Làng Truyện Chữ
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
Đăng nhập Đăng ký
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
  • BTV Đề Cử
  • Ngôn Tình
  • Tu Chân
Đăng nhập Đăng ký
Trước
Sau

Chương 128

  1. Trang chủ
  2. [Dịch] Lạn Kha Kỳ Duyên
  3. Chương 128
Trước
Sau

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Shopee Promotion

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.

Chương 128

Chương 128: Hạ lễ này có chút nặng

“Kế thúc thúc, ngài nói, cái kia Xuân Mộc Giang bạch tề còn có cơ hội hóa rồng?”

Long Nữ cực kỳ quan tâm chuyện này, không chỉ giọng nói hơi lớn mà ngữ khí cũng dồn dập không ít, không phải vì bạch tề quan trọng bao nhiêu, mà là liên quan đến bản thân nàng.

Kế Duyên nhìn nàng, đại khái hiểu được suy nghĩ trong lòng Long Nữ, bèn nói một câu mà sinh linh tu hành ở thế giới này chưa từng nghe qua.

“Đại đạo 50, thiên diễn 49, người độn thứ nhất!”

Dù Kế Duyên nói với giọng điệu bình thản, nhưng chỉ riêng ý nghĩa câu chữ thôi cũng đã hiển lộ sự cao thâm, thậm chí Long Nữ dù có chút không hiểu, cũng biết tuyệt đối không phải “Kế thúc thúc” bịa chuyện.

Long Nữ trầm tư một hồi, mơ hồ có cảm xúc, ngẩng đầu nhìn thẳng vào đôi mắt xanh nửa khép hờ của Kế Duyên.

“Kế thúc thúc, ngài nói, sau này ta có thể thành công hóa rồng không?”

Kế Duyên thầm nghĩ, ngươi mà không có lòng tin thì hóa rồng cái gì.

Vừa hay Long Nữ này có vẻ không thích kiểu nói chuyện dễ dãi, xem ra vẫn là phải lấy ra chút uy nghiêm của “thúc thúc”.

Kế Duyên mở to mắt hơn, cặp mắt xanh phảng phất vô thần, khiến Long Nữ cảm giác như thể hắn không nhìn thân hình nàng lúc này, mà là đang xem con đường hóa rồng của nàng.

“Lão Bạch Giao kia đạo hạnh tuy sâu, nhưng hai lần hóa rồng không thành, lân giáp rụng hết, nếu cho hắn thêm một cơ hội nữa, ngươi đoán hắn có dám thử lần thứ ba không?”

Câu hỏi này của Kế Duyên khiến Long Nữ Ứng Nhược Ly ngẩn người, nàng thường ngồi một mình trong góc điện đường uống bạch tề, dù quái gở nhưng khó giấu cỗ bất cam lòng và bất đắc dĩ.

“Sợ là tuyệt đối sẽ đi thử!”

Không chỉ trong lòng có đáp án này, Long Nữ còn biết nếu thật có thêm một cơ hội nữa, mà vẫn không thành, thì lão Bạch Giao chắc chắn sẽ c·hết.

“Ha ha, chắc hẳn Giang Thần nương nương đã có đáp án trong lòng, vậy Kế mỗ xin nói thẳng, ngươi cách hóa rồng, ngoài đạo hạnh ra, chỉ còn thiếu mỗi tâm tính. Đủ cả hai thứ thì việc hóa rồng đã thành hơn nửa!”

Nhịp tim Long Nữ đập nhanh hơn.

“Vậy còn gần nửa kia đâu?”

Câu hỏi này khiến Kế Duyên dở khóc dở cười, ngươi còn có một lão cha Chân Long kia kìa, ưu thế này đâu phải loại Giao Long nào so được?

Nhưng đến nước này, Kế Duyên cũng nhận ra, Long Nữ chưa hẳn đã s·ợ c·hết hay sợ mất đạo hạnh nên mới e ngại hóa rồng, rất có thể là do uy thế của bậc cha chú quá lớn, lại thêm vô số tài nguyên bồi đắp, nên áp lực quá lớn mà thôi.

Rất giống đám con nhà giàu có quyền thế ở kiếp trước, bản thân rõ ràng rất ưu tú, nhưng dù cố gắng thế nào cũng sống dưới cái bóng của cha chú.

Vẻ mặt Kế Duyên bớt đi phần nào nghiêm nghị, nhưng càng thêm tự nhiên, khóe miệng như có như không mang theo ý cười, ngữ khí so với vừa rồi nhẹ nhàng hơn nhiều.

“Ứng Nhược Ly, làm Chân Long chi nữ đâu có dễ dàng gì?”

