Làng Truyện Chữ
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
Đăng nhập Đăng ký
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
  • BTV Đề Cử
  • Ngôn Tình
  • Tu Chân
Đăng nhập Đăng ký
Trước
Sau

Chương 2216

  1. Trang chủ
  2. [Dịch] Khấu Vấn Tiên Đạo
  3. Chương 2216
Trước
Sau

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Shopee Promotion

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.

Chương 2216

Chương 2216: Thần Sơn Bệ Đá
Tác giả: Mưa Rơi Đá Xanh

Pháp thân vừa bay ra khỏi đỉnh núi, trên đỉnh đầu liền lơ lửng một đạo bản dập.

Bản thể của bản dập nhẹ như lông hồng, mềm mại như nước, mặt ngoài lóe ra những phù tự thần bí, tản mát ra vầng sáng màu xanh lam.

Đạo pháp thiếp này chính là do Ninh chân nhân tặng cho Tần Tang, dùng để che đậy ba động mà Tần Tang cùng Đại Dư Tiên Sơn phát ra.

Tần Tang không ngờ nơi này lại trở thành trung tâm của phong ba, lo lắng sẽ thu hút sự chú ý của đại năng dị nhân tộc, vậy nên y sớm kích hoạt lực lượng của bản dập để tránh bị người khác phát giác.

Hiện tại, Tần Tang không còn cách nào khác, chỉ có thể tin tưởng Ninh chân nhân. Bên ngoài Huyễn Vực, tu sĩ dị nhân tộc càng tụ tập càng đông, trong tình thế này, tiếp theo chắc chắn sẽ có một trận đại loạn. Một khi loạn lên, Huyễn Vực nơi này không khác gì đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương, rất có thể sẽ bị hủy diệt hoàn toàn!

Nếu mình không nhanh chóng hấp thu tiên sơn tinh khí, có lẽ sau này sẽ không còn cơ hội nữa.

Quang mang từ bản dập bao phủ lấy pháp thân của Tần Tang, tựa như một tầng lụa mỏng, khẽ dập dờn.

Hắn càng bay càng xa, trong lòng thời khắc duy trì cảnh giác.

Nếu đại năng dị nhân tộc nào đó nhìn ra bản dập, ra tay cướp đoạt Đại Dư Tiên Sơn, hắn chỉ có thể thí xe giữ tướng, dâng tiên sơn cho chúng. Cũng may, tình huống này vẫn chưa xảy ra.

Cùng lúc đó, pháp thân của Tần Tang cũng phòng bị lực lượng của Huyễn Vực. Không biết có phải do ngọc Phật che đậy ảnh hưởng của Huyễn Vực cho hắn hay không, mà hắn không cảm giác được nơi này có gì khác thường.

Bay qua không biết bao nhiêu ngọn núi, pháp thân Tần Tang tự nhủ rằng đã tiến vào chỗ sâu của Huyễn Vực. Đảo mắt nhìn tứ phương, nơi này vẫn là cảnh tượng chim hót hoa nở, không hề khác gì so với biên giới Huyễn Vực.

Bỗng nhiên, mắt pháp thân Tần Tang sáng lên, dừng lại trước một ngọn núi.

Nơi này chính là địa phương Đại Dư Tiên Sơn cảm ứng được, nơi chất chứa tiên sơn tinh khí!

Ngọn núi này cao hơn một chút so với những ngọn núi xung quanh, nhưng trong toàn bộ Huyễn Vực thì rất bình thường. Thế núi thẳng tắp, mọc đầy thương tùng thúy bách, một con mãnh hổ lộng lẫy đang tuần sát trong núi.

Nơi này là lãnh địa của nó, chim thú khác rõ ràng thưa thớt hơn hẳn. Trên đá có một bộ thi thể dê rừng bị ăn mất một nửa, gió núi thổi qua mang theo mùi máu tanh nồng nặc.

Xem ra, ngọn núi này không có gì đặc thù, tiên sơn tinh khí không tạo thành ảnh hưởng gì tới nơi này.

Pháp thân Tần Tang xoay chuyển ánh mắt, ở sườn núi, giữa hai vách đá, hắn thấy một cái hang đá, liền lách mình tiến vào.

Trong động hỗn độn, phủ kín xương vỡ, từng bị mãnh hổ xem là sào huyệt. Bên trong động đá tối đen như mực, sâu không lường được, nhưng càng đi vào càng chật hẹp, dần dần không còn dấu vết hoạt động của mãnh hổ.

