ rực rỡ của Xuân Quý phi.

Nhưng dáng vẻ rơi lệ mất khống chế khi thừa sủng của tỳ tử kia, lại điên cuồng hơn chủ tử của nàng.

Thân thể Tiêu Ngọc hơi nóng lên.

Nhưng nhớ tới tổ chế, ngữ khí liền kiềm chế lạnh nhạt đi.

“Giờ không còn sớm, ngủ đi.”

Ngu Thính Cẩm đụng phải đinh, trong lòng đại hận.

Nhìn sắc mặt Hoàng đế, không dám dây dưa thêm nữa.

Rõ ràng nhìn ra nam nhân có ý động, bản thân lại không thể mồi lửa thành công.

Tiện tỳ!

Quy củ tổ chế nàng ta hiểu, biết Hoàng đế không quá khả năng sẽ cùng nàng ta thế nào nữa.

Nhưng vẫn ghi hận Phi Vãn một vố thật nặng.

“Quỳ đấy.”

Trở về Xuân Hi cung, Ngu Thính Cẩm ngồi trước bàn trang điểm để người hầu hạ chải chuốt, bắt Phi Vãn quỳ dưới chân.

Nàng ta trang điểm hai khắc đồng hồ, Phi Vãn cũng quỳ trên nền đất cứng hai khắc đồng hồ.

Lại dùng xong bữa sáng.

Sau đó cũng không bảo đứng lên, chỉ dặn dò Vân Thúy: “Ngươi vết thương mới lành, không cần theo hầu, ở lại canh giữ đi.”

Nàng ta vịn tay một cung nữ khác là Bàn Nhi, đi tới cung Hoàng hậu thỉnh an sáng sớm.

Phi Vãn tiếp tục quỳ.

Trong phòng yến tiệc ở chính điện chỉ còn lại nàng và Vân Thúy.

Nàng biết, đây là Ngu Thính Cẩm cố ý.

Chuyên môn cho Vân Thúy cơ hội dạy dỗ nàng.

Ngu Thính Cẩm xưa nay là loại người chuyện xấu gì cũng không nói, chuyện ác gì cũng không làm ngoài mặt, nhưng luôn có thể đạt được mục đích trừng phạt nàng.

Quả nhiên Vân Thúy cách khung cửa sổ sa thấy đoàn người của chủ tử đã ra cửa, liền quay mặt lại, hằn học nhổ một bãi nước bọt vào Phi Vãn.

“Tiện tỳ, xem ngươi trốn được bao lâu, cuối cùng cũng có ngày rơi vào tay ta!”

Ả vén tay áo lên, lao tới tát một bạt tai thật mạnh.

Đánh cho Phi Vãn ngã nhào xuống đất.

Gò má trắng bệch lập tức hiện lên mấy dấu ngón tay đỏ tươi.

Vân Thúy túm tóc lôi nàng dậy, vả trái vả phải liên tiếp thêm mấy bạt tai nữa.

Cả gương mặt Phi Vãn sưng đỏ lên.

Trâm cài lỏng lẻo tóc tai rối bời, vô cùng thảm hại.

“Vân Thúy tỷ tỷ tha mạng!”

Phi Vãn lớn tiếng khóc lóc van xin.

Hai tiểu cung nữ trực bên ngoài cửa nghe thấy động tiếng liền thò đầu vào xem, bị Vân Thúy mắng cho một câu, vội vàng rụt đầu lại.

Vân Thúy là đại cung nữ đứng đầu bên cạnh Xuân Quý phi, dù mấy ngày trước bị quở trách một trận, nhưng vẫn có thể diện, vẫn có thể trở lại hầu hạ bên cạnh chủ tử.

Ả đánh người, ai dám ngăn cản.

“Gan ngươi thật sự lớn rồi, còn dám la hét lớn tiếng sao?”

Vân Thúy dùng sức nhéo mạnh vào người Phi Vãn mấy cái, hạ thấp giọng hận thù nói:

“Đợi nương nương sau này hiểu ra, những lời đó đều là ngươi đâm thọc, không có chuyện mà dựng chuyện, ngươi hãy chờ chết đi!”

Ả hận thấu Phi Vãn.

Ngu Thính Cẩm riêng tư thực sự không giống như vẻ thiên chân hiền lành bên ngoài, nhưng đối đãi với ả – nha hoàn thiếp thân từ nhỏ đến lớn này vẫn luôn không tệ.

Mấy ngày trước là lần đầu tiên, nổi trận lôi đình với ả như thế, còn đánh ả một trận trượng.

Trước mặt đám cung nhân đầy viện, ả thật sự vừa đau vừa mất mặt.

Ả vì vết thương mà phát sốt mấy ngày, hôm kia mới khá lên đôi chút, nhờ Hà cô cô cầu tình mới được về bên cạnh chủ tử.

Phi Vãn cố ý né tránh, khiến ả mãi không tìm được cơ hội báo thù.

Hôm nay xem như có được dịp rảnh rang.

Theo thói quen túm lấy Phi Vãn là đánh, nào ngờ Phi Vãn lại không giống như trước kia sợ hãi co rụt như chim cút, trái lại khóc càng lúc càng lớn tiếng.

Ả đánh một lúc thì mệt, ngồi xuống nghỉ ngơi, vừa nghỉ vừa mắng nhiếc Phi Vãn.

Phi Vãn cứ khóc mãi, không ngừng phân bua.

