Làng Truyện Chữ
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
Đăng nhập Đăng ký
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
  • BTV Đề Cử
  • Ngôn Tình
  • Tu Chân
Đăng nhập Đăng ký
Trước
Sau

Chương 2331

  1. Trang chủ
  2. [Dịch] Khấu Vấn Tiên Đạo
  3. Chương 2331
Trước
Sau

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Shopee Promotion

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.

Chương 2331

Chương 2331: Kẻ địch của thế giới

Tác giả: Mưa rơi đá xanh

Dùng từ ‘nhanh’ thôi cũng chưa đủ để hình dung tốc độ của huyết quang.

Tất cả mọi người không kịp phòng ngự, chẳng kịp phản kích, lại càng chẳng kịp bỏ chạy.

Dù cho uy năng pháp trận có mạnh hơn, đám kim giáp tráng hán cũng chẳng có cơ hội điều động pháp trận chi lực. Dù cho lôi độn có nhanh đến đâu, Tần Tang cũng không kịp thúc giục Phượng Dực!

Khi bọn hắn vừa nhìn thấy huyết quang, huyết quang đã ở ngay trước mặt. Chờ bọn hắn ý thức được sự chẳng lành thì đã bị huyết quang nuốt chửng.

May mắn thay, bọn hắn đang trong lúc giao chiến nên đã sớm thúc giục hộ thân pháp thuật hoặc bảo vật. Dù kinh sợ, nhưng bọn hắn cũng không hề bối rối.

Trong khoảnh khắc bị huyết quang nuốt chửng, Tần Tang thấy trước mắt chỉ toàn một mảnh huyết hồng, mọi cảnh tượng đều trở nên mơ hồ, bao gồm cả địch nhân. Hắn cảm giác mình đang rơi xuống, phía dưới không phải đại địa mà là một cái động không đáy.

Trong lòng hắn biết đây chỉ là ảo giác. Huyết quang bên trong không có trên dưới, trái phải phân chia, mọi cảm giác đều bị nhiễu loạn. Ví von một chút để diễn tả cảm thụ của hắn, hư không phảng phất đang sụp đổ, mà hắn bị cuốn vào dòng lũ tạo thành từ những mảnh vỡ hư không, gia tốc thất thủ về phía nơi sụp đổ.

Trong nháy mắt, địch nhân biến mất khỏi tầm mắt. Hai cỗ khí tức uy hiếp kia cũng nhanh chóng trở nên nhạt nhòa, cho đến khi hoàn toàn không cảm nhận được. Điều này có nghĩa là tất cả mọi người đã bị huyết quang kéo ra một khoảng cách rất xa. Một trận uy hiếp như vậy được giải trừ, nhưng hắn lại rơi vào một nguy hiểm vô định khác.

“Tần… ”

Toàn bộ quá trình diễn ra trong chớp mắt. Đến khi Tần Tang kịp ứng phó thì điều đầu tiên hắn nghe thấy là tiếng kêu sợ hãi của Chu Tước.

Nó cũng bị dòng lũ huyết quang cuốn theo, suýt chút nữa thì bị tách khỏi Tần Tang. Cũng may nó và Tần Tang ở sát bên nhau, hơn nữa trong cơ thể nó còn có lạc ấn của Tần Tang.

Tần Tang kịp phản ứng, lập tức thúc giục Thiên Quân Giới, đưa nó vào Tiểu Động Thiên, thầm kêu một tiếng “nguy hiểm thật”. Hắn đưa mắt nhìn quanh, chợt cảm thấy trời đất quay cuồng.

Giờ phút này, trong tầm mắt không có trời, không có đất, bất kỳ sự vật gì cũng không tồn tại. Tòa pháp trận kia, những địch nhân kia không biết đã đi đâu. Chung quanh là hư không trống rỗng vô tận, chỉ có huyết quang, chỉ có thân thể Tần Tang không ngừng điên đảo, xoay tròn…

…

Bên ngoài pháp trận.

Dị biến vừa xuất hiện, lão giả và lão ẩu liền cảm nhận được.

Bọn hắn đã ước định với Ngu Linh. Một khi Ngu Linh gặp nguy hiểm, xúc động trời biên linh khu chi lực trong cơ thể, bọn hắn sẽ thông qua trời biên linh khu cảm ứng được, lập tức thúc giục bảo vật này, nội ứng ngoại hợp, liền có thể cứu Ngu Linh ra.

