Làng Truyện Chữ
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
Đăng nhập Đăng ký
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
  • BTV Đề Cử
  • Ngôn Tình
  • Tu Chân
Đăng nhập Đăng ký
Trước
Sau

Chương 864

  1. Trang chủ
  2. [Dịch] Lạn Kha Kỳ Duyên
  3. Chương 864
Trước
Sau

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Shopee Promotion

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.

Chương 864

Chương 864: Tù lung thuyết

Kế Duyên thầm nghĩ, nữ tử này thuyết pháp cũng có trình độ nhất định, có thể hiểu được lời nàng nói, chỉ là vẫn còn chút ý tưởng khác biệt.

“Không thể tinh tiến đúng là một việc đáng tiếc, nhưng tuyệt không phải vì vĩnh sinh bất tử. Có sinh ra, có c·hết, có thủy, có chung, vốn là tự nhiên chi đạo. Có lẽ điều đáng tiếc chỉ là không nhìn thấy những sắc màu ở phương xa.”

Kế Duyên nói vậy, cũng ngầm liên tưởng đến Luyện Bình Nhi kia, liệu có chút liên quan nào với Luyện Bách Bình của Thiên Cơ Các chăng? Bất quá nghĩ kỹ thì có lẽ chỉ là trùng họ mà thôi.

Luyện Bình Nhi nở nụ cười.

“Kế tiên sinh, ngài có từng nghĩ, thiên địa này có lẽ chính là một tòa lồng giam, giam cầm chúng ta trong đó, vĩnh viễn không thể trốn thoát. Có điều lồng giam này rất cao, rất lớn, vô tận chúng sinh rất có thể vĩnh viễn không sờ tới, thậm chí không nhìn thấy lan can lồng giam. Chỉ là đối với những người tu hành đạo hạnh cao thâm như Kế tiên sinh, mới có thể cảm giác được sự tồn tại của nó.”

Kế Duyên vung tay áo quét đi một mảnh tuyết trắng trước mặt, rồi ngồi xuống tảng đá, lộ vẻ suy tư. Xem ra là đã sớm nghĩ đến lời nữ tử này, nhưng thực ra trong lòng hắn suy nghĩ còn vượt xa tưởng tượng của nàng.

Cái gọi là thiên địa tù lung thuyết, Kế Duyên đã sớm nghĩ đến, đồng thời còn nghĩ xa hơn, và cho rằng ý tưởng của mình mới đúng.

Nếu mảnh thiên địa này thực sự là cái tù lung áp chế hết thảy, vậy những Thần Thú từng sinh động trên thế gian thì sao? Bích họa trong Thiên Cơ Các thì sao?

Những tồn tại khoa trương từng sinh động giữa thiên địa kia, cái nào mà không vượt ra khỏi một giới hạn nào đó?

Bích họa Thiên Cơ Các tuy không ngừng biến động, nhưng Kế Duyên đã thấy được một phần ý nghĩa bên trong. Giới hạn của đất trời thuở xưa không thể so với hiện tại, sự hỗn loạn và tranh đấu cũng vượt xa người thời nay. Thiếu chút nữa thì thiên địa sụp đổ, vạn vật tịch diệt, e rằng đến cả những tồn tại đạo hạnh khủng bố đến đâu cũng khó mà đào thoát.

Thiên địa có thể duy trì được tình huống như hôm nay, vạn vật chúng sinh đều có sinh cơ, đã là rất tốt rồi. Còn như tình huống của những tồn tại viễn cổ kia thế nào, Kế Duyên có thể thấy lốm đốm qua vài góc nhỏ của bích họa Thiên Cơ Các. Kết hợp với việc trước đây trông thấy Kim Ô ở nơi sâu thẳm Hoang Hải, bất luận là tự nguyện hay không, e rằng phần lớn đều bị áp chế ở một góc của thiên địa, thậm chí như Kim Ô, trở thành một phần duy trì thiên địa.

Từ thuở nào không ai hay, cho đến nay, người thời nay gần như đã quên những tồn tại Hoang Cổ kia. Dù chắc chắn đã có chuyện gì đó xảy ra, nhưng cũng đủ thấy thời gian đã trôi qua rất lâu.

Kế Duyên suy nghĩ sâu xa một hồi, không hỏi những vấn đề kiểu thiên địa tù lung, càng không hỏi chuyện người chấp cờ, mà hỏi một câu tưởng chừng không liên quan.

