Chương 409
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 409
Chương 409
Chương 409: Tin Tức Tốt
Đám Phi Giác Ngư Long vẫn tụ tập bơi lội tại đầm tối.
Không biết Vân Du Tử có tò mò hay không, vì sao cái đầm tối vẫn yên ổn bỗng nhiên lại mở rộng ra gấp mấy lần?
Tần Tang lặng lẽ nhỏ Túy Yêu Tiên xuống, che giấu được cảm giác của Phi Giác Ngư Long, rồi theo đường cũ trở về.
Trên đường đi không gặp Vân Du Tử, Tần Tang đành phải một mình rời đi, thuận lợi đến bên trong cốc, trước bình chướng phía trước bình nguyên.
Trong lòng núi, nơi ở của Tinh Độc Oa là nơi Tần Tang lo lắng duy nhất, lo lắng hai người Vô Cực Môn chủ đã trở về, và đúng lúc gặp hắn ở đó.
Thế nhưng cứ lưu lại bên trong cốc thì càng thêm nguy hiểm, Tần Tang hạ quyết tâm, tiến vào trong núi.
Cũng may không có sự trùng hợp nào xảy ra, Tần Tang bình yên vô sự rời khỏi bên trong cốc.
Một đường vừa đi vừa nghỉ, Tần Tang mất trọn vẹn hơn mười ngày mới rời khỏi Vô Nhai Cốc, thẳng đến Thanh Dương phường thị.
Vân Du Tử còn chưa tới.
Hắn cùng Vân Du Tử đã ước định, sau khi rời khỏi Vô Nhai Cốc sẽ hội hợp ở chỗ này.
Vân Du Tử đã thành công hái được Dạ Lan Bách Hợp, nên Tần Tang cũng không lo lắng.
Tần Tang đoán rằng, Vân Du Tử có lẽ đang ở ngay trong Vô Nhai Cốc luyện hóa linh dược, dù sao đó cũng là thiên tài địa bảo mà hắn tha thiết ước mơ, cuối cùng cũng nhìn thấy ánh sáng ban mai chữa trị ám thương, Vân Du Tử chắc chắn không thể chờ đợi được.
Vậy nên, Tần Tang liền kiên trì đợi ở Thanh Dương phường thị.
Trong mấy ngày này, hắn không lưu lại động phủ tu luyện mà thường xuyên ra ngoài tìm hiểu về Thanh Dương ma tông, nhất là Thanh Dương Cương Anh bên trong Thanh Dương ma tông!
9 ngày sau.
Tần Tang từ bên ngoài trở về, đang định mở động phủ thì ánh mắt đột nhiên ngưng lại, rồi lộ ra vẻ vui mừng, đẩy cửa bước vào, liền thấy Vân Du Tử đang an tọa trong động phủ.
Lúc này, Vân Du Tử mặt mày rạng rỡ, khí sắc rõ ràng tốt hơn trước rất nhiều, hoàn toàn không còn một tia già nua.
Điều kinh ngạc hơn là cảnh giới của hắn, đã là Trúc Cơ trung kỳ, tương xứng với Tần Tang.
Hắn rốt cục đã vượt qua được cái ngưỡng này!
“Chúc mừng tiền bối đã chữa khỏi ám thương!”
Tần Tang cũng mừng cho Vân Du Tử, không ngớt lời chúc mừng.
Vì ám thương, Vân Du Tử dù tu vi thâm hậu nhưng vẫn không thể đột phá Trúc Cơ trung kỳ, nên mới bất đắc dĩ dừng tu luyện, khắp nơi bôn ba tìm đan kiếm dược.
Tần Tang không ngờ rằng, chỉ trong vòng chưa đầy một tháng, Vân Du Tử không chỉ luyện hóa được Dạ Lan Bách Hợp mà dược hiệu còn nhanh chóng, xông thẳng qua bình cảnh.
“May mắn mà có Tần lão đệ!”
