Chương 136
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 136
Chương 136: Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương
Huyền Minh Quy Giáp Trận chú trọng ẩn nấp và phòng ngự, rất phù hợp yêu cầu của Tần Tang. Sau khi cảm tạ Ngu chưởng môn, Tần Tang liền thu lại trận kỳ của Huyền Minh Quy Giáp Trận.
Ngu chưởng môn đứng dậy, trở lại nội điện, lấy ra ngọc sách ghi danh đệ tử rồi lưu tên Tần Tang vào ngọc sách dành cho đệ tử Trúc Cơ kỳ.
Ngay khi tên vừa được viết lên, ngọc sách liền lóe lên ánh sáng nhạt, ngưng kết thành một khối lệnh bài bằng ngọc.
Thay đổi lệnh bài đệ tử Trúc Cơ kỳ, từ nay về sau có thể hưởng thụ đãi ngộ của đệ tử Trúc Cơ kỳ. Điều Tần Tang mong đợi nhất chính là việc đệ tử mới vào Trúc Cơ kỳ có thể tự do xem các công pháp được cất giữ tại Bảo Tháp Phong trong vòng một tháng, đồng thời có thể miễn phí lựa chọn một bộ công pháp để tu luyện.
“Năm khối trung phẩm linh thạch này là phần thưởng của sư môn cho đệ tử Trúc Cơ kỳ, chỉ có lần này thôi. Bất quá, sau này mỗi năm đều có lệ, linh thạch và các loại linh dược có thể tùy ý lựa chọn, giá trị cũng tàm tạm. Vốn dĩ sư môn còn ban thưởng một tòa động phủ, nếu Tần sư đệ chọn ra ngoài mở động phủ thì cứ đến Linh Thú Điện là được. Theo quy củ của sư môn, đệ tử Trúc Cơ kỳ không cần làm bất kỳ tạp dịch nào, nhưng sư môn luôn có rất nhiều việc mà đệ tử Luyện Khí kỳ khó lòng hoàn thành. Phần thưởng cũng khá hậu hĩnh, trong đó phong phú nhất là ở Cổ Tiên chiến trường. Nếu Tần sư đệ có hứng thú thì có thể nhận một ít. Thế nhưng, nếu là sư môn ban pháp chỉ, an bài nhiệm vụ thì nhất định phải tận tâm hoàn thành, không được phép chống lại với bất kỳ lý do gì, nếu không sẽ bị xử theo tội phản bội sư môn, Tần sư đệ sau này phải cẩn thận…”
Ngu chưởng môn thao thao bất tuyệt nói một tràng dài, tóm lại là quyền lợi và nghĩa vụ của đệ tử Trúc Cơ kỳ.
So với Luyện Khí kỳ, Thiếu Hoa Sơn đối đãi với đệ tử Trúc Cơ kỳ tuyệt đối có thể coi là hậu đãi. Ngoại trừ rất ít khi gặp phải pháp chỉ của sư môn, đệ tử Trúc Cơ kỳ vô cùng tự do.
Nếu tình hình kinh tế eo hẹp thì có thể đến Chưởng Môn Phong tìm việc làm.
Muốn bế quan khổ tu thì cứ đóng cửa động phủ lại, cơ bản không ai quấy rầy.
Khi trùng kích Kết Đan, sư môn còn miễn phí cung cấp linh vật phụ trợ Kết Đan, tuy không phải là đồ tốt nhất, nhưng cũng là thứ mà tán tu cầu còn không được.
Chênh lệch một cảnh giới, địa vị khác biệt một trời, khiến Tần Tang không khỏi âm thầm cảm khái.
Hai người trò chuyện một hồi, Tần Tang hiểu rõ không sai biệt lắm. Ngược lại, Ngu chưởng môn đối với hắn cũng đã hiểu rõ, hắn cũng không ngụy trang nữa, liền chắp tay nói: “Vốn là không muốn tiếp tục quấy rầy Chưởng môn sư huynh, chỉ là kiến thức của ta còn nông cạn, đối với việc tu hành sau Trúc Cơ kỳ biết rất ít, một mực không thể xác định lựa chọn công pháp gì, mời Chưởng môn sư huynh vui lòng chỉ giáo!”
Ngu chưởng môn hỏi ngược lại: “Tần sư đệ tự mình có biện pháp gì không?”
Tần Tang đương nhiên đã sớm cân nhắc qua. Phật ngọc che chở Nguyên Thần, bị thải bổ rồi, ảnh hưởng duy nhất đối với hắn là căn cơ, tu bổ căn cơ là việc nhất định phải làm, nếu không sau này đừng hòng nghĩ đến Kết Đan.
“Không biết có công pháp nào có thể đền bù nguyên khí, khôi phục căn cơ không?”
Ngu chưởng môn nhìn chằm chằm Tần Tang một cái, dường như đã đoán trước được lựa chọn của hắn, nói: “Bảo Tháp Phong xác thực trân quý mấy môn công pháp có thể tu bổ căn cơ…”
Không đợi Tần Tang lộ vẻ vui mừng, Ngu chưởng môn đột nhiên đổi giọng: “Chỉ là tình huống của Tần sư đệ khác với người khác, tổn thất là nguyên khí bản nguyên. Có thể tu bổ căn cơ cho ngươi chỉ có thiên tài địa bảo do trời sinh ra, những công pháp này hiệu quả còn không bằng Cửu Dương Đan, Tần sư đệ tốt nhất đừng lãng phí thời gian vào chúng.”
Nghe vậy, Tần Tang thần sắc liền giật mình, lắc đầu cười khổ một tiếng. Hắn đã sớm đoán trước được điều này, nhưng vẫn không khỏi thất vọng.