“Kế mỗ hỏi ngươi, việc nhiều Thủy tộc mời Ứng Nhược Ly mở Hoang Hải lập trấn hôm nay, có phải do ngươi làm hay không?”

Luyện Bình Nhi vội lắc đầu.

“Kế tiên sinh oan uổng ta rồi! Ta nào có năng lực đó? Việc này chắc chắn không phải Thủy tộc tự phát, ít nhất phải có người đứng đầu, nhưng ta không làm được. Ta vụng trộm tiếp xúc Kế tiên sinh còn mạo hiểm lớn, đâu dám vào chỗ c·hết đắc tội Chân Long?”

Dù Luyện Bình Nhi tỏ vẻ hết sức chân thành, Kế Duyên cũng không tin ngay. Nhưng hắn cũng không nhất thiết phải truy vấn ngọn nguồn ngay lúc này, mà hờ hững hỏi một câu.

“Ngươi nói xem, có người mong Nhược Ly mở Hoang Hải, chẳng lẽ là vì gia tăng nội tình cho nàng sao? Dù hành động vĩ đại như vậy hiếm có người thứ hai trong Chân Long hiện tại làm được, nhưng tổn thất cũng không ít, ít nhất là đắc tội hai đầu Chân Long. Vì sao vậy?”

“Có lẽ là vì vui thôi?”

Kế Duyên khẽ gật đầu, nhìn Luyện Bình Nhi chân thành nói:

“Ta thấy ngươi rất giống loại người làm ra chuyện như vậy chỉ vì vui đó, hay là ta giao ngươi cho Ứng lão tiên sinh đi.”

“Ngài sẽ không đâu Kế tiên sinh! Ngài đã để ý đến Bình Nhi ta rồi, coi như ta nhận. Nhưng đạo hạnh, thần thông của ngài đã đạt đến đỉnh cao thế gian, cái gọi là Chân Tiên, được Tu Tiên Giới vạn người sùng bái, e rằng chẳng có mấy ai lọt được vào mắt ngài. Ngài chẳng lẽ không muốn biết… sắc thái phía trước sao?”

Nói xong, Luyện Bình Nhi đã bắt đầu động tay động chân.

“Kế tiên sinh, có lẽ sau này ta còn tìm ngài, giờ có thể thả ta đi không? Ta đảm bảo đã nói hết những gì mình biết rồi. Nếu trước khi mặt trời mọc mà ta không thể rời đi, ta sẽ lập tức tự kết liễu. Tiên sinh sẽ không cho rằng đây là chân thân của ta chứ?”

Thấy Kế Duyên ngồi đó nhìn mình, Luyện Bình Nhi lại cười.

“Kế tiên sinh không nói gì coi như ngài đồng ý nhé. Thanh Phi Kiếm kia cũng không tầm thường, có thể trả lại cho ta không?”

Nhìn vẻ cười cợt đùa giỡn của đối phương, Kế Duyên đột nhiên bật cười, khẽ nhả ra một chữ “Định”.

Khoảnh khắc sau, Luyện Bình Nhi như hóa đá, cả người cứng đờ tại chỗ, đến cả nụ cười trên mặt cũng chưa kịp tắt.

Nhìn nữ tử bị định trụ, Kế Duyên đứng dậy vung tay áo hất lên, Luyện Bình Nhi bị một trận gió cuốn đi, thổi về phương xa, đến hơn trăm dặm sau, Thông Thiên Giang đã ở ngay trước mắt.

“Phù phù” một tiếng.

Luyện Bình Nhi như hòn đá rơi xuống Thông Thiên Giang, tạo nên một bọt nước trên mặt sông, rồi chìm thẳng xuống đáy. Mặt nàng vẫn còn cười, mắt vẫn mở to, thậm chí tay vẫn giữ tư thế vươn ra đòi Phi Kiếm, cứ thế nghiêng cắm vào đám rong rêu bùn lầy dưới đáy sông.

Một đàn cá bị kinh hãi bơi tán loạn, rồi dần dần vây lại, tò mò bơi qua bơi lại xung quanh.

Giọng Kế Duyên bình tĩnh truyền vào tai Luyện Bình Nhi.

