Chương 1192
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 1192
Chương 1192: Tiến triển
Chém bỏ ý nghĩ xằng bậy, cô đọng đạo tâm.
Mỗi một người tu hành trên con đường tu luyện đều không dám coi thường việc này.
Tần Tang cũng có dục niệm sinh diệt, suy nghĩ nhấp nhô, nhưng bản tâm không hề mê muội, tâm ma không sinh sôi, ngay cả Nguyên Anh Thiên Kiếp cũng đã vượt qua Tâm Ma Kiếp.
Nói đến hiện tại, đây đương nhiên là chuyện tốt.
Tần Tang so với tu sĩ khác bớt đi một bước chống cự tâm ma, cũng không cần tốn công tìm kiếm loại bí bảo này, tốc độ đột phá và tu luyện nhất định có thể nhanh hơn không ít.
Nhưng Tần Tang không biết phật ngọc có thể che chở mình được bao lâu.
Khi phật ngọc không còn, đạo tâm chưa từng trải qua ma luyện, liệu có còn vững vàng?
Vậy nên, hắn không dám càn rỡ, dù không có tâm ma, bản thân cũng không thể lơi lỏng. Bất quá, rèn luyện đạo tâm sẽ dễ dàng hơn nhiều, không cần nơm nớp lo sợ như những tu sĩ khác, cứ như giẫm trên băng mỏng.
Tần Tang chưa từng nghĩ tới, phật ngọc trấn tâm ma lại có một ngày trở thành trở ngại.
Hắn thử nghiệm dựa theo bí thuật, dẫn dụ dục niệm trong lòng, ý đồ diệt trừ cái mầm mống có thể phát sinh tâm ma này.
Nhưng mọi thứ giống như mặt hồ thăm thẳm, không chút gợn sóng.
Tâm ma không sinh, nói gì Ma Ấn?
“Vô Sinh Ma Ấn, Vô Sinh Ma Ấn, trên người ta, thật sự là cái ‘Không sinh’…”
Tần Tang thầm than.
Hắn khẽ vuốt ngọc giản, tạm thời chưa có đầu mối gì, đành phải gác xó môn tà thuật này.
Bất quá, bí thuật này cũng không phải vô dụng, sư tỷ đã từng tu luyện qua, bản thân bí thuật này xác thực có hiệu quả, có thời gian có thể tham ngộ một phen, nói không chừng có thể lĩnh hội được chút chân ý.
Mục đích của tu sĩ du lịch chính là mở mang kiến thức, suy luận.
Ngồi tĩnh tọa một hồi lâu, Tần Tang đứng dậy, rời khỏi Thiên Điện.
Hắn đi ra khỏi Thành Chủ Phủ, che đậy khí tức, lặng lẽ đi tới một đình viện bị bỏ hoang trong thành.
Không lâu sau, một bóng người lặng lẽ đi tới, chính là Mai Cô.
“Đệ tử bái kiến sư tôn!”
Mai Cô nhận được tin tức, vội vàng đến đây.
Được Tần Tang đích thân chỉ điểm, nàng chỉnh lý lại những lỗ hổng trước kia, tu vi có tiến bộ rõ rệt.
Tần Tang bảo Mai Cô đứng dậy, thấy tu vi nàng tiến nhanh, âm thầm gật đầu, trầm giọng hỏi: “Trận đại chiến trước đây, môn hạ đệ tử có bao nhiêu người thương vong?”
“Hồi bẩm sư tôn, sau khi đệ tử phụng mệnh giao tin cho Lãnh tiền bối, luôn được tiền bối âm thầm chiếu cố, lần này đại chiến, chỉ có vài đệ tử sơ suất bị thương…”
Mai Cô bẩm báo kỹ càng.
Trong lòng nàng có chút hiếu kỳ, thời gian qua nàng âm thầm thu thập tư liệu về các Nguyên Anh của hai vực, vẫn không xác định được thân phận thật sự của sư tôn.