Hai người sinh lòng bất an, nhưng trời biên linh khu lại không phản ứng chút nào, không khỏi liếc nhau, đều chần chờ không quyết.

Nếu không phải Ngu Linh gặp nạn, bọn hắn tùy tiện thúc giục trời biên linh khu thì sẽ lỡ đại sự.

Thế nhưng là…

Cuối cùng thì an nguy của Ngu Linh vẫn quan trọng hơn. Hai người nhanh chóng đưa ra quyết định, không đợi tín hiệu của Ngu Linh, thúc giục trời biên linh khu.

Không ngờ, chí bảo chỉ hơi lóe lên một cái rồi chẳng có bất kỳ phản ứng nào.

Trong lòng hai người chấn động, quá kinh hãi. Ngay sau đó, bọn hắn cảm thấy một dao động khác thường từ hướng pháp trận truyền đến.

Dự cảm rằng chuyện xảy ra với Ngu Linh có liên quan đến dao động này, phía trước khẳng định đã xảy ra một biến cố không ai hay biết. Bọn hắn không để ý đến nguy cơ bại lộ, lập tức xông ra mặt đất, hướng pháp trận mau chóng đuổi theo.

Trên đường, bọn hắn cảm giác được dao động kia bộc phát đến cực hạn trong nháy mắt, rồi lại nhanh chóng biến mất. Xuất hiện và biến mất đều chỉ trong khoảnh khắc. Chờ bọn hắn đuổi tới phụ cận pháp trận, huyết quang đã biến mất, để lại cho bọn hắn cảnh tượng đại địa hoang tàn khắp nơi cùng huyết vân cuồn cuộn kéo đến.

Nhìn cảnh tượng trước mắt, cả hai đều rung động.

Chỉ thấy đại địa rạn nứt, vết rạn chằng chịt, dường như bị một cỗ vĩ lực chấn vỡ. Nếu chỉ là địa phương bình thường thì thôi, đằng này nơi đây lại có một tòa pháp trận được Thiếu Hạo dòng dõi bố trí tỉ mỉ!

“Pháp trận đâu?”

Hai người mờ mịt nhìn tứ phương, lại không cảm ứng được chút dao động nào của pháp trận. Không chỉ như thế, Tần Tang cùng những hậu duệ Thiếu Hạo kia cũng biến mất hết cả.

Bọn hắn đè nén bất an trong lòng, hướng trận nhãn bay đi. Cho đến vị trí kim đài ban đầu, nơi đây đã bị san thành bình địa, kim đài và người chủ trì trận pháp đều không biết tung tích.

Tiếp tục về phía trước, bọn hắn đi tới phụ cận địa cung, cũng không thấy bất luận thủ vệ nào, không gặp bất kỳ lực cản nào.

Mặt đất phía trên cung điện dưới lòng đất bị xốc lên, để lộ cảnh tượng bên trong cung điện. Chỉ thấy trên vách đá bốn phía lộ ra chằng chịt ‘mạch máu’, từng Huyết Linh mạch phanh phanh nhảy lên. Chẳng biết từ lúc nào, ‘huyết dịch’ chảy giữa các Huyết Linh mạch đã tuôn ra, mạch đập chấn động đại địa, quanh quẩn trong cung điện dưới lòng đất, rung động ầm ầm.

Với kiến thức của hai người, chỉ cần liếc mắt là nhận ra ngay. Nơi này hẳn là chỗ mấu chốt nhất. Nhiều Huyết Linh mạch hội tụ ở một chỗ như vậy, tại cấm địa tuyệt vô cận hữu. Ngu Linh có khả năng đã lẻn vào đến nơi này.

Thế nhưng người đâu cả rồi?

Địa cung dưới đáy đã hoàn toàn thay đổi. Huyết trì, kim đài cùng Thần Văn đồ đằng… Tất cả bố trí của Thiếu Hạo dòng dõi đều không còn tồn tại. Thay vào đó, máu tươi điên cuồng xông tới, biến nơi này thành một cái giếng máu khổng lồ.

Nhìn Huyết Hải Ba Đào sôi trào mãnh liệt trong giếng máu, thanh thế khiến hai người cũng không khỏi kinh hãi.

Lúc này, lão ẩu nắm chặt trời biên linh khu trong tay.

