Chương 523 khóa chặt vị trí (2) (1) (2)
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 523 khóa chặt vị trí (2) (1) (2)
Chương 523: Khóa Chặt Vị Trí (2)
(1) (2)
Loại đả kích này, nó đã từng trải qua một lần rồi.
Năm đó, khi còn ở bên cạnh Đại Huyền Thái Tổ, nó thường xuyên phải hứng chịu những lời lẽ đả kích từ vị Thái Tổ kia.
Nào ngờ đâu, mấy trăm năm sau, chuyện này lại tái diễn.
Mà lần này, đả kích còn lớn hơn!
Tô Mục yêu nghiệt đến mức, so với Đại Huyền Thái Tổ còn khoa trương hơn nhiều.
Năm xưa, Đại Huyền Thái Tổ sở hữu thiên phú võ đạo vô song, luyện bất kỳ võ kỹ nào cũng đều vừa học đã biết, chỉ một thoáng là tinh thông.
Nhưng ở những phương diện khác, ngài ấy cũng chẳng khác gì người thường.
Thái Tổ từng nghĩ đến việc tu luyện trận pháp, thế nhưng khổ tu mấy năm trời, ngay cả cánh cửa cũng không thể bước vào.
Đúc binh, luyện đan cũng tương tự như vậy.
Bên cạnh Đại Huyền Thái Tổ nhân tài nhiều vô kể, đúc binh sư, luyện đan sư, trận pháp sư đều không thiếu.
Đại Huyền Thái Tổ muốn học, những người kia chắc chắn sẽ dốc lòng truyền thụ.
Nhưng kết quả cuối cùng thì sao?
Ngoài võ đạo ra, Đại Huyền Thái Tổ chẳng học được thứ gì ra hồn cả.
Còn Tô Mục thì khác.
Thiên phú võ đạo của Tô Mục so với Đại Huyền Thái Tổ còn khoa trương hơn, đáng sợ nhất là, hắn dường như không gì không thể.
Một người như vậy, Chương Đắc Tượng căn bản không thể tưởng tượng được tương lai hắn sẽ ra sao.
Ngay lúc Chương Đắc Tượng còn đang suy nghĩ miên man, những tia sáng liên tục xâu chuỗi trên không trung bỗng nhiên dừng lại.
“Tìm được rồi!”
Tô Mục mắt sáng lên, trầm giọng nói.
Giọng nói của hắn khiến Chương Đắc Tượng bừng tỉnh.
“Tìm được vị trí của Trương gia rồi sao?”
Chương Đắc Tượng có chút hưng phấn hỏi, không nhịn được mà xắn tay áo lên, “Quá tốt rồi!
Bọn chúng ở đâu?”
Chương Đắc Tượng chỉ có thể nhìn thấy đầy trời những điểm sáng lấm tấm, hoàn toàn không hiểu những ngôi sao kia đại diện cho điều gì.
“Hướng Đông Nam, cách đây 500 dặm.”
Tô Mục chậm rãi nói.
“Đưa bản đồ đây.”
Chương Đắc Tượng là người làm việc vô cùng chu đáo, bên cạnh Tô Mục, người duy nhất có thể so sánh với Chương Đắc Tượng ở điểm này, chỉ có Đông Phương Lưu Vân.
Có điều, Đông Phương Lưu Vân cần trấn giữ Chu Minh Châu, không thể lúc nào cũng đi theo bên cạnh hắn để làm những việc lặt vặt.
Chương Đắc Tượng ngược lại vừa vặn bù đắp vào khoảng trống này.
Hắn đã sớm xin được một bộ địa đồ Nam Hải từ Nam Hải Long Vương Lý Tuyền, rồi so sánh với những bản đồ hắn đang có.
Vừa nghe Tô Mục nói, hắn liền trải tấm bản đồ đã vẽ lại ra trước mặt Tô Mục.
Tô Mục dùng tay làm thước, đo đạc trên bản đồ.
Những điểm sáng lấm tấm trên truyền tin trận pháp, chẳng khác nào một bộ phương vị đồ.
Cái gọi là truyền tin trận pháp, chính là thông qua từng điểm vị trong không gian, truyền tin tức đi không ngừng.
Việc này liên quan đến những bí ẩn của trận pháp, rất khó dùng lời lẽ để giải thích rõ ràng.
Ý tứ đại khái là chia toàn bộ thế giới thành một bàn cờ, mỗi một tinh điểm đại diện cho một vị trí bên trong.
Cho nên, chỉ cần khóa chặt tinh điểm cuối cùng mà tin tức truyền đến, là có thể xác định Hàn Kiệt Nhân đã truyền tin tức đến nơi nào.
Và nơi đó, chính là vị trí của Trương gia.
Khi đã khóa chặt được vị trí, Tô Mục rất nhanh đã đo đạc ra trên bản đồ.
Bản đồ cho thấy, vị trí đó là một vùng biển trống rỗng, ngay cả một hòn đảo nhỏ cũng không có.
“Nơi này là…”
Chương Đắc Tượng cau mày nói, “Khe Nứt Quy Khư?”
“Khe Nứt Quy Khư? Ngươi biết nơi này?”
Tô Mục trầm giọng hỏi.
“Biết.”
Chương Đắc Tượng gật đầu, “Chỉ cần là người đi thuyền trên biển, e rằng không ai không biết Khe Nứt Quy Khư.
Tương truyền, Khe Nứt Quy Khư thông với Hoàng Tuyền, bất kỳ thuyền nào đi đến đó đều sẽ chìm, hơn nữa sẽ biến mất không dấu vết.
Ta hiểu rồi.”