Chương 981
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 981
Chương 981: Phí Du
Ô Mộc Kiếm rung động đầy sống động.
Ẩn mình sau cánh cửa, Bạch cũng định ra tay.
Nhưng phản ứng của gã thanh niên quá nhanh, khiến cả hai người trở tay không kịp.
“Ầm!”
Bạch vội vã đẩy mạnh cánh cửa, chặn đường gã thanh niên.
Cùng lúc đó, Tần Tang hư điểm Ô Mộc Kiếm, linh kiếm khựng lại, kiếm mang phun ra nuốt vào, chỉ thẳng vào mặt gã thanh niên.
Gã thanh niên bị cảnh tượng trong phòng dọa cho hồn vía lên mây, cảm nhận được mũi kiếm sắc bén, mồ hôi lạnh toát ra ướt đẫm cả người. Khi nhìn thấy Liễu quản sự nằm bất động trên mặt đất, gã càng thêm kinh hãi.
Hắn sợ hãi tột độ, giờ đã bị Tần Tang và Bạch bao vây, chắp cánh khó thoát.
“Ngươi biết bần đạo?”
Ánh mắt Tần Tang ngưng lại, dò xét gã thanh niên.
Hắn chắc chắn chưa từng gặp gã, nhưng lại cảm thấy có chút quen mắt.
Biểu hiện của gã thanh niên cũng khiến hắn có chút bất ngờ, dường như gã đặc biệt đến tìm hắn.
Thấy gã thanh niên không có vẻ gì uy hiếp, Tần Tang kín đáo nháy mắt ra hiệu cho Bạch. Bạch hiểu ý, nhấc Liễu quản sự ra khỏi tĩnh thất, tranh thủ thời gian xử lý dấu vết.
“Tiền bối quả nhiên là Thanh Phong đạo trưởng!”
Gã thanh niên không dám hỏi nhiều, trái tim treo lơ lửng cuối cùng cũng hạ xuống. Hắn mạo hiểm tính mạng đến báo tin, vốn còn lo phải quần nhau với Liễu quản sự một phen, lại sợ lộ sơ hở.
Nào ngờ Liễu quản sự đã thành tù nhân, xem ra âm mưu đã bị khám phá.
“Tiền bối chắc hẳn không nhận ra vãn bối, nhưng vãn bối vẫn luôn ghi nhớ ân tình của tiền bối. Vãn bối tên là Phí Du, cha mẹ từng đi theo tiền bối một thời gian, nhận được rất nhiều ban thưởng, tiền bối còn có ân cứu mạng với cha mẹ vãn bối. Sau khi trở về, cha mẹ chưa từng quên ơn tiền bối, luôn khắc ghi trong lòng, thường xuyên nhắc nhở vãn bối, khắc sâu trong tâm khảm. Vãn bối có thể Kết Đan thành công, cũng là nhờ nhận được ân trạch của tiền bối…”
Phí Du sợ gây hiểu lầm, vội vã lau mồ hôi trên trán, nói nhanh như gió, giải thích rõ thân phận.
Tần Tang khẽ “Ồ” một tiếng, hồi tưởng lại.
Khi mới đến Yêu Hải, để tìm kiếm Giao Hồn cho Cửu Long Thiên Liễn Phù, hắn từng thuê mấy tu sĩ Trúc Cơ kỳ quen thuộc Yêu Hải, trong đó có tỷ muội nhà họ Vương, một đôi vợ chồng già và một tu sĩ họ Bành.
Sau này, tỷ muội nhà họ Vương lại đi theo hắn một thời gian ở Ngũ Nguyên Đảo, còn vợ chồng già vì Kết Đan thất bại nên đã về Nội Hải, nói là để bồi dưỡng con trai độc nhất.
Phí Du chính là con trai của họ, thảo nào ngũ quan nhìn có chút quen thuộc.
“Ngươi chuyên tới tìm ta?”
