Chương 325
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 325
Chương 325
Chương 325: Giao Dịch
Đổi 3 cây Dẫn Hồn Thảo và 9 cái Thiên Thi Phù lấy ngàn năm linh dược, liệu có đáng giá?
“Một gốc Lam Lộ Đàm ngàn năm tuổi…”
Thanh âm Tần Tang vừa cất lên, đầu ngón tay hắn liền bắn ra một vệt lam quang.
Hộp ngọc không thể che giấu khí tức của Lam Lộ Đàm, hào quang màu lam chiếu rọi cả một vùng xung quanh Tần Tang, tạo nên một cảnh tượng xanh biếc, tựa chốn mộng ảo.
Khoảnh khắc ấy, mọi ánh mắt trong đại sảnh đều đổ dồn về phía Tần Tang, chính xác hơn là về phía gốc Lam Lộ Đàm trong tay hắn.
“Ngàn năm niên phân” – một cụm từ có thể ngay lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
“Lam Lộ Đàm là chủ dược của Địch Lộ Hoàn. Đạo hữu nào tu luyện công pháp thuộc hành Mộc, nếu phục dụng đan dược này, có thể mượn dược lực tẩy luyện linh lực, khi gặp bình cảnh sẽ có hiệu quả phụ trợ phá vỡ. Gốc Lam Lộ Đàm này đã ngàn năm tuổi, hiệu quả ra sao thì không cần ta phải lắm lời…”
Tần Tang phát hiện có không ít người không nhận ra Lam Lộ Đàm, bèn tranh thủ lúc đại sảnh đang yên tĩnh để giới thiệu nhanh một lượt.
Nói đến đây, hắn chợt khựng lại, thu hồi những lời suýt buột ra, đổi sang giọng điệu bình thản tự nhiên: “Tại hạ không tu luyện công pháp thuộc hành Mộc, giữ Lam Lộ Đàm trong tay cũng vô dụng. Vừa hay ta lại có chút hứng thú với Dẫn Hồn Thảo, không biết có vị đạo hữu nào muốn bàn chuyện giao dịch không?”
Tần Tang đã quyết định đổi Lam Lộ Đàm lấy 3 cây Dẫn Hồn Thảo, nên cũng không quá quan tâm đến chuyện lời lãi, nhưng nếu có thể kiếm thêm chút lợi lộc thì dĩ nhiên là chuyện tốt.
Quả nhiên, dược hiệu của Lam Lộ Đàm tỏa ra đã gây nên một làn sóng không hề kém cạnh Dẫn Hồn Thảo. Dù trong đại sảnh này, số người tu luyện công pháp hành Mộc chỉ chiếm khoảng 1/5, thì đó cũng là một con số đáng kể.
Ánh mắt Tần Tang vô tình hữu ý liếc qua mấy người mà hắn đã để ý trước đó, chỉ mong nhu cầu Dẫn Hồn Thảo của bọn họ không quá mãnh liệt.
Nếu lỡ lộ Lam Lộ Đàm ra mà lại không đổi được Dẫn Hồn Thảo thì quá lỗ vốn.
Đúng lúc này, một người ngoài dự kiến của Tần Tang lên tiếng.
Từ khi Tần Tang lấy Lam Lộ Đàm ra, Cao Dật đã biến sắc, chăm chú quan sát như đang phân biệt thật giả.
Khí tức đặc trưng của Lam Lộ Đàm ngàn năm tuổi không thể là giả được. Xác định đây là hàng thật, Cao Dật bèn lên tiếng: “Đạo hữu chắc chắn muốn dùng Lam Lộ Đàm đổi lấy 3 cây Dẫn Hồn Thảo này chứ?”
Tần Tang hơi kinh ngạc nhìn Cao Dật, không ngờ Lam Lộ Đàm lại khiến hắn động lòng.