“Phi Kiếm thì đừng hòng nghĩ tới. Ngươi thích đùa, vậy Kế mỗ sẽ thành toàn cho ngươi. Lát nữa Kế mỗ sẽ nói với Ứng lão tiên sinh, có một người như ngươi ở dưới đáy sông. Đồng thời Kế mỗ cũng sẽ triệt hồi Định Thân Pháp, ngươi có trốn thoát được hay không thì tùy vào tạo hóa.”

Người trúng Định Thân Pháp tuy thân thể bị cấm cố, nhưng tâm trí không ngừng trệ, nên Kế Duyên không sợ Luyện Bình Nhi không nghe thấy.

‘Hừ hừ, không phải chân thân sao?’

Có phải chân thân hay không, sau chuyện của Đồ Tư Yên, Kế Duyên đã cẩn thận hơn. Luyện Bình Nhi không thể qua mắt Pháp Nhãn của Kế Duyên, rõ ràng là chân thân.

Ước chừng mấy chục hơi thở sau, Kế Duyên khẽ động lòng, triệt hồi Định Thân Pháp trên người Luyện Bình Nhi.

Chỉ là Kế Duyên tuy trở về Long Cung, nhưng không đi tìm Lão Long ngay. Đến khi cảm nhận được khí tức của Luyện Bình Nhi rời xa với tốc độ kinh người, Kế Duyên mới đi về khu vực nghỉ ngơi của những tân khách quan trọng trong Long Cung.

Nhưng trước đó, Lão Long đã tìm đến Kế Duyên trước một bước. Hai người tự nhiên đi đến một cái đình trong Long Cung, đứng lại.

“Kế tiên sinh, Dạ Xoa nói con yêu vật kia thế nào?”

Kế Duyên nghe Lão Long hỏi vậy, thẳng thắn đáp:

“Nàng kể một vài chuyện khiến Kế mỗ rất để ý, nên đã để nàng đi. Nhưng người này không phải yêu vật gì, mà là dùng thân người tu yêu pháp, pháp tu luyện không hề tầm thường, vậy mà cũng không có chỗ nào không ổn.”

“Ồ? Vậy nàng có liên quan đến chuyện Nhược Ly bị bức cung không?”

Kế Duyên nghĩ một chút rồi vẫn nói thật:

“Có lẽ không nhất định là do nàng làm, nhưng chắc chắn biết chút gì đó. Tuổi còn trẻ như vậy, chắc không phải người mưu sự.”

Lão Long khẽ gật đầu.

“Ý Kế tiên sinh là thả dây dài câu cá lớn? Vậy chuyện gì khiến Kế tiên sinh để ý?”

“Liên quan rất lớn, nói lớn ra, có thể dính líu đến vạn vật chúng sinh… Dù có thể đối phương hồ ngôn loạn ngữ lừa gạt Kế mỗ, nhưng vì một trò đùa như vậy, mạo hiểm tiếp cận Kế mỗ trong đại điện lúc trước, thực sự không đáng.”

Kế Duyên tóm tắt lại những chuyện đã xảy ra từ sau khi hắn tạm rời khỏi đại điện trong tiệc hóa rồng, cho đến khi ném Luyện Bình Nhi xuống nước, thậm chí cả chuyện đối phương nói về thiên địa lồng giam cũng không bỏ sót.

Lão Long nghe bên cạnh, liên tục nhíu mày. Lưu ý phản ứng của Kế Duyên, thấy hắn nói rất nghiêm túc, với sự hiểu biết của Lão Long về Kế Duyên, e rằng hắn tin ít nhất ba phần.

“Nói cách khác, Kế tiên sinh thực sự cảm nhận được sự trói buộc của thiên địa?”

Lão Long luôn đánh giá cao đạo hạnh của Kế Duyên, nhưng lúc này vẫn không khỏi chấn động trong lòng, ngữ khí khi hỏi cũng tăng thêm một chút.

Kỳ thực Kế Duyên bây giờ không cảm nhận được sự trói buộc của thiên địa, không phải vì đạo hạnh của hắn quá kém, mà vì Kế Duyên biết rõ, dù đạo hạnh của hắn có cao hơn gấp trăm ngàn lần, e rằng cũng không còn bị thiên địa trói buộc quá nhiều, bởi vì hắn đã là người được thiên địa chọn, là người nguyện hộ thiên địa chúng sinh, là người chấp cờ.