Việc sư tôn giao hảo với Lãnh môn chủ của Nguyên Thận Môn, có lẽ sư tôn là một vị tiền bối chính đạo, nhưng không biết là vị tổ sư nào.
Nghe xong báo cáo của Mai Cô, Tần Tang khẽ gật đầu, rồi hỏi: “Việc vi sư giao cho ngươi, có tiến triển gì không?”
Sắc mặt Mai Cô biến đổi, trong lòng biết đây mới là nguyên nhân thật sự sư tôn tìm mình. Cũng may nàng vẫn luôn coi trọng việc này, chưa từng lơ là.
“Sau khi đến Thạch Khúc Sơn, đệ tử nghĩ cách kết giao với đạo hữu Thanh Dương Ma Tông, tra được một ít tin tức về Thần Cương Phong. Sau khi Tông chủ Thanh Dương Ma Tông kết anh, từng bế quan trên Thần Cương Phong trọn 1 năm, sau khi xuất quan thì sương mù xanh trên Thần Cương Phong lan rộng, sương mù nồng đậm bao phủ toàn bộ đỉnh núi, hư ảnh Tổ Thánh Hỏa cũng bị sương mù xanh bao phủ, sự xao động và khí tức cuồng bạo trước đó không còn sót lại…”
Nghe vậy, tâm trạng Tần Tang trầm xuống.
Chẳng lẽ vị Tông chủ Thanh Dương Ma Tông kia vừa kết anh đã có thể thu phục Tổ Thánh Hỏa?
Khí tức Tổ Thánh Hỏa ở Thần Cương Phong cũng không kém Đông Minh Hàn Diễm bao nhiêu, Tần Tang vốn cho rằng hắn ít nhất phải đến Nguyên Anh trung kỳ mới có thể làm được.
Chỉ có một cách giải thích, Tổ Thánh Hỏa thật ra là Thanh Dương Ma Hỏa do lão tổ Thanh Dương Ma Tông lưu lại, hậu bối tu luyện công pháp tương tự, nên có thể dễ dàng luyện hóa.
Tần Tang nhớ tới, công pháp của Thanh Dương Ma Tông rất đặc thù, đệ tử tu luyện thất bại, t·hi t·hể sẽ lưu lại Ma Hỏa chi chủng, để người khác luyện hóa, là vật đại bổ.
Đây cũng là lý do chính đạo không ưa Thanh Dương Ma Tông.
Vậy thì có chút khó giải quyết.
Nếu Tông chủ Thanh Dương Ma Tông không giải quyết được tai họa ngầm của Tổ Thánh Hỏa, còn có khả năng đàm phán. Nếu Tổ Thánh Hỏa đã bị hắn thu phục, há có thể dễ dàng nhường cho người khác?
Thực lực của người này, e rằng không chỉ đơn giản như tin đồn.
Trừ phi có bảo vật gì đó mà hắn không thể từ chối, còn không thì khó mà lay chuyển được.
Chẳng lẽ phải đổi sang loại linh hỏa khác?
Tần Tang âm thầm nhíu mày.
Lần này vốn định gặp mặt vị tông chủ ma tông này, không ngờ người này lại bị Chân Nhất lão đạo phái đi tuần tra, vừa vặn lỡ mất.
Mai Cô không biết Tần Tang đang suy nghĩ gì, vẫn tiếp tục báo cáo những tin tức mình đã tra được: “Có một chuyện lạ, sau khi Tông chủ xuống núi, nghiêm lệnh tất cả đệ tử Trúc Cơ hậu kỳ trở lên không được lên núi hấp thu Thanh Dương Cương Ngọc. Thường thì cách một thời gian, trong môn sẽ thống nhất phân phát, cung cấp cho họ tu luyện.”
“Ừm?”
Mắt Tần Tang sáng lên.
Vậy thì có chút kỳ quái.