Mặc dù không cảm giác được khí tức của Ngu Linh, nhưng vật này là chí bảo của trời Ngu thị, không dễ dàng bị triệt để cắt đứt liên hệ như vậy. Bọn hắn có thể khẳng định Ngu Linh còn sống, chỉ là không biết người ở đâu. Xem như vạn hạnh trong bất hạnh.

Đúng lúc hai người quyết định mạo hiểm tiến vào giếng máu dò xét thì chợt biến sắc, đành phải lách mình bỏ chạy.

Một lát sau, mấy đạo khí tức tới gần!

…

Một không gian vô danh nào đó.

Nơi đây ánh nắng tươi sáng, tự nhiên tươi mát.

Đại địa tràn đầy màu xanh tươi tốt. Trong rừng, cỏ cây phồn thịnh. Một dòng sông nhỏ uốn lượn chảy qua.

Mặt sông rộng chừng hai trượng, thanh tịnh thấy đáy. Bờ sông hoa tươi đua nở, đủ loại bông hoa ganh đua khoe sắc, hương hoa xông vào mũi.

‘Phù phù!’

Trên trời bỗng nhiên rơi xuống một đạo huyết ảnh, nện vào giữa dòng sông, bọt nước văng khắp nơi.

Huyết ảnh rơi xuống đáy sông, huyết quang chậm rãi tiêu tán, để lộ ra một bóng người.

Tần Tang chỉ cảm thấy tầm mắt trở nên thanh minh, cảm giác bị dòng lũ cuốn đi biến mất. Thay vào đó là một sự thanh lương. Hắn không khỏi giật mình, liền thấy trong tầm mắt một mảnh sóng nước yếu ớt.

Ánh nắng chiếu xuống, sóng nước lấp lánh, rọi ra cát sông sạch sẽ cùng vài cọng cây rong không biết tên.

Chung quanh không có bất kỳ uy hiếp nào, hết thảy đều an tĩnh và tường hòa.

Tần Tang có chút khó tin. Hắn vốn đang phòng bị nguy cơ lớn hơn, không ngờ bị huyết quang đưa đến nơi này. Nhìn thân thể, huyết quang càng lúc càng mờ nhạt, mắt thường cơ hồ không nhìn thấy được, sắp hoàn toàn tiêu tán.

Thân thể hắn chấn động, xông ra khỏi mặt nước, liền thấy xung quanh tràn ngập màu xanh tươi tốt, đúng là một khu rừng cây mênh mông vô bờ.

“Đây là địa phương nào?”

Ý nghĩ này vừa lóe lên trong đầu, Tần Tang liền cảm thấy điềm báo chẳng lành, da đầu có chút run lên.

‘Răng rắc!’

Giữa thanh thiên bạch nhật, không có dấu hiệu nào, chợt có một đạo Thiên Lôi giáng xuống, bổ thẳng về phía Tần Tang.

“Quả nhiên có gì đó quái lạ!”

Tần Tang biết không có chuyện đơn giản như vậy. Lúc này thân ảnh hắn lóe lên, dễ dàng tránh được tia chớp này, rơi xuống một chạc cây của một cây đại thụ.

Vừa đứng vững, đang muốn cẩn thận quan sát khu rừng này thì hắn cảm giác được chạc cây dưới chân rung động, đỉnh đầu bị một đoàn bóng tối bao phủ.

Tần Tang kinh ngạc, nhìn thấy cây đại thụ kia vậy mà sống lại, cành cây như những chiếc roi dài hung hăng quất về phía hắn!

“Thụ tinh?”

Tần Tang cảm thấy có chút không đúng. Nếu là Thụ tinh, không có khả năng giấu giếm được cảm giác của hắn.

Rõ ràng đây chỉ là một gốc đại thụ bình thường, cho dù hiện tại cũng không có khí tức của tinh phách. Bất quá, đại thụ khẽ động, quả thực hiện ra sự bất phàm. Những cành cây kia hổ hổ sinh phong, hiển nhiên uy lực không tầm thường.

Tần Tang không hiểu ra sao, nhưng phản ứng của hắn không hề chậm trễ. Hắn hóa thành thanh lôi, mấy lần chuyển hướng liền xuyên qua giữa những khe hở của cành cây, nhẹ nhõm thoát khỏi vòng vây.

‘Răng rắc!’

Nghênh đón hắn lại là sét đánh.