Tâm bệnh lớn nhất được giải quyết, trong mắt Vân Du Tử không giấu nổi vẻ vui mừng, ông đứng dậy chắp tay với Tần Tang, “Tuy không thể chữa trị hoàn toàn vết thương, nhưng ít nhất trước khi Kết Đan, lão đạo ta không cần lo lắng ám thương hạn chế tu vi, có thể trở về sư môn, yên tâm tu luyện một thời gian!”
Tần Tang nghe vậy thu hồi vẻ vui mừng, chau mày, “Tiền bối dùng linh dược mà vẫn không thể trị khỏi ám thương sao?”
Vân Du Tử lắc đầu.
“Lão đạo dùng Dạ Lan Bách Hợp, tuy là thiên tài địa bảo, nhưng không phải loại thuốc đặc trị ám thương của lão phu. May mà dược hiệu cường đại, vẫn phát huy tác dụng rất lớn, giải quyết việc cấp bách trước mắt, lão đạo đã vô cùng mãn nguyện rồi.”
“Hơn nữa, tuy Nguyên Thần của lão đạo có tổn thương, nhưng chưa chắc đã ảnh hưởng đến Kết Đan, tình huống cụ thể phải đợi sau khi đạt tới Giả Đan cảnh mới biết được.”
“Bất quá, khi đó lão đạo đã không còn là vật trong ao nữa, dù thật sự ảnh hưởng đến Kết Đan, thì việc tìm kiếm linh dược chữa thương cũng không dám nói dễ như trở bàn tay, nhưng chắc chắn sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.”
Vân Du Tử đứng thẳng người, biểu lộ và giọng điệu tràn đầy tự tin và ý chí chiến đấu, không hề do dự.
Tần Tang bị cảm xúc của Vân Du Tử lây nhiễm, khẽ gật đầu, hắn cũng tin rằng với tâm tính và năng lực của Vân Du Tử, chắc chắn có thể đạt được ước nguyện, giải quyết tai họa ngầm!
“Tần lão đệ, lão đạo ta bị giới hạn tuổi tác, phải tranh giành sự sống với trời, không dám sai lầm trong tu luyện. Lần này cuối cùng cũng có thể giải quyết tai họa ngầm, nên muốn về sư môn tu luyện trước. Không biết Tần lão đệ có thể thư thả một thời gian chờ lão đạo củng cố tu vi, rồi đi cầu xin Hợp Vận Đan được không?” Vân Du Tử ngượng ngùng nói.
Tần Tang khoát tay, “Tiền bối không cần gấp, thương thế của vãn bối không ảnh hưởng đến tu luyện, chỉ cần trước khi chuẩn bị Kết Đan, tiền bối giúp ta tìm được một viên Hợp Vận Đan là được, tiền bối cứ lấy việc tu luyện của mình làm trọng, sau này vãn bối gặp chuyện khó, nói không chừng còn phải nhờ đến tiền bối.”
Vân Du Tử thở phào nhẹ nhõm, nghe vậy nghiêm mặt nói: “Đa tạ lão đệ! Lão đệ yên tâm, sau này có chuyện gì khó xử, cứ gửi tin đến Thái Ất Đan Tông, lão đạo sẽ không từ chối! Lần này trở về, ta sẽ đến Thúy Minh Sơn gặp Lý Ngọc Phủ một lần, thu hắn làm đồ đệ. Hy vọng người này có thể chịu được sự tịch mịch của Tiên Đạo, không phụ sự kỳ vọng của lão đệ!”
Sau đó, hai người lại nói chuyện vặt, Tần Tang cũng nắm lấy cơ hội thỉnh giáo Vân Du Tử rất nhiều vấn đề tu luyện.
Vân Du Tử vừa đột phá Trúc Cơ trung kỳ, tu vi không bằng Tần Tang, nhưng về nhiều vấn đề, ông lại rất thấu triệt, chỉ điểm Tần Tang là thừa sức, giúp Tần Tang thu được không ít lợi ích.