Pháp thân Tần Tang không ngừng dò xét sâu vào bên trong, đi đến cuối hang đá, phía trước bỗng nhiên trống trải, xuất hiện rất nhiều thạch nhũ với hình dạng thiên hình vạn trạng, biến thành một tòa động đá vôi.

“Tí tách!”

Một giọt thạch nhũ từ trước mặt Tần Tang nhỏ xuống, trong động đá vôi tĩnh lặng, âm thanh rõ ràng đến thế.

Bên trong động đá vôi quanh quẩn sương trắng nhàn nhạt. Pháp thân Tần Tang dường như cảm ứng được điều gì, đáy mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, nhanh chóng xuyên qua từng cây thạch nhũ, đi tới trung tâm động đá vôi.

Vị trí động đá vôi này hẳn là ở chân núi, thậm chí còn khoáng đạt hơn cả sơn phong phía trên.

Hắn nhìn thấy một tòa thạch hồ hình tròn dưới lòng đất, trong hồ không phải nước, mà là một tầng thạch nhũ, cùng với sương trắng ngưng tụ trong hồ. Sương trắng xung quanh cũng đều từ nơi này mà tiêu tán ra.

Điều khiến người ta kinh ngạc chính là, khí tức phát ra trong hồ không khác chút nào so với tiên sơn tinh khí mà Ninh chân nhân miêu tả!

Khó có thể tưởng tượng, tiên sơn tinh khí lại quang minh chính đại ứ đọng ở đây!

Pháp thân Tần Tang đi tới, không phát hiện bất kỳ ba động nào của trận cấm. Thế nhưng, trước khi tiến vào động đá vôi, hắn không cảm ứng được chút khí tức dị thường nào. Tựa hồ tiên sơn tinh khí có thể tự động tụ tập tại một nơi nào đó, mà lại sẽ không tiêu tán ra bên ngoài.

Không ngờ lại thuận lợi tìm được tiên sơn tinh khí như vậy. Tần Tang cẩn thận dò xét một phen mới vững tin, tâm niệm vừa động, bản dập trên đỉnh đầu chậm rãi dâng lên, cắm vào ngọn núi.

“Ken két!”

Ngọn núi trong im lặng phát sinh biến đổi, lòng núi gần như bị đào rỗng, chỉ còn lại một lớp vỏ, đủ để dung nạp Đại Dư Tiên Sơn. Lực lượng của bản dập bao trùm cả ngọn núi, ngăn cách trong ngoài.

Con mãnh hổ bên ngoài hoàn toàn không biết gì, vẫn đang nằm ngủ say sưa.

Ngay sau đó, pháp thân Tần Tang gọi Đại Dư Tiên Sơn ra, khống chế tiên sơn hướng về phía trên thạch hồ.

“Ông!”

Tiên Sơn rung nhẹ, chợt pháp thân Tần Tang liền thấy, sương trắng trong hồ bị tiên sơn hấp dẫn, đánh thành vòng xoáy rồi dũng mãnh lao tới. Sương trắng vừa tiếp xúc Đại Dư Tiên Sơn, lập tức cắm vào trong núi, bị Đại Dư Tiên Sơn thôn phệ.

Đại Dư Tiên Sơn tựa như một người đói khát nhiều năm, rốt cuộc tìm được đồ ăn, từng ngụm từng ngụm nuốt chửng, ăn như hổ đói.

Bằng mắt thường có thể thấy, sương trắng ngược dòng hướng lên, liên tục không ngừng bị rút ra từ trong hồ, mà Đại Dư Tiên Sơn thì như một cái động không đáy.

Thân là chủ nhân của Đại Dư Tiên Sơn, pháp thân Tần Tang cũng có thể cảm thấy, theo cỗ lực lượng thần bí này quán chú, Đại Dư Tiên Sơn đang chậm rãi khôi phục!

Đột nhiên, động đá vôi chấn động một cái.

“Ba!”

Vài cây thạch nhũ đứt gãy, đập xuống đất, làm pháp thân Tần Tang bừng tỉnh.

Hắn nhướng mày, liên tục điểm chỉ, khống chế tốc độ hấp thu tiên sơn tinh khí của Đại Dư Tiên Sơn.