Cùng lúc đó, Tần Tang còn cảm thấy một trận kình phong từ dưới thân đánh tới, đúng là chằng chịt gai đất. Đồng thời, những cành cây kia cũng đang sinh trưởng tốt, truy kích đến.

Đỉnh đầu, dưới chân và sau lưng đều có công kích, Tần Tang chỉ có thể xông về phía trước.

‘Oanh!’

‘Oanh!’

‘Oanh!’

…

Tiếng vang không ngừng vọng lại sau lưng Tần Tang.

Đại địa bắn ra vô số gai đất, trên trời lôi đình chớp liên tục, đều bị Tần Tang từng cái né tránh. Những công kích này va chạm lẫn nhau, khiến khu rừng hoàn toàn thay đổi.

Nhưng đây vẫn chưa phải là toàn bộ.

Chỉ nghe ‘soạt’ một tiếng, từ trong sông xông ra từng con giao long. Thân thể bọn chúng trong suốt, hai mắt trống rỗng, vây giết Tần Tang.

Chung quanh nổi lên cuồng phong.

Cuồng phong giống như những chuôi lưỡi dao vô hình. Tần Tang không còn chỗ nào để trốn, chỉ có thể cứng rắn chịu phong đao cắt.

‘Ầm ầm… ’

Sấm sét vang dội, không trung sớm đã mây đen dày đặc, thiểm điện như rừng, lôi hỏa lơ lửng. Tiếp đó, một trận mưa to thật sự đổ xuống.

Giọt mưa đúng là những mũi thủy tiễn. Mưa to đuổi theo Tần Tang, mây đen từ đầu đến cuối treo trên đỉnh đầu hắn.

Thiểm điện, lôi hỏa, mưa tiễn, địa thứ, roi gỗ…

Khu rừng trước đó xem ra an bình tường hòa, những hoa cỏ cây cối, đại địa dòng sông, đúng là những cái bẫy khủng bố!

Thảo mộc giai binh!

Thiên địa vạn vật đều có thể biến thành những công kích đáng sợ, hơn nữa mục tiêu phi thường minh xác. Vô luận tốc độ của Tần Tang có nhanh đến đâu, hắn cũng đừng mơ tưởng né tránh, bởi vì căn bản không có chỗ nào để trốn.

Công kích liên tục không ngừng, thân ảnh Tần Tang đã sớm bị bao phủ. Ngoài ra, Tần Tang còn cảm nhận được một áp chế vô hình, khiến hắn có một cảm giác trói buộc khó hiểu.

Giờ khắc này, Tần Tang có một loại cảm giác, mình chính là kẻ địch của phương thiên địa này, bị thiên ý căm thù, không có một chỗ đất dung thân.

Hắn dựa vào tốc độ để trốn tránh, mượn linh bảo phòng ngự, tạm thời chưa gặp nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng nếu không thể mau chóng tìm ra phương pháp phá giải, hắn hẳn phải chết không nghi ngờ!

Thiên Mục Điệp đã từ khí hải bay ra, vô cùng lo lắng, không ngừng huy động cánh bướm, đánh ra thiểm điện, giúp hắn chống cự công kích.

Tần Tang nhíu chặt mày. Hắn không tin trên đời này thật sự có tuyệt cảnh. Nhất định có phương pháp phá cục, có lẽ nó đang ẩn giấu ở nơi mà hắn đã coi nhẹ!

Trong đầu hắn cấp tốc suy nghĩ. Tần Tang chợt chú ý tới Thiên Mục Điệp, phát hiện những công kích này lại không hề nhắm vào nó.

Thiên Mục Điệp là linh trùng của hắn, vốn là một thể, khác nhau chính là Thiên Mục Điệp là trùng, còn hắn là người!

“Chẳng lẽ là… ”

Tần Tang đột nhiên thông suốt, hồi tưởng lại tất cả những gì đã xảy ra sau khi tiến vào khu rừng này, lần đầu tiên hắn gặp công kích là Thiên Lôi khi xông ra mặt nước, sau đó công kích càng ngày càng dày đặc, một lần so với một lần lại càng lăng lệ…

Bỗng nhiên, Tần Tang ý thức được điều gì đó. Tâm niệm vừa động, đầy trời kiếm quang chợt thu lại, Tro Oanh Kiếm bắn ngược trở về, bị hắn thu vào trong tay áo.

