Chương 500 Cửu Nghi kiếm mạch (1) (1) (2)
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 500 Cửu Nghi kiếm mạch (1) (1) (2)
Chương 500 Cửu Nghi kiếm mạch (1)
Hắn liều sống ch.ết cướp được Hỏa Tiêm Thương, cuối cùng lại bị người bọ ngựa bắt ve, chim sẻ núp đằng sau hưởng lợi sao?
Vì đoạt được Hỏa Tiêm Thương, Hoàng Thiên Hậu Thổ Kim Thân của hắn đã bị trọng thương, muốn chữa trị, không có 1-2 vạn sợi hương hỏa nguyện lực thì không thể nào.
“Miêu huynh, trao đổi thì không thành vấn đề, nhưng lần trước ta thanh toán phí mượn Chém Yêu Kiếm vẫn còn dư mà.”
Tô Mục chậm rãi mở miệng nói: “Hiện tại Chém Yêu Kiếm là của ta, tự nhiên không còn chuyện mượn hay không nữa. Huynh xem, có phải nên trả lại phí mượn kiếm trước đó cho ta không?”
“Trả lại cho ngươi ư? Không có khả năng!”
Yêu vật mèo to kêu lên.
“Miêu huynh, huynh làm vậy là không được đâu. Huynh nghĩ xem, ta dùng Hỏa Tiêm Thương đổi Chém Yêu Kiếm, giao dịch này khác với việc chúng ta mượn dùng thiên mệnh thần binh. Nếu huynh không muốn trả lại phí tổn trước đó cũng được, vậy thì tiếp tục giao dịch mượn dùng, cho ta mượn Hỏa Tiêm Thương một thời gian.”
Tô Mục nói, “Dù sao cũng chỉ là mượn dùng, đồ vật vẫn là của huynh, huynh có mất mát gì đâu.”
Yêu vật mèo to có chút do dự, nó nghiêng đầu suy nghĩ một hồi.
“Cũng phải, Miêu gia ta không chiếm tiện nghi của ai, cũng không để ai chiếm tiện nghi của Miêu gia ta.”
Yêu vật mèo to nói, “Vậy cho ngươi mượn Hỏa Tiêm Thương một thời gian vậy.”
Nói rồi, nó có chút không tình nguyện phun Hỏa Tiêm Thương ra.
Tô Mục lộ ra một nụ cười tươi, “Miêu huynh quả nhiên là người giảng quy củ, có như vậy sự hợp tác của chúng ta mới có thể dài lâu, huynh nói có đúng không?”
Tô Mục nắm lấy Hỏa Tiêm Thương.
Mượn?
Mượn mà không trả, huynh nghe qua chưa?…………
Ầm!
Huyền Hoàng Trấn Nhạc Tháp cùng Chém Yêu Kiếm đồng thời giáng xuống, đem bộ Kim Thân tàn phá kia triệt để đánh nát.
Nhìn những mảnh vỡ Kim Thân tiêu tán, Tấn Hầu và Minh Di Hầu cũng nhíu mày.
“Lương Cảnh Lược thật ác độc!”
Tấn Hầu trầm giọng nói, “Hắn vậy mà bỏ cả Kim Thân của mình!”
“Kim Thân vỡ nát, coi như chân thân Lương Cảnh Lược còn tại, muốn tu luyện lại từ đầu cũng không biết cần bao nhiêu thời gian.”
Minh Di Hầu Trương Tùng Đào nói, “Không có Kim Thân, hắn chỉ là người bình thường, muốn trở lại Yêu Đình cơ hồ là không thể.”
Lời này của hắn nghe không có bao nhiêu sức nặng.
Dù sao, đây chính là Yêu Đình quốc sư Lương Cảnh Lược.
Coi như hắn đã mất Kim Thân, cũng tuyệt đối không phải người bình thường.
Người bình thường làm không được, không có nghĩa là Lương Cảnh Lược cũng không làm được.
Đáng tiếc thật.
Thất bại trong gang tấc.
Mặc dù đánh nát Kim Thân của Lương Cảnh Lược, nhưng vẫn để chân thân của hắn chạy thoát.
“Thôi vậy, làm được đến bước này đã là rất tốt rồi. Mọi thứ không thể thập toàn thập mỹ được. Đánh nát Kim Thân của hắn, lại cướp được Hỏa Tiêm Thương, chí ít trong thời gian ngắn không cần lo lắng Lương Cảnh Lược lại gây ra chuyện gì nữa.”
Tấn Hầu thở dài, nói.
Hai người liếc nhau.
Chuyện của Lương Cảnh Lược đã qua một thời gian.
Sau đó, bọn họ còn có những chuyện khác phải làm.
“Với thực lực của Tô Mục bây giờ, coi như không có chúng ta, cũng có thể đứng vững gót chân tại Lĩnh Nam Tam Châu, huống hồ còn có Trần Bắc Huyền giúp hắn.”
Minh Di Hầu nói.
Tấn Hầu gật đầu, “Đi thôi, đã đến lúc lại đi gặp Yêu Tôn một lần. Tô Mục hẳn là sẽ không để ý chúng ta trả lại thiên mệnh thần binh muộn mấy ngày đâu nhỉ.”
Hai người đạp chân xuống, phóng lên tận trời………….
Trong một sơn động không biết ở nơi nào.
Bỗng nhiên trên vách đá, đá vụn rầm rầm rơi xuống.
Trên vách đá vậy mà lộ ra từng tôn tượng đá.
Nương theo đá vụn rơi xuống, những tượng đá kia bỗng nhiên mở mắt.
Bọn họ căn bản không phải tượng đá, mà là từng người sống sờ sờ!