Địch Lộ Hoàn chỉ có tác dụng với tu sĩ Trúc Cơ kỳ, không thể nâng cao tỷ lệ thành công khi Kết Đan. Cao Dật đường đường là tu sĩ Giả Đan cảnh, bản thân hắn đâu cần đến Lam Lộ Đàm.
Trừ phi hắn mua cho người khác.
Tần Tang có chút bất ngờ, trong lòng không khỏi vui mừng.
Tu sĩ giàu có nhất trong đại sảnh, không ai khác ngoài Cao Dật. Nếu có thể khiến hắn hứng thú, thì vụ giao dịch này có thể nói là nắm chắc đến 8, 9 phần.
Tần Tang liền gật đầu: “Nếu Cao thống lĩnh đưa ra một cái giá hợp lý, tại hạ chắc chắn sẽ trao đổi, tuyệt không nuốt lời.”
Câu trả lời này vẫn chừa đường lui.
Tần Tang cũng không tính quá tham lam, một gốc linh dược ngàn năm có thể đổi một viên phù bảo hoàn chỉnh chưa qua sử dụng là được.
Vẫn còn rất nhiều dư địa để mặc cả.
Cao Dật cũng không để ý đến những chuyện nhỏ nhặt này, cũng không sợ Tần Tang dám nuốt lời. Sau khi nhận được câu trả lời chắc chắn, hắn lập tức lấy phù chỉ từ túi Giới Tử ra, bày ra rồi cất cao giọng nói: “Cao mỗ tham gia cạnh tranh Dẫn Hồn Thảo. Phù bảo Cổ Ma Hoàn, vừa thủ vừa công, diệu dụng vô tận, uy năng vẫn còn 7 thành. Để bảo đảm công bằng, xin chư vị đạo hữu hỗ trợ chứng kiến.”
Nói xong, Cao Dật giơ tay lên, để phù bảo bay một vòng quanh đại sảnh, để các tu sĩ khác thay mặt phân biệt, rồi nhẹ nhàng đặt lên khay.
Hành động này của Cao Dật có chút thản nhiên, bày ra bộ dạng so tài sản trước mặt mọi người, không hề ỷ vào tu vi và thế lực của Âm Sơn Quan sau lưng để ép người, khiến người khác không thể bắt bẻ.
Từ khi Dẫn Hồn Thảo xuất hiện, đã trải qua nhiều gian nan trắc trở, đây là lần đấu giá đầu tiên.
“Phù bảo Trấn Sơn Bia, một khi sử xuất liền có cự bia hiện thế, nặng tựa vạn cân, không ai địch nổi, uy năng cũng còn 7 thành, có lẽ hơn Cổ Ma Hoàn của Cao thống lĩnh một chút.”
Hồng y nữ tử mà Tần Tang để ý trước đó quả nhiên có hứng thú với Dẫn Hồn Thảo, khẽ cười duyên rồi đưa ra một tấm phù bảo, theo sát ra giá.
Những người khác ánh mắt lấp lóe, không ai tiếp tục theo vào, đều đang quan sát xem Cao Dật sẽ đối phó ra sao.
Cao Dật không đổi sắc mặt, bình tĩnh gật đầu: “Đạo hữu nói không sai, Cổ Ma Hoàn của tại hạ quả thực không bằng Trấn Sơn Bia của đạo hữu, tại hạ nhận thua… Còn vị đạo hữu nào muốn ra giá nữa không?”
“Phù bảo Vô Ảnh Tiên…”
“Tinh Huy Thần Giáp…”
“Thanh Liên tam phẩm…”
Không bày ra thì không ai ngờ, trong đại sảnh nhỏ bé này lại tụ tập nhiều tu sĩ sở hữu phù bảo đến vậy. Những phù bảo ngày thường khó gặp, nay lại xuất hiện liền ba viên.
Mọi người xem kịch cũng thấy vô cùng hứng thú, mở rộng tầm mắt.