Tần Tang chăm chú nhìn chung quanh, liền thấy ngay khi Tro Oanh Kiếm vừa thu hồi, thế công của thiên địa đối với hắn đột nhiên suy yếu.

Tiếp theo là Phượng Dực, Đại Kim Cương Luân Ấn, thậm chí Minh Ngục Khải, đều bị Tần Tang thu hồi, không còn vận dụng chút lực lượng nào.

Thoáng chốc sau cơn mưa trời lại sáng, lôi ẩn mây tạnh, giao long nhập sông, cỏ cây quy vị.

Thiên Mục Điệp đánh ra một mảnh lôi mạc, giúp Tần Tang ngăn lại đợt công kích cuối cùng. Khu rừng lại khôi phục sự yên tĩnh.

Trên đại địa, vết tích giao chiến vẫn còn rõ ràng, cho thấy nơi này không hề bình tĩnh như vẻ bề ngoài. Tần Tang lơ lửng giữa không trung, lại là mượn lực của Thiên Mục Điệp. Hiện tại hắn ngay cả bay cũng không dám, vận dụng bất kỳ lực lượng nào đều sẽ dẫn phát sự phản kích của phương thiên địa này!

Bất quá, hẳn là phải có một giới hạn nào đó.

Tần Tang cẩn thận dò xét ranh giới cuối cùng của khu rừng. Thiên Quân Giới lóe lên, Chu Tước bay ra.

“Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?”

Chu Tước còn chưa biết tình hình bên ngoài, cao giọng hỏi, cũng vô ý thức thúc giục hỏa diễm hộ thể.

Chỉ nghe ‘răng rắc’ một tiếng, thiểm điện từ trên trời giáng xuống.

“Cẩn thận!”

Chu Tước kinh hô một tiếng, vội vàng ngự hỏa ngăn cản, không ngoài dự liệu dẫn phát sự phản ứng kịch liệt hơn của khu rừng, sau đó đi theo vết xe đổ của Tần Tang.

Tần Tang và Thiên Mục Điệp lặng lẽ rời xa Chu Tước, đứng ở phía xa yên lặng quan sát.

Cho đến khi bọn hắn ‘hảo tâm’ nhắc nhở, toàn thân lông tóc của Chu Tước đều bị điện giật dựng đứng, trông giống như một con gà tây xù lông.

“Họ Tần! Ngươi dám chơi ta!”

Chu Tước lớn tiếng gào thét, lại chỉ dám dùng ánh mắt để biểu đạt sự phẫn nộ của mình.

Vừa đến vì sợ lại dẫn đến thiên địa vây quét, thứ hai con bướm thối kia đang nhìn chằm chằm nó, một bộ dáng kích động.

Thần thông của Thiên Mục Điệp đa số là phụ trợ, chiến lực không bằng Chu Tước, nhưng ở nơi này địa vị đã hoàn toàn đảo ngược. Chu Tước không dám ra tay, nhưng Thiên Mục Điệp lại có thể.

Tần Tang tựa hồ không nhìn thấy đôi mắt phun lửa của Chu Tước, trầm ngâm nói: “Xem ra trừ linh trùng ra, những sinh linh khác ở đây đều sẽ bị áp chế, mà ngay cả Lôi Thú chiến vệ cũng như vậy… ”

Nói đoạn, hắn thở dài: “Không ngoài dự liệu, nơi đây hẳn là trùng mộ!”

Hắn biết không nhiều về trùng mộ, bất quá có một tin tức có thể xác định, tu sĩ trong trùng mộ sẽ bị hạn chế rất lớn, bởi vậy mới có thuyết pháp cửu tử nhất sinh.

Không ngờ trùng mộ lại kỳ dị như vậy. Ở sâu trong Cộng Công chi đài, lại không có chút mùi máu tanh nào, cũng không có tiếng thần khóc.

Theo kế hoạch ban đầu của Tần Tang, lần này hắn sẽ thăm dò ở biên giới trùng mộ trước, làm quen với nó. Nếu cảm thấy có thể thực hiện thì sẽ đi vào tìm tòi, nếu không thì sẽ lui ra ngoài, đợi chuẩn bị thỏa đáng rồi trở lại. Ai ngờ tới lại trực tiếp bị huyết quang cuốn vào.

Huyết quang kia rốt cuộc là cái gì? Vì sao lại đưa hắn đến nơi này?

Đám kim giáp vệ sĩ đâu?

