Chương 1454
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 1454
Chương 1454: Kiếm trận khốn địch
Tần Tang tu vi nay đã khác xưa, lý giải kiếm trận cũng sâu sắc hơn so với thời điểm Nguyên Anh sơ kỳ.
Thất Phách Sát Trận được xem là kiếm trận duy nhất trong công pháp « Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương », chắc chắn có năng lực vượt cấp khiêu chiến.
Dù Tần Tang hiện tại sử dụng không phải bản mệnh Linh kiếm Vân Du Kiếm, mà chỉ là Kim Trầm Kiếm phẩm cấp thượng phẩm, uy lực của nó cũng không thể xem thường.
Quan trọng hơn cả là thần thức của Tần Tang đã tiến nhanh, không chỉ khống chế kiếm trận càng thêm dễ dàng, phạm vi ảnh hưởng của kiếm trận cũng rộng hơn trước rất nhiều.
Đó là lý do hắn tự tin, đồng thời dám mạo hiểm bày ra kế nhỏ, một kiếm khốn hai người.
Huống hồ, mục đích của Tần Tang không phải chém g·iết hai tu sĩ cùng cấp này.
Địch thủ không phải hạng người mới vào Nguyên Anh trung kỳ như hắn, mà là cường giả thành danh đã lâu, lại xuất thân danh môn đại phái, chắc chắn có hộ thân chi bảo.
Nếu địch thủ cố thủ, Tần Tang sẽ phải đối mặt với triền đấu.
Mà thời gian càng kéo dài càng bất lợi cho hắn, cần phải hết sức phòng ngừa.
Cao thủ Huyền Thiên Cung có thể đuổi tới bất cứ lúc nào, Hỗn Ma lão nhân cũng có thể bị hấp dẫn tới, đều là uy h·iếp lớn đối với hắn.
Chính vì thế, mục tiêu của Tần Tang từ đầu đến cuối không thay đổi, bắt sống lục y nữ tử, lập tức thoát thân, hỏi rõ ngọn nguồn, rồi tính tiếp.
Vèo!
Vèo!
Lam trưởng lão và Mai trưởng lão thân kinh bách chiến, kinh nghiệm phong phú, phát giác có gì đó không ổn, quyết định nhanh chóng chia nhau ra, khiến đối thủ không thể tập trung chú ý.
Như vậy, dù một người bị vây, người còn lại vẫn có thể cứu viện hoặc cầm chân đối thủ.
Mặc dù bọn họ phản ứng rất nhanh, nhưng vẫn tính sai.
Tần Tang kiếm quyết biến ảo liên tục, không hề giữ lại, Kim Trầm Kiếm bản thể biến mất giữa không trung, Thất Phách Sát Trận trong nháy mắt thành hình, bao trùm cả Mai trưởng lão và Lam trưởng lão.
Hai người cùng lộ vẻ kinh hãi, trong khoảnh khắc đã cảm ứng được cảnh vật xung quanh biến đổi, cùng với chấn động quỷ dị, tầm mắt nhanh chóng quét qua.
Chỉ thấy hư không bị che kín bởi một lớp vải đen.
Thêm vào ảnh hưởng của Lẫm Đông Phù vẫn chưa tan hết, cảnh tượng như thể chìm trong đêm tối.
Giờ khắc này, thân ảnh đồng bạn và địch thủ đều trở nên cực kỳ mơ hồ và hư ảo, khó phân biệt thật giả, bản thân như bị cắt đứt khỏi không gian độc lập, liên hệ với đồng bạn bị chặt đứt.
Mờ mờ ảo ảo giữa không trung, vô số tia kiếm tinh tế hiện ra, vừa xuất hiện liền không chút do dự giảo sát tới, đồng thời kèm theo những rung động không tiếng động.
Một loại chấn động quỷ dị lan tỏa ra.
“Kiếm trận!”
Mai trưởng lão thốt lên, lòng càng thêm kiêng kỵ.
Kiếm Hóa Vạn Thiên, Hóa Sinh Kiếm Trận, chỉ có đỉnh tiêm kiếm tu mới có thể làm được.
Thảo nào Thánh vật lại rơi vào tay kẻ này, chỉ trách con nghiệt chướng kia vận số không đủ, vất vả trộm được Thánh vật, lại chọc phải loại cường nhân này.
Đối thủ dám mang Thánh vật tham gia Vạn Ma đại hội, rõ ràng không biết lai lịch của Thánh vật và nghiệt chướng kia, nếu không đã không bất cẩn như vậy.
Con nghiệt chướng kia chuyển tu Băng Yêu Chi Thể, linh thể ngưng thực, người bình thường khó mà sưu hồn hắn.
Nghĩ rõ ngọn nguồn trong nháy mắt, Mai trưởng lão và Lam trưởng lão đồng thanh cao giọng nói hiểu lầm, ý đồ hóa giải.
Sư Tuyết thời gian ngắn đã bại trận, lại dùng một mạch mấy kiện bảo vật, chân nguyên còn lại lác đác, chiến lực gần như mất hết.
Với hạng cường giả này, trừ phi có nắm chắc chém g·iết tại chỗ, còn không thì đừng nên gây hấn. Huyền Thiên Cung là nhà lớn nghiệp lớn, đối thủ thực lực mạnh, tốc độ bay nhanh, tới lui vô ảnh, nếu một lòng gây khó dễ cho Huyền Thiên Cung, bọn họ cũng phải đau đầu.
Chi bằng đổi sách lược, dùng những bảo vật khác để trao đổi Thánh vật về thì tốt hơn.
Bọn họ không tin, Huyền Thiên Cung to lớn, lại không thể thỏa mãn được khẩu vị của kẻ này!
