Làng Truyện Chữ
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
Đăng nhập Đăng ký
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
  • BTV Đề Cử
  • Ngôn Tình
  • Tu Chân
Đăng nhập Đăng ký
Trước
Sau

Chương 257

  1. Trang chủ
  2. [Dịch] Lạn Kha Kỳ Duyên
  3. Chương 257
Trước
Sau

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Shopee Promotion

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.

Chương 257

Chương 257

Chương 257: Bạch Y Thần Nữ

Sau khi ăn no, Vương Lập ngưng thần nghỉ ngơi một hồi, lại thêm một giấc ngủ dài, nên tinh thần hiện tại xem như không tệ, nói chuyện cũng trung khí mười phần.

Bộ « Bạch Lộc Duyên » này hoàn toàn là độc nhất vô nhị của Vương Lập hắn, hơn nữa chỉ ở kinh thành cùng một vài phủ thành tự mình biểu diễn, không phải loại chuyện mà người ta nghe nhiều nên thuộc, lại dám chắc không có người thuyết thư nào trà trộn trong đám tân khách để “trộm chuyện”.

Cho nên câu chuyện này thuộc dạng người thuyết thư khác tuyệt đối không thể nghe được, đồng thời mỗi lần kể chuyện này đều được hưởng ứng nhiệt liệt, thêm vào đó đây đúng là “Thần Nhân mộng thụ”, nên giờ phút này Vương Lập cũng phá lệ tự tin.

“Bá ~”

Quạt giấy trong tay mở ra, Vương Lập khí định thần nhàn cầm lấy thước gõ, hướng lên mặt bàn vỗ mạnh.

“Ba ~”

Một tiếng thanh thúy vang lên, tiếp đó tiếng nhạc từ các nữ tử gảy đàn cầm, tì bà hòa âm vang lên, giọng Vương Lập giờ phút này mang theo một loại cảm giác hơi mông lung.

“Lại nói vào những năm Thuận Nhận, ở một huyện thành xa xôi của Đại Trinh ta, có một thư sinh họ Chu…”

Vương Lập kể chuyện xác thực rất có nghề, tiếng nhạc hòa âm cùng khẩu kỹ xuất chúng biến hóa phối hợp, tạo nên một loại cảm giác khác người nghe như đang ở trong cảnh, bắt chước được khí phách thư sinh, giọng trưởng bối trong nhà, thậm chí tiếng cười yêu kiều của nữ tử đều giống như đúc.

Nhiều tân khách vốn cho rằng sẽ được nghe chuyện thi cử cầu công danh, dù sao giờ phút này Cao gia công tử tên đề bảng vàng, loại chuyện này cũng phi thường hợp tình hình, nhưng theo diễn biến câu chuyện, như có từng lớp từng lớp rèm che mờ ảo được vén lên, sắc thái thần thoại của câu chuyện bắt đầu dần dần lộ rõ.

Kế Duyên nghe đến mê mẩn, trong một khoảnh khắc phân tâm, hắn chú ý thấy những tân khách xung quanh gần xa đều đã nghiêm túc và khẩn trương, cơ hồ không ai động đũa hay uống rượu.

Hắn cũng từng nghe qua một vài người kể chuyện, có người rất lợi hại, ít nhất có thể hấp dẫn được Kế mỗ hắn, nhưng người kể chuyện lợi hại như Vương Lập thì xác thực hiếm thấy.

Đánh giá khách quan mà nói, giờ phút này Vương Lập so với ban đầu ở yến tiệc giao thừa Tấn Vương Phủ, càng lộ vẻ kỹ nghệ tinh xảo, hiển nhiên ngoài việc Kế Duyên dùng chuyện kể để trợ lực, thì tài năng của bản thân Vương Lập cũng là mấu chốt của sự tiến bộ.

“Ô hoát ~~~~~~~~~~~”

Âm thanh Lộc Minh quỷ dị mà trống rỗng vang lên từ sau tấm bình phong, đám tân khách ngồi đầy đều nắm chặt ống quần, siết chặt nắm đấm, không ít người cảm thấy da đầu tê dại, trên người nổi da gà, bọn họ đều biết đây là tiếng yêu kêu.

Vương Lập học tiếng Lộc Minh càng giống như sau tấm bình phong không còn người, mà đã biến thành một con hươu yêu.

“Lạch cạch…” “Lạch cạch…” “Lạch cạch…”

Các cánh cửa sổ bị gió thổi tung ra.

