Làng Truyện Chữ
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
Đăng nhập Đăng ký
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
  • BTV Đề Cử
  • Ngôn Tình
  • Tu Chân
Đăng nhập Đăng ký
Trước
Sau

Chương 508 huỳnh hoặc huyết sa (1) (1)

  1. Trang chủ
  2. [Dịch] Đại Huyền Đệ Nhất Hầu
  3. Chương 508 huỳnh hoặc huyết sa (1) (1)
Trước
Sau

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Shopee Promotion

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.

Chương 508 huỳnh hoặc huyết sa (1) (1)

Chương 508: Huỳnh Hoặc Huyết Sa (1)

Răng rắc!

Trên vỏ sò bạch ngọc vốn nhẵn nhụi bỗng xuất hiện một vết rạn rõ ràng, rồi những vết rạn kia lan nhanh như điện xẹt. Chỉ trong mấy hơi thở, vỏ sò đã vỡ tan tành.

Toàn trường lặng ngắt như tờ.

Tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.

Chủ quán càng không kìm được nuốt khan một ngụm nước bọt.

Nát?

Một quyền đánh nát?

Ánh mắt mọi người không hẹn mà cùng đổ dồn vào bàn tay nhỏ bé, trắng nõn, mềm mại của Ngao Thanh.

Bàn tay nhỏ nhắn kia, sao lại có sức mạnh đáng sợ đến vậy?

Đây chính là Phúc Cơ đó!

Phúc Cơ tuy không có lực công kích, nhưng lực phòng ngự của nó lại vô cùng cường hãn.

Dù là võ giả Chân Nguyên cảnh dốc toàn lực tấn công, cũng đừng hòng làm xước dù chỉ một chút vỏ sò của chúng.

Một con Phúc Cơ lớn như vậy, muốn một quyền đánh vỡ vỏ sò của nó, ít nhất cũng phải là Kết Đan cảnh đỉnh phong mới làm được.

Mọi người nhìn Ngao Thanh, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ kinh hãi.

Tiểu cô nương trông vô hại này, lại là một cường giả Kết Đan cảnh?

Sức tưởng tượng của những người này cũng chỉ dám dừng lại ở Kết Đan cảnh.

Còn về Hợp Thể cảnh, bọn hắn căn bản không dám nghĩ tới.

Bao nhiêu võ giả, cuối cùng cả đời cũng không có cơ hội nhìn thấy một cường giả Hợp Thể cảnh.

Nếu bọn hắn biết Ngao Thanh là một yêu vật lục giai đến gần vô hạn thất giai, hiện tại chỉ sợ đã sợ đến đứng không vững rồi.

Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, Ngao Thanh thò tay vào bên trong lớp vỏ sò đã vỡ nát, quấy một hồi rồi vồ lấy một vật.

Vật kia là một mảnh vỡ binh khí, phía trên mọc đầy rêu xanh, chỉ lớn bằng bàn tay.

“Đây là cái gì?”

Ngao Thanh đưa bàn tay đến trước mặt Tô Mục, mở miệng hỏi.

Thứ này nó không biết, nhưng không sao, Tô Mục chắc chắn nhận ra.

Tô Mục nhận lấy mảnh vỡ binh khí kia, một đoàn thanh thủy bỗng dưng xuất hiện, soạt một tiếng rửa sạch mảnh vỡ.

Đám người thấy vậy thì tấm tắc lấy làm lạ, không khỏi vỗ tay tán thưởng.

Có điều chiêu này của Tô Mục tuy đẹp mắt, nhưng không ít võ giả cũng làm được, nên mọi người không thấy kinh hãi bằng việc Ngao Thanh một quyền đánh vỡ Phúc Cơ.

“Một mảnh vỡ huyền binh.”

Tô Mục quan sát một chút rồi thản nhiên nói, “Nếu còn nguyên vẹn thì miễn cưỡng xem như một kiện huyền binh không tệ, giờ thì chẳng đáng giá gì.”

“Hả?”

Ngao Thanh mặt lộ vẻ thất vọng, “Vậy là ta lỗ vốn rồi?”

“Lỗ vốn.”

Tô Mục khẳng định gật đầu.

Thấy Ngao Thanh thần sắc sa sút, sắc mặt chủ quán cũng trắng bệch theo, không nhịn được lại nuốt khan một ngụm nước bọt.

Một cường nhân có thể một quyền đánh vỡ Phúc Cơ, không phải là người hắn có thể trêu chọc nổi.

Lỡ đối phương nổi giận cho hắn một quyền, đầu của hắn đâu có cứng rắn như vỏ sò Phúc Cơ.

“Đại nhân, ta lại miễn phí tặng ngài một cái.”