Song phương cũng không có huyết hải thâm thù, hơn nữa đối phương còn giúp Huyền Thiên Cung xử lý phản đồ, nếu có thể xử lý thích đáng, nói không chừng còn có thể kết thiện duyên, thêm một vị minh hữu cường đại.
Thực ra, trước đó bọn họ đã suy xét đến tình huống này, cùng với cách ứng phó.
Chỉ là không ngờ Tần Tang lại ra tay như sấm sét, triệt để không cho Sư Tuyết cơ hội mở miệng.
Mai trưởng lão và Lam trưởng lão tính toán như ý, nhưng không rõ ý đồ của đối thủ, thấy hắn một bộ dáng có thù tất báo, nào dám chủ động dừng tay.
Mai trưởng lão nhận ra kiếm trận, lòng bàn tay chợt lóe lên ánh xám, xuất hiện một cây trâm cài tóc lớn nhỏ.
Cây trâm này bề ngoài xám trắng, không biết được làm từ xương gì, phần đuôi được điêu khắc thành một cái đầu lâu hoàn chỉnh, trong hốc mắt trống rỗng có Quỷ Hỏa nhảy nhót, miệng há ra khép lại, phun ra hỏa diễm màu trắng, tà dị dị thường.
Đây chính là Thấu Cốt Châm, một trong những Pháp bảo thành danh của Mai trưởng lão.
Nếu đối thủ bị Thấu Cốt Châm đâm trúng, Quỷ Hỏa xâm nhập vào thể nội, sẽ phải chịu nỗi khổ Âm Quỷ phệ tâm, là một trong những h·ình p·hạt thống khổ nhất thế gian.
Ngoài ra, Thấu Cốt Châm cũng có thể dùng để phá giải cấm chế và trận pháp, rất có kỳ hiệu, được xưng tụng là một loại kỳ môn Pháp bảo, lúc này vừa vặn hóa giải nguy hiểm.
Mai trưởng lão bắt lấy Thấu Cốt Châm, nghe thấy tiếng quỷ khóc, vừa muốn thôi động, đột nhiên cảm thấy đầu óc quay cuồng, ý thức có chút hoảng hốt.
“Không tốt!”
Mai trưởng lão kinh hãi.
Kiếm trận lại có thể xung kích Nguyên Thần!
Nàng dùng sức cắn đầu lưỡi, mượn cơn đau kịch liệt cưỡng ép duy trì thanh minh, thủ chưởng hướng xuống phía dưới một trảo, giọt nước đá kia trở lại, liền đột nhiên tiêu thất, trên người nàng xuất hiện một bộ Huyền Băng giáp trụ, bao bọc cả đầu, không hề hở một chút nào.
Đinh đinh đang đang…
Liên tiếp tiếng nổ vang truyền đến, vô số tia kiếm thừa cơ giảo sát tới, để lại trên Huyền Băng giáp trụ từng đạo vết kiếm mắt thường có thể thấy được.
Mai trưởng lão hoảng sợ, may là nàng ứng phó kịp thời, tâm thần không thất thủ, kịp thời bảo vệ bản thân, nếu không thì giờ đã bị thương!
Lam trưởng lão cũng gặp tình cảnh tương tự.
Hắn có một môn bí thuật ổn định nguyên thần, phát giác kiếm trận có thể xung kích Nguyên Thần, không chút do dự thôi động bí thuật, hai mắt bắn ra thần quang rực rỡ, ổn định Linh đài.
Bên ngoài kiếm trận.
Tần Tang vây khốn thành công hai vị Trưởng lão, lập tức dời tầm mắt, nhìn về phía mục tiêu thực sự.
Hắn vốn không có ý định vây g·iết hai vị Trưởng lão, nên cũng không câu nệ sách lược gì, quả quyết thôi động kiếm trận, bộc phát toàn bộ uy lực, thừa dịp đối thủ không kịp trở tay, hóa thành tia chớp, vượt qua kiếm trận, lao thẳng tới Sư Tuyết!
Thấy cảnh này, Sư Tuyết làm sao không rõ ý đồ của Tần Tang, trước mặt hai vị trưởng lão, hắn vẫn không muốn buông tha nàng.
Mấu chốt là, đối phương thật sự có thực lực đó.
Hai vị Trưởng lão bị kiếm trận vây khốn, vậy mà không thể lập tức thoát thân.
“Tên điên này!”
Vốn tưởng rằng trưởng lão đuổi tới, bản thân đã an toàn, Sư Tuyết mí mắt giật liên hồi, cắn chặt môi, giờ hối hận vạn phần, không hiểu sao lại trêu chọc bực này cường địch.
Nàng cố gắng hết sức trốn chạy, nhưng tốc độ kém xa Tần Tang, mắt mở trừng trừng nhìn Tần Tang tới gần, ánh mắt tuyệt vọng.
Đúng lúc này.
Tần Tang khẽ động sắc mặt, cảm ứng được một đạo khí tức khác đang phi tốc tới gần, người này tương xứng với lục y nữ tử, hẳn là Nguyên Anh sơ kỳ đỉnh phong.
“Cao thủ Huyền Thiên Cung lần lượt tới rồi…”
Tần Tang biết thời cơ chỉ thoáng qua, không để ý tới người tới, tâm niệm dẫn động Như Ý Bảo Châu trong khí hải, cương tráo hộ thể, tốc độ không giảm trái lại còn tăng!
Mắt thấy sắp đuổi kịp Sư Tuyết.
Trong lòng Tần Tang đột nhiên dâng lên một nỗi bất an khó hiểu, hình như có nguy hiểm gì đó đang tới gần.