Chương 511 trị liệu (1) (1)
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 511 trị liệu (1) (1)
Chương 511: Trị Liệu (1)
Tô Mục từng nghe Từ Ngư kể lại một vài tin đồn liên quan đến Long Vương phi.
Theo lời Từ Ngư, việc Long Vương phi bị thương có thể liên quan đến Huyền Đế.
Giờ nhìn phản ứng của Nam Hải Long Vương, tám chín phần mười lời Từ Ngư là thật.
Có điều, Tô Mục càng tò mò hơn về mối quan hệ giữa Nam Hải Long Vương và tinh tướng chi lực.
Rõ ràng, Huyền Đế ra tay với thê tử của Nam Hải Long Vương hẳn là có liên quan đến tinh tướng chi lực.
Tô Mục đã có một suy đoán trong đầu, giờ chỉ muốn xác thực từ chính miệng Nam Hải Long Vương.
“Ta vốn họ Lý.”
Nam Hải Long Vương trầm mặc hồi lâu rồi chậm rãi mở miệng.
“Lý?”
Tô Mục khẽ chau mày.
Họ Lý là một thế gia vọng tộc, việc mang họ Lý vốn không có gì kỳ lạ.
Nhưng họ Lý lại có một điểm đặc thù.
Đó là đương kim Huyền Đế cũng mang họ Lý.
Lý là quốc tính của Đại Huyền.
Nam Hải Long Vương cố ý nhắc đến điều này, hẳn là hắn và Huyền Đế có quan hệ huyết thống?
Điều này vượt quá dự liệu của Tô Mục.
Nam Hải Long Vương luôn lấy danh Long Vương hành tẩu giang hồ, kinh nghiệm trưởng thành cũng rất đơn giản, là đệ tử của tiền nhiệm Long Vương, từ nhỏ đã bộc lộ thiên phú và năng lực phi thường.
Ba mươi mấy tuổi đã tiếp nhận vị trí Long Vương, đến nay đã mấy chục năm.
Nam Hải Tông dưới sự dẫn dắt của hắn không ngừng phát triển, toàn bộ Châu Nhai Châu cũng trở thành một trong Lĩnh Nam Tam Châu hùng mạnh nhất.
Thân phận thật sự của hắn lại là người của hoàng thất Đại Huyền?
Trong lòng Tô Mục nghi hoặc, nhưng ngoài mặt vẫn bất động thanh sắc.
“Tên thật của ta là Lý Tuyền.”
Nam Hải Long Vương tiếp tục nói: “Đương kim Huyền Đế, theo bối phận mà nói, là huynh trưởng của ta.”
“Lý Tuyền?”
Tô Mục lộ vẻ do dự, trong đầu chợt lóe lên.
“Sở Vương Lý Tuyền?”
“Nếu không phải ngươi nhắc, ta đã quên mình còn có danh hiệu đó.”
Nam Hải Long Vương mang vẻ trào phúng nói.
Sở Vương Lý Tuyền, cái tên này trước đây Tô Mục từng nghe Cung Vương Lý Xuyên nhắc đến.
Sở Vương Lý Tuyền là đệ đệ của đương kim Huyền Đế, một thiên tài võ học, đương thời có rất nhiều lời đồn đại hắn sẽ là Huyền Đế đời sau.
Chỉ là về sau không biết vì sao, đột nhiên một ngày Sở Vương Lý Tuyền liền mai danh ẩn tích.
Triều đình đối ngoại tuyên bố rằng hắn luyện công tẩu hỏa nhập ma, thân tử đạo tiêu.
Không ngờ, Sở Vương Lý Tuyền không chết, chẳng những không chết mà còn trở thành Nam Hải Long Vương.
Nam Hải Long Vương vừa lên đã nổ ra một tin tức lớn như vậy.
Tô Mục không nói nhiều, ra hiệu Nam Hải Long Vương tiếp tục.
“Năm ta danh dương thiên hạ, còn trẻ hơn ngươi bây giờ một chút.”
Nam Hải Long Vương tiếp tục nói: “Không phải ta khoe khoang, nếu đặt vào thời điểm cả hai ta đều 20 tuổi, ngươi không phải đối thủ của ta.”
Tô Mục mỉm cười, không phủ nhận.
“Nhưng tốc độ trưởng thành của ngươi nhanh hơn ta, nếu năm đó ta có tu vi như ngươi, có lẽ mọi chuyện đã khác.”
Nam Hải Long Vương thở dài nói.
“Năm đó ta 25 tuổi, đã đột phá đến Hóa Anh cảnh giới, chính là thời khắc đắc chí nhất.”
Nam Hải Long Vương tiếp tục, trên mặt lộ ra vẻ hồi ức.
Đây là ký ức sâu kín nhất của hắn, vốn tưởng rằng cả đời sẽ không nhắc lại.
Qua lời kể của Nam Hải Long Vương, Tô Mục được nghe câu chuyện về một thiếu niên phóng ngựa xông xáo giang hồ.
Câu chuyện khá quen thuộc, một hoàng tử tu vi cao cường xông xáo giang hồ, tất nhiên gặp được mỹ nữ, sau đó phát sinh một đoạn tình yêu rung động lòng người.
