Chương 509 trận tu (2) (1)
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 509 trận tu (2) (1)
Chương 509: Trận tu (2) (1)
Tô Mục biết rõ, giữa hắn và Hàn Kiệt Nhân chưa đủ tin tưởng, không thể nào khiến gã mạo hiểm dụ yêu vật đi được.
Câu vừa rồi hắn nói chỉ là thăm dò mà thôi.
“Ngược lại, vẫn còn một biện pháp khác.”
Tô Mục chậm rãi nói: “Thái Bình Ti ta am hiểu chém yêu, ta sẽ phái người đến, hợp lực tiêu diệt con yêu vật này.”
Hàn Kiệt Nhân không khỏi liếc nhìn Tô Mục, ánh mắt đầy vẻ oán trách.
Ngươi coi ta là kẻ ngốc chắc?
Ngươi phái người của Thái Bình Ti đến, vậy còn chuyện gì cho Nam Hải Tông ta nữa?
Huống hồ, ngươi để người của Thái Bình Ti tiến vào hải vực Nam Hải, ý đồ gì ta còn lạ gì?
Đến lúc đó, chỉ sợ rước voi về giày.
Thái Bình Ti một khi đặt chân vào Châu Nhai Châu, chỉ sợ sẽ bám rễ luôn ở đó.
Nam Hải Tông luôn không muốn để Thái Bình Ti nhúng tay vào Châu Nhai Châu, lẽ nào chỉ vì một chiếc thuyền đắm nhỏ mà cho các ngươi cơ hội?
“Nhiều người đối phó con yêu vật này đương nhiên tốt hơn.”
Hàn Kiệt Nhân nói: “Có điều, ta lo rằng sẽ dẫn dụ thêm nhiều yêu vật khác. Tô đại nhân không rành về hải vực, số lượng yêu vật trong biển tuyệt đối nhiều hơn trên đất liền. Hơn nữa, chúng rất mẫn cảm, chỉ cần một chút mùi máu tươi cũng sẽ kéo đến. Đến lúc đó, đối với chúng ta không phải chuyện tốt. Với lại, một di tích Thượng Cổ thuyền đắm cũng không đáng để hưng sư động chúng như vậy.”
“Vậy Hàn đại nhân có chủ ý gì hay hơn không?”
Tô Mục bình tĩnh hỏi: “Hay là, ngươi cảm thấy hai ta liên thủ có thể giết được con yêu vật này? Xin thứ lỗi ta nói thẳng, ta không nghĩ mình làm được. Đương nhiên, nếu Hàn đại nhân tự tin như vậy, ta cũng có thể giúp ngươi một tay.”
Hàn Kiệt Nhân thầm oán, ai mà không biết Tô Mục của Thái Bình Ti đấu chiến vô song, ngay cả Lương Cảnh Lược, quốc sư của Liên Yêu Đình, còn chịu thiệt lớn dưới tay ngươi, yêu tôn, Huyền Đế đều muốn đoạt mạng ngươi, mà ngươi vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.
Giờ ngươi lại bảo ta rằng một con yêu vật như vậy ngươi cũng không giết được?
Chẳng phải cố ý giấu nghề sao?
Đầu óc Hàn Kiệt Nhân nhanh chóng suy tính.
Gã nghi ngờ trong chiếc thuyền đắm này có vật gì ghê gớm, nên con yêu vật mới chiếm cứ nơi này, và Tô Mục mới hứng thú với nó như vậy.
Để người của Thái Bình Ti đến chém yêu thì không được.
Nhân thủ của Nam Hải Tông hiện tại cũng không tiện điều động.
Long Vương muốn thoái vị, các thế lực đều muốn tranh giành vị trí Long Vương mới, nên cường giả của Nam Hải Tông sẽ không tùy tiện hành động.
Quan trọng nhất là, Hàn Kiệt Nhân không muốn để những cường giả khác của Nam Hải Tông nhúng tay vào chuyện này.
Nếu để bọn chúng nhúng tay, thu hoạch từ di tích Thượng Cổ thuyền đắm chẳng phải phải chia cho bọn chúng một phần sao?
Bây giờ là thời khắc Long Vương cũ thoái vị, gã Hàn Kiệt Nhân cũng muốn thử xem, liệu có thể tiến thêm một bước hay không.
Muốn tiến lên cần nội tình, mà nội tình của Hàn Kiệt Nhân lại có vẻ hơi thiếu.
Hiện tại gặp được chiếc Thượng Cổ thuyền đắm này, có lẽ là cơ hội mà thượng thiên ban cho gã.
Nếu có thể từ nơi này đạt được kỳ trân dị bảo, cơ hội tiến lên của gã sẽ tăng lên rất nhiều.
Vô vàn suy nghĩ hiện lên trong đầu Hàn Kiệt Nhân.
“Tô đại nhân, ta ngược lại có một biện pháp có thể thử.”
Cuối cùng Hàn Kiệt Nhân quyết định, trầm giọng nói.
“Biện pháp gì?”
Tô Mục thuận miệng hỏi.
“Ta hiểu sơ về trận pháp.”
Hàn Kiệt Nhân nói.
Trong mắt Tô Mục lóe lên vẻ “quả nhiên là vậy”.
