Chương 522 khiêu chiến, thực lực (1) (1) (2)
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 522 khiêu chiến, thực lực (1) (1) (2)
Chương 522: Khiêu chiến, thực lực (1) (1) (2)
“Ta có thể nói cho ngươi biết, nó là yêu vật từ thời Thái Tổ, sống đến tận bây giờ. Năm xưa, nó từng theo Thái Tổ chinh chiến nhiều năm.”
“Khi Đại Huyền mới lập quốc, nó được phong làm Phục Ba tướng quân, phụng mệnh ra biển, mục đích chính là tìm kiếm tung tích của Trương Thế Sung.”
“Nó ở Nam Hải mấy trăm năm, từ đầu đến cuối không tìm được Trương Thế Sung ở đâu.”
“Hiện tại, hậu duệ của Trương Thế Sung đột nhiên xuất hiện, đồng thời lại còn cấu kết với ngươi. Ngươi nói với ta là ngươi không biết bọn chúng ở đâu, ngươi cảm thấy ta có tin không?”
“Ta…”
Hàn Kiệt Nhân cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.
Tô Mục cười lạnh nói: “Đừng nói là bọn chúng chủ động tìm tới ngươi.”
“Nam Hải rộng lớn như vậy, cường giả Hợp Thể cảnh đâu chỉ có một mình ngươi, bọn chúng sao lại chủ động tìm ngươi?”
“Ta cũng ở Nam Hải, bọn chúng vì sao không tìm đến ta?”
“Nếu nói hợp tác, giá trị hợp tác của ta hẳn là lớn hơn ngươi nhiều chứ.”
Hàn Kiệt Nhân muốn phản bác, nhưng lại không tìm được lý do nào thuyết phục.
Thật sự là…
Trong lòng hắn sớm đã chửi ầm lên.
Chỉ có sự thật mới đả thương người nhất!
Giá trị hợp tác của Tô Mục, quả thực lớn hơn hắn nhiều.
Địa vị cao hơn hắn, thực lực mạnh hơn hắn, lại còn đa tài đa nghệ hơn, từ đúc binh đến luyện đan…
Trước kia, Hàn Kiệt Nhân còn cảm thấy, Tô Mục dù lợi hại đến đâu, đối với trận pháp chi đạo cũng chỉ là hạng xoàng.
Mà hắn, Hàn Kiệt Nhân, lại là một thiên tài trận pháp, trận pháp tạo nghệ có một không hai Lĩnh Nam Tam Châu.
Thậm chí, phóng nhãn thiên hạ, người có thể so tài trận pháp với hắn cũng đếm trên đầu ngón tay.
Nhưng thứ hắn tự hào nhất, bây giờ lại bị Tô Mục dẫm đạp không thương tiếc.
Trận pháp Nam Hải Long Cung, hắn đã từng tốn vô số tâm huyết mới lưu lại “cửa sau”, để có thể cướp đoạt quyền chưởng khống trận pháp.
Thậm chí, ngay cả Nam Hải Long Vương cũng đừng hòng đoạt lại quyền chưởng khống trận pháp từ tay hắn.
Nhưng ngay trước đó không lâu, Tô Mục lại ngang nhiên đoạt lại quyền khống chế trận pháp.
Ngay trước mặt hắn, Tô Mục khống chế trận pháp Long Cung, mà hắn lại không có chút sức phản kháng nào.
Tạo nghệ trận pháp như vậy, đơn giản khiến hắn không thể nào đuổi kịp.
Người như vậy, giá trị hợp tác đương nhiên cao hơn hắn, Hàn Kiệt Nhân nhiều!
Nếu đổi lại hắn là người của Trương gia, muốn chọn một đối tượng hợp tác, chỉ sợ cũng phải chọn Tô Mục, chứ không chọn hắn.
Theo một ý nghĩa nào đó, hắn và Tô Mục căn bản không thể so sánh.
“Hàn Kiệt Nhân, nói đi, ngươi đã liên hệ với Trương gia như thế nào?”
Tô Mục chậm rãi nói: “Ngươi hẳn là minh bạch, dù ta thả ngươi, một khi Trương gia biết Trương Huyền Ứng đã chết, Xích Huyết Kiếm bị mất, bọn chúng cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu.”
Mặt Hàn Kiệt Nhân xám như tro tàn, cả người như già đi mấy chục tuổi trong nháy mắt.
Lời Tô Mục như đao, đao nào cũng đâm trúng chỗ yếu hại của hắn.
Trương Huyền Ứng là dòng chính của Trương gia, bây giờ lại chết ở Nam Hải Long Cung.
Mặc dù không phải hắn làm, nhưng nói hắn hoàn toàn không liên quan thì ngay cả hắn cũng không tin được.
Huống chi, Xích Huyết Kiếm của Trương gia cũng rơi vào tay Tô Mục.
Có thể nghĩ, nếu người của Trương gia đến báo thù, người đầu tiên bọn chúng muốn giết chính là hắn.
Bởi vì hắn dẫn sai đường, lại bảo vệ Trương Huyền Ứng bất lực.
Cũng bởi vì, hắn dễ giết hơn Tô Mục nhiều.
Đắc tội cả người của Trương gia lẫn Tô Mục, thiên hạ rộng lớn, e là không còn chỗ dung thân cho hắn nữa.
“Dù sao cũng chết, ta việc gì phải để ngươi toại nguyện?”
Hàn Kiệt Nhân nghiến răng nói: “Ngươi có thủ đoạn gì cứ việc dùng ra đi.”
“Ta dù chết, cũng tuyệt đối không để ngươi được thống khoái đâu.”
“Ngươi không phải muốn tra tấn ta sao? Chết ta còn không sợ, lẽ nào lại sợ ngươi tra tấn chắc?”