“Hô ô… Ô…”

Trong đêm, một trận gió mát xuyên qua từng ô cửa sổ lầu hai của Nhiều Người Thái Lầu thổi tới, mọi người càng thêm lạnh lẽo.

Gia phó nhà họ Cao vội vàng đóng cửa sổ lại, nhưng cảm xúc mà mọi người mang theo khi nghe chuyện vẫn không hề giảm.

Nếu không phải bên trong có đèn lồng hắt bóng lên bình phong, nhìn thấy vẫn là hình ảnh tiên sinh cầm quạt giấy, thì có lẽ đã có người sợ hãi đứng lên rồi.

Kế Duyên nhãn thần lạnh nhạt, Vương Lập giảng rất hay, nhưng “kịch bản” tựa hồ có biến hóa khác, hắn liếc mắt quét về phía cửa sổ.

Theo một trận gió lạnh thổi qua, bên cạnh một cái bàn ở đó, vốn dĩ còn trống không, giờ đã xuất hiện một nữ tử áo trắng trang điểm nhạt, đang nhìn về phía bình phong.

‘Thú vị đấy, thần quang không hiện nhưng có hương hỏa lượn lờ, chẳng lẽ lại là một Thần Nữ?’

Kế Duyên không lộ vẻ gì, khóe miệng khẽ nhếch lên.

“Ba ~”

Thước gõ nện xuống làm bừng tỉnh cả bốn phía.

“Muốn biết chuyện tiếp theo thế nào, xin mời nghe sau một chén trà!”

Vương Lập vừa dứt lời, Cao lão gia lập tức đứng dậy nói.

“Mọi người cứ ăn uống chút rượu, món mới lên còn chưa động đũa đâu, tới tới tới, mọi người cứ ăn trước đã!”

Vừa rồi phần lớn mọi người đều nghe quá nhập thần, căn bản không để ý ăn gì, giờ thuyết thư tạm dừng, đám người mới bắt đầu ăn uống trở lại, nhưng rất nhiều người vẫn vừa ăn vừa bàn luận về câu chuyện.

Kế Duyên cũng vậy, gắp miếng thịt gạo nếp trắng mới lên, chấm vào đồ chấm rồi đưa vào miệng thưởng thức.

“Ai nha, tiên sinh thuyết thư có tiếng ở kinh thành quả nhiên không tầm thường!”

“Đúng vậy, vừa rồi nghe mà da gà nổi hết cả lên.”

“Ngươi cũng vậy à? Ta cũng thế!” “Ồ, thật trùng hợp.”

“Vương tiên sinh khẩu kỹ thật là ghê gớm, trước kia ta cũng từng thấy một hai người có khẩu kỹ, nhưng không ai lợi hại như hắn.”

“Ừm, mà bộ « Bạch Lộc Duyên » này hay như vậy mà ta chưa từng nghe qua, thật sự là Vương tiên sinh tự sáng tác?”

Nghe vậy, một công tử trẻ tuổi ngồi ở bàn bên cạnh Kế Duyên tỏ ra vô cùng hưng phấn.

“Hắn nói là được Thần Nhân báo mộng, ta còn nghe nói Vương Lập tiên sinh này đi khắp nơi tìm kiếm những câu chuyện thần kỳ, cũng coi là một kỳ nhân.”

Kế Duyên vừa ăn vừa phụ họa vài câu khi có người trò chuyện với hắn, sau đó thỉnh thoảng lại nhìn về phía bình phong, từ ánh đèn hắt lên bình phong mà xem, Vương Lập cũng nhân cơ hội uống trà giải khát, còn có một nữ tử vừa ôm tì bà đứng lên cầm quạt giúp hắn quạt gió.

Trong bình phong, Vương Lập cũng tận lực nghỉ ngơi, uống xong trà liền nhắm mắt dưỡng thần, ước chừng nửa khắc đồng hồ sau mới mở mắt, chắp tay cảm tạ nữ tử bên cạnh.

“Đa tạ cô nương, cô nương mau nghỉ ngơi đi, lát nữa còn phải gảy tì bà nữa.”

“Ừm!”

Nữ tử buông quạt, rời khỏi bình phong, vừa ngồi về chỗ thì có bạn bè nói gì đó với nàng, còn chỉ vào bình phong che miệng cười trộm.

