Chương 518 Hai Bước Kế Hoạch, Phân Tầng Cách Ly
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 518 Hai Bước Kế Hoạch, Phân Tầng Cách Ly
Chương 518: Hai Bước Kế Hoạch, Phân Tầng Cách Ly
Lý Thanh nở một nụ cười nhẹ trên gương mặt.
Hắn đã tẩy não đủ loại nhân vật, và trong quá trình đó, hắn cũng nhận ra vài vấn đề.
Tất cả những người được hắn độ hóa đều trung trinh bất nhị, nhưng hạch tâm ý thức của họ đã bị ảnh hưởng.
Bất kỳ phán đoán nào được đưa ra ở một mức độ nhất định đều sẽ dựa trên lợi ích của hắn.
Thế nhưng, trong quá trình này, có thể thấy rõ rằng sự linh động trong tư duy của họ đã bị ảnh hưởng.
Sự linh động này là đặc trưng của sinh mệnh trí tuệ, một thứ không thể dùng lời lẽ để miêu tả.
Và linh tính bị ảnh hưởng đã khiến tất cả những người bị hắn tẩy não gặp phải vài vấn đề khi tự chủ quyết định mọi việc.
Những vấn đề này được xử lý một cách cứng nhắc, thiếu sáng tạo.
Tất cả những kẻ bị tẩy não đều mất đi linh tính sáng tạo.
Nói cách khác, thuộc hạ của hắn là những kẻ chấp hành rất tốt, nhưng không thể cung cấp cho hắn sự giúp đỡ nào ngoài việc thực hiện nhiệm vụ, ví như những đề xuất mang tính đổi mới.
Đối mặt với cục diện ngày càng phức tạp, Lý Thanh cũng cảm thấy một chút mỏi mệt trong tâm trí.
Bởi vậy, hắn muốn tìm một người có thể cùng hắn chia sẻ áp lực.
Tôn Càn Khôn chính là người đầu tiên hắn chú ý tới.
Ánh mắt hắn nhìn Tôn Càn Khôn, bản thể đã cầm sổ ghi chép lên và bắt đầu viết.
《Quyết Định Của Tôn Càn Khôn》
“Tôn Càn Khôn đã hạ quyết tâm, muốn gia nhập vào cuộc chiến kéo dài 10 vạn năm mà ta đã chuẩn bị.”
“Ngữ khí của hắn kiên định, có lẽ hắn thật sự nghiêm túc.”
Rất nhanh, tấm ngọc đã ghi lại thông tin, đồng thời hoàn nguyên bản ý của Tôn Càn Khôn.
Bản mới
《Quyết Định Của Tôn Càn Khôn》
“Tôn Càn Khôn khẩn thiết muốn thoát khỏi mọi ràng buộc.”
“Hắn không muốn trở thành thức ăn trong chuỗi thức ăn.”
“Lý Vô Song xuất hiện khiến hắn nhìn thấy hy vọng, hắn không chút do dự lựa chọn gia nhập.”
“Bởi vì thế giới này có lẽ chỉ có đối phương mới có thể dẫn dắt hắn thoát khỏi chuỗi thức ăn này.”
“Thế nhưng hắn cũng sẽ quan sát, quan sát xem Lý Thanh đơn thuần là lợi dụng hắn, hay thật sự muốn cùng hắn trở thành đồng minh.”
Lý Thanh nhìn thông tin được hoàn nguyên trên tấm ngọc, trên mặt nở một nụ cười nhạt.
“Rất tốt, một mưu chủ có thể xưng là tuyệt thế, trí tuệ cường đại này khiến người ta yêu thích.”
“Thông qua tấm ngọc, có thể tùy thời biết được hắn có trung thành hay không.”
Ánh mắt Lý Thanh xuyên qua âm ảnh chỉ nhân, rơi trên người đối phương.
“Nếu ngươi đã hạ quyết tâm, vậy chúng ta hãy cùng bàn bạc kỹ lưỡng về kế hoạch tiếp theo đi.”
“Kế hoạch của ngươi là gì, cuộc chiến 10 vạn năm này?” Tôn Càn Khôn bình tĩnh hỏi.
“Kế hoạch được chia thành nhiều bước.”
“Trước hết là phần của ngươi.”
“Thứ nhất, ta sẽ cho ngươi một bộ trận pháp động thiên đồ.”
“Ngươi phải nỗ lực thu thập tài liệu trong đó, sau đó vận dụng quyền lực của mình, tìm cách chế tạo ra trận pháp này.”
“Trận pháp này sẽ là đường lui lớn nhất của ngươi trong tương lai.”
“Thân ở trong đó có thể bảo đảm ngươi bất tử.”
“Có điều, trận pháp này cũng có vài nguy hiểm, khi bước vào đó, kiếp số của ngươi sẽ tích lũy, một khi tương lai ngươi ra khỏi trận pháp, kiếp số sẽ lập tức ập đến, thanh trừ ngươi.”
“Thế nhưng đến lúc đó ta sẽ giúp ngươi, độ qua kiếp số đã tích lũy.”
“Thứ hai, ta đã để lại một đám yêu quái trong Hồ Bàn Long, tất cả đều là thủy yêu trong Bồ Giang.”
“Trong đó có 5 đầu thủy yêu vương cảnh giới Chân Pháp, và khoảng trăm đầu yêu binh.”
“Ngươi có thể thật tốt bồi dưỡng chúng, chúng sẽ là trợ thủ tốt nhất cho việc luyện chế trận pháp của ngươi, đồng thời cũng là thủ đoạn cuối cùng bảo vệ ngươi thoát khỏi hiểm cảnh an toàn.”