Trải qua thời gian dài, có lẽ ngay cả Long Nữ cũng không nhận ra điều này, giờ phút này bị Kế Duyên vạch trần, nàng có cảm giác như bị đánh thẳng vào tâm linh, nhất thời không biết nên trả lời thế nào, vô thức nhìn về phía phụ thân mình, lại thấy lão Long dường như cũng đang chú ý đến bên này.

“Ha ha, chịu trọng áp thì khó tránh khỏi thở hồng hộc…”

Kế Duyên bỗng nhớ đến một câu quyết khẩu không biết xem được từ đâu ở kiếp trước, chẳng liên quan gì đến đạo kinh hay điển tịch.

“Vậy đi, ngươi gọi ta nhiều tiếng ‘thúc thúc’ như vậy, ta cũng không ngại dạy ngươi một ít thứ hay ho!”

Với tình huống của Long Nữ, vấn đề hoàn toàn nằm ở tâm tính, người quen nói ngàn vạn lời có lẽ cũng vô dụng, hoặc có lẽ ngay cả Long Nữ và người bên cạnh cũng không nhận ra vấn đề này, nhưng Kế Duyên lại chú ý tới.

Người có Tiên Kiếm bên mình, khiến Chân Long tìm suốt 3 năm, người như vậy nói dạy ngươi một chút đồ vật, chắc hẳn không ai cho rằng sẽ tầm thường.

Đương nhiên, Kế Duyên không biết lão Long đã tìm hắn hơn 3 năm, cũng không tự coi mình quá cao, hắn chỉ muốn giúp Long Nữ một lần, ám thị tâm lý mà thôi.

Dùng thuật ngữ tu hành chính xác hơn mà nói, có thể hiểu là một lần “Đạo Âm gõ tâm”. Đạo hạnh của Kế Duyên tuy chưa đạt tới trình độ có thể giúp người “gõ tâm”, nhưng có Sắc Lệnh âm ở đây, về lý thuyết hiệu quả chỉ có mạnh hơn.

Giờ phút này cảm thụ khí cơ và tâm tư rung chuyển của Long Nữ, dù chưa từng thử qua, nhưng Kế mỗ không hiểu sao lại cảm thấy thời cơ này cực kỳ thích hợp.

“Buông bỏ vách tường trong lòng, nhắm mắt tĩnh tâm, dọn sạch linh đài!”

Thanh âm Kế Duyên mang theo một tia Sắc Lệnh âm, giữa tiếng nhạc ồn ào người ngoài không nhận ra, nhưng trong tai Long Nữ lại vô cùng rõ ràng, tự nhiên quét đi tạp niệm, nhắm mắt lại chỉ thấy linh đài một mảnh quang minh.

Đây cũng là nhờ “thân phận” của Kế Duyên, lại có phụ thân ở bên cạnh, mới khiến Long Nữ có phần tín nhiệm này, nếu không thì có gõ cũng không vào được.

“Ngươi nhìn phía trước, ruộng lúa, hồ nước, giang hà, sông núi, thành trì… những đường thủy chằng chịt…”

Kế Duyên biết ý cảnh suy tưởng của người tu hành tiến triển rất nhanh, là Giang Thần thì Ứng Nhược Ly cũng không kém, thêm Đạo Âm phụ trợ, trong lòng Ứng Nhược Ly phảng phất thật có một mảnh sơn hà hiện ra, thậm chí nàng cũng biến thành một con Giao Long ẩn mình trong một đầm nước nào đó.

“Mấy trăm năm tu hành chỉ vì lúc này, đạo hạnh của ngươi đã thành, trên trời mưa to nước đầy nửa tháng, Ứng Nhược Ly, giờ phút này chính là cơ hội tẩu thủy, còn không mau mau lên đường?”

Trong tâm cảnh của Ứng Nhược Ly, hết thảy đều trở nên chân thực hơn, có thể cảm nhận được cường độ và nhiệt độ của phong vũ lôi điện, có thể thấy mưa to gió lớn ảnh hưởng đến sinh linh.

Kế Duyên vừa dứt lời thì Ứng Nhược Ly liền cảm thấy hết thảy cảnh vật đã hoàn toàn hóa thành chân thực, thậm chí có thể xem nhận phong vũ lôi điện cường độ cùng nhiệt độ, có thể nhìn thấy mưa to mưa lớn đối với sinh linh ảnh hưởng.

“Không tốt! Phía trước có thành trì, ta không thể đi bên này!”

Long Nữ vô thức thốt ra một câu, khiến mắt Kế Duyên sáng lên, Pháp Nhãn hoàn toàn mở ra, Đạo Âm chứa một tia Huyền Hoàng chi khí thai nghén.

“Đã biết nên đi con đường nào, còn không mau chóng lên đường?”