Hiện tại xem ra, tiên sơn tinh khí hao mòn quá nhanh sẽ gây ảnh hưởng rõ ràng đến xung quanh. Nếu dao động cả tòa Huyễn Vực, vượt qua khu vực mà bản dập che đậy, sẽ có nguy cơ bại lộ.

Ninh chân nhân đã từng nhắc nhở hắn như vậy.

Ngoài ra, Tần Tang phát hiện Đại Dư Tiên Sơn cũng xuất hiện dị dạng. Ngọn núi bị phá hoại quá nghiêm trọng, đã ở vào bờ vực giải thể. Bệnh nặng không nên dùng thuốc mạnh, nếu phá tan tiên sơn thì không hay.

Tần Tang cần tìm một sự cân bằng giữa hai bên. Theo hắn không ngừng thử nghiệm, sương trắng tuôn về phía tiên sơn bắt đầu co lại, cuối cùng duy trì ở một tốc độ nhất định, giống như một dải lụa, liên kết tiên sơn và thạch hồ.

“Hô!”

Tần Tang thở phào nhẹ nhõm, đứng dậy nhìn về phía Đại Dư Tiên Sơn.

Thạch nhũ và sương trắng đều là tiên sơn tinh khí biến thành, không biết nơi này có phải là tất cả hay không. Tuy nhiên, Tần Tang không hy vọng xa vời có thể phục hồi Đại Dư Tiên Sơn về bộ dáng ban đầu. Chỉ cần nuốt hết những tiên sơn tinh khí này, Đại Dư Tiên Sơn khôi phục được vài phần khí tượng tiên sơn, hắn đã vừa lòng thỏa ý rồi!

. . . . . .

Một bên khác.

Bản tôn Tần Tang cảm thấy được tao ngộ của pháp thân, yên tâm hơn nhiều.

Hắn xếp bằng ở đỉnh núi, ánh mắt liếc nhìn phương xa.

Tần Tang ý đồ tìm kiếm Xuân Thu Quỹ, nhưng bảo vật này đã hoàn toàn mai danh ẩn tích, không tìm thấy bất cứ dấu vết gì.

“Xuân Thu Quỹ, Huyễn Vực, hạt giống, giữa chúng đến tột cùng có liên hệ gì? Chẳng lẽ hạt giống mà Hồng Thiên tìm kiếm chính là từ Huyễn Vực mà ra, lại còn có quan hệ với Xuân Thu Quỹ?”

Tần Tang âm thầm suy nghĩ, lại liếc mắt nhìn ra bên ngoài Huyễn Vực.

Nơi đó đã tụ tập một số tu sĩ dị nhân tộc.

Bọn chúng không giống Tần Tang và Lưu Ly, không hiểu rõ quy luật của Huyễn Vực, không dám tùy tiện xâm nhập, còn đang quan sát bên ngoài.

Còn một nguyên nhân nữa, bọn chúng không chỉ phải cẩn thận nguy hiểm có thể tồn tại ở nơi này, mà còn phải phòng bị lẫn nhau. Tín vật và ấn phù của lão tổ đều chỉ về nơi này, có nghĩa là cuộc tranh đấu tiếp theo giữa hai bên là không thể tránh khỏi.

Tuy nhiên, tình hình này không thể kéo dài lâu, rất nhanh sẽ có người tiến vào dò đường.

“Chỉ mong không quấy đến thiên hạ đại loạn. . . . . .”

Tần Tang nghĩ đến Đại Dư Tiên Sơn đang thu nạp tiên sơn tinh khí và Lưu Ly đã bế quan, trong lòng thầm than.

Lưu Ly vừa tìm được động phủ tốt đã bắt đầu bế quan đột phá.

Theo lẽ thường, từ Hóa Thần kỳ đột phá lên Luyện Hư kỳ, tu sĩ cần phải khổ sở tìm kiếm thời cơ, bế quan mấy chục, thậm chí hàng trăm năm là chuyện bình thường. Một khi bỏ lỡ thời cơ, rất có thể sẽ vĩnh viễn bị vây ở trước cửa ải.

Lưu Ly lại cưỡng ép áp chế sau khi tìm được thời cơ đột phá, kéo dài đến tận bây giờ. Theo Ninh chân nhân nói, nàng hiện tại rất nhanh có thể phá quan, dẫn hàng thiên kiếp, đúng là chuyện viển vông!

