Chương 529 phản hư (1) (2)
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 529 phản hư (1) (2)
Chương 529: Phản Hư (1) (2)
Cơn sóng ngầm cường đại kia chính là do sự rung chuyển kịch liệt của nó gây ra.
Không chỉ vậy, trước ánh mắt kinh hãi của mọi người, ngọn Ngũ Chỉ Sơn kia vậy mà không ngừng dâng cao.
Trong chớp mắt, Ngũ Chỉ Sơn đã muốn chạm vào người bọn hắn.
Đám người Trương gia vô thức nhao nhao tránh né.
Yêu vật bạch tuộc Chương Đắc Tượng chớp lấy thời cơ, bỗng nhiên thoát ra khỏi lưới đánh cá.
Vị cường giả Hợp Thể cảnh của Trương gia chú ý tới cảnh này, liền hét lớn một tiếng, chiếc đinh ba trong tay rời tay, đâm thẳng về phía yêu vật bạch tuộc Chương Đắc Tượng.
Là một cường giả Hợp Thể cảnh, khả năng nắm bắt chiến cơ của hắn có thể nói là đạt đến đỉnh cao.
Dù bị Ngũ Chỉ Sơn phía dưới hấp dẫn phần lớn sự chú ý, hắn vẫn tung ra một kích lăng lệ khi yêu vật bạch tuộc Chương Đắc Tượng muốn bỏ chạy.
Chương Đắc Tượng vừa mới thoát ra khỏi lưới đánh cá, chiếc đinh ba đã ở ngay trước mắt.
Tốc độ quá nhanh, nó thậm chí không còn cơ hội tránh né.
Phốc!
Phốc!
Phốc!
Yêu vật bạch tuộc Chương Đắc Tượng giơ xúc tu lên, liều mạng muốn ngăn cản chiếc đinh ba.
Nhưng đinh ba vốn là thần binh, lại thêm một cường giả Hợp Thể cảnh nén giận ném ra, ẩn chứa bên trong là sức mạnh vô địch.
Mũi nhọn sắc bén chẻ tre mà đâm thủng từng chiếc xúc tu.
Ánh hàn quang chiếu rọi vào đôi mắt của yêu vật bạch tuộc Chương Đắc Tượng, càng lúc càng gần.
Trong lòng Chương Đắc Tượng dâng lên nỗi sợ hãi và tuyệt vọng tột độ.
Lẽ nào nó lại phải lật thuyền trong mương, chết tại hòn đảo nhỏ bé của Trương gia này sao?
Rõ ràng loạn thế nó còn xông pha được, vì sao hôm nay lại phải chết ở cái khe suối nhỏ này?
Chương Đắc Tượng ơi Chương Đắc Tượng, mấy trăm năm chưa từng ra chiến trường, kỹ năng sinh tồn trên chiến trường cuối cùng vẫn là mai một rồi.
Rõ ràng tận mắt chứng kiến Tô Mục thua ở nơi này, ngươi thế mà vẫn không biết cảnh giác, cho nên mới rơi vào hạ tràng này.
Đáng tiếc, có những sai lầm không thể phạm phải, một khi phạm vào, liền không còn cơ hội sửa chữa nữa.
Tô Mục là như vậy, chính mình cũng sắp giẫm lên vết xe đổ.
Yêu vật bạch tuộc Chương Đắc Tượng tuyệt vọng nhắm mắt lại.
Một hơi.
Hai hơi.
Ba hơi.
Cơn đau đớn trong tưởng tượng vẫn không truyền đến.
Yêu vật bạch tuộc Chương Đắc Tượng hơi nghi hoặc, mở to mắt.
Chỉ thấy chiếc đinh ba dừng lại ngay trên đầu nó, chỉ cách vài tấc.
Đôi mắt nó thậm chí có thể nhìn rõ những đường vân trên thân đinh ba.
Chỉ vài tấc khoảng cách, chiếc đinh ba lại không thể rơi xuống, chỉ vì có một bàn tay đang giữ nó lại.
Bàn tay kia ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng.
Làn da mu bàn tay trắng mịn như bạch ngọc.
Bàn tay giữ chặt đinh ba, phong mang sắc bén và điện quang vậy mà không thể gây ra chút tổn thương nào cho nó.
Ánh mắt Chương Đắc Tượng men theo cánh tay kia nhìn lên.
Sau đó, nó nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc đến không ngờ.
“Tô Mục?”
Yêu vật bạch tuộc Chương Đắc Tượng kinh ngạc thốt lên.
Người đang nắm chiếc đinh ba, không phải Tô Mục thì là ai?
Trên mặt Tô Mục nở một nụ cười nhạt: “Chương Đắc Tượng, tiếng kêu thảm thiết của ngươi nghe mất mặt quá đấy.”
Trên mặt Chương Đắc Tượng không hề có vẻ xấu hổ, ngược lại lộ rõ vẻ mừng rỡ.
“Ta biết ngay, ngươi không dễ dàng chết như vậy đâu.”
Chương Đắc Tượng nói, “Coi chừng, những người này đều là cường giả của Trương gia, bọn chúng có cả Hợp Thể cảnh, còn có một loại chiến thuật hợp kích nữa.”
Nó không hề quên nơi này vẫn còn cường địch của Trương gia, càng không quên nhắc nhở Tô Mục.
“Trương gia à?”
Ánh mắt Tô Mục rơi vào vị cường giả Hợp Thể cảnh của Trương gia kia.