“Thứ ba, Phan Thành Phượng mà ngươi đang phục thị là một trong số rất nhiều Thiên Mệnh Chi Tử trong Cửu Châu.”
“Rất nhiều Thiên Mệnh Chi Tử ở Bắc Châu và Dương Châu cũng đã bị ta điều tra rõ, dưới trướng của bọn họ đều có giấu quân cờ của ta.”
“Rất nhanh sẽ có người đến tiếp xúc với ngươi, ngươi cũng có thể sắp xếp những quân cờ này vào dưới trướng Phan Thành Phượng.”
“Ngầm biến toàn bộ tầng lớp trung hạ của đại quân Phan Thành Phượng thành quân đội của ngươi.”
“Quyền lực đến từ tầng lớp trung và hạ, khi tầng lớp trên có đủ lợi ích để khống chế bọn họ, những người này mới chịu vì bọn họ mà làm việc.”
“Khi tầng lớp trên không thể khống chế bọn họ, quyền lực cũng sẽ không còn.”
“Ta sẽ đưa ra một danh sách, danh sách này là tất cả những người trong các thành thị bị ta khống chế, cùng với tất cả Thiên Mệnh Chi Tử trong Cửu Châu và thế lực phía sau bọn họ.”
“Ngươi phải dùng mọi cách để bọn họ thâm nhập vào dưới trướng mỗi Thiên Mệnh Chi Tử.”
“Phần mà ngươi cần chịu trách nhiệm chính là, tương lai bất kể ai, cuối cùng trở thành hoàng đế của vương triều mới, ngươi đều phải đảm bảo tầng lớp trung và hạ của bọn họ đều là người của chúng ta.”
“Đến lúc đó, tầng lớp trên của đế quốc mới bất kể bọn họ thay đổi thế nào, tầng lớp trung và hạ đều sẽ bị chúng ta khống chế vững chắc.”
“Đạo thống căn bản sẽ không để ý tầng lớp trung hạ của một quốc gia là những người nào, đây chính là khuyết điểm của sự thống trị thế giới của đạo thống.”
“Bọn họ tuy sống trong thành thị, thoạt nhìn giống như phàm nhân bình thường, nhưng kỳ thực lại có một sự ngăn cách vững chắc, căn bản không thể dung nhập.”
“Vậy chúng ta phải lợi dụng sơ hở của đạo thống, trộm lấy tất cả thành quả của bọn họ.”
Tôn Càn Khôn lắng nghe kế hoạch của Lý Thanh, trong mắt lộ ra một tia chấn động.
Đây là một góc độ mà hắn chưa từng suy nghĩ tới, hắn nhìn thấy tính khả thi trong kế hoạch này.
Một từ ngữ xuất hiện trong đầu hắn, “Phân tầng cách ly?”
“Không sai, chính là phân tầng cách ly.”
“Khiến tất cả tầng lớp trên đều nghĩ rằng bọn họ đã nắm giữ mọi thứ, nhưng kỳ thực mọi thứ ở tầng lớp dưới đều nằm trong tay chúng ta.”
“Người hầu của bọn họ, thuộc hạ của bọn họ, mỗi một kẻ hạ đẳng bên cạnh bọn họ, đều là người của chúng ta.”
“Mọi hành động của bọn họ đều nằm trong sự khống chế của chúng ta.”
“Vậy thì ai mới là người thực sự điều khiển thế giới này?”
Tôn Càn Khôn khẽ suy tư, sau đó nhíu mày.
“Thế nhưng điều này có một vấn đề?”
“Dựa vào đâu để đảm bảo những nhân vật tầng lớp dưới này đều sẽ thiên về phía chúng ta.”
“Vạn nhất bọn họ sẽ tố giác thì sao?”
“Lòng người khó lường, vì vinh hoa phú quý, bọn họ có thể làm bất cứ chuyện gì.”
“Tầng lớp trên chỉ cần dùng một chút lợi ích là có thể phân hóa tầng dưới, dù sao ai mà chẳng có dã tâm muốn vươn lên?”
Lý Thanh khẽ mỉm cười, “Bởi vậy phải dùng lý niệm, ngấm ngầm tẩy não bọn họ.”
“Đồng thời, đối với nội bộ tổ chức mà chúng ta khống chế, tiến hành phân chia khu vực.”
“Ví dụ như trong một thành thị, 360 ngành nghề, mỗi ngành nghề tự nhiên đều có những nhân vật tinh anh.”
“Loại phàm nhân này, ta tự nhiên có thủ đoạn có thể khống chế bọn họ.”
“Dưới trướng những nhân vật tinh anh này tự nhiên sẽ có thành viên cốt cán, bọn họ cũng sẽ trở thành đối tượng bị ta khống chế.”
“Còn về tầng lớp thấp nhất, thì sẽ do những thành viên cốt cán và nhân vật tinh anh này khống chế.”
“360 ngành nghề, giữa bọn họ không được biết đối phương đều là người của chúng ta.”
“Chúng ta có thể hình thành 360 nhánh khác nhau, mà bọn họ vĩnh viễn sẽ không biết đối phương đều thuộc về cùng một tổ chức.”
“Đồng thời trong nội bộ ngành nghề, những tinh anh và cốt cán này cũng sẽ không để thuộc hạ biết toàn bộ sự việc mình phụ trách.”
“Bọn họ chỉ biết một phần nhỏ mình phụ trách.”
———-oOo———-