Tuy nhiên, khi Tần Tang nghĩ đến quá trình đột phá Luyện Hư của mình, y cũng thấy thoải mái hơn.

Quy luật trong Huyễn Vực có thể phán đoán thông qua thiên tượng. Tần Tang ngửa mặt xem thiên thời, bắt đầu bày trận xung quanh, để phòng khi Lưu Ly độ kiếp có người quấy rối.

Thời gian trôi qua, tu sĩ dị nhân tộc bên ngoài càng tụ tập càng đông. Bọn chúng rốt cục không kìm nén được, bắt đầu từng nhóm tiến vào Huyễn Vực dò xét.

Bản tôn và pháp thân Tần Tang chia nhau trấn thủ hai bên, âm thầm cảnh giác. Bên ngoài động phủ của Lưu Ly có đại trận cách ly do hắn bố trí, hẳn là sẽ không dễ bị người khác nhìn thấu như vậy.

Trong lúc Tần Tang nhìn những độn quang lao vun vút tiến đến và nghĩ đến điều này, sâu trong Huyễn Vực đột nhiên truyền ra tiếng nổ vang rung trời, ngay lập tức thu hút mọi ánh nhìn.

“Bạch!”

Tần Tang bỗng nhiên đứng dậy, vận chuyển linh nhãn, chỉ thấy sâu trong Huyễn Vực chấn động không thôi, chân trời hiện lên đóa đóa ráng mây, ráng mây bảy màu tràn ngập. Bên trong ráng mây dường như có một đoàn bóng tối.

Khi bóng tối dần dần rõ ràng, đám người rốt cục thấy rõ hình dáng, đều cảm thấy ngạc nhiên không thôi.

“Đây là. . . . . . một ngọn núi?”

“Từ dưới lòng đất mọc ra một ngọn núi!”

. . . . . .

Đám người nghị luận ầm ĩ. Bên trong ráng mây là một ngọn núi, độ cao của ngọn núi này đã vượt qua phần lớn sơn phong xung quanh, còn đang sinh trưởng. Chấn động truyền ra bên ngoài, khiến nhiều sơn phong lay động, chim bay thú chạy tán loạn.

“Ngọn núi này hẳn là nơi mà lão tổ chỉ dẫn chúng ta đến!”

“Đúng vậy, đi mau! Chớ để người khác vượt lên trước!”

“Cẩn thận chút, bên ngoài phong bạo tứ ngược, chỉ có nơi này tuế nguyệt tĩnh hảo, không cảm thấy kỳ quái sao?”

. . . . . .

Dường như hai phe tu sĩ nội bộ cũng không đồng lòng.

Trong lúc nhất thời, có người không kịp chờ đợi, dẫn đầu phóng về phía ngọn núi kia. Cũng có người kiên nhẫn hơn, cố ý ở lại phía sau, chờ đợi người khác dò đường cho mình.

Không ngờ biến cố lại đến nhanh như vậy. Tần Tang không khỏi có chút khẩn trương, pháp thân vội vàng trở về động đá vôi. Thấy tiên sơn tinh khí không bị ảnh hưởng, y mới cảm thấy yên tâm hơn một chút.

“Sưu!”

“Sưu!”

“Sưu!”

. . . . . .

Từng đạo độn quang phá không mà tới, rơi xuống biên giới ráng mây.

Chấn động vẫn chưa kết thúc, sơn phong còn đang sinh trưởng, bị ráng mây nặng nề bao bọc, bên trong khí tức hỗn loạn, cảnh tượng không rõ.

Thấy cảnh này, những người nhanh chân nhất cũng dừng lại, chuẩn bị chờ ổn định rồi mới tiến vào.

Thấy xung quanh không có nguy hiểm, những người khác cũng lần lượt tiến đến, tụ tập quanh ráng mây, chăm chú nhìn ngọn núi đang sinh trưởng.

Hai bên chia thành hai phe rõ ràng.

Trạm Diên tìm kiếm Xuân Thu Quỹ không có kết quả, trở lại bên cạnh nữ vương giao nhân tộc, đang nói gì đó với nàng. Đạo môn các mạch đã thăm dò nhiều năm, từng có người xông vào Huyễn Vực này, nhưng ngọn núi này trước đó chưa từng xuất hiện, Trạm Diên cũng không nhìn ra nguyên cớ.

“Ầm ầm. . . . . .”

Không có bụi mù đá vụn, chỉ có ráng mây bảy màu lộng lẫy.