Nhưng lúc này đối mặt Lão Long, Kế Duyên không thể nói như vậy, chỉ có thể khẽ gật đầu.

“Xem như chợt có nhận thấy đi, nhưng Kế mỗ cũng cảm giác được, không phải là tuyệt vọng mà tuyệt, mọi thứ đều có một chút hy vọng sống. Những gì nữ tử kia nói có chút đạo lý, nhưng lại giật gân quá mức, ngược lại như mê hoặc vậy.”

“Hừ, cho dù như thế, dám có ý đồ không tốt với Nhược Ly, lão hủ cũng sẽ không bỏ qua nàng!”

Kế Duyên vội chắp tay với Lão Long.

“Trước đây Kế mỗ quá để ý đến lời nói của nàng, nên đã tự tiện thả nàng đi, mong Ứng lão tiên sinh thứ lỗi. Sau này nếu trông thấy Luyện Bình Nhi, nên làm gì thì làm, cho dù là Kế mỗ, lần sau gặp nàng mà không nói ra được lý do gì, cũng sẽ trực tiếp bắt lại đưa đến Thông Thiên Giang.”

Lão Long khẽ thở dài, chắp tay đáp lễ, rồi không nói gì, trực tiếp quay người rời đi.

Kế Duyên nhìn theo bóng lưng Lão Long, biết rằng người bạn cũ này trong lòng cũng không bình tĩnh. Hắn quay đầu nhìn về phía lệch đông, Hồ Vân và Doãn Thanh đang chơi đùa với Đại Thanh Ngư, cưỡi trên lưng nó chạy khắp nơi, đến cả Doãn Thanh không còn trẻ cũng như vậy.

Trước
Sau

Bình luận cho Chương 864

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
Xin hãy đăng nhập để bình luận
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Tìm Nâng Cao
BTV Đề Cử
ta-mo-phong-con-duong-truong-sinh-phan-no-dich-o-tac
Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ
Chương 40: Cơ duyên được kỳ công 18/08/2025
Chương 39: Bài học đầu tiên 18/08/2025
bìa
[Dịch] Hệ Thống Phú Ta Trường Sinh, Ta Chịu Chết Tất Cả Mọi Người
Chương 1826 Tranh đoạt thuật pháp! 28/09/2025
Chương 1825 Đạo Pháp Chi Tranh! 28/09/2025
bia-van-co-de-nhat-tong
Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản dịch)
Chương 2008 Mùi vị quen thuộc 30/04/2025
Chương 2007 Truyền kỳ không hổ là truyền kỳ! 30/04/2025
bia-chu-the-chi-ac
Chư Thế Chi Ác (Bản dịch)
Chương 107 Mới gặp Ngụy ngàn lam 30/04/2025
Chương 106 Kịp thời ngừng hao 30/04/2025
bia-lan-kha-ky-duyen
[Dịch] Lạn Kha Kỳ Duyên
Chương 1075 30/05/2025
Chương 1074 30/05/2025
Theo Năm
  • 2025
Tags:
[Dịch] Lạn Kha Kỳ Duyên, Cổ Điển, Cổ Hiệp, Huyền Huyễn, Nhẹ Nhàng, Tiên Hiệp, Tu Chân, Xuyên Qua
MENU THỂ LOẠI
Action Adventure BTV Đề Cử Chư Thiên Vạn Giới Cơ Trí Cổ Hiệp Cổ Đại Drama Du Hí Dã Sử Dị Giới Gia Đấu Góc Nhìn Nam Góc Nhìn Nữ Hiện Đại Huyền Huyễn Hài Hước Hệ Thống Kiếm Hiệp Kỳ Ảo Linh Dị Mạt Thế Ngôn Tình Ngược Văn Ngọt Sủng Nhẹ Nhàng Nữ Cường Quân Sự Sủng Tiên Hiệp Truyện Nam Tu Chân Tu Tiên Vô Hạn Vô Sỉ Xuyên Không Xuyên Nhanh Xuyên Sách Điềm Đạm Điền Văn Đô Thị
  • Trang Chủ
  • Nạp Tiền

@2025 - Làng Truyện Chữ - Bảo Lưu Mọi Quyền

Đăng nhập

Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Đăng ký

Đăng ký trên trang web này.

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Chương Khoá

Bạn phải đăng nhập để xem.

wpDiscuz