Chương 548 nhìn thấu thân phận (1) (2)
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 548 nhìn thấu thân phận (1) (2)
Chương 548: Nhìn thấu thân phận (1) (2)
Nam Hải Long Vương phi Lục Thiên không nhịn được lên tiếng:
“Tô Mục ở Lĩnh Nam tam châu hành động chẳng khác nào một kẻ cát cứ xưng vương.”
“Xây tường cao, tích trữ lương thực, rõ ràng là chuẩn bị tranh đoạt thiên hạ.”
Dù nhìn thế nào, nàng cũng cảm thấy Tô Mục ôm chí lớn với thiên hạ.
“Ta ở Lĩnh Nam tam châu, chỉ cầu tự vệ thôi.”
Tô Mục nhàn nhạt đáp: “Nếu không phải Huyền Đế ép người quá đáng, ta vẫn còn đang yên ổn làm Thái Bình Ti chỉ huy sứ rồi. Hắn muốn giết ta, ta lại không muốn chết, nên đương nhiên phải tìm chút biện pháp tự vệ.”
“Cũng tốt.”
Nam Hải Long Vương và phu nhân liếc nhau, cùng lên tiếng.
Nếu Tô Mục không thừa nhận, bọn họ cũng không ép. Chuyện này, nói gì không quan trọng, quan trọng là kết quả. Đến nước này, lời Tô Mục nói cũng chẳng còn giá trị.
“Phía trước là Đại Huyền Kinh Thành, chúng ta vào thành bằng cách nào?”
Nam Hải Long Vương Lý Tuyền hỏi: “Theo ta, cứ quang minh chính đại mà vào, Huyền Đế Dương Tú Hổ chẳng lẽ lại dám động thủ với chúng ta trước mặt thiên hạ hay sao? Triều đình và Lĩnh Nam tam châu dù sao cũng đã đàm phán rồi.”
“Như vậy chẳng phải quá phô trương sao?”
Tô Mục nói: “Huyền Đế đâu phải người có tính khí tốt, chúng ta cứ thế nghênh ngang xuất hiện trước mặt hắn, nếu ta là hắn, ta cũng không nhịn được. Hay là cứ điệu thấp một chút đi.”
Nam Hải Long Vương Lý Tuyền không khỏi liếc xéo hắn.
Điệu thấp ư?
Ngươi có biết hai chữ “điệu thấp” viết thế nào không?
Ngươi làm việc có bao giờ điệu thấp đâu?
Nam Hải Long Vương thầm nghĩ.
“Giờ thì ngươi có thể nói cho chúng ta biết mục đích đến Đại Huyền Kinh Thành là gì rồi chứ?”
Nam Hải Long Vương phi Lục Thiên hỏi.
“Ta có một món đồ bị rơi trong hoàng cung.”
Tô Mục đáp.
Vợ chồng Nam Hải Long Vương liếc nhau, không khỏi trợn mắt.
Đây là ngươi bảo điệu thấp đấy à?
Rõ ràng là ngươi muốn vào Đại Huyền Hoàng Cung lấy đồ còn gì.
Như vậy mà cũng gọi là điệu thấp được sao?
Ngươi xem trong thiên hạ có tên trộm nào to gan đến mức dám vào Đại Huyền Hoàng Cung trộm đồ không?
“Đại Huyền Hoàng Cung nguy cơ trùng trùng, cường giả Hợp Thể cảnh tiến vào cũng đừng mong sống sót rời đi.”
Nam Hải Long Vương Lý Tuyền nói.
Hắn là hoàng tử Đại Huyền, từ nhỏ sống trong Đại Huyền Hoàng Cung, hiểu rõ nơi đó nguy hiểm đến mức nào.
“Ta tuy sống trong hoàng cung mấy chục năm, nhưng nhiều nguy hiểm ta cũng không có tư cách biết. Ta chỉ biết, năm xưa có một cường giả Hợp Thể cảnh vào cung hành thích, còn chưa thấy mặt phụ hoàng ta đã biến thành một cái xác không hồn.”
Nam Hải Long Vương Lý Tuyền nói tiếp: “Ta biết thực lực của ngươi mạnh hơn Hợp Thể cảnh, nhưng ta không chắc chắn thủ đoạn trong hoàng cung rốt cuộc mạnh đến đâu.”
“Ngươi nói là hành thích.”
Tô Mục hời hợt đáp: “Chúng ta đâu phải đến ám sát Huyền Đế Dương Tú Hổ, ta chỉ muốn lấy một món đồ thôi, độ khó khác nhau.”
“Được thôi, vậy ngươi nói cho ta biết, đồ của ngươi rơi ở cung nào? Ta thử tìm một con đường an toàn.”
Nam Hải Long Vương Lý Tuyền nói, nhấn mạnh hai chữ “rơi vào”.
Rõ ràng, hắn cảm thấy chuyện Tô Mục nói đồ rơi vào hoàng cung là vô căn cứ.
Theo hắn biết, Tô Mục chưa từng vào Đại Huyền Hoàng Cung, làm sao có thể làm rơi đồ ở đó được?
Bất quá, điều đó không quan trọng.
Dù vật kia là của Tô Mục hay của Huyền Đế Dương Tú Hổ, giờ cũng có thể coi là của Tô Mục.
Hắn chắc chắn sẽ vô điều kiện giúp Tô Mục.