Sơn phong được ráng mây bảy màu bao phủ, thần bí khó lường, giống như một tòa Thần Sơn.

Lúc này, pháp thân Tần Tang cũng rời khỏi động đá vôi, lặng lẽ mà tới. Bản tôn vẫn dừng lại ở nguyên chỗ để hộ pháp cho Lưu Ly.

Đại Dư Tiên Sơn có thể tự hành hấp thu tinh khí, không cần hắn phải liên tục duy trì. Tần Tang cũng tò mò về lai lịch của ngọn thần sơn này, liệu nó có phải là Viên Kiệu Tiên Sơn trong truyền thuyết hay không?

“Tần chân nhân.”

Nguyên Tượng tộc trưởng và những người khác cũng đến, thấy Tần Tang thì nhao nhao làm lễ.

Thấy pháp thân đến, bản tôn và Lưu Ly không thấy bóng dáng, bọn họ không hỏi nhiều, mà hỏi về lai lịch của ngọn thần sơn này.

“Ta cũng không biết lai lịch ngọn núi này, chỉ biết nơi này là một Huyễn Vực vô cùng đặc thù, đến nay không ai có thể khám phá được sự huyền diệu của nó. . . . . .”

Tần Tang truyền âm, kể lại cho mọi người những gì mình biết.

“Huyễn Vực? Chẳng lẽ xung quanh đều là ảo ảnh?”

Nguyên Tượng tộc trưởng có chút chấn kinh, bọn họ vậy mà không hề phát giác!

Đám người kiên nhẫn chờ đợi, tận mắt nhìn Thần Sơn càng lúc càng cao, dần dần thẳng vào mây, thế núi cao vút, nổi bật giữa Huyễn Vực.

Không biết qua bao lâu, theo ráng mây cuộn trào, mọi người rốt cục nhìn thấy một chút cảnh tượng bên trong núi. Trong núi không có cây cỏ mọc lên, hiểm trở đến cực điểm, khắp nơi đều là vách đá thẳng đứng.

Giữa các vách đá lại rải rác những bệ đá, có cao có thấp, từ chân núi lên đến đỉnh núi, dường như đại biểu cho một loại thứ tự nào đó.

Những bệ đá này có kích thước và hình dạng tương tự nhau, bệ đá và bệ đá xen kẽ nhau tinh tế, khoảng cách cũng tương đương, không thể nào là tự nhiên hình thành.

Nhìn thấy những bệ đá này, đám đệ tử lão tổ nhao nhao lộ vẻ vui mừng, nơi này đúng là nơi họ tìm kiếm!

Một bên khác, Vũ Nhân vương tử và nữ vương giao nhân tộc đã tập hợp một chỗ, lấy ra một vật, nguyên lai là một con hạc giấy màu trắng.

Cao thủ hai tộc ngồi quanh hạc giấy.

Nhìn thấy hành động của bọn họ, các đệ tử lão tổ nhíu chặt mày, nhưng dù họ muốn ngăn cản cũng không kịp.

Một lát sau, chợt nghe một tiếng hạc minh, hạc giấy sống lại, giương cánh bay cao, thẳng tắp bay về phía thương khung, tiếp theo hai cánh của nó bốc cháy, giống như con thiêu thân lao vào lửa, cuối cùng hoàn toàn hóa thành một đám lửa, rồi tàn lụi như pháo hoa.

Tần Tang biết rõ nội tình, thấy vậy cảm thấy hơi trầm xuống.

Cao thủ hai tộc đang đưa tin cho đại năng bên ngoài tâm hồ, Thần Sơn sẽ là chiến trường tiếp theo của họ, họ phải tranh đoạt vị trí trên núi!

Dường như thứ tự trên những bệ đá này sẽ ảnh hưởng đến việc tranh đoạt ‘hạt giống’ cuối cùng của họ.

Về phần Thần Sơn sẽ tạo ra thay đổi gì cho Huyễn Vực, tạm thời chưa thể nhìn ra.

. . . . . .

Bên ngoài tâm hồ.

Hồng Thiên cảm thấy có gì đó, đột nhiên mở mắt.

Cùng lúc đó, các đại năng thánh cảnh khác cũng nhao nhao phát hiện ra tín hiệu truyền đến từ bên trong tâm hồ.

“Chư vị đều cảm ứng được rồi chứ?”

Nữ Hoàng giao nhân tộc mở lời trước.