Chủ quán lớn tiếng nói, “Mua Phúc Cơ là như vậy, có lời có lỗ, bên trong có gì thì không ai biết được, đây không phải là tiểu nhân cố ý lừa gạt.”

“Lão Lưu này tuy không được địa đạo cho lắm, nhưng điểm này không sai, mua Phúc Cơ là mua một hy vọng, đều là cược cả, đại nhân ngươi cũng không cần thiết vì chút chuyện nhỏ này mà làm khó Lão Lưu.”

Những người vây xem nhao nhao lên tiếng nói giúp.

Trong đám người không ít người là dân Châu Nhai, đều quen biết chủ sạp này.

Bọn họ đấu võ mồm thì cứ đấu, nhưng sẽ không trơ mắt nhìn người ngoài châu ức hiếp người Thương Ngô Châu.

Huống hồ, Lão Lưu cũng không sai.

“Không cần ngươi tặng, có chơi có chịu.”

Ngao Thanh vung tay lên, nói, “Ta lại mở một cái nữa!”

Tô Mục mỉm cười, trở tay ném cho chủ quán một túi tiền.

Chủ quán ước lượng một chút, trên mặt lập tức lộ ra vẻ mừng rỡ.

“Đại nhân tùy ý chọn!”

Ngao Thanh lại chọn lấy một cái vỏ sò lớn, cũng không đợi chủ quán mở ra mà trực tiếp một quyền đập vỡ tan tành, sau đó nó từ một đống thịt nhão nhặt ra một viên dạ minh châu lớn bằng nắm tay.

Giá trị không tệ, miễn cưỡng hòa vốn.

Ngao Thanh nổi hứng, lại liên tiếp đập ra mấy cái Phúc Cơ, đáng tiếc đều không mở ra được vật gì tốt.

Hóa rồng, đã hao hết vận khí tốt cả đời của nó rồi.

“Chơi chán rồi, nên đi thôi.”

Tô Mục lên tiếng gọi Ngao Thanh.

Ngao Thanh bĩu môi, “Chúng ta lỗ vốn, hay là ngươi chọn một cái đi?”

Chủ quán rụt cổ lại, cẩn thận giấu túi tiền vào trong ngực.

Đây là vận khí của các ngươi không tốt, chứ đâu phải ta lừa người.

Tiền đã vào tay ta rồi thì tuyệt đối không có chuyện trả lại.

Nơi này chính là San Hô Quỷ Thị, dù là cường giả Kết Đan cảnh cũng không thể làm loạn ở đây.

Khóe mắt chủ quán liếc thấy đội chấp pháp do Nam Hải Tông phái tới giữ gìn trị an, trong lòng lập tức có thêm dũng khí.

“Đại nhân, tiền của ngài vẫn còn có thể chọn thêm một cái nữa.”

Chủ quán ra vẻ hào phóng nói, kỳ thật hắn đã kiếm được món hời lớn.

Những Phúc Cơ này đúng là bắt được từ di tích thuyền đắm Thượng Cổ, nhưng đều là loại ở vòng ngoài, Phúc Cơ thật sự bắt được từ bên trong thuyền đắm thì hắn đâu có dễ dàng đem ra bán như vậy.

Đó đều là để bán giá cao!

Theo kinh nghiệm của hắn, bên trong những Phúc Cơ này không có đồ tốt đâu.

“Ta có thể chọn thêm một cái nữa?”

Tô Mục nhìn về phía chủ quán, thản nhiên nói.

Trên mặt hắn mang theo nụ cười như có như không.

Không biết vì sao, chủ quán luôn cảm giác biểu lộ trên mặt đối phương mang theo vẻ trào phúng.

Hắn cảm giác nội tâm của mình bị đối phương nhìn thấu hết cả rồi.

Không được tự nhiên vặn vẹo thân thể, chủ quán gượng cười hai tiếng, “Đại nhân cứ tùy tiện chọn.”

Trên quầy hàng của hắn còn mười cái vỏ sò lớn nhỏ khác nhau.

Vừa rồi Ngao Thanh một mình đã mua gần một nửa số Phúc Cơ trên quầy hàng của hắn.

Kế hoạch ban đầu là phải mất vài ngày mới bán hết số Phúc Cơ này, xem ra hôm nay đã có thể bán xong rồi.

Trong lòng chủ sạp đã sớm nở hoa.

Tuy bị ánh mắt của Tô Mục nhìn đến có chút không được tự nhiên, nhưng tiền đã kiếm được rồi, hắn cũng không suy nghĩ nhiều, coi như miễn phí cho bọn họ một cái cũng không sao.

Dù sao cũng chỉ là chút phế liệu, cũng chẳng mở ra được bảo bối gì.