Trong tâm cảnh, Long Nữ chỉ cảm thấy hết thảy cảnh vật đã hoàn toàn hóa thành chân thực, thậm chí có thể xem nhận phong vũ lôi điện cường độ cùng nhiệt độ, có thể nhìn thấy mưa to mưa lớn đối với sinh linh ảnh hưởng. So với giang hà thủy đạo bên thành trì, giờ phút này Ly Giao quả quyết hướng về phía vùng núi cao ngất mà đi, nơi đó cũng có đường thủy.

Kế Duyên cảm nhận khí cơ, phảng phất có thể nhìn thấy những gì Long Nữ thấy trong lòng, ngay cả hắn cũng không ngờ ý cảnh suy tưởng này lại có hiệu quả như vậy.

Giờ phút này, Ly Giao động tác trong ý cảnh, Kế Duyên thì thào Đạo Âm, trước mắt sơn loan phảng phất thay vào vô tận áp lực trong lòng Long Nữ, có uy thế và kỳ vọng của cha Chân Long, có Long Mẫu chưa từng muốn gặp, có đủ loại lo lắng kiềm chế của bản thân, khiến sơn loan càng thêm nguy nga, trong núi thủy đạo lại chỉ là một dòng suối nhỏ…

Ly Giao mấy lần muốn lùi bước, thậm chí muốn đổi hướng, nhưng mỗi khi như vậy, lôi đình trên trời phảng phất càng thêm dữ dội, mưa to lại càng lớn, những thành quách kia đã ngập lụt, vô số sinh linh kêu than.

Một khi Giao Long đổi hướng, vô số sinh linh sẽ c·hết ch·ìm, sự thảm liệt khoa trương đó, sự khát vọng sống tạo thành một luồng ai oán nồng đậm hợp lại trên bầu trời, khiến Long Nữ thậm chí có thể cảm động lây.

Va núi mà đi thì việc hóa rồng càng thêm gian nan, nay đã như lạch trời, thêm chút nữa thì sao, oán khí của vô số sinh linh giãy giụa cầu sinh còn lớn hơn nỗi sợ hãi của Long Nữ…

Sự tình có chút đi theo hướng Kế Duyên không kiểm soát được, có lẽ do vừa nhắc đến thảm trạng của Bạch Giao, Long Nữ thế mà bắt đầu thay vào tình cảnh của bạch tề, Ly Giao vẫn đang tẩu thủy súc thế, nhưng trên thân đã không còn lân giáp.

Không biết là do Sắc Lệnh âm kết hợp Huyền Hoàng khí hiệu quả quá mạnh, hay do chấp niệm của Long Nữ quá sâu, hoặc cả hai, Kế Duyên mơ hồ có cảm giác, nếu Long Nữ thất bại trong tâm cảnh này, e là sẽ bị duệ ý áp chế.

Nếu không phải khả năng khống chế thân thể đã cực mạnh, Kế Duyên đã toát mồ hôi lạnh rồi.

Không chỉ vì trách nhiệm, mà còn vì đến dự thọ yến của bạn, để con gái người ta tâm cảnh tan vỡ, dù là bạn tốt chắc chắn cũng không tha cho mình!

Kế Duyên điều hành Huyền Hoàng chi khí nhiều hơn, cũng dốc hết sức lực, đã ngươi thay vào bạch tề, vậy thì tìm đường sống trong c·ái c·hết!

Trong ý cảnh, Ly Giao không vảy càng đến gần sơn loan, nỗi sợ hãi trong lòng càng lớn.

“Ngươi dám ba lần hóa rồng, đã ôm lòng quyết c·hết, lâm trận lùi bước sao xứng với mấy trăm năm tu hành của ngươi? Sao xứng với nỗi khổ rụng vảy? Thời khắc tử quan đã qua, lòng dạ tín niệm như hóa rồng, chỉ có thể tiến không thể lùi, lòng dạ mà lùi thì thân rồng không tiến, Ứng Nhược Ly, ngươi không ham sống cũng không s·ợ c·hết, vậy thì phá cho ta ngọn núi này!”

Trong ý cảnh, hai mắt Ly Giao sáng lên, xích khí tràn ngập trong mũi, Long Khí liên tục tăng lên, hồng thủy càng dâng cao, dũng mãnh lao về phía núi.

“So với nhục nhã của ba lần hóa rồng không thành, c·hết có gì đáng sợ!”

Đạo Âm trên trời tựa như chuông vang rung động ầm ầm, không ngừng vang vọng bên tai.

“C·hết có gì đáng sợ!”

Đỉnh lũ tăng vọt, lôi đình quấn thân, Ly Giao cuốn theo hồng thủy oanh kích mà đi.

Ầm ầm ~~~

Trong ý cảnh, Hắc sơn kiên cố không thể gãy bị đỉnh lũ phá tan, mở ra một con sông lớn xuyên qua sơn mạch, một con Ly Giao ngự sông mà đi thẳng ra biển cả.