Hàn Kiệt Nhân làm bộ không thấy vẻ trào phúng trên mặt Tô Mục, tiếp tục nói: “Ta có thể bố trí một trận pháp vây khốn con yêu vật này. Có điều, trận pháp của ta chắc không giết được nó, muốn tiêu diệt nó, còn cần Tô đại nhân hợp tác với ta.”
“Ta hiểu rồi.”
Tô Mục nói: “Ý ngươi là trận pháp của ngươi có thể hạn chế nó, tạo cơ hội cho ta ra tay. Tương đương với việc chúng ta hợp tác chém giết nó, sau đó chia đồ vật trong Thượng Cổ thuyền đắm này.”
“Đúng vậy.”
Hàn Kiệt Nhân gật đầu: “Nói thẳng ra là vậy. Tô đại nhân thân phận phi phàm, có lẽ không để mắt đến đồ vật trong Thượng Cổ thuyền đắm này, nhưng Hàn mỗ xuất thân hàn vi…”
“Để ý chứ, nếu không để ý ta đến đây làm gì?”
Tô Mục nói: “Hàn đại nhân, ngươi xuất thân hàn vi, còn có thể kém hơn ta sao? Năm đó ta chỉ là một lưu dân áo rách quần manh, bụng ăn không no ở Võ Lăng Thành thôi. Ta hiện tại cũng rất nghèo, những thứ kia, ta đều để ý cả.”
Hàn Kiệt Nhân: “…”
Gã không ngờ Tô Mục lại thẳng thắn như vậy.
Nhưng nghĩ đến Tô Mục cũng xuất thân hàn vi, Hàn Kiệt Nhân lại có một loại cảm giác đồng điệu.
“Đã vậy, chúng ta cứ theo quy tắc mà chém giết con yêu vật này, còn về phần đồ vật trong Thượng Cổ thuyền đắm, chúng ta sẽ phân chia dựa trên công sức bỏ ra, Tô đại nhân thấy sao?”
Hàn Kiệt Nhân nghiêm mặt nói.
“Rất tốt.”
Tô Mục gật đầu: “Vậy giờ cho ta xem trận pháp của Hàn đại nhân đi. Nói thật, ta chỉ thấy quân trận, trận pháp thật sự chỉ thấy mỗi truyền tống trận, còn lại chưa từng thấy, hôm nay vừa vặn mở mang tầm mắt.”
“Chỉ sợ sẽ làm Tô đại nhân thất vọng, ta chỉ là hiểu sơ thôi.”
Hàn Kiệt Nhân nói: “Không thể so với Tô đại nhân thiên tư tung hoành, Hàn mỗ chỉ là người bình thường, dù học được chút trận pháp, nhưng không tính là tinh thông, hôm nay chỉ là bất đắc dĩ thử một lần.”
Vừa nói, gã vừa lấy ra một vài vật phẩm từ trong ngực, bắt đầu quan sát xung quanh thuyền đắm, còn không ngừng bóp ngón tay tính toán phương vị.
Tô Mục hứng thú quan sát động tác của Hàn Kiệt Nhân.
Bố trí trận pháp, Tô Mục không lâu trước đó vừa thấy Từ Ngư làm, giờ nhìn động tác của Hàn Kiệt Nhân, ngược lại giống Từ Ngư đến mấy phần.
Có điều, Tô Mục không rành về trận pháp, nên cũng không thấy được sự giống và khác nhau giữa trận pháp của hai người.
“Nếu có cơ hội học trận pháp cũng không tệ.”
Tô Mục thầm nghĩ, trận pháp chi đạo, cũng có thể đoạt thiên địa tạo hóa chi lực.
Đáng tiếc là, hình như thiên hạ đã lâu không có Trận Tu cường đại.
Dù có ngẫu nhiên xuất hiện một hai võ giả tu tập trận pháp, cũng không thể tu luyện trận pháp đến trình độ cao.
Tô Mục hiếu kỳ, không biết Hàn Kiệt Nhân tu luyện trận pháp đến trình độ nào.
Nghe nói trận pháp tu luyện đến trình độ nhất định, có thể vây ch.ết cả hợp thể cảnh, thậm chí là người có tu vi cao hơn.
Nhớ ngày đó, trong kiếm triệu hoán trận chém yêu, thậm chí có thể triệu hoán yêu vật mèo lớn từ Thái Hư thánh cảnh đến.
Thử nghĩ nếu có người có thể bố trí loại trận pháp này, chẳng phải có thể tùy ý lui tới Thái Hư thánh cảnh sao?
Nếu thật là vậy, cả đời truy cầu của Lý Quy Trần chẳng phải là trò cười từ đầu đến cuối?
Hàn Kiệt Nhân không ngừng di động quanh chiếc Thượng Cổ thuyền đắm.
Con yêu vật trong Thượng Cổ thuyền đắm kia cũng không xuất thủ tập kích.
Điểm này Tô Mục đã phát hiện từ trước.
Sau khi bọn họ rời khỏi Thượng Cổ thuyền đắm, con yêu vật kia liền rụt trở về, không tiếp tục truy kích.
Không biết là do nó không dám rời khỏi Thượng Cổ thuyền đắm, hay là không muốn rời khỏi.