Dưới ánh mắt chăm chú của chủ quán, Tô Mục chậm rãi đi đến trước mười cái Phúc Cơ kia.

Khi cúi đầu xuống, trong mắt Tô Mục phảng phất xuất hiện từng vòng từng vòng gợn sóng, con ngươi giống như biến thành một cái lỗ đen sâu không thấy đáy.

Tầm mắt của hắn lặng yên không một tiếng động phát sinh biến hóa.

Thế giới trước mắt biến thành từng sợi đường cong màu sắc khác nhau.

Kỳ kỹ, Khí Chi Nguyên Khởi.

Dưới loại thị giác này, khí cơ lưu động trên người những con Phúc Cơ kia đều hiện lên rất rõ ràng.

Kỳ trân dị bảo sẽ thu nạp thiên địa linh khí, Tô Mục muốn thông qua biện pháp này để phân biệt xem bên trong những con Phúc Cơ này có đồ vật trân quý hay không.

Nhìn một hồi, lông mày Tô Mục khẽ động.

Vỏ sò Phúc Cơ này quả thật có chút kỳ dị, lại có thể ngăn cách thiên địa linh khí.

Dù là dưới thị giác Kỳ Kỹ Khí Chi Nguyên Khởi, Tô Mục cũng chỉ có thể nhìn thấy mặt ngoài vỏ sò, mà không nhìn thấy bên trong.

Khó trách chủ quán kia tự tin như vậy, dám cược không ai có thể nhìn thấu vỏ sò, cũng có chút thú vị.

Khóe miệng Tô Mục khẽ nhếch lên, lòng hiếu thắng trong lòng cũng bị kích phát.

Hắn ngồi xổm xuống, đặt tay lên một cái vỏ sò.

“Vị đại nhân này, cược Phúc Cơ nặng ở chữ ‘cược’, bên trong nó có gì thì thần tiên cũng không nhìn thấy, lại càng không có bất kỳ đặc thù bên ngoài nào.”

Trước
Sau

Bình luận cho Chương 508 huỳnh hoặc huyết sa (1) (1)

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
Xin hãy đăng nhập để bình luận
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Tìm Nâng Cao
BTV Đề Cử
bia-khach-diem-co-yeu-khi
[Bản dịch] Khách Điếm Có Yêu Khí
Chương cuối (một) 30/05/2025
Chương cuối (hai) 30/05/2025
bia-van-co-de-nhat-tong
Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản dịch)
Chương 2008 Mùi vị quen thuộc 30/04/2025
Chương 2007 Truyền kỳ không hổ là truyền kỳ! 30/04/2025
bìa
[Dịch] Bắt Đầu Bị Siêu Thoát Sáng Tạo Ra Vực Sâu Minh Giới
 Lời kết
 Chương 572
BÌA1
[Dịch] Những năm 1960: Rong ruổi trong con hẻm Nam La Cổ
Chương 1769 Lý Lai Phúc bị sặc khói 01/10/2025
Chương 1768 Vương Dũng cảm thán tổ tiên phù hộ 01/10/2025
bìa đại huyền đệ nhất hầu
[Dịch] Đại Huyền Đệ Nhất Hầu
Chương 553 bồi thường, quy thuận (2) (1) 30/05/2025
Chương 553 bồi thường, quy thuận (1) (2) 30/05/2025
Theo Năm
  • 2025
Tags:
[Dịch] Đại Huyền Đệ Nhất Hầu, Cơ Trí, Hệ Thống, Huyền Huyễn, Truyện Hay, Xuyên Không
MENU THỂ LOẠI
Action Adventure BTV Đề Cử Chư Thiên Vạn Giới Cơ Trí Cổ Hiệp Cổ Đại Drama Du Hí Dã Sử Dị Giới Gia Đấu Góc Nhìn Nam Góc Nhìn Nữ Hiện Đại Huyền Huyễn Hài Hước Hệ Thống Kiếm Hiệp Kỳ Ảo Linh Dị Mạt Thế Ngôn Tình Ngược Văn Ngọt Sủng Nhẹ Nhàng Nữ Cường Quân Sự Sủng Tiên Hiệp Truyện Nam Tu Chân Tu Tiên Vô Hạn Vô Sỉ Xuyên Không Xuyên Nhanh Xuyên Sách Điềm Đạm Điền Văn Đô Thị
  • Trang Chủ
  • Nạp Tiền

@2025 - Làng Truyện Chữ - Bảo Lưu Mọi Quyền

Đăng nhập

Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Đăng ký

Đăng ký trên trang web này.

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Chương Khoá

Bạn phải đăng nhập để xem.

wpDiscuz