Tần Tang cúi đầu nhìn Liễu quản sự, trong lòng bừng tỉnh.
Phí Du không dám hỏi nhiều, liên tục gật đầu, vẻ mặt gấp gáp, “Thương hội muốn gây bất lợi cho tiền bối, vãn bối liên lạc với hai vị Vương tiền bối nhưng không được, lòng nóng như lửa đốt. Vãn bối vừa hay đóng quân ở Doanh Hoàn Đảo, nhận được tin tức Liễu quản sự đưa tới, lập tức đến đây báo tin, không ngờ tiền bối đã nhìn thấu âm mưu của hắn…”
“Vương tiền bối, ngươi nói là tỷ muội Vương Thi, Vương Tương?”
Trong lòng Tần Tang khẽ động, vội vàng hỏi, “Thương hội không làm khó các nàng chứ?”
Ở Quỳnh Vũ thương hội, hắn và tỷ muội nhà họ Vương thân thiết nhất. Tỷ muội họ Vương đi theo hắn nhiều năm, nếu thương hội muốn đối phó hắn, có lẽ tỷ muội họ Vương cũng sẽ bị liên lụy.
“Thương hội vẫn luôn điều tra các nàng!”
Phí Du vẫn còn kinh hãi, “Sau khi chia tay tiền bối, hai vị Vương tiền bối đã rời khỏi thương hội, trở về Nội Hải, luôn tu luyện ở Lăng Xuân Đảo. May mà các nàng lưu lại một chút tâm nhãn, thương hội không hiểu rõ nội tình của các nàng. Tiền bối yên tâm, vãn bối đã âm thầm truyền tin cho hai vị Vương tiền bối, các nàng không sao. Vãn bối lại gia nhập thương hội sau khi Kết Đan, không hề đề cập đến tiền bối với người ngoài, thương hội không biết vãn bối và tiền bối còn có mối quan hệ này, nếu không thì vãn bối chỉ sợ cũng…”
Phí Du vừa nghĩ mà sợ vừa nói.
Tần Tang nghe vậy, sắc mặt trầm xuống, trong lòng lửa giận ngập trời.
Quỳnh Vũ thương hội truy nã hắn còn chưa đủ, lại muốn bắt hết cả thân bằng hảo hữu của hắn, may mà tỷ muội họ Vương cơ cảnh, không biết Nhiễm La có bị liên lụy không.
“Ngươi ở Doanh Hoàn Đảo hẳn là thường xuyên tiếp xúc với Tả phó sứ kia, có nghe hắn nhắc đến, thương hội vì sao gây bất lợi cho ta không?”
Tần Tang hỏi ra nghi hoặc trong lòng.
Phí Du lắc đầu, hắn hiểu Tần Tang hẳn đã hỏi được một số việc từ miệng Liễu quản sự, liền đi thẳng vào vấn đề chính, “Tả phó sứ kín miệng vô cùng, vãn bối mấy lần nói bóng gió, đều không moi được lời nào, sợ khiến hắn nghi ngờ nên không dám hỏi nữa.
Lệnh truy nã tiền bối được ban xuống đột ngột cách đây không lâu, ngoài Tả phó sứ ra, không ai rõ trong thương hội đã xảy ra chuyện gì. Lúc tin tức truyền đến, Tả phó sứ không có trên đảo, vãn bối mới có cơ hội truyền tin cho tiền bối. Có điều, Tả phó sứ không đi quá xa, cũng sắp đến rồi, tiền bối nhất định phải mau rời khỏi…”
Lời còn chưa dứt, giọng của Bạch đột nhiên truyền đến, “Muộn rồi, bọn họ đến rồi!”
Tần Tang và Phí Du biến sắc mặt, người trước người sau xông ra khỏi cửa hiệu.
Ngoài phố, trời tờ mờ sáng.
Trên con đường vắng vẻ, Bạch và Liễu quản sự đang bị khống chế đứng cùng nhau, giằng co với một đám tu sĩ.
