Chương 2310
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 2310
Chương 2310: Kiếm Trận Sơ Thành
Tác giả: Mưa Rơi Đá Xanh
“Không hổ là Thiên Mục Bướm!”
Cửu Diệt thầm khen. Thủ đoạn ẩn thân của hắn, vậy mà lại trở nên vô dụng trước mặt Thiên Mục Bướm, so với những gì ghi chép trong điển tịch còn lợi hại hơn nhiều.
“Không đúng, con Thiên Mục Bướm này…”
Hắn nhìn khoảng không nơi đám bụi hoa, nhớ lại cảnh tượng Thiên Mục Bướm nuốt chửng Sét Đánh Nguyệt Lan lúc ban đầu.
Sét Đánh Nguyệt Lan vốn là một loại lôi hoa, mà thiên phú thần thông của Thiên Mục Bướm lại chẳng hề liên quan tới lôi đình chi đạo. Chẳng lẽ con Thiên Mục Bướm này đã trải qua biến dị?
Sinh linh trên thế gian đều sẽ trải qua đủ loại kỳ ngộ, linh trùng biến dị cũng không phải chuyện hiếm thấy, nhưng đối với linh trùng chưa chắc đã là chuyện tốt, giống như sự khác nhau giữa thuần chủng và tạp chủng vậy. Dù cho thực lực có tăng lên nhất định, nhưng xét về lâu dài, phần lớn trường hợp sẽ làm ô nhiễm thiên phú vốn có của linh trùng, thậm chí dẫn đến thiên phú biến mất, như vậy con linh trùng này liền phế đi.
Vu tộc bồi dưỡng dị chủng, bản chất cũng là giúp linh trùng biến dị. Vu tộc có được thần linh huyết mạch ban cho thiên phú, lại có truyền thừa lâu đời trong ngự trùng chi đạo, thế nhưng việc bồi dưỡng một con dị chủng có thiên phú cường đại cũng vô cùng khó khăn.
Con Thiên Mục Bướm này có thể tu luyện tới lục biến trung kỳ, Thiên Mục thần thông so với Thiên Mục Bướm bình thường còn mạnh hơn, không thể nghi ngờ là một cuộc biến dị thành công, khiến Cửu Diệt không khỏi ao ước vận khí của Thanh Phong đạo trưởng.
“Phía dưới cần phải cẩn thận một chút…”
Cửu Diệt phát hiện thủ đoạn ẩn thân của mình không còn vững chắc như vậy, âm thầm nhắc nhở bản thân. Diêu thị là một trong những đại thị tộc mạnh nhất ở nam bộ Vu tộc, so với Đông Dê thị còn mạnh hơn một bậc. Nếu như bị lộ hành tung, Diêu thị gây áp lực lên thị tộc, hắn cũng phải nếm chút khổ sở.
Hắn ngước nhìn trời cao, tính toán thời gian. Ô Diên hẳn là sắp có tiến triển, bên ngoài đấu pháp càng lúc càng nghiêm trọng, phe mình không hề có dấu hiệu thất bại. Chuyến này có thể “đại thắng mà về”!
…
Từ đầu đến cuối, tiêu điểm trên chiến trường vẫn luôn là Tần Tang.
Đẩu Chuyển Tinh Di.
Tần Tang chuyển mục tiêu từ sương cốc đại trận sang đối phó kẻ địch, một là vì sương cốc đại trận đã nát bươm, Huệ Đi Đại Sư bọn người đủ sức ứng phó, hai là người trấn thủ sương cốc đã mất đi năng lực tiến công, hắn cần người giúp mình ma luyện kiếm thuật!
Trong thoáng chốc, kiếm tinh bao phủ đỉnh đầu Vân trưởng lão.
Kim Điêu ngửa đầu, Vân trưởng lão nhìn thấy tinh hải từ trên cao đè xuống, áp lực vô hình từ thâm không vô ngần phía sau tinh quang khiến hắn không thở nổi.
Một tiếng rít vang lên.
Kim Điêu tê minh!
Đôi cánh của nó mở rộng hết cỡ, bốc lên ngọn lửa màu vàng, từng chiếc lông vũ đều hóa thành ngọn lửa nhảy nhót, biến thành Phần Thiên Chi Hỏa.
‘Oanh!’
Kim Hỏa xông vào tinh hải, nhanh chóng lan tràn bên trong, từng ngôi sao rơi vào kim hỏa, tinh quang ảm đạm phai mờ, cuối cùng hắc ám của thâm không đều bị kim hỏa xua tan, sáng như ban ngày.
