Làng Truyện Chữ
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
Đăng nhập Đăng ký
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
  • BTV Đề Cử
  • Ngôn Tình
  • Tu Chân
Đăng nhập Đăng ký
Trước
Sau

Chương 241

  1. Trang chủ
  2. [Dịch] Khấu Vấn Tiên Đạo
  3. Chương 241
Trước
Sau

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Shopee Promotion

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.

Chương 241

Chương 241: Con rết dẫn đường

Vu Đại Nhạc há hốc miệng, dường như còn muốn khuyên nhủ thêm.

Đúng lúc này, trên bia đá đột ngột xuất hiện một vòng xoáy đen kịt, ngay sau đó một bóng người bước ra. Người này búi tóc chỉnh tề, là một đạo sĩ trung niên, đạo bào có vài nếp nhăn, khí tức hơi hỗn loạn.

Thần sắc hắn cũng hết sức ung dung, xem ra cuộc thí luyện di phủ không gây cho hắn quá nhiều khó khăn.

Bỗng thấy hai người đứng trước bia đá, đạo sĩ trung niên khựng lại, ánh mắt lập tức trở nên cảnh giác, khí thế cũng thay đổi. Nhưng khi thấy rõ tướng mạo của Tần Tang và Vu Đại Nhạc, hắn mới bình tĩnh lại, cười chắp tay chào hỏi:

“Hóa ra là hai vị sư đệ Thiếu Hoa Sơn, Văn mỗ thất lễ.”

“Gặp qua Văn sư huynh!”

Tần Tang và Vu Đại Nhạc đồng thời đáp lễ. Người này là đệ tử Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung, do Thiếu Hoa Sơn và Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung có quan hệ không tệ, nên ngoài Thiên Tinh bí cảnh, bọn họ đã từng giao lưu, xem như quen biết sơ qua.

Người này tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, là một trong số ít người mạnh nhất tiến vào di phủ lần này, khó trách vượt qua thí luyện một cách dễ dàng như vậy.

Đạo sĩ trung niên hàn huyên vài câu rồi tìm một hướng, tự mình rời đi.

Hắn không trực tiếp đi về phía Tây, có thể thấy nơi đó là địa bàn của các vị tu sĩ Kết Đan kỳ.

Bị đạo sĩ trung niên cắt ngang, lại thấy ý Tần Tang rất kiên quyết, Vu Đại Nhạc cũng không khuyên thêm, tùy ý chọn một hướng rồi phi độn đi mất.

Đưa mắt nhìn thân ảnh Vu Đại Nhạc biến mất trong rừng sâu, Tần Tang lấy Ngọc Như Ý phù bảo ra, vẻ mặt do dự.

Từ khi đến Thiên Tinh bí cảnh đến nay, hắn đã dùng phù bảo này để thoát hiểm một lần, lần này sử dụng tiếp, vết rách trên phù bảo lại sâu thêm vài phần.

Trong cuộc thí luyện đầu tiên, bị U Linh hình người vây khốn, Tần Tang thấy Vu Đại Nhạc từ đầu đến cuối không có động tĩnh gì, đành phải tế Ngọc Như Ý phù bảo ra. Uy lực của phù bảo đương nhiên không cần bàn cãi, nó hóa thành ngàn vạn bóng dáng Ngọc Như Ý, trong nháy mắt quét sạch đám U Linh hình người phía trước, mở ra một con đường sống.

Tần Tang chắc chắn Vu Đại Nhạc không thể không có át chủ bài, nhưng lại luôn giấu kín không dùng.

Tuy nhiên, Tần Tang cũng hiểu rõ việc Vu Đại Nhạc giấu bài chưa chắc đã có ý xấu.

Nếu đổi lại hắn, Vu Đại Nhạc có phản ứng như vậy cũng là điều bình thường.

Khi vượt qua cửa thí luyện thứ hai, Vu Đại Nhạc toàn thân đầy thương tích, chật vật vô cùng, thậm chí còn bị ép phế đi một cánh tay mới giữ được tính mạng. Trái lại, Tần Tang lại không hề hấn gì, từ trên xuống dưới lành lặn.

Dù Tần Tang có đưa ra lý do là tự bạo cực phẩm pháp khí, cũng không thể nào kiểm chứng được, khó mà khiến người ta tin phục.

Theo Vu Đại Nhạc, Tần Tang có lẽ đã được bao phủ bởi một tầng hào quang thần bí, thực lực chân chính chắc chắn không tương xứng với tu vi bề ngoài. Nếu không ép Tần Tang bộc lộ chút át chủ bài nào đó, hắn khó lòng an tâm.

Trong giới tu tiên, cơ sở của sự hợp tác xưa nay không phải là cái gọi là tình nghĩa đồng môn.