Khác hẳn với trước đây.

Khiến Vân Thúy tức giận đến mức nghỉ xong lập tức đứng dậy, triển khai một đợt đánh đập khác.

Đấm đá túi bụi.

Phi Vãn lăn lộn trên mặt đất, cuối cùng biến thành tiếng gào thét thảm thiết.

“Buông ta ra, cứu mạng. . .”

“Ta. . . ta phụng mệnh hầu hạ Bệ hạ rồi, ngươi không thể đánh ta như vậy nữa. . .”

“Cầu xin tỷ, Vân Thúy tỷ tỷ!”

“Đánh nữa ta sẽ chết mất, tỷ tỷ tha mạng!”

Vân Thúy tức muốn chết, thấp giọng quát ra lệnh cho Phi Vãn câm mồm.

Còn kêu như vậy nữa, người khắp cung đều nghe thấy hết.

Cái tiện tỳ này sao không thể giống như trước đây lặng lẽ chịu đựng đòn roi chứ?

“Tiện tỳ, ngươi hầu hạ Bệ hạ thì đã sao, dù sao cũng không được ghi danh, chẳng lẽ còn có thể lật trời được chắc? Chung quy, ta mới là tâm phúc được chủ tử tin tưởng nhất!”

Phi Vãn đang khóc lóc thảm thiết nghe vậy, đột nhiên nở một nụ cười mỉa mai.

Ghé sát lại, thì thầm hỏi vặn: “Tâm phúc được tin tưởng nhất, mà vì mấy câu của ta, liền bị ăn hai mươi bản trượng?”

“Ngươi!”

Vân Thúy trợn to mắt, kinh ngạc trước vẻ xảo quyệt đột ngột lộ ra của Phi Vãn.

“Ngươi quả nhiên che giấu quá sâu! Bấy lâu nay đều là giả vờ!”

“Đó thì không phải.”

Phi Vãn cười lạnh lẽo.

Nếu nàng sớm biết giấu tâm kế, kiếp trước sao có thể thảm hại đến vậy.

Nghiêng tai nghe ngóng động tĩnh bên ngoài, nàng bỗng nhiên kéo tay áo lên, dùng sức tự cào mấy đường trên cổ tay và cánh tay mình.

Cào đến máu tươi đầm đìa, nhìn mà ghê người.

Lại hét lên: “Vân Thúy tỷ tỷ, ta nghe lời tỷ, lần tới để tỷ đi hầu hạ Bệ hạ được không, cầu xin tỷ tha mạng!”

“Ngươi. . . làm cái gì thế? !”

Vân Thúy đều bị dọa sợ rồi.

Ngay sau đó liền nghe thấy tiếng thông báo bên ngoài.

“Hoàng hậu nương nương tuyên thị nữ Phi Vãn của Xuân Hi cung lập tức kiến giá ——”

Sắc mặt Vân Thúy thoắt cái trắng bệch.

———-oOo———-

Trước
Sau

Bình luận cho Chương 4 Ngu Thính Cẩm đụng phải đinh

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
Xin hãy đăng nhập để bình luận
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Tìm Nâng Cao
BTV Đề Cử
Cẩu Tại Võ Đạo Thế Giới Thành Thánh
Cẩu Tại Võ Đạo Thế Giới Thành Thánh [Dịch]
Chương 270 Thần Thông 10/11/2025
Chương 269 Tập Sát 10/11/2025
bia-lan-kha-ky-duyen
[Dịch] Lạn Kha Kỳ Duyên
Chương 1075 30/05/2025
Chương 1074 30/05/2025
BÌA1
[Dịch] Những năm 1960: Rong ruổi trong con hẻm Nam La Cổ
Chương 1769 Lý Lai Phúc bị sặc khói 01/10/2025
Chương 1768 Vương Dũng cảm thán tổ tiên phù hộ 01/10/2025
Thiết kế chưa có tên (2)
Vô Cực (Bản dịch)
Chương 93 Bài chuột 30/04/2025
Chương 92 Rút vốn (2) 30/04/2025
bìa
[Dịch] Bắt Đầu Bị Siêu Thoát Sáng Tạo Ra Vực Sâu Minh Giới
 Lời kết 29/11/2025
 Chương 572 29/11/2025
Theo Năm
  • 2025
Tags:
Cơ Trí, Cung Đấu, Hậu Cung, Ngôn Tình, Xuyên Không
MENU THỂ LOẠI
Action Adventure BTV Đề Cử Chư Thiên Vạn Giới Cơ Trí Cổ Hiệp Cổ Đại Drama Du Hí Dã Sử Dị Giới Góc Nhìn Nam Góc Nhìn Nữ Hiện Đại Huyền Huyễn Hài Hước Hệ Thống Kỳ Ảo Linh Dị Mạt Thế Ngôn Tình Ngược Văn Ngọt Sủng Nhẹ Nhàng Nữ Cường Quân Sự Sủng Tiên Hiệp Truyện Nam Truyện Nữ Trùng Sinh Tu Chân Tu Tiên Vô Hạn Xuyên Không Xuyên Nhanh Xuyên Sách Điềm Đạm Điền Văn Đô Thị
  • Trang Chủ
  • Nạp Tiền

@2025 - Làng Truyện Chữ - Bảo Lưu Mọi Quyền

Đăng nhập

Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Đăng ký

Đăng ký trên trang web này.

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Chương Khoá

Bạn phải đăng nhập để xem.

wpDiscuz