Vị cường giả Hợp Thể cảnh kia đang cảnh giác nhìn chằm chằm Tô Mục.
Chiếc đinh ba trên tay Tô Mục rung động kịch liệt, phảng phất như muốn trở về tay vị cường giả Hợp Thể cảnh kia.
“Đã ngươi muốn, vậy trả lại cho ngươi.”
Tô Mục khẽ cười một tiếng, giơ tay lên, chiếc đinh ba hóa thành một đạo lưu quang, bắn về phía vị cường giả Hợp Thể cảnh của Trương gia.
Sắc mặt vị cường giả Hợp Thể cảnh của Trương gia hơi đổi, vội đưa tay chộp lấy thần binh của mình.
“Đùng!”
Bàn tay của vị cường giả Hợp Thể cảnh Trương gia chuẩn xác vô cùng chụp vào thân đinh ba.
Trên mặt hắn không khỏi lộ ra vẻ vui mừng.
Thần binh trong tay, hắn cũng dám cùng người trước mặt một trận chiến.
Nhưng niềm vui của hắn nhanh chóng đóng băng trên mặt.
Một cỗ lực lượng sôi trào mãnh liệt từ trên đinh ba truyền đến.
Hắn rõ ràng đã nắm chặt cán thương, nhưng lại không thể dừng chiếc đinh ba lại.
Đinh ba mang theo sức mạnh vô địch, tiếp tục đâm thẳng vào ngực hắn.
Hai tay hắn dùng sức nắm chặt cán thương.
Cán thương ma sát với bàn tay, phát ra âm thanh khó nghe.
Bàn tay hắn và cán thương vậy mà đã ma sát đến tóe lửa.
Phải biết rằng, bọn họ hiện tại đang ở dưới đáy biển đấy.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh.
“Thổi phù” một tiếng.
Ba mũi đinh ba đã đâm vào ngực vị cường giả Hợp Thể cảnh Trương gia, máu bắn tung tóe.
Đinh ba thế đi không giảm, mang theo thân thể vị cường giả Hợp Thể cảnh kia tiếp tục bay về phía sau.
Ầm ầm.
Trong tiếng nổ lớn.
Vị cường giả Hợp Thể cảnh Trương gia bị chính chiếc đinh ba của mình đóng đinh vào Ngũ Chỉ Sơn.
Khung cảnh trong nháy mắt trở nên tĩnh lặng như tờ.
Những người còn lại của Trương gia đều sợ đến ngây người.
Một cường giả Hợp Thể cảnh, cứ như vậy bị người ta xiên chết?
Người kia, chỉ nhẹ nhàng vung chiếc đinh ba trong tay, sau đó liền đâm chết một cường giả Hợp Thể cảnh?
Chương Đắc Tượng cũng mở to hai mắt nhìn, trong ánh mắt tràn đầy vẻ không thể tin được.
Ngay khi Tô Mục xuất hiện, nó đã ý thức được mình được cứu.
Theo nó nghĩ, nó và Tô Mục liên thủ, dù không đánh lại đám cường giả Trương gia này, thì việc chạy trốn chắc chắn không thành vấn đề.
Chỉ cần trốn về mặt biển, bọn họ có thể hội hợp với đại quân của Thái Bình Ti.
Tô Mục sống lại, Thái Bình Ti chắc chắn sẽ sĩ khí đại chấn.
Đến lúc đó, bọn họ hoàn toàn có thể thong dong rút về Lĩnh Nam Tam Châu.
Chương Đắc Tượng thậm chí đã nghĩ kỹ lộ tuyến rút lui.
Nhưng nó không ngờ rằng, Tô Mục vung tay lên, vậy mà đã đâm chết vị cường giả Hợp Thể cảnh của Trương gia!
Vừa rồi nó đã tự mình giao đấu với vị cường giả Hợp Thể cảnh kia.
Thực lực của đối phương, tuyệt đối còn trên nó.
Chương Đắc Tượng trước kia cũng đã giao đấu với Tô Mục, mặc dù nó không phải là đối thủ của Tô Mục, nhưng lúc đó, Tô Mục tuyệt đối không mạnh như bây giờ.
Mới qua bao lâu?
Tô Mục vậy mà đã mạnh đến mức này sao?
Cho dù là cường giả Hợp Thể cảnh, trước mặt hắn cũng yếu ớt như gà con vậy sao?
Sau cơn chấn kinh, trong lòng Chương Đắc Tượng càng tràn ngập sự hưng phấn.
Chương Đắc Tượng nó, lại một lần đặt cược đúng rồi!
Lựa chọn Tô Mục, quả nhiên không sai!
Trong khi Chương Đắc Tượng vui mừng ra mặt, những người của Trương gia lại sợ đến vỡ mật, gần chết.
Bọn chúng kinh hô một tiếng, sau đó xoay người bỏ chạy.
Đương nhiên là phải chạy trốn!
Tô Mục của Đại Huyền Thái Bình Ti không chết.
Không những không chết, mà còn dễ như trở bàn tay đánh chết trưởng lão Hợp Thể cảnh của Trương gia bọn chúng.
Ngay cả trưởng lão Hợp Thể cảnh cũng không phải đối thủ của Tô Mục, bọn chúng có thể làm gì?
Hiện tại, nhiệm vụ quan trọng hơn là mang tin tức này về.
Đại sự rồi!
Thấy đám người Trương gia liều mạng bỏ chạy, Tô Mục cũng không ra tay.
Những võ giả Hóa Anh này, trong mắt hắn hiện tại chẳng khác gì sâu kiến.