Nam Hải Long Vương đắm chìm trong hồi ức, trên mặt tràn đầy hạnh phúc.
Thần sắc Tô Mục trở nên có chút cổ quái.
Nghe sao mà trùng hợp quá.
Nữ tử này dường như được tạo ra chỉ để dành cho Nam Hải Long Vương vậy.
Nếu nói năm đó Nam Hải Long Vương còn trẻ, không nhìn thấu mỹ nhân kế.
Vậy bây giờ, sau bao nhiêu năm, Nam Hải Long Vương vẫn chưa nhìn thấu sao?
Không thể nào.
Nam Hải Long Vương đã không còn là hoàng tử không rành thế sự năm nào, một kẻ ngốc không thể nào quản lý Nam Hải Tông thành ra thế này được.
Hắn biết, nhưng không muốn tin.
“Ngươi có phải cảm thấy ta trúng mỹ nhân kế của người khác?”
Nam Hải Long Vương chú ý đến biểu lộ của Tô Mục, cười khổ nói.
“Không sai, ngay từ đầu, đây đúng là một mỹ nhân kế.”
Nam Hải Long Vương nói: “Ta biểu hiện quá xuất sắc, cản trở con đường của người khác.
Nếu ta không chết, ngoài ta ra, ai còn có thể ngồi lên ngôi vị Đại Huyền?”
Nam Hải Long Vương trào phúng: “Nhưng bọn họ không biết, ta căn bản không để hoàng vị vào mắt.
Ta chưa từng muốn ngồi vào vị trí đó!”
Nam Hải Long Vương tiếp tục kể.
Hắn và nữ tử kia đã trải qua một đoạn thời gian tươi đẹp, nhưng tiệc vui chóng tàn.
Kẻ đứng sau nữ tử yêu cầu nàng ra tay với Nam Hải Long Vương.
Nhưng lúc đó, nữ tử đã thật lòng yêu Nam Hải Long Vương.
Thế là lại một màn bỏ trốn quen thuộc.
Thần sắc Tô Mục càng trở nên cổ quái.
Một kế không thành, lại đến một kế khác sao?
Đây là thủ bút của Huyền Đế?
Vài chục năm trước, Huyền Đế đã âm hiểm như vậy sao?
Nam Hải Long Vương, hay nói đúng hơn là Sở Vương Lý Tuyền năm đó, bỏ qua tất cả, cùng nữ tử kia chạy trốn đến Lĩnh Nam Tam Châu.
Dưới cơ duyên xảo hợp, hắn gia nhập Nam Hải Tông.
Sau đó, do một sự tình cờ mà trở thành Nam Hải Long Vương.
Về phần những tin đồn liên quan đến Nam Hải Long Vương, đều là hắn cố ý tạo ra để che mắt người.
Về sau, hành tung của hắn vẫn bị bại lộ.
Thế là Huyền Đế xuất thủ, tập sát nữ tử kia.
Nam Hải Long Vương lúc đó dẫn người đi tiễu sát yêu vật nên may mắn thoát nạn.
“Một câu chuyện đẹp.”
Tô Mục chậm rãi nói: “Nhưng ta vẫn không hiểu, ngươi nói Huyền Đế đoạt tinh tướng chi lực của ngươi, nhưng trong câu chuyện này lại không có tinh tướng chi lực.”
“Ngươi có phải cảm thấy Thiên Thiên là Huyền Đế phái đến hại ta?”
Nam Hải Long Vương hỏi ngược lại.
Không đợi Tô Mục trả lời, hắn tiếp tục: “Không phải vậy.
Thiên Thiên ban đầu tiếp cận ta đúng là có mục đích khác, nhưng nàng không phải người của Huyền Đế.”
Thiên Thiên, chính là nữ tử mà Nam Hải Long Vương yêu, cũng là Long Vương phi hiện tại.
“Thiên Thiên đến từ một nơi thần bí, trong cơ thể nàng ẩn chứa tinh tướng chi lực khổng lồ.”
Nam Hải Long Vương tiếp tục: “Nàng tiếp xúc ta là để lợi dụng ta áp chế tinh tướng chi lực trong cơ thể.”
“Nơi thần bí? Thái Hư Thánh Cảnh?”
Tô Mục nhíu mày, trầm giọng nói: “Nàng đến từ Thái Hư Thánh Cảnh?”
“Nàng chưa từng nói rõ, nhưng ta đoán có lẽ vậy.”
Nam Hải Long Vương nói.
“Ta tạm cho rằng những gì ngươi nói đều là thật, nhưng có một vấn đề.”
Tô Mục trầm giọng nói: “Huyền Đế làm sao biết về tinh tướng chi lực?”
“Đây chính là điều ta sắp nói.”
Biểu lộ của Nam Hải Long Vương trở nên nghiêm túc, hắn nghiêm mặt nói: “Những điều trước đó, ngươi có thể coi như một câu chuyện hoang đường.
Nhưng những điều ta sắp nói, còn hoang đường hơn.”
“Huyền Đế sở dĩ biết tinh tướng chi lực, bởi vì hắn từ lâu đã không còn là Huyền Đế.”
Nam Hải Long Vương nghiến răng nghiến lợi nói.
“Lời này là sao?”