Thời gian trôi qua, Kế Duyên có thể cảm nhận rõ ràng tâm tư của các tân khách không còn ở đồ ăn nữa, bởi vì Vương Lập sắp bắt đầu kể tiếp rồi, nhìn lại nữ tử áo trắng mang theo gió kia, cũng có trạng thái tương tự.

Ở bàn của Kế Duyên, chỉ có một mình hắn là vẫn ăn, đồ ăn ở Nhiều Người Thái Lầu này quả thật không tệ, những năm gần đây hắn phần lớn ăn cơm rau dưa, thỉnh thoảng đổi khẩu vị đúng là thần tiên cũng mê say.

“Ba ~”

Thước gõ vang lên, Vương Lập đứng dậy vung quạt giấy, giọng nói trung khí mười phần lại vang lên, giờ khắc này, đám tân khách ngồi đầy không ai ăn uống nữa, tất cả đều ngưng thần lắng nghe.

“Lần trước kể đến, vị tiểu thư họ Bạch kia, nguyên lai là một con Bạch Lộc thành tinh, hóa thành nữ tử trẻ tuổi hiện thân trước mặt Chu công tử…”

Vương Lập lần thứ hai bắt đầu kể, bởi vì lúc này câu chuyện đã tiến triển đến một giai đoạn nhất định, chuyện thư sinh khổ học cầu quan ít đi, bắt đầu có thêm nhiều yếu tố thần thoại và huyền bí.

Trong đó có quỷ quái, có si mị, lại thêm một vài hung hiểm, một vài tình tiết được Vương Lập thiết kế trở nên trầm bổng nhấp nhô.

Kế Duyên cũng không khỏi cảm thán Vương Lập là một nhân tài, rõ ràng vốn là chuyện Chu thư sinh vì thân thể suy yếu do nhiễm yêu khí mà đi đường ban đêm gặp quỷ, lại được Vương Lập sửa đổi thành một đoạn cố sự kinh hiểm thần kỳ, ác quỷ pháp sư tề tựu, Bạch Lộc nương tử cứu tướng công…

Ngay cả Kế Duyên nghe cũng có cảm giác thú vị như đang xem phim truyền hình kiếp trước, huống chi đám tân khách này, sớm đã như si như say.

Cuối cùng, khi kể đến chuyện Bạch Lộc cùng tướng công già đi cùng nhau xuống U Minh cầu Thành Hoàng, bị trừ hồn giam giữ, thì nữ quyến trong đám tân khách cơ bản đều đã rơi lệ.

“Từ đó, Bạch Lộc nương tử tự giam mình ở Âm Ti, cùng Chu lão gia sống ở âm phủ, mỗi năm đến ngày giỗ của Chu lão gia, Bạch Lộc nương tử lại phải chịu roi hình một ngày ở hình ngục Âm Ti, thế gian chân tình khó kiếm, nhân yêu yêu nhau vĩnh viễn đi theo, thật khiến người ta không khỏi thổn thức…”

Vương Lập nói đến đây, nhẹ nhàng gõ thước, phát ra tiếng vang trầm đục.

“Ô hoát ~~~~~~~~~~~”

Tiếng Lộc Minh u u lần thứ hai truyền đến từ sau tấm bình phong.

Đám tân khách bên ngoài nghe vẫn có cảm giác như bị điện giật, nhưng ý sợ hãi đã giảm đi rất nhiều, cảm xúc dâng trào ngược lại càng nặng hơn.

Không ít người vô ý thức xoa bóp cánh tay và đùi, da gà nổi lên không ít ở đoạn cuối câu chuyện này.

“Ba ba ba ba…” “Đặc sắc!”

“Kể hay quá, giảng thật diệu a!”

“Ba ba ba ba…” “Đúng vậy, hay lắm hay lắm ~!”

“Vương tiên sinh thật là đại tài!”

“Đúng vậy a, giảng thật tốt.”

…

Đám tân khách vỗ tay lớn tiếng khen hay, cười tán thưởng kỹ nghệ cao siêu của người thuyết thư Vương Lập.

Câu chuyện hết cả bốn hồi, gần hai canh giờ kể xong, hai tấm bình phong cũng được hạ nhân khiêng xuống, lộ ra Vương Lập đã mồ hôi nhễ nhại.

Cao lão gia và Cao công tử cũng cùng nhau đứng dậy, chắp tay cảm tạ.

“Đa tạ Vương tiên sinh đã mang đến những lời hay trong đêm, đa tạ tiên sinh.”

Vương Lập vội vàng đứng dậy đáp lễ, miệng khiêm tốn liên miên.