“Chưởng môn sư huynh, thiên phú của ta ngài cũng nhất thanh nhị sở, nhưng ta không cam tâm, không biết có công pháp nào có thể giúp ta chạm đến ngưỡng cửa Kết Đan kỳ trong quãng đời còn lại không?”
Ngu chưởng môn trấn an Tần Tang vài câu, nghe vậy nói: “Nếu Tần sư đệ có nguyện vọng này, thì nên chọn công pháp nào có tiến cảnh tương đối dễ dàng. Bất quá, những công pháp này phần lớn thiếu khuyết thần thông tự vệ. Nếu không có thủ đoạn khắc địch chế thắng khác, sau này khi đấu pháp với người khác chắc chắn sẽ chịu thiệt thòi, gặp phải đối thủ cùng cảnh giới cũng phải bỏ chạy. Thiếu sót này thường ngày không thấy, nhưng nếu ra ngoài du lịch, tranh đoạt cơ duyên với người khác, lại vì thực lực không đủ mà ngay cả tư cách nhúng tay cũng không có, chỉ có hối hận không kịp. Nếu Tần sư đệ có thể chấp nhận, Bảo Tháp Phong có « Nguyên Đan Quyết », « Vô Niệm Công », đều là loại công pháp này.”
Nghe vậy, Tần Tang nhíu mày. Căn cơ của mình đã bị hao tổn, khí hải đã nhỏ hơn tu sĩ cùng cảnh giới một thành, lại chọn loại công pháp này, sau này còn đánh đấm thế nào với người khác?
Tu Tiên Giới không phải chỉ bế quan khổ tu là có thể tăng cao tu vi, phần lớn thời gian đều không thể thiếu tranh đấu với người khác.
Ví dụ như Kết Đan, ngoại trừ thiên chi kiêu tử có Thiên Linh Căn, ai mà không ra ngoài du lịch nhiều năm, tranh đoạt cơ duyên, cố gắng hết sức để nâng cao tỷ lệ Kết Đan.
Chẳng lẽ sau này mình gặp chuyện chỉ có thể làm rùa đen rụt cổ, không công dâng cơ duyên cho người khác sao?
Nhưng Tần Tang cũng không phải kẻ ngây thơ, rõ ràng những công pháp có thần thông cường đại, có thể chiếm hết tiện nghi khi đấu pháp, thì độ khó tu luyện chắc chắn cực lớn, thực sự không thích hợp với hắn.
Đúng lúc này, lòng Tần Tang chợt động, mở miệng hỏi: “Chưởng môn sư huynh, từ ngày đầu tiên gia nhập Thiếu Hoa Sơn, ta đã thường xuyên nghe những truyền thuyết về Thanh Trúc tiền bối. Nghe nói thiên phú của Thanh Trúc tiền bối không phải là đỉnh tiêm, nhưng không chỉ tu luyện cực nhanh, mà thực lực cũng không hề yếu. Không biết Thanh Trúc tiền bối tu luyện công pháp gì?”
“Ngươi nói là bộ công pháp kia!”
Điều khiến Tần Tang kinh ngạc là, Ngu chưởng môn cũng giống như Ôn sư huynh trước đây, khi nhắc đến công pháp của Thanh Trúc tiền bối, biểu lộ cũng có chút e ngại.
“Bộ công pháp kia gọi là « Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương ». Ngoại trừ Thanh Trúc tiền bối, Thiếu Hoa Sơn không có ai khác luyện thành. Không chỉ vì công pháp chỉ là một bộ tàn thiên, mà nguyên nhân lớn hơn là môn công pháp này có yêu cầu kinh người đối với người tu luyện, tuyệt không phải người bình thường có thể làm được. Tần sư đệ cứ đến Bảo Tháp Phong xem thì sẽ biết vì sao.”
Lời vừa nói ra, Tần Tang càng thêm tò mò.
Đặc biệt là tên công pháp có hai chữ ‘Nguyên Thần’, càng khiến tim hắn đập thình thịch, tâm tư miên man.
Tần Tang trò chuyện rất lâu với Ngu chưởng môn ở Chưởng Môn Phong, nhưng ngọc sách trên bàn từ đầu đến cuối không hề có động tĩnh gì.
Ngu chưởng môn có chút kỳ quái nhìn Tần Tang, ngập ngừng nói: “Không có Kim Đan thượng sư nào nguyện ý thu Tần sư đệ làm đồ đệ, Ma Vật sư thúc cũng không trả lời… Bất quá, Tần sư đệ đừng nản chí. Tu luyện một mình cũng không phải là hiếm, chỉ cần nỗ lực khổ tu, nhất định có thể trổ hết tài năng, chắc chắn sẽ được thượng sư để mắt đến.”
Loại ngọc sách này, trong động phủ của mỗi Kim Đan Thượng Nhân đều có một phần.
Khi tên của đệ tử Trúc Cơ kỳ được ghi vào ngọc sách, các ngọc sách khác cũng sẽ nhận được tin tức. Nếu Kim Đan Thượng Nhân nào vừa ý, đồng thời cảm thấy người này có thiên phú không tồi, thì sẽ thu làm môn hạ.
Tuy chưa chắc đã được Kim Đan Thượng Nhân dốc lòng chỉ điểm, nhưng vẫn hơn nhiều so với việc tự mình mò mẫm.
Tần Tang đã sớm có dự cảm, không có gì thất vọng. Cảm giác thái độ của Ngu chưởng môn mơ hồ trở nên lạnh nhạt hơn, trong lòng thở dài, liền cáo từ Ngu chưởng môn, quay về Bảo Tháp Phong.
Khi đến đại điện cất giữ công pháp, Tần Tang gặp một người quen, chính là vị tu sĩ họ Củng đã từ chối làm đỉnh lô kia.