Tần Tang hiểu biết về Vu tộc vẫn còn quá ít. Hắn đoán chừng những kẻ tấn công hắn đã làm gì đó, dẫn phát dị biến ở cấm địa, khiến hắn bị tai bay vạ gió.

Nghĩ tới đây, Tần Tang thuận gió mà lên.

Đây là dùng chân nguyên của hắn. Chỉ cần khống chế ở một mức độ nhất định, nó sẽ không dẫn đến công kích. Hành động như vậy sẽ không bị hạn chế quá lớn, một khi gặp nguy hiểm, hắn cũng có thể kịp thời phản ứng.

Bay lên không trung, Tần Tang phóng tầm mắt nhìn lại. Biển cây liên miên ở phương xa, mơ hồ có thể thấy được những bóng núi chập chùng.

Chỉ riêng nơi hắn có thể nhìn thấy đã có phạm vi ít nhất ngàn dặm, còn lâu mới đến phần cuối.

Nghe nói Cộng Công chi đài là cấm địa có phạm vi nhỏ nhất trong thập đại cấm địa của Vu tộc. Trùng mộ nằm ở khu vực hạch tâm, khu rừng này đã vượt xa phạm vi đó.

Hoặc đây là một tiểu thiên thế giới, hoặc không gian bên trong cấm địa rối loạn, rộng lớn hơn nhiều so với vẻ bề ngoài.

“Ngươi về trước đi.”

Phát giác ánh mắt bất thiện của Chu Tước, Tần Tang mỉm cười.

Ở đây, chỉ có linh trùng hành động tự nhiên, ngay cả hắn cũng bó tay bó chân. Giữ Chu Tước lại chưa chắc đã giúp được gì, ngược lại có thể thêm phiền.

Bất quá, nơi này thật sự do thiên ý chi phối sao?

Trước
Sau

Bình luận cho Chương 2331

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
Xin hãy đăng nhập để bình luận
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Tìm Nâng Cao
BTV Đề Cử
bia-noi-bua-cong-phap-do-nhi-nguoi-that-tu-luyen-thanh
Nói Bừa Công Pháp, Đồ Nhi Ngươi Thật Luyện Thành? (Bản dịch)
Chương 603 Phiên ngoại Đại Hoang vũ trụ (4) 30/04/2025
Chương 603 Phiên ngoại Đại Hoang vũ trụ (3) 30/04/2025
bia-vo-dich-thien-menh
Vô Địch Thiên Mệnh (Bản dịch)
Chương 376 Có khả năng cùng tiến lên! (2) 30/04/2025
Chương 376 Có khả năng cùng tiến lên! (1) 30/04/2025
Bìa mượn kiếm
Mượn Kiếm (Dịch)
Chương 96 27/08/2025
Chương 95 27/08/2025
Thiết kế chưa có tên (2)
Vô Cực (Bản dịch)
Chương 93 Bài chuột 30/04/2025
Chương 92 Rút vốn (2) 30/04/2025
bia-lan-kha-ky-duyen
[Dịch] Lạn Kha Kỳ Duyên
Chương 1075 30/05/2025
Chương 1074 30/05/2025
Theo Năm
  • 2025
Tags:
[Dịch] Khấu Vấn Tiên Đạo, Huyền Huyễn, Tiên Hiệp, Tu Chân, Tu Tiên
MENU THỂ LOẠI
Action Adventure BTV Đề Cử Chư Thiên Vạn Giới Cơ Trí Cổ Hiệp Cổ Đại Drama Du Hí Dã Sử Dị Giới Gia Đấu Góc Nhìn Nam Góc Nhìn Nữ Hiện Đại Huyền Huyễn Hài Hước Hệ Thống Kiếm Hiệp Kỳ Ảo Linh Dị Mạt Thế Ngôn Tình Ngược Văn Ngọt Sủng Nhẹ Nhàng Nữ Cường Quân Sự Sủng Tiên Hiệp Truyện Nam Tu Chân Tu Tiên Vô Hạn Vô Sỉ Xuyên Không Xuyên Nhanh Xuyên Sách Điềm Đạm Điền Văn Đô Thị
  • Trang Chủ
  • Nạp Tiền

@2025 - Làng Truyện Chữ - Bảo Lưu Mọi Quyền

Đăng nhập

Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Đăng ký

Đăng ký trên trang web này.

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Chương Khoá

Bạn phải đăng nhập để xem.

wpDiscuz