Gió thu thổi mạnh, lá vàng rơi xào xạc.
Mặt sông gợn sóng xanh biếc.
Dọc bờ sông, các cửa hiệu đều đóng cửa im ỉm, thậm chí có nơi còn mở cả phòng hộ linh trận. Phía sau cửa sổ, có người rụt rè thò đầu ra nhìn ngó. Vốn dĩ đã chẳng có mấy người qua lại, nay lại càng kinh sợ mà bỏ chạy, sợ bị cuốn vào vòng xoáy phong ba.
Đối phương có năm người, bày thế cánh nhạn dàn trải, chặn đường Bạch, đều là cao thủ Kết Đan kỳ.
Đứng giữa là một lão giả mặc hoa phục, râu tóc bạc phơ, thần sắc lạnh lùng, khí thế bất phàm.
Lão ta khoanh tay đứng đó, tựa như núi cao sừng sững. Lão gắt gao nhìn chằm chằm Bạch, trong ánh mắt ẩn chứa sự kiêng kỵ nồng đậm.
Lúc này, Tần Tang và Phí Du xuất hiện.
Ánh mắt của đám người hoa phục lão giả đổ dồn lên người bọn họ.
“Họ Phí kia, ngươi đúng là thứ vong ân bội nghĩa, dám cấu kết với phản đồ của thương hội, thông báo bí mật!”
Một gã thanh niên lực lưỡng chỉ vào Phí Du mà chửi ầm lên.
“Tiền bối, lão già kia chính là Tả phó sứ.”
Vẻ mặt Phí Du ngượng ngùng, không ngờ Tả phó sứ lại đến nhanh như vậy. Hắn càng lo lắng hơn là đối phương thế lớn, có tới năm người, không chỉ Tả phó sứ, những người còn lại cũng là tinh anh của thương hội, phe mình phần thắng rất nhỏ.
Nhưng hối hận bây giờ cũng vô dụng.
“Đồ không biết sống chết!”
Hoa phục lão giả khinh miệt liếc nhìn Phí Du, hừ lạnh một tiếng, rồi nhìn về phía Tần Tang, “Các hạ là Thanh Phong đạo trưởng?”
Hai mắt Tần Tang nheo lại, đảo mắt qua năm người.
Thực lực của Tả phó sứ chỉ sợ không kém gì Trâu lão, ngoài lão ra còn có một cao thủ Kết Đan hậu kỳ. Gã thanh niên lực lưỡng có tu vi tương đương Phí Du, hai người còn lại cũng đều là tu sĩ Kết Đan trung kỳ.
Bề ngoài của mình bất quá chỉ là Kết Đan trung kỳ, Tả phó sứ vậy mà mang đến nhiều thuộc hạ như vậy, có thể nói là dốc toàn bộ lực lượng.
Tần Tang thầm nghĩ.
Hắn bí mật truyền âm cho Bạch và Phí Du, quyết định động thủ.
Chút người này, còn chưa đủ để dọa hắn chạy.
Tần Tang không đáp lời, Tả phó sứ cũng không giận dữ, thản nhiên nói: “Đạo trưởng lại có một Luyện Thi thực lực mạnh mẽ như vậy, may mà Tả mỗ không xem nhẹ ngươi.”
Bạch tức giận, muốn chất vấn Tả phó sứ, ngươi đã thấy Luyện Thi nào có linh trí cao như vậy chưa?
“Quỳnh Vũ thương hội thanh lý môn hộ, mong chư vị đạo hữu tạo điều kiện, mọi tổn thất do thương hội gánh chịu! Tả mỗ lấy danh nghĩa Phó sứ Quỳnh Vũ thương hội, xin Thương Minh đạo hữu xuất thủ tương trợ, ngày sau tất có hậu báo!”
Tả phó sứ đột nhiên giơ cao một cái lệnh bài, thanh âm cuồn cuộn, vang vọng khắp cả con phố.