Chính vì vậy, Tần Tang đoán được ý đồ của Vu Đại Nhạc nên cũng không xoắn xuýt, trực tiếp tế Ngọc Như Ý phù bảo ra. Dù sao thì át chủ bài thực sự của hắn không phải là phù bảo này.

Nếu chờ đợi thêm, có lẽ Vu Đại Nhạc sẽ càng thêm chắc chắn rằng Tần Tang có ý đồ xấu, thà gà bay trứng vỡ chứ tuyệt không để Tần Tang có cơ hội thừa nước đục thả câu.

Ai cũng đâu phải kẻ ngốc!

Tần Tang đưa tay sờ vào vết nứt trên phù bảo, thầm than một tiếng rồi thu nó vào túi Giới Tử. Sau đó, hắn tìm một chỗ gần bia đá, bày cấm chế rồi thổ nạp linh khí.

Không lâu sau, Tần Tang khôi phục lại trạng thái toàn thịnh, đứng dậy, lướt lên một tán cây nhìn ra xa.

Liếc nhìn hướng Vu Đại Nhạc biến mất, Tần Tang liền dời tầm mắt đi. Hướng Vu Đại Nhạc đi không chắc là hướng thật, đừng hòng bắt hắn dò đường.

Những sư huynh có thực lực cao hơn kia đã tiến vào cổ tu di phủ lâu như vậy, Tần Tang quan sát kỹ một vòng mà không phát hiện dấu vết tranh đấu nào.

Không biết sâu trong cổ tu di phủ có an toàn như vậy không.

Quan sát một hồi lâu mà không tìm ra manh mối gì, Tần Tang bèn điểm chân xuống thân cây, tùy ý chọn một hướng rồi ngự kiếm thẳng về phương Bắc, phi độn đi.

Ban đầu hắn ngự kiếm mà đi, nhưng khi đến gần biên giới sơn mạch thì liền thu hồi linh kiếm, lặng lẽ tiến lên.

Trên núi cũng giống như chân núi, cỏ cây khô héo, tĩnh mịch vô cùng.

Ở sườn núi có một tòa lầu gỗ bảy tầng cũ kỹ. Lầu gỗ rách nát dị thường, bên ngoài phủ đầy dây leo khô vàng, cửa lớn và cửa sổ đều đã không cánh mà bay, chỉ còn lại vài cái lỗ đen ngòm. Những dây leo kia bò cả vào trong, đoán chừng bên trong cũng là một mớ hỗn độn.

Thân ảnh Tần Tang xuất hiện trước lầu gỗ. Hắn biết rõ trong lầu gỗ này chắc chắn không còn gì, nhưng vào xem xét, sờ tận đáy cũng không sao.

Một cơn gió lạnh gào thét thổi về phía lầu gỗ, trong gió mang theo những lưỡi dao băng vô hình, dễ dàng mở ra một con đường, đồng thời chặt đứt toàn bộ dây leo bên ngoài lầu gỗ, dọn dẹp sạch sẽ.

Lầu gỗ trở nên sáng sủa hơn hẳn.

Tần Tang bước lên từng bậc, đến trước cửa lầu gỗ, tỉ mỉ xem xét từng tấc một, quả nhiên tìm thấy vài chỗ còn lưu lại dấu vết trận pháp, nhưng đã bị phá hủy bằng vũ lực.

“Quả nhiên là vậy!”

Tần Tang có chút suy tư. Tòa lầu gỗ này từng được trận pháp che chở, hiện tại chắc chắn đã bị ma môn cướp sạch không còn gì.

Bước vào tầng thứ nhất, bên trong đầy dây khô, lá vàng và tro bụi. Dưới bức tường đối diện cửa lớn có cắm bảy cây cọc gỗ, coi như còn nguyên vẹn.

Trên một trong số đó còn có một màn sáng hình tròn.

Tần Tang có chút bất ngờ, không ngờ vẫn còn cấm chế hoàn hảo sót lại. Bảy cây cọc gỗ này vốn nên đặt bảo vật, nhưng có lẽ đã bị người khác lấy đi từ lâu, kể cả bên trong màn sáng cũng không có gì.

Hắn tiến lên, cảm nhận cường độ cấm chế rồi phát hiện, muốn phá giải cấm chế này, hắn cũng phải tốn rất nhiều công sức.

Từ tầng thứ nhất, hắn đi thẳng lên tầng thứ bảy. Số lượng cọc gỗ càng ngày càng ít, đến tầng chót chỉ còn một cái. Bảo vật đặt ở đây chắc chắn vô cùng trân quý.

Nhưng không ngoại lệ, tất cả đều trống rỗng, không còn gì.

“Thật là một đám thổ phỉ.”