Dù hóa rồng không chỉ đơn giản là Giao Long vào biển, nhưng trong tâm quan ý cảnh này, Long Nữ phảng phất đã thành công.

…

“Gào ~~~~~”

Một tiếng long ngâm rất nhỏ vang lên bên cạnh Kế Duyên, dù thanh âm thấp không thể nghe thấy, nhưng uy thế Long tộc lại tràn ngập ra, khiến đám Yêu Cơ và tinh quái đang múa may giật mình cứng đờ, run rẩy.

Ứng Nhược Ly đã tỉnh táo lại, nhìn như không có gì thay đổi, nhưng nàng đã có lòng tin hóa rồng tất thành.

“Kế thúc thúc…”

Kế Duyên một tay chống bàn, nhìn bề ngoài còn ổn, kỳ thật đến sức nói cũng không còn.

Động tĩnh của Long Nữ khiến điện đường trở nên tĩnh lặng, hiển nhiên không phải nàng lên cơn, các tân khách đều đang suy đoán có chuyện gì, cũng có một số người có cảm giác kỳ lạ nhưng không nói được.

Toàn bộ quá trình đối với Long Nữ mà nói rất dài, nhưng thực tế ở bên ngoài chỉ là lúc Long Nữ nhắm mắt và Kế Duyên nói mấy câu, thậm chí không gây ra chú ý gì… cho đến khi long uy tràn ngập.

Lão Long Ứng Hoành hướng về phía Kế Duyên, trịnh trọng chắp tay vái chào.

“Kế tiên sinh, hạ lễ này có chút nặng!”

Xuân Mộc Giang Giang Thần ở góc điện đường, vốn dĩ chú ý đến Long Nữ, giờ phút này nghe lão Long nói lời cảm tạ, đột nhiên ý thức được điều gì, nhìn về phía người tu hành bên cạnh hắn.

Trước
Sau

Bình luận cho Chương 128

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
Xin hãy đăng nhập để bình luận
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Tìm Nâng Cao
BTV Đề Cử
Bìa mượn kiếm
Mượn Kiếm (Dịch)
Chương 96 27/08/2025
Chương 95 27/08/2025
Tổng-giám-đốc-Hoắc-,-người-vợ-thực-vật-của-anh-đã-mang-theo-con-và-tái-giá-rồi
(Dịch) Tổng giám đốc Hoắc, người vợ thực vật của anh đã mang theo con và tái giá rồi!
Chương 203 04/08/2025
Chương 202 04/08/2025
bia-tran-van-truong-sinh
[Dịch] Trận Vấn Trường Sinh
Chương 1084 Hiệp thiên tử (2) 28/05/2025
Chương 1084 Hiệp thiên tử (1) 28/05/2025
bia-khach-diem-co-yeu-khi
[Bản dịch] Khách Điếm Có Yêu Khí
Chương cuối (một) 30/05/2025
Chương cuối (hai) 30/05/2025
bia-som-dang-luc-the-gioi-tro-choi-bat-dau-thong-gia-nu-de
[Dịch] Sớm Đăng Lục Thế Giới Trò Chơi, Bắt Đầu Thông Gia Nữ Đế
Chương 407 Cha từ nữ hiếu! 12/05/2025
Chương 406 Trong hoàng cung! 12/05/2025
Theo Năm
  • 2025
Tags:
[Dịch] Lạn Kha Kỳ Duyên, Cổ Điển, Cổ Hiệp, Huyền Huyễn, Nhẹ Nhàng, Tiên Hiệp, Tu Chân, Xuyên Qua
MENU THỂ LOẠI
Action Adventure BTV Đề Cử Chư Thiên Vạn Giới Cơ Trí Cổ Hiệp Cổ Đại Drama Du Hí Dã Sử Dị Giới Gia Đấu Góc Nhìn Nam Góc Nhìn Nữ Hiện Đại Huyền Huyễn Hài Hước Hệ Thống Kiếm Hiệp Kỳ Ảo Linh Dị Mạt Thế Ngôn Tình Ngược Văn Ngọt Sủng Nhẹ Nhàng Nữ Cường Quân Sự Sủng Tiên Hiệp Truyện Nam Tu Chân Tu Tiên Vô Hạn Vô Sỉ Xuyên Không Xuyên Nhanh Xuyên Sách Điềm Đạm Điền Văn Đô Thị
  • Trang Chủ
  • Nạp Tiền

@2025 - Làng Truyện Chữ - Bảo Lưu Mọi Quyền

Đăng nhập

Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Đăng ký

Đăng ký trên trang web này.

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Chương Khoá

Bạn phải đăng nhập để xem.

wpDiscuz