Phía sau kim hỏa, Kim Điêu theo sát mà tới, phát ra hung uy ngập trời, tựa như một đầu tuyệt thế đại hung, muốn xé toạc cửu thiên.
Cái gọi là cửu thiên, chẳng qua chỉ là kiếm trận biến thành!
Vân trưởng lão biết rõ điều này, hắn cũng không chọn cách quanh co né tránh mũi nhọn, bởi vì đó là kiêu ngạo của Kim Điêu, nó là vương giả của bầu trời, dù gặp phải đối thủ nào, cũng không cho phép nửa phần lùi bước.
Đã biến thành Kim Điêu, muốn có được thần thông và thực lực cường đại như Kim Điêu, nhất định phải kế thừa sự kiêu ngạo này!
“Tốt!”
Tần Tang âm thầm khen hay, trong mắt lóe lên dị sắc, hành động của Vân trưởng lão lần này rất hợp ý hắn.
Đây là một đối thủ xứng tầm, không chỉ có tu vi tương đương với hắn, mà phong cách chiến đấu này còn là đá mài kiếm tốt nhất!
‘Oanh! Oanh! Oanh!’
Phần Thiên Kim Hỏa cuối cùng vẫn không thể ngăn cản tinh hải giáng lâm.
Kim Điêu ngạo nghễ đứng giữa trung tâm tinh hải, bị khốn trong kiếm trận nhưng vẫn không giảm ngạo khí, ánh mắt sắc bén, chiếu tới đâu liền có kim hỏa hừng hực phản công kiếm tinh.
Cuối cùng, ánh mắt Kim Điêu dừng lại ở phương bắc, tinh vân trôi nổi ở đó quá dễ thấy. Chủ nhân kiếm trận dường như đang công khai nói cho hắn biết, sơ hở của kiếm trận nằm ở chỗ này!
Tần Tang khẽ cười, bị phát hiện nhược điểm thì sao chứ? Trước kia, đối thủ cũng có thể nhìn ra nhược điểm của kiếm trận, nhưng cuối cùng có mấy người còn sống rời đi?
Mà hắn lại cần một đối thủ cường đại, xông vào Bắc Phương Huyền Vũ kiếm trận một lần!
‘Bạch!’
Kim Điêu động, không ngoài dự liệu, mục tiêu chính là phương bắc.
Tần Tang thong dong vận chuyển kiếm quyết, lúc này một đầu Bạch Hổ tinh sát từ phương tây xông ra, một cái tung mình, chắn trước mặt Kim Điêu.
Hắn muốn mượn tay Vân trưởng lão ma luyện kiếm thuật, nhưng trước đó, cần thăm dò thủ đoạn của Vân trưởng lão một chút.
“Rống!”
Bạch Hổ gào thét.
Đối mặt với Thánh Thú trong truyền thuyết, Kim Điêu không hề sợ hãi, một cái cự trảo kim sắc quấn quanh kim hỏa như thiểm điện chụp vào đầu Bạch Hổ tinh sát.
Một trảo này uy thế kinh người, nếu đổi lại yêu thú bình thường, nhất định sẽ óc vỡ toang mà chết. Nhưng Bạch Hổ tinh sát không phải thực thể, bản chất của nó chỉ là một đạo kiếm ý.
‘Oanh!’
Bạch Hổ không hề sợ hãi, ngẩng đầu cuồng hống, lao thẳng vào ưng trảo.
Thân thể Kim Điêu rung mạnh, khí thế lao tới bỗng nhiên dừng lại, kim hỏa trên ưng trảo cơ hồ dập tắt, trên ưng trảo hiện lên một đạo vết kiếm màu trắng.
Tần Tang thu hết cảnh này vào mắt, ánh mắt ngưng lại. Trên ưng trảo vốn có một vòng vàng trảo bộ, hiển nhiên là một kiện linh bảo, nên mới không bị Bạch Hổ tinh sát chém đứt. Bất quá, Kim Điêu ngăn được Bạch Hổ tinh sát, không chỉ dựa vào lực lượng của vòng vàng trảo bộ.
Xem ra, đây dường như là một đầu Kim Điêu cường đại thật sự.
Phương bắc cương vực Vu tộc liền kề với Mãng Hoang, thị tộc ở đó có lẽ có liên hệ với yêu tộc, nhưng nơi này là nam bộ Vu tộc, gần nhân tộc hơn.
Những ghi chép mà Ô Diên để lại trong ngọc giản hiện lên trong đầu hắn, đối tượng mà bọn họ phải phòng bị nhất, tự nhiên có liên quan tới Vân trưởng lão.