Kế Duyên cũng vỗ tay, nhưng lực chú ý tự nhiên dồn nhiều hơn vào phía cửa sổ, thấy nữ tử kia ánh mắt thanh lãnh nhìn chằm chằm Vương Lập, hai tay áo dài huy động.

“Ô… Ô…”

Một vài cánh cửa sổ vừa đóng lại lại bị thổi tung ra, gió này so với trước đó lớn hơn một chút, cũng càng tà tính, rất nhiều gió như xoáy lại, đánh vào những chụp đèn, khiến ánh lửa run rẩy kịch liệt.

Trong Nhiều Người Thái Lầu có cảm giác lúc sáng lúc tối, một vài tân khách cảm thấy bất an vì sự biến hóa tà dị này, người nhà họ Cao phân phó hạ nhân đóng cửa sổ lại thì phát hiện nhiều cửa sổ thế nào cũng không đóng được.

Gió càng lúc càng lớn, nến trong chụp đèn tắt ngúm.

“A…” “Đây là thế nào!”

“Lão gia…”

Đám người có chút kinh hoảng, Vương Lập trong sảnh đường thì cảm thấy lung lay hốt hoảng…

Chỉ là ngay sau đó, tất cả gió đều dừng lại, những cánh cửa sổ vừa nãy đóng không được cũng đột nhiên mất đi lực cản, khiến mấy hạ nhân đóng cửa sổ lảo đảo đập vào cửa sổ.

Nữ tử áo trắng kinh dị nhìn trái phải một cái rồi nhìn ra ngoài cửa sổ, hai tay huy động nhưng phát hiện xung quanh không có phản ứng gì.

“A…”

Kế Duyên khẽ cười một tiếng, ngón trỏ rời khỏi mặt bàn, bên cạnh chén rượu, dùng vết rượu viết hai chữ “Định Phong”.

Trước
Sau

Bình luận cho Chương 257

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
Xin hãy đăng nhập để bình luận
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Tìm Nâng Cao
BTV Đề Cử
Bìa
(Dịch) Kinh Doanh Siêu Thị Nhỏ Ở Mạt Thế
Chương 188 17/08/2025
Chương 187 17/08/2025
BÌA1
[Dịch] Những năm 1960: Rong ruổi trong con hẻm Nam La Cổ
Chương 1769 Lý Lai Phúc bị sặc khói 01/10/2025
Chương 1768 Vương Dũng cảm thán tổ tiên phù hộ 01/10/2025
Bìa
Thục Sơn Trấn Thế Địa Tiên (Dịch)
Chương 371 31/08/2025
Chương 370 31/08/2025
Cẩu Tại Võ Đạo Thế Giới Thành Thánh
Cẩu Tại Võ Đạo Thế Giới Thành Thánh [Dịch]
Chương 270 Thần Thông 10/11/2025
Chương 269 Tập Sát 10/11/2025
bia-van-co-de-nhat-tong
Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản dịch)
Chương 2008 Mùi vị quen thuộc 30/04/2025
Chương 2007 Truyền kỳ không hổ là truyền kỳ! 30/04/2025
Theo Năm
  • 2025
Tags:
[Dịch] Lạn Kha Kỳ Duyên, Cổ Điển, Cổ Hiệp, Huyền Huyễn, Nhẹ Nhàng, Tiên Hiệp, Tu Chân, Xuyên Qua
MENU THỂ LOẠI
Action Adventure BTV Đề Cử Chư Thiên Vạn Giới Cơ Trí Cổ Hiệp Cổ Đại Drama Du Hí Dã Sử Dị Giới Gia Đấu Góc Nhìn Nam Góc Nhìn Nữ Hiện Đại Huyền Huyễn Hài Hước Hệ Thống Kiếm Hiệp Kỳ Ảo Linh Dị Mạt Thế Ngôn Tình Ngược Văn Ngọt Sủng Nhẹ Nhàng Nữ Cường Quân Sự Sủng Tiên Hiệp Truyện Nam Tu Chân Tu Tiên Vô Hạn Vô Sỉ Xuyên Không Xuyên Nhanh Xuyên Sách Điềm Đạm Điền Văn Đô Thị
  • Trang Chủ
  • Nạp Tiền

@2025 - Làng Truyện Chữ - Bảo Lưu Mọi Quyền

Đăng nhập

Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Đăng ký

Đăng ký trên trang web này.

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Chương Khoá

Bạn phải đăng nhập để xem.

wpDiscuz