Chương 493 công khai thẩm phán (2) (2) (1)
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 493 công khai thẩm phán (2) (2) (1)
Chương 493: Công khai thẩm phán (2)
“Muốn đặt chân tại Lĩnh Nam Tam Châu này, trừ phi Trần Bắc Huyền có thể từ Cửu Nghi Kiếm Mạch kia xuống đây.”
Nghĩ đến đây, Ngô Sướng cảm thấy khó chịu như nuốt phải con ruồi chết.
Nếu Trần Bắc Huyền thật sự xuống, chẳng phải Vu Cổ Tông và Thái Bình Ti sẽ thành người một nhà?
Nhưng nếu Trần Bắc Huyền không xuống được, Ngô Ưu kia chẳng phải là muốn tìm đến cái chết?
Ngô Sướng cũng không biết mình muốn Trần Bắc Huyền sống hay chết nữa.
“Bản Tông sẽ đi gặp mặt chỉ huy sứ Thái Bình Ti trong truyền thuyết kia. Các ngươi trông coi nhà cẩn thận, nhất là Ngô Ưu, không được để nàng ta làm loạn. Hừ, đám người Trung Nguyên gian trá vô sỉ, Bản Tông sẽ không dễ dàng mắc lừa như vậy đâu!”
Ngô Sướng hừ lạnh một tiếng.
Tại một nơi khác ở Lĩnh Nam Tam Châu.
Có một bang phái nhỏ không mấy tiếng tăm, tên là Thủy Thần Giáo.
Bọn họ thờ phụng Thủy Thần, ngày thường sống bằng nghề đánh cá.
Bang phái nhỏ này nằm ở một góc khuất, tuy cũng tụ tập được mấy trăm người, nhưng so với toàn bộ Lĩnh Nam Tam Châu thì nhỏ bé không đáng kể.
Ngay tại bên trong Thủy Thần Giáo này, giờ phút này có mấy người đang tụ tập cùng nhau.
Trong đó có một trung niên nhân tướng mạo nho nhã, và một nữ tử mỹ mạo khuynh thành.
Hai người này chính là Yêu Đình quốc sư Lương Cảnh Lược và đệ tử của hắn, đại yêu Đồ Sơn Hàm Ngọc.
“Lão sư, hắn tới rồi.”
Đồ Sơn Hàm Ngọc thấp giọng nói, trên mặt lộ ra một tia sợ hãi.
Nó bây giờ đã hóa hình thành đại yêu, thực lực tương đương với nhân loại Hóa Anh cảnh, nhưng nó tự hỏi, nếu như gặp phải Tô Mục, nó vẫn phải chạy trối chết như trước đây.
Mấy lần giao thủ trước kia với Tô Mục, rõ ràng nhiều lần nó nắm chắc phần thắng, kết quả cuối cùng đều thua thảm hại.
Nếu không phải vận khí tốt, nó thậm chí đã sớm chết trong tay Tô Mục rồi.
Lần này đến Lĩnh Nam Tam Châu, mắt thấy sắp tìm được thiên mệnh thần binh kia, không ngờ Tô Mục đáng chết kia cũng tới!
“Ngược lại thật đúng dịp, hắn thế mà cũng tới Lĩnh Nam Tam Châu.”
Lương Cảnh Lược ngược lại bình tĩnh hơn Đồ Sơn Hàm Ngọc nhiều, hắn chậm rãi mở miệng, nhìn thiệp mời trên tay, khóe miệng dần dần nhếch lên.
“Công thẩm Bảo Khí Phường, thật là khí phách lớn. Đáng tiếc, một người như vậy lại không thể làm việc cho ta.”
Lương Cảnh Lược chậm rãi nói, “Hắn tới cũng tốt, hắn càng gây náo loạn lớn, càng dễ thu hút ánh mắt người khác, càng thuận tiện cho chúng ta làm việc. A Đại, ngươi đi tham gia buổi công thẩm này, Hàm Ngọc, tăng tốc tiến độ, mau chóng lấy được thiên mệnh thần binh. Ta muốn mượn tay Tô Mục, để Lĩnh Nam Tam Châu triệt để thoát ly Đại Huyền, trước đó, chúng ta cần phải có được thiên mệnh thần binh.”
“Là.”
Đồ Sơn Hàm Ngọc và giáo chủ Thủy Thần Giáo đồng thanh đáp lời.
Lĩnh Nam Tam Châu có đâu chỉ mấy trăm thế lực lớn nhỏ.
Nhiều thế lực như vậy, lần lượt đều nhận được thiệp mời từ Ly Hỏa Thành, mời bọn họ tham gia buổi công thẩm Bảo Khí Phường.
Những “lửa công” được Tô Mục cứu từ Đan Hà Hỏa Vân cũng đã trở về nhà.
Có lẽ vì sự thuyết phục của họ, hoặc có lẽ vì các thế lực vốn muốn xem Thái Bình Ti định làm gì.
Các thế lực lớn nhỏ nhao nhao phái người đến Ly Hỏa Thành, tham gia buổi công thẩm chưa từng có ở Lĩnh Nam Tam Châu này.
Tại Ly Hỏa Thành, lại là một cảnh tượng khác.
Từ ngày Tô Mục dẫn theo mấy ngàn đại quân đột nhiên xuất hiện bên ngoài Ly Hỏa Thành.
Ly Hỏa Thành còn chưa kịp tổ chức phản kháng hữu hiệu, đại quân đã tiến vào thành.