Vân trưởng lão có một con linh trùng thần bí.
Không ai biết đó là linh trùng gì, bởi vì mỗi khi Vân trưởng lão đấu pháp đều sẽ người trùng hợp nhất, huyễn hóa thành yêu thú tác chiến, không chỉ có ngoại hình giống hệt, con linh trùng yếu ớt mà người thường coi thường, lại có chiến lực cường đại không kém gì bản thể yêu thú.
Kim Điêu biến hình, là một trong tam đại biến hình mạnh nhất của Vân trưởng lão, tốc độ bay và nhanh nhẹn đều là đỉnh tiêm.
“Vu tộc ngự trùng chi đạo danh bất hư truyền, xem ra ta và Thiên Mục Bướm còn có rất nhiều điều phải học.”
Dù là Vân trưởng lão trước mắt hay Văn lão trấn thủ sương cốc, đều đã vận dụng năng lực của linh trùng đến cực hạn.
Trái lại Tần Tang, tuyệt đại đa số thời điểm chỉ mượn nhờ Thiên Mục thần thông của Thiên Mục Bướm, những thần thông khác của nó ngẫu nhiên mới có tác dụng, cũng không phát huy hết tiềm lực của Thiên Mục Bướm.
Suy cho cùng, Tần Tang hiểu biết quá ít về ngự trùng chi đạo.
《 Bàn Hồ Chân Kinh 》 càng tập trung vào việc nuôi trùng, tuy có ngự trùng chi thuật, nhưng đều là nội dung tương đối rộng rãi. Bởi vì sư phụ chỉ dẫn vào cửa, tu hành tại cá nhân. Thế gian linh trùng có hàng ngàn hàng vạn loại, mỗi loại đều có đặc điểm riêng, không thể nào một bộ kinh văn giảng giải hết, cần chủ nhân và linh trùng kiên nhẫn đào móc.
Mà Tần Tang học quá nhiều, quá tạp, không có bao nhiêu thời gian dành cho ngự trùng chi thuật.
Trong lúc suy nghĩ, chiến đấu trong kiếm trận đã tiến hành được mấy chục hiệp.
Bạch Hổ tinh sát độc chiến Kim Điêu, rơi vào thế hạ phong, tiếng long hống và tiếng hót vang lên liên tiếp, Thanh Long từ phương đông mà đến, phương nam thì Chu Tước bay tới.
Ba đầu tinh sát hợp chiến Kim Điêu!
Tần Tang từ bỏ vây khốn bằng kiếm trận, từ bỏ năng lực mê hoặc, lấy cứng chọi cứng, trơ mắt nhìn Kim Điêu giãy giụa trong vòng vây của ba đầu tinh sát, từng chút một tiến gần về phía vùng tinh vực phương bắc, không hề có ý định vận dụng Kiếm Vực chi lực.
Cuối cùng, Kim Điêu thành công xông phá vòng vây, sừng sững trước tinh vực phương bắc.
Kim hỏa xung quanh đều bị nó thu nạp trở về, vờn quanh quanh thân, giống như một vòng mặt trời kim sắc.
Dường như ánh mắt thật sự nhìn thẳng vào mảnh tinh vân lớn nhất trong tinh vực, chỉ cần xông tới đó, liền có thể lấy điểm phá diện, xé mở cả tòa kiếm trận. Nó có sức dụ hoặc lớn lao!
Thắng lợi ngay trước mắt, Vân trưởng lão lại khống chế Kim Điêu dừng bước.
Muốn phá kiếm trận, chỉ dựa vào tốc độ là không đủ.
Kim Điêu hít sâu một hơi, nuốt kim hỏa vào bụng, chợt kim quang thu vào, thân thể lại xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Ưng dực và ưng trảo hóa thành bốn vó, lông vũ kim sắc biến thành làn da bóng loáng thâm thúy, đầu biến thành đầu trâu, đỉnh đầu mọc một đôi sừng cong, thân thể so với vừa nãy cường tráng gấp trăm lần, biến thành một tôn Ngưu Ma!
Ngưu Ma Biến!
“Mu!”
Ngưu Ma Bào Hao.
Hướng về phía trước đạp mạnh, kiếm tinh chung quanh cũng vì đó chấn động, có một cỗ khí thế đạp nát sơn hà.
Nghe nói ngưu yêu cường đại có được lực lượng vô song, nhất là khi đứng trên đại địa, có thể chưởng khống đại địa, rút ra lực lượng của đại địa, không ai có thể lay chuyển bọn chúng, địch nhân sẽ chỉ trở thành thịt nát dưới chân chúng.
