Chương 59
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 59
Chương 59: Ngũ Hành linh căn
Trời vừa tờ mờ sáng, Tần Tang đã ngừng tu luyện và bước ra khỏi cửa.
Nghe chủ quán nọ nói, phường thị ngày thường không có nhiều tu tiên giả đến vậy, chỉ có vào mấy ngày giữa tháng, tu tiên giả ở khắp vùng U Sơn phụ cận mới hẹn nhau kéo đến để trao đổi nhu yếu phẩm.
Mấy ngày này chính là thời cơ tốt nhất để tìm hiểu tin tức.
Tần Tang thực lòng muốn kết giao vài người bạn, nhưng khổ nỗi, mỗi một vị tu tiên giả đều vô cùng thận trọng. Mỗi lần Tần Tang tiến lên làm quen, đều không tránh khỏi bị đối phương dùng ánh mắt cảnh giác dò xét, cứ như hắn có mưu đồ gì đó, rồi sau đó tỏ thái độ tránh xa cả ngàn dặm.
Những kẻ lỗ mãng như Đàm thị huynh đệ chỉ là thiểu số.
Vừa nghĩ đến gia phả Tống gia ghi lại từng người mất tích, chết bất đắc kỳ tử, bị cừu gia ám hại…, Tần Tang liền hiểu ra.
Tần Tang thầm nghĩ, muốn dò la tin tức, vẫn phải làm như ở Tam Vu Thành, tìm đến những nơi đông người, kết giao với vài người mới được.
Tiên Mính Lâu, Hoan Hỉ Phường, những nơi này không nghi ngờ gì là tốt nhất, nhưng muốn vào thì phải tốn linh thạch.
Tần Tang cắn răng chịu đau, bước vào con phố lát đá xanh. Bỗng nhiên, hắn chú ý thấy phía cuối phố người người nhốn nháo, vô cùng náo nhiệt, chợt nhớ ra hôm nay chẳng phải là giữa tháng sao.
Xem ra, Thần Khí Các sắp mở cửa rồi. Quả là một cảnh tượng thịnh vượng, đám tu tiên giả tự cao tự đại kia đều xếp hàng chen chúc nhau để vào Thần Khí Các.
Tần Tang không có tiền mua, nhưng cũng muốn mở mang kiến thức, liền đi về phía Thần Khí Các.
Thần Khí Các rộng lớn vô cùng, trên kệ bày biện từng kiện pháp khí, hệt như cửa hàng thế gian. Rất nhiều tu sĩ chen chúc quanh kệ hàng, tự mình chọn lựa, xung quanh kệ không có thị nữ nào cả.
Tần Tang lén dùng Vọng Khí Thuật quan sát, thấy vị hắc y lão giả đứng khoanh tay trước cửa Thần Khí Các, uy nghiêm như núi cao sừng sững, thần sắc lạnh nhạt nhìn vào trong cửa hàng. Linh lực của lão nồng đậm đến mức kinh người, có lẽ là tu sĩ Trúc Cơ kỳ!
Khó trách không sợ có người lén cướp.
Tần Tang trong lòng thất kinh, thần sắc càng thêm cung kính. Nhưng đúng lúc hắn định bước vào, đột nhiên bị hắc y lão giả đưa tay ngăn lại.
Trước đó có bao nhiêu người đi vào, chưa từng có ai bị ngăn cản. Tần Tang thấy hắc y lão giả quan sát mình từ trên xuống dưới, trong lòng thấp thỏm nói: “Vãn bối Tần Tang xin ra mắt tiền bối.”
“Có phải tán tu không? Năm nay bao nhiêu tuổi?” Hắc y lão giả đột ngột hỏi.
Tần Tang ngẩn người, đáp: “Hồi bẩm tiền bối, vãn bối là tán tu, năm nay 22 tuổi.”
“22 tuổi… Luyện Khí kỳ tầng 5, ừm… A? Công pháp còn là « U Minh Kinh », theo ta…”
Hắc y lão giả khẽ gật đầu, quay người bước vào nội thất.
Tần Tang kinh hãi vì bị nhìn thấu nội tình, đồng thời cũng không hiểu ra sao.
Nhưng hắc y lão giả là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, bóp chết hắn dễ như bóp chết một con kiến, Tần Tang chỉ có thể rập khuôn theo sau lão giả, cẩn thận từng li từng tí hỏi: “Tiền bối, vãn bối lần đầu đến Thần Khí Các, không biết tiền bối gọi vãn bối lại, cần làm gì?”
Hắc y lão giả nhìn Tần Tang với vẻ kỳ quái, “Ngươi mang theo tín vật đến, còn sợ lão phu hại ngươi hay sao? Đưa tín vật cho ta, ngươi cứ vào đi.”
Tín vật?
Tần Tang nghĩ đến chiếc khay ngọc, vội vàng lấy ra, đưa cho hắc y lão giả, thầm kỳ quái, không biết tín vật này rốt cuộc có tác dụng gì, nhưng xem ra không phải chuyện xấu. Nếu thật sự là đấu giá nội bộ, cùng lắm thì mình không ra giá, coi như ngắm cảnh vậy.
Trong lúc nói chuyện, hắc y lão giả đẩy cánh cửa nội thất ra. Tần Tang nhìn thấy cảnh tượng bên trong, hơi ngây người.
Trong phòng bày một chiếc bàn, một thiếu niên mặt trắng bệch, mặc gấm lông, vuốt ve một con tiểu xà màu huyết sắc trong tay, lười biếng tựa vào sau bàn, rõ ràng là tu vi Luyện Khí kỳ tầng 8.