Tần Tang thầm mắng một câu rồi thả người từ cửa sổ bay ra ngoài, thẳng về phương Bắc.

Dọc đường gặp những lầu gỗ tương tự, hắn cũng không dừng lại. Vừa rồi ở tầng thứ bảy của lầu gỗ, hắn đã phát hiện một dấu chân còn mới, có thể thấy hướng này đã có người đặt chân qua. Chỉ có nhanh chóng tiến sâu vào di phủ mới có thể chiếm được tiên cơ.

Không gian di phủ lớn hơn so với tưởng tượng. Tần Tang phi độn một thời gian dài mà vẫn không thấy ranh giới. Hắn tìm kiếm vài di tích nhưng đều không thu hoạch được gì. Cuối cùng, hắn tìm thấy một dược viên di chỉ hư hư thực thực, đại trận bảo vệ gần như còn nguyên vẹn, nhưng bên trong cỏ dại mọc um tùm, linh dược sớm đã bị người ta vơ vét sạch sẽ.

Rời khỏi dược viên, Tần Tang vừa đi vừa lắc đầu than thở, cuối cùng đứng ngoài dược viên mà thở dài một tiếng. Hắn không còn hy vọng gì vào cổ tu di phủ này nữa.

Trầm ngâm một chút, Tần Tang lướt tay lên túi Linh Thú, Hỏa Ngọc Ngô Công xuất hiện trong lòng bàn tay.

Từ Càn Dương Thạch Anh đổi thành Hỏa Nguyên Thạch, cho ăn hơn hai mươi năm mà Hỏa Ngọc Ngô Công không có chút biến hóa nào, vẫn như kích thước của hai mươi năm trước. Tần Tang cũng không thể khiến nó nhận chủ.

Hắn thả linh lực trên người nó ra, Hỏa Ngọc Ngô Công ngó nghiêng trái phải, dường như không phát hiện ra gì, mờ mịt bò đi.

Trước
Sau

Bình luận cho Chương 241

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
Xin hãy đăng nhập để bình luận
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Tìm Nâng Cao
BTV Đề Cử
Bìa mượn kiếm
Mượn Kiếm (Dịch)
Chương 96 27/08/2025
Chương 95 27/08/2025
bìa
[Dịch] Hệ Thống Phú Ta Trường Sinh, Ta Chịu Chết Tất Cả Mọi Người
Chương 1826 Tranh đoạt thuật pháp! 28/09/2025
Chương 1825 Đạo Pháp Chi Tranh! 28/09/2025
bia-ta-tai-trong-nui-lap-tuc-thanh-tien
Ta Tại Trong Núi Lập Tức Thành Tiên (Dịch)
Chương 466 Thiên Nhân phong cảnh 03/05/2025
Chương 465 Vận mệnh đã như vậy! 03/05/2025
bia-van-co-de-nhat-tong
Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản dịch)
Chương 2008 Mùi vị quen thuộc 30/04/2025
Chương 2007 Truyền kỳ không hổ là truyền kỳ! 30/04/2025
bia-mu-loa-troc-dao-nhan-bat-dau-max-cap-cuu-duong-than-cong
Mù Lòa Tróc Đao Nhân Bắt Đầu Max Cấp Cửu Dương Thần Công (Bản dịch)
Chương 234 _ Giết ra Quỷ thành (5) 29/05/2025
Chương 234 _ Giết ra Quỷ thành (4) 29/05/2025
Theo Năm
  • 2025
Tags:
[Dịch] Khấu Vấn Tiên Đạo, Huyền Huyễn, Tiên Hiệp, Tu Chân, Tu Tiên
MENU THỂ LOẠI
Action Adventure BTV Đề Cử Chư Thiên Vạn Giới Cơ Trí Cổ Hiệp Cổ Đại Drama Du Hí Dã Sử Dị Giới Gia Đấu Góc Nhìn Nam Góc Nhìn Nữ Hiện Đại Huyền Huyễn Hài Hước Hệ Thống Kiếm Hiệp Kỳ Ảo Linh Dị Mạt Thế Ngôn Tình Ngược Văn Ngọt Sủng Nhẹ Nhàng Nữ Cường Quân Sự Sủng Tiên Hiệp Truyện Nam Tu Chân Tu Tiên Vô Hạn Vô Sỉ Xuyên Không Xuyên Nhanh Xuyên Sách Điềm Đạm Điền Văn Đô Thị
  • Trang Chủ
  • Nạp Tiền

@2025 - Làng Truyện Chữ - Bảo Lưu Mọi Quyền

Đăng nhập

Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Đăng ký

Đăng ký trên trang web này.

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Chương Khoá

Bạn phải đăng nhập để xem.

wpDiscuz