Nhưng đây là đang hư không, trong kiếm trận.
Đúng lúc này, một cái bình sứ bay ra từ miệng Ngưu Ma, bình sứ vỡ vụn, nước bên trong trút xuống.
Bình sứ không lớn hơn nắm tay trẻ con, dường như thu nạp Tam Giang Ngũ Hồ, trong khoảnh khắc hóa thành sóng trời mênh mông, bài sơn đảo hải, xông vào tinh vực phương bắc.
“Nguyên lai là một đầu trâu nước.”
Tần Tang cười một tiếng, nhưng thần sắc cũng trở nên nghiêm túc.
…
Ngay lúc Tần Tang và Vân trưởng lão dây dưa, thanh niên rốt cục đuổi tới, lách qua kiếm trận, thẳng đến sương cốc.
Huệ Đi Đại Sư quan sát toàn cục, sớm đã phát hiện hành tung của thanh niên, liền ra lệnh: “Người này am hiểu vu chú, Cùng Vân Thần Ni hãy ngăn người này lại, Kính Viễn Thị Tiên Tử ở lại tương trợ bần tăng.”
“Tốt!”
Cùng Vân Thần Ni triệu hồi tràng hạt, chủ động bay về phía thanh niên.
Thanh niên đảo mắt nhìn sương cốc, sau một trận kịch chiến, sương cốc đại trận bị hư hại nghiêm trọng, Văn lão chỉ có thể liên tục co vào đại trận, rất nhiều nơi trong sương cốc đã biến thành phế tích.
Nếu như bọn hắn đến chậm một bước nữa, sương cốc liền triệt để luân hãm.
Thanh niên trong lòng giận dữ, hừ lạnh một tiếng, trong thanh âm ẩn chứa uy năng kì lạ, nhưng Cùng Vân Thần Ni đã sớm phòng bị, tràng hạt vờn quanh quanh thân, tiếng tụng kinh càng lúc càng vang. Cùng Vân Thần Ni không hề tổn hao gì, tràng hạt bỗng nhiên tản ra, vây nàng và thanh niên vào bên trong, phật quang chiếu rọi!
Huệ Đi Đại Sư và Kính Viễn Thị Tiên Tử tiếp tục phối hợp tấn công mạnh sương cốc, bức bách Văn lão không ngừng co vào trận tuyến, từng mảng lớn địa vực luân hãm, trong khoảnh khắc biến thành phế tích, tài nguyên đều bị hai người bọn họ chia cắt, dường như chuyên vì cướp bóc mà tới.
Lúc này, Thiên Mục Bướm và Cửu Diệt đã đạt được mục đích, lần lượt rời khỏi sương cốc.
Cửu Diệt thoát khỏi sương cốc, tựa vào một gốc cây, khoanh tay trước ngực, ánh mắt băn khoăn giữa các chiến trường, phần lớn thời gian đều nhìn chằm chằm kiếm trận, đáng tiếc không nhìn thấy chiến đấu bên trong, không khỏi cảm thấy tiếc nuối.
Thiên Mục Bướm bay lên trời, lặng lẽ cắm vào kiếm trận.
Tần Tang đang kịch chiến với Vân trưởng lão nhìn về phía Thiên Mục Bướm, trên mặt tươi cười, nói: “Hôm nay sẽ cho ngươi ăn no.”
Thiên Mục Bướm nhẹ nhàng đáp xuống vai hắn, có vẻ hơi đắc ý, chợt Thiên Mục khóa chặt Ngưu Ma trong trận.
“Quan chiến là được, không cần giúp ta, hãy xem hắn có thể bức ta đến mức nào,” Tần Tang trầm giọng nói.
Giờ phút này, tinh vực phương bắc đã hỗn loạn không chịu nổi, bị Ngưu Ma quấy cho nghiêng trời lệch đất.
Sóng nước tràn vào, sóng lớn ngập trời, không ngừng xung kích kiếm tinh, Ngưu Ma lướt sóng mà đi, mỗi một quyền mỗi một cước đều ẩn chứa lực chấn động cường đại, khuếch tán theo sóng nước.
‘Oanh!’
Một mảnh tinh vân, kể cả mấy kiếm tinh xung quanh đều vỡ vụn, tinh hải xuất hiện một lỗ thủng.
Chợt một đạo thanh quang lao tới, thân thể vĩ ngạn của Thanh Long chắn trước lỗ thủng.