“Lão đệ có hứng thú với Càn Thiên Cương Anh?”
Vân Du Tử nghe Tần Tang hỏi về Càn Thiên Cương Anh thì có chút kỳ lạ, nhưng không hỏi nhiều, suy nghĩ một chút rồi nói, “Càn Thiên Cương Khí tuy nổi danh như Địa Sát chi khí, nhưng khi rơi vào thế gian, biến thành Càn Thiên Cương Anh thì hiếm thấy hơn Địa Sát âm mạch nhiều. Theo lão đạo biết, ở cả Tiểu Hàn Vực này, chỉ có hai nơi tồn tại Càn Thiên Cương Anh! Một nơi là Thanh Dương ma tông.”
Vân Du Tử chỉ về phía bắc, hướng về sơn môn Thanh Dương ma tông.
Tần Tang nghe vậy mừng rỡ, sau những ngày tìm hiểu, hắn mới biết Càn Thiên Cương Anh hiếm thấy hơn hắn tưởng tượng rất nhiều, tìm hiểu lâu như vậy mà không có một tin tức hữu dụng nào.
“Vậy nơi còn lại ở đâu?” Tần Tang truy hỏi.
Vân Du Tử nhìn Tần Tang đầy ẩn ý, lắc đầu nói: “Tần lão đệ, lão đạo không biết ngươi tìm Càn Thiên Cương Anh để làm gì. Nhưng ta khuyên một câu, nếu không thực sự cần thiết, tốt nhất đừng dại dột động đến hai nơi này.”
“Thanh Dương ma tông thì không cần phải nói, Càn Thiên Cương Anh liên quan đến Thanh Dương Ma Hỏa, là căn cơ lập phái, là trọng địa của sơn môn.”
“Còn nơi kia có Càn Thiên Cương Anh, tuy không phải ma môn, nhưng còn nguy hiểm hơn cả ma môn, nó nằm trong động phủ của đệ nhất nhân Tiểu Hàn Vực hiện nay, Tông chủ Thuần Dương Tông!”
“Tông chủ Thuần Dương Tông?”
Sắc mặt Tần Tang hơi biến đổi, trong lòng chấn kinh.
Thuần Dương Tông nằm trong hàng đầu của chính đạo Bát Tông, có được vị thế đó là nhờ vào thực lực cường hãn của Tông chủ, lời đồn rằng ông ta là đệ nhất nhân của Tiểu Hàn Vực, là Nguyên Anh mạnh nhất!
Cho Tần Tang cả trăm lá gan, hắn cũng không dám tính kế Tông chủ Thuần Dương Tông!
“Động phủ của Nguyên Anh, vì sao lại xây trên Càn Thiên Cương Anh?”
Tần Tang rất không cam tâm, hắn vốn định sớm thu hồi Càn Thiên Cương Anh để đề phòng bất trắc.
Vô Thương trong thư lưu lại có nhắc đến Càn Thiên Cương Anh khó tìm, nhưng ai có thể ngờ rằng cả Tiểu Hàn Vực chỉ có hai nơi, mà cả hai đều bị cường nhân chiếm giữ!
Vân Du Tử nói: “Tương truyền công pháp của Tông chủ Thuần Dương Tông rất đặc thù, cần mượn Càn Thiên Cương Khí để tu luyện. Có người nghi ngờ rằng, chính vì bộ công pháp đó mà Tông chủ Thuần Dương Tông mới trở thành đệ nhất nhân của Tiểu Hàn Vực. Nếu đúng là vậy, thì Tông chủ Thuần Dương Tông khó mà từ bỏ được. Bất quá… nếu Tần lão đệ có thể cầu xin Nguyên Anh lão tổ của sư môn ra mặt, yêu cầu một ít Càn Thiên Cương Anh, đoán chừng cũng sẽ nể mặt Đông Dương Bá mà thôi.”
“Tiền bối đừng nói đùa, vãn bối nào có mặt mũi đó…”
Tần Tang cười khổ thở dài.