Người có thực lực tham gia tranh đoạt cuối cùng cũng chỉ là số ít, tranh đoạt cũng không kịch liệt, phần lớn đều cân nhắc rất lâu mới quyết định ra giá. Trong số những phù bảo này, phẩm chất tốt nhất là Thanh Liên tam phẩm của vị đạo trưởng kia.
Đúng lúc Tần Tang âm thầm lo lắng, Cao Dật cuối cùng cũng không khiến hắn thất vọng.
“Phù bảo Hồn Thiên Thương, thuộc loại công kích, chỉ mới dùng qua một lần.”
Cao Dật thu hồi Cổ Ma Hoàn, liền lấy ra một viên phù bảo mới, tự giễu cười: “Cao mỗ đã đem bảo bối giấu đáy hòm ra hết rồi, nếu có đạo hữu nào có thể lấy ra phù bảo có giá trị tương đương, Cao mỗ cũng chỉ có thể thêm linh thạch. Chư vị đạo hữu cũng không cần lo lắng Cao mỗ sẽ thiên vị, cuối cùng sẽ để chủ nhân Dẫn Hồn Thảo tự mình lựa chọn.”
Viên phù bảo Hồn Thiên Thương này, cơ hồ tương đương với một viên phù bảo hoàn hảo.
Cao Dật lấy ra bảo vật này, hồng y nữ tử và những người khác đành bất đắc dĩ từ bỏ, không ai tiếp tục tranh với hắn nữa, cũng không cần thiết để chủ nhân Dẫn Hồn Thảo phải lựa chọn.
Đây là trận tranh đoạt ít kịch liệt nhất kể từ khi đấu giá hội bắt đầu, nhưng trải qua nhiều khúc chiết, trọng bảo liên tục xuất hiện, khiến người ta khô cả miệng, chỉ cảm thấy chuyến đi này thật đáng giá.
Cao Dật đặt phù bảo lên khay, tay cũng không chạm vào Dẫn Hồn Thảo, chỉ dùng linh lực dẫn dắt, liền dẫn ba hộp ngọc bay về phía Tần Tang. Tần Tang thức thời giơ tay đón lấy, đồng thời ném Lam Lộ Đàm trong tay cho Cao Dật.
Cao Dật mở hộp ngọc ra, kiểm tra một lượt, hài lòng gật đầu, trầm ngâm nói: “Vị đạo hữu này, nếu như Cổ Ma Hoàn có thể vỗ xuống Dẫn Hồn Thảo, Cao mỗ sẽ tặng thêm cho đạo hữu một kiện cực phẩm pháp khí. Giá trị của Hồn Thiên Thương lại không thể so với Lam Lộ Đàm kém nhiều. Vậy đi… Số định mức đấu giá hội để Cao mỗ phụ trách. Mặt khác, ta nhớ đạo hữu trước đó đã vỗ một cái Lạc Phượng Đằng, không biết còn cần linh mộc nữa không? Cao mỗ có một cây Điểm Thủy Mộc, có thể đền bù cho đạo hữu, đạo hữu thấy sao?”
“Liền y theo lời Cao thống lĩnh!”
Tần Tang chắp tay nhận lời. Giá trị của Điểm Thủy Mộc kém Địa Hỏa Bàn Đồng một chút, nhưng có thể cầm được Dẫn Hồn Thảo thì Tần Tang đã đủ hài lòng, cây linh mộc này coi như niềm vui bất ngờ.
Chờ Cao Dật đưa Điểm Thủy Mộc cho Tần Tang, giao dịch đạt thành, tất cả đều vui vẻ.
Trước mắt mọi người, Tần Tang cũng không chăm chăm quan sát Dẫn Hồn Thảo, xác định linh thảo không có vấn đề gì liền thu vào, tiếp tục xem đấu giá.
Dẫn Hồn Thảo đã xuất hiện, đoán chừng phía sau chỉ còn vài món nữa thôi.