“Ở Minh Quang Cung.”
Tô Mục chậm rãi nói.
“Minh Quang Cung?”
Nam Hải Long Vương Lý Tuyền cau mày.
“Sao? Lại có vấn đề gì sao?”
Tô Mục hỏi.
“Minh Quang Cung là nơi tu luyện của các đời Huyền Đế.”
Nam Hải Long Vương Lý Tuyền đáp: “Nghe nói nơi đó linh khí thiên địa sung túc nhất trong toàn bộ hoàng cung.”
“Ý ngươi là, Dương Tú Hổ có thể ở trong đó?”
Tô Mục trầm ngâm.
Nam Hải Long Vương Lý Tuyền gật đầu.
“Thật đúng dịp.”
Tô Mục lộ vẻ suy tư.
Lý Quy Trần lại giấu túi Toái Luyện Đan Quyết truyền thừa ở cung điện mà Huyền Đế Dương Tú Hổ ngày thường tu luyện.
Đây là trùng hợp, hay là có dụng ý khác?
Nếu Huyền Đế Dương Tú Hổ nhiều năm ở Minh Quang Cung, Lý Quy Trần làm sao giấu được túi Toái Luyện Đan Quyết truyền thừa vào đó?
Chẳng lẽ, Vạn Tuyết nói dối?
“Minh Quang Cung có lẽ là nơi nguy hiểm nhất trong toàn bộ hoàng cung.”
Nam Hải Long Vương Lý Tuyền nói.
“Cũng chưa chắc.”
Nam Hải Long Vương phi Lục Thiên nói: “Dương Tú Hổ ở đó thì Minh Quang Cung là nơi nguy hiểm nhất. Dương Tú Hổ không ở đó thì Minh Quang Cung không nguy hiểm đến vậy. Chỉ cần chúng ta dụ Dương Tú Hổ rời đi, Tô đại nhân thừa cơ tiến vào Minh Quang Cung là được.”
“Ý kiến hay!”
Nam Hải Long Vương Lý Tuyền giơ ngón tay cái lên.
“Các ngươi quên lời ta vừa nói rồi à?”
Tô Mục tức giận nói: “Điệu thấp, điệu thấp hiểu không? Các ngươi đi dụ Huyền Đế Dương Tú Hổ rời đi, thế còn gọi là điệu thấp sao? Chúng ta phải lặng lẽ đến, đi lặng lẽ, tốt nhất là đừng để ai biết chúng ta đến đây.”
Tô Mục không muốn để Huyền Đế Dương Tú Hổ biết chuyện túi Toái Luyện Đan Quyết.
Hắn còn chuẩn bị hủy Thiên Sách quân của Huyền Đế Dương Tú Hổ, nếu để Huyền Đế Dương Tú Hổ phát hiện, sợ rằng sẽ nảy sinh nhiều chuyện rắc rối.
Dù Huyền Đế Dương Tú Hổ chưa hẳn biết tác dụng của túi Toái Luyện Đan Quyết, nhưng nhỡ đâu?
Chuyện này liên quan đến tính mệnh của Cung Vương Lý Xuyên và Vương Quan, nên dù cẩn thận đến đâu cũng không thừa.
Huống hồ, hắn cũng không chắc chắn làm thế nào mới lấy được túi Toái Luyện Đan Quyết truyền thừa, nhỡ kinh động Huyền Đế Dương Tú Hổ, hắn ta đem túi Toái Luyện Đan Quyết truyền thừa đi thì sao?
Vạn Tuyết nói rõ, túi Toái Luyện Đan Quyết truyền thừa chỉ có một người có thể lấy được.
“Tiến thành trước đi, hai người tìm chỗ nào đó chờ ta, ta đi tìm hiểu tình hình trước.”
Tô Mục đi đầu về phía cửa thành.
Theo bước chân hắn, cơ bắp trên mặt hắn khẽ biến đổi.
Vài bước sau, hình dạng hắn đã thay đổi hoàn toàn, ngay cả thân hình cũng có chút biến đổi.
Vợ chồng Nam Hải Long Vương Lý Tuyền đi theo phía sau mắt lớn trừng mắt nhỏ, trong ánh mắt tràn đầy vẻ mê mang.
Bọn họ trơ mắt nhìn mọi chuyện xảy ra, nhưng vẫn không dám tin vào mắt mình.
Thiên hạ có dịch dung công phu, điểm này hai người bọn họ tự nhiên biết.
Nhưng dịch dung công phu bình thường không thể qua mắt được cao thủ như bọn họ.
Vậy mà Tô Mục…
Trong mắt bọn họ, Tô Mục như biến thành một người khác, bọn họ hoàn toàn không nhận ra Tô Mục hiện tại có điểm gì giống với Tô Mục trước đó.
Loại ngụy trang này, bọn họ còn không nhận ra, Huyền Đế Dương Tú Hổ có nhận ra được không?
Khó trách Tô Mục tự tin như vậy!
Có bản lĩnh này, hắn coi như đi vào Đại Huyền Kinh Thành, ai có thể nhận ra hắn?
“Tuyền Ca, chúng ta phải giữ vững tinh thần, nếu Tô đại nhân không bại lộ mà hai ta lại bại lộ thì mất mặt lắm.”
Lục Thiên nhỏ giọng nói.
Nam Hải Long Vương Lý Tuyền trịnh trọng gật đầu.