Mảnh tinh vân gần như tan rã nhanh chóng ngưng tụ, sinh ra kiếm tinh, trở về hình dáng ban đầu, nhưng tinh vân lại ngưng tụ hơn so với vừa nãy. Theo tinh quang lấp lóe, một viên kiếm tinh mới từ từ bay lên, đúng với ý nghĩa phá rồi lại lập.
Tình huống tương tự nhiều vô kể, kiếm trận tựa như có hàng trăm hàng ngàn chỗ hở, Ngưu Ma mạnh mẽ đâm tới, dường như tùy thời có thể xé toạc, Vân trưởng lão lại có một cảm giác bất an. Ngó nhìn bốn phía, kinh ngạc phát hiện, số lượng tinh vân đã thiếu hơn một nửa so với ban đầu, đều đã hóa thành ngôi sao.
“Không được! Tên này đang mượn ta lĩnh hội kiếm trận!”
Vân trưởng lão rốt cuộc hiểu ra ý đồ của đối phương.
Hắn không phải là không thoát ra được, nhưng chỉ xông ra kiếm trận là không đủ để nghịch chuyển thế cục. Vân trưởng lão vốn định đánh nát mảnh tinh vực này, cho đối phương một bài học, giờ mới ý thức được mình đã thất sách.
Mỗi một quyền một chân của hắn đều có dư vận lưu lại, ẩn giấu trong bóng tối, “dư vị” cần tích lũy, nhưng chờ đến khi “dư vị” bộc phát, chỉ sợ không kịp!
“Bạo!”
Vân trưởng lão gầm thét, phát ra tiếng trâu rống kinh thiên động địa từ miệng Ngưu Ma.
‘Ầm ầm…’
Trong sóng nước, thình lình hiện lên từng tôn hư ảnh Ngưu Ma, chúng ở khắp mọi nơi, tư thế khác nhau, có va chạm, có húc sừng, đồng thời phát ra một kích cường lực.
‘Oanh!’
Dường như toàn bộ tinh vực đồng thời gặp trọng kích, từng ngôi sao và hư ảnh Ngưu Ma đồng thời vỡ vụn.
Một mảng lớn tinh vân thình lình xuất hiện trong tinh vực phương bắc, tựa như lỗ trống của kiếm trận.
Hung quang trong mắt Ngưu Ma lấp lóe, đè nén hung tính trong lòng, nhảy lên muốn xông ra khỏi trận.
Đúng lúc này, một tiếng cuồng tiếu vang lên trên đỉnh đầu: “Ha ha! Đa tạ đạo hữu thành toàn!”
Tiếp theo đó là một đạo Thiên Lôi, Ngưu Ma nheo mắt, gượng ép dừng bước, tránh đi Thiên Lôi, lại vì vậy mà bỏ lỡ thời cơ tốt.
Lúc này nhìn lại, các ngôi sao xung quanh chiếu sáng rạng rỡ, không còn nhìn thấy một chỗ tinh vân hỗn độn nào nữa. Tứ phương tinh vực nối thành một mảnh, liền thành một khối, kiếm ý ở khắp mọi nơi, không hề có sơ hở, khiến Ngưu Ma cảm thấy như có gai ở sau lưng.
Bắc Phương Huyền Vũ kiếm trận cuối cùng đã thành!
Tinh quang lưu động trước mặt Ngưu Ma, dần dần hiện ra một quái vật khổng lồ, thân rùa mình rắn, chính là Thánh Thú Huyền Vũ trong truyền thuyết!
“Rống!”
Bạch Hổ, Thanh Long, Chu Tước dùng tiếng rống chúc mừng, tứ linh rốt cục tụ họp, hợp công Ngưu Ma.
Một vòng kịch chiến nữa bắt đầu!
Lúc này Tần Tang dồn một nửa tinh lực vào chiến trường, nửa còn lại vào kiếm trận. Hắn có cảm giác, tứ linh hiện tại vẫn chưa đủ, chỉ có thể tính là tiểu thành, tứ linh hợp nhất mới là dấu hiệu đại thành của Tứ Tượng kiếm trận!
Hôm nay có thể nhất cổ tác khí lĩnh hội đến bước này sao?
Tần Tang nhìn Ngưu Ma đang phấn chiến trong kiếm trận, ngược lại hi vọng đối thủ có thể thi triển thủ đoạn mạnh hơn, cho mình áp lực lớn hơn.
Đúng lúc này, một mảnh hồng hà xuất hiện ở bầu trời phương xa, đỏ rực như ráng chiều, không ngừng lấp lóe, trôi về phía sương cốc.
“Tam ca” mà thanh niên kia nhắc tới, rốt cục đã đuổi tới.