Thanh Dương Cương Ngọc là thần cương tinh thuần nhất.
Lúc trước khi hắn trà trộn vào Thanh Dương Ma Tông, Tổ Thánh Hỏa đã cực kỳ cuồng bạo, nguyên khí hỗn loạn, vẫn còn để các đệ tử tự do lên núi hấp thu.
Chỉ là, không được tùy ý hấp thu ở những nơi gần đỉnh núi, nếu không sẽ gây ra hỏa biến.
Hiện tại thì ngay cả lên núi cũng không cho.
Thấy thế nào cũng không giống như đã thu phục Tổ Thánh Hỏa.
“Thời gian trước, đệ tử quen biết một vị đạo hữu, là thân truyền đệ tử của Tông chủ Thanh Dương Ma Tông, rất được coi trọng. Nàng chắc chắn biết rất nhiều bí mật, chỉ là người này tính tình đa nghi, đệ tử lo sợ bị nàng nghi ngờ, tạm thời không dám hỏi quá nhiều, cần thêm chút thời gian, sau khi thân quen hơn sẽ…”
Mai Cô báo cáo xong, có chút lo lắng bất an, sợ sư tôn trách mình làm việc không hiệu quả.
“Làm tốt lắm.”
Tần Tang gật đầu, trong lòng biết chuyện này không thể gấp được, Mai Cô làm được đến bước này đã rất không dễ dàng, “Đây là đan dược vi sư mới có được, có thể giúp tăng tu vi cho tu sĩ Kim Đan. Ngươi chỉ cần dò hỏi tin tức, việc không cần thiết thì đừng làm, đừng nóng lòng cầu thành, nhớ lấy an toàn của bản thân làm trọng.”
Hoàng đế không thiếu quân đói, hắn lấy ra một bình ngọc, đan dược này có được từ di vật của Bùi lão ma.
“Đa tạ sư tôn!”
Thấy sư tôn không những không trách phạt mà còn quan tâm mình, Mai Cô bớt đi phần nào e sợ vị sư tôn này, trong tiếng cảm tạ có thêm mấy phần chân tâm thực ý.
Sau khi tiễn Mai Cô.
Tần Tang biến trở lại thành Yêu Vương, mang theo Thiên Sơn Trúc Hải và các tiểu yêu trở về Tam Điệp Quan.
Kính Lâm và Tư Địch khéo hiểu ý người, không cần Tần Tang dặn dò nhiều lời, liền sắp xếp ổn thỏa cho các tiểu yêu. Lão Mã Hầu thừa dịp thời gian này, nhanh chóng về núi truyền lệnh.
Chiến tranh vẫn tiếp diễn, các quan ải khác thường xuyên xảy ra giao tranh, chỉ có Tam Điệp Quan là yên tĩnh lạ thường.
Tội Uyên hình như cảm thấy nơi này không dễ chọc, không có ý định đột phá từ đây.
Kính Lâm và Tư Địch sử dụng phương pháp trái ngược, chủ động xuất kích, phát hiện đại doanh của Thiền Linh cách Tam Điệp Quan ngoài trăm dặm, do Thiền Linh đích thân trấn giữ, rất khó đánh tan.
Sau vài lần giao tranh thăm dò, dần dần kết thúc chiến sự.
Trong thời gian này, Tần Tang theo ước định, chủ trì Hàn Linh Đại Trận, hầu như không rời khỏi cao lầu, cũng không lơ là việc tu luyện.
Bảy đạo Kiếm Hồn, cuối cùng cũng nhanh dung nhập toàn bộ vào bảy phách.
Hắn vẫn luôn chú ý đến Thiếu Hoa Sơn, gần đây mới có được tin tức xác thực, sau khi chiến tranh bắt đầu, Mục Nhất Phong, Xa Ngọc Đào, Thu Mộ Bạch quanh năm bế quan trong sư môn, chưa từng xuất hiện trên chiến trường.