Bên trong đặt vài chiếc bồ đoàn, trên bồ đoàn có năm người đang ngồi xếp bằng, tuổi tác xấp xỉ Tần Tang, tu vi đều ở khoảng Luyện Khí kỳ tầng 4, tầng 5, trong đó có hai người hẳn là Đàm thị huynh đệ mà hắn từng gặp hôm trước.
Tiếng mở cửa khiến mọi người trong phòng đều kinh động.
Thiếu niên gấm lông vội vàng thu lại vẻ lười biếng, đứng lên cung kính nói: “Việt sư thúc.”
Rồi nhìn Tần Tang, cười nói: “Việt sư thúc dẫn đến một vị sư đệ, lần này thu hoạch lớn hơn trước kia nhiều.”
Mọi người trong phòng đều lén lút dò xét Tần Tang. Đàm thị huynh đệ hiển nhiên cũng nhận ra hắn, Đàm Hào há hốc miệng, bị Đàm Kiệt ngầm kéo lại.
Thấy họ hình như không muốn chứng tỏ quen biết mình, Tần Tang cũng nín nhịn, không chào hỏi.
Không ngờ, động tác nhỏ của Đàm thị huynh đệ vẫn không thể qua mắt được hắc y lão giả.
“Ngươi quen biết bọn họ?” Hắc y lão giả quay đầu, nheo mắt nhìn Tần Tang.
Tần Tang không dám giấu diếm, liền kể vắn tắt quá trình kết bạn trước đó.
Hắc y lão giả gật gù, không truy hỏi thêm, chỉ Tần Tang, nói với thiếu niên gấm lông: “Cho hắn đo linh căn đi.”
“Vâng.”
Thiếu niên gấm lông đi tới trước mặt Tần Tang, sau một hồi khảo nghiệm, trên mặt đột nhiên lộ vẻ kinh ngạc tột độ, nhíu mày nhìn chằm chằm Tần Tang, hình như không thể tin được kết quả, rồi cẩn thận làm lại một lần nữa.
Thấy vẻ mặt của thiếu niên gấm lông, Tần Tang đã đoán được phần nào. Xem ra Chân Minh thật sự đã không lừa hắn, hắn quả thật không có linh căn.
Thần Khí Các muốn thu đệ tử sao?
Khay ngọc chẳng lẽ là một loại tín vật tương tự như kiếm ý pháp chỉ của Thiếu Hoa Sơn?
Nghe chủ quán bên cạnh nói, Thần Khí Các sau lưng là một tông môn thực lực cường đại. Được gia nhập tông môn cố nhiên là tốt, nhưng vấn đề là mình không có linh căn.
Không có linh căn mà lại có tu vi, chẳng phải là muốn bị đưa đi giải phẫu sao?
Tần Tang không ngờ vừa vào đã phải khảo thí linh căn, bên cạnh còn có tu sĩ Trúc Cơ kỳ theo dõi, muốn chạy cũng không được, trong lòng vô cùng lo sợ, đầu óc xoay chuyển tìm cách thoát thân.
Hắc y lão giả nhíu mày quát: “Lương Diễn, ngươi đang làm gì?”
Tần Tang giật mình, chỉ nghe thiếu niên gấm lông vội vàng bẩm báo: “Khởi bẩm Việt sư thúc, vị sư đệ này hẳn là ngụy linh căn… Mà lại Ngũ Hành đều đủ, ban đầu đệ tử còn tưởng là kiểm trắc sai lệch. Dựa theo quy định của tông môn, vị sư đệ này không có tư cách nhập môn tu hành.”
“Cái gì?”
Không chỉ hắc y lão giả, vẻ mặt mọi người đều có chút quái dị. Bọn họ đã dùng Vọng Khí Thuật xem qua cảnh giới của Tần Tang, tuổi còn trẻ mà đã là Luyện Khí kỳ tầng 5 thật sự, thiên phú hẳn là không tệ, ai ngờ lại là ngụy linh căn Ngũ Hành đều đủ.
Một thiếu niên trừng mắt nhìn Tần Tang với ánh mắt cổ quái. Hắn tu vi chỉ có Luyện Khí kỳ tầng 4, còn không bằng Tần Tang, nhưng hắn lại là tam linh căn!
Ngụy linh căn sở dĩ gọi là ngụy linh căn, là có nguyên nhân của nó. Tốc độ tu luyện cực kỳ chậm, hy vọng đột phá Trúc Cơ kỳ xa vời. Linh căn hỗn tạp Ngũ Hành đều đủ lại càng chậm hơn nữa, bất kỳ môn phái nào cũng sẽ không thu nhận.
Ai ngờ, người kinh hãi nhất ở đây không ai khác ngoài Tần Tang.
Ta lại có linh căn, Chân Minh gạt ta!
Ta chưa từng đắc tội hắn, hắn tại sao phải làm như vậy? Nếu không phải Chân Minh, ta giờ đã tu luyện ở Hàn gia rồi, tội gì phải chạy xa đến thế này.
Trong lòng Tần Tang tức giận vô cùng, nhất thời không để ý đến việc Ngũ Hành linh căn đại biểu cho điều gì.
Hắc y lão giả cau mày, “Ngụy linh căn mà có thể tu luyện đến Luyện Khí kỳ tầng 5 ở tuổi này, cũng không phải là không thể, nhưng công pháp của ngươi lại là « U Minh Kinh »… Có phải ngươi từng gặp kỳ ngộ gì không?”