Một lát sau, giọng nói hào sảng vang lên: “Thời cơ chưa đến, chờ một chút.”

. . . . . .

Bên trong Huyễn Vực, sau khi cao thủ hai tộc thôi động hạc giấy, nhưng không chờ đợi bất kỳ biến hóa nào.

Tất cả mọi người chỉ có thể canh giữ ở nguyên địa, nhìn Thần Sơn tiếp tục cao lớn, lúc này có người lưu ý đến, tốc độ sinh trưởng của Thần Sơn đã chậm lại.

. . . . . .

“Được rồi!”

Giọng nói hào sảng lại vang lên.

Mắt Hồng Thiên sáng lên, nâng tay phải lên, một tay hướng lên trời, bàn tay màu xanh hư ảnh bắn về phía chân trời.

Ngay sau đó lại có mấy đạo bàn tay hư ảnh hiển hiện, hư ảnh hội tụ chỗ, trong hư không nổi lơ lửng từng đoàn linh quang, bên trong linh quang đúng là từng kiện bảo vật, không chỉ có linh bảo đan dược, mà còn có đủ loại vật phẩm có tác dụng không rõ.

Những thứ này vốn là phần thưởng cuối cùng của thánh địa thí luyện, vì thánh địa kịch biến nên hiện tại vẫn là vật vô chủ, đều tụ tập ở nơi này.

“Bạch!”

Tất cả bàn tay hư ảnh chồng lên nhau, hóa thành một bàn tay lớn, nắm lấy tất cả bảo vật rồi bay về phía tâm hồ.

Trước
Sau

Bình luận cho Chương 2216

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
Xin hãy đăng nhập để bình luận
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Tìm Nâng Cao
BTV Đề Cử
Tổng-giám-đốc-Hoắc-,-người-vợ-thực-vật-của-anh-đã-mang-theo-con-và-tái-giá-rồi
(Dịch) Tổng giám đốc Hoắc, người vợ thực vật của anh đã mang theo con và tái giá rồi!
Chương 203 04/08/2025
Chương 202 04/08/2025
bia-noi-bua-cong-phap-do-nhi-nguoi-that-tu-luyen-thanh
Nói Bừa Công Pháp, Đồ Nhi Ngươi Thật Luyện Thành? (Bản dịch)
Chương 603 Phiên ngoại Đại Hoang vũ trụ (4) 30/04/2025
Chương 603 Phiên ngoại Đại Hoang vũ trụ (3) 30/04/2025
bia-khau-van-tien-dao
[Dịch] Khấu Vấn Tiên Đạo
Chương 2353 10/05/2025
Chương 2352 10/05/2025
Bìa
Thục Sơn Trấn Thế Địa Tiên (Dịch)
Chương 371 31/08/2025
Chương 370 31/08/2025
bìa
[Dịch] Hệ Thống Phú Ta Trường Sinh, Ta Chịu Chết Tất Cả Mọi Người
Chương 1826 Tranh đoạt thuật pháp! 28/09/2025
Chương 1825 Đạo Pháp Chi Tranh! 28/09/2025
Theo Năm
  • 2025
Tags:
[Dịch] Khấu Vấn Tiên Đạo, Huyền Huyễn, Tiên Hiệp, Tu Chân, Tu Tiên
MENU THỂ LOẠI
Action Adventure BTV Đề Cử Chư Thiên Vạn Giới Cơ Trí Cổ Hiệp Cổ Đại Drama Du Hí Dã Sử Dị Giới Gia Đấu Góc Nhìn Nam Góc Nhìn Nữ Hiện Đại Huyền Huyễn Hài Hước Hệ Thống Kiếm Hiệp Kỳ Ảo Linh Dị Mạt Thế Ngôn Tình Ngược Văn Ngọt Sủng Nhẹ Nhàng Nữ Cường Quân Sự Sủng Tiên Hiệp Truyện Nam Tu Chân Tu Tiên Vô Hạn Vô Sỉ Xuyên Không Xuyên Nhanh Xuyên Sách Điềm Đạm Điền Văn Đô Thị
  • Trang Chủ
  • Nạp Tiền

@2025 - Làng Truyện Chữ - Bảo Lưu Mọi Quyền

Đăng nhập

Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Đăng ký

Đăng ký trên trang web này.

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Chương Khoá

Bạn phải đăng nhập để xem.

wpDiscuz