Chương 488 Huyền Hoàng Trấn Nhạc Tháp (2) (1) (2)
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 488 Huyền Hoàng Trấn Nhạc Tháp (2) (1) (2)
Chương 488 Huyền Hoàng Trấn Nhạc Tháp (2)
Đám người Dạ Kiêu Vệ lập tức ngây người như phỗng.
Tô Mục?
Kẻ đã dẫn dụ bọn hắn đến đây lại chính là Tô Mục mà bọn hắn muốn giết?
“Tô Mục chẳng phải mới chỉ là Hóa Anh cảnh sao?”
Một gã Dạ Kiêu Vệ nghi hoặc hỏi.
“Đó là tin tức từ mấy tháng trước rồi. Với thiên phú của Tô Mục, chỉ vài tháng thôi cũng đủ để tu vi của hắn tiến thêm một bậc thang.”
Một Dạ Kiêu Vệ khác trầm giọng nói, “Đối với những thiên kiêu như hắn, một ngày không gặp, thực lực đã có thể khác biệt một trời một vực. Xem ra chúng ta đã đánh giá thấp hắn rồi.”
“Không phải chúng ta đánh giá thấp hắn, mà là hắn quá khác biệt so với những thiên kiêu bình thường.”
Thanh Long nói, “Bây giờ nghĩ lại, lúc trước hắn quả thực đã để lộ ra rất nhiều sơ hở. Nếu không phải Tô Mục, người thủ mộ kia căn bản sẽ không phí lời với chúng ta nhiều như vậy, càng không cố ý dẫn dụ chúng ta rời khỏi hẻm núi kia.”
Điều duy nhất khiến đám Dạ Kiêu Vệ khó hiểu chính là, vì sao nhiều người như vậy mà không ai nhận ra lớp ngụy trang của Tô Mục.
Theo lý thuyết, những thuật dịch dung trên giang hồ không thể qua mắt được bọn hắn mới phải.
Huống hồ, tu vi là thứ không thể giả tạo được.
Bọn hắn hoàn toàn không nhìn thấu tu vi của Tô Mục, chẳng lẽ tu vi của hắn đã đạt đến mức độ này rồi sao?
Điều này thật khó tin.
“Hắn hẳn là đã tu luyện một loại công pháp che giấu khí tức nào đó.”
Chu Tước nghiêm mặt nói, “Dù hắn có thiên tài đến đâu, cũng không thể đột phá lên Phản Hư cảnh được. Nếu hắn thật sự có thực lực Phản Hư cảnh, thì đã không cần tốn nhiều tâm cơ để bày mưu tính kế với chúng ta như vậy. Cho nên, ta dám khẳng định, hắn tối đa cũng chỉ là tu vi Hợp Thể cảnh, ít nhất hiện tại vẫn là như vậy.”
“Cho dù hiện tại hắn vẫn chỉ là Hợp Thể cảnh, nhưng nếu để hắn có được thiên mệnh thần binh này, thì mọi chuyện sẽ khác.”
Thanh Long nói.
“Chư vị, chúng ta nhất định phải đồng tâm hiệp lực. Thiên mệnh thần binh này, mặc kệ cuối cùng rơi vào tay huynh đệ nào, nó cũng phải thuộc về Dạ Kiêu Vệ chúng ta, tuyệt đối không thể để Tô Mục có được!”
Thanh Long đảo mắt nhìn đám người, “Chúng ta trước tiên đoạt lấy nó, sau đó sẽ căn cứ vào công lao của mỗi người để quyết định quyền sở hữu.”
“Thanh Long đại ca nói rất đúng, chúng ta đều nghe theo huynh.”
Đám Dạ Kiêu Vệ nhao nhao đồng thanh đáp.
Ầm!
Lời còn chưa dứt.
Bỗng nhiên một tiếng nổ lớn vang lên.
Ngay sau đó, một bóng người đột ngột xuất hiện trước mặt mọi người.
Người kia cõng một thanh trường kiếm sau lưng, vẻ mặt vô cảm, tựa như một người chết.
“Tô Mục!”
Đám Dạ Kiêu Vệ ánh mắt sắc bén, nhìn chằm chằm vào người kia, sát ý nồng đậm hiện rõ trên mặt.
“Cút ra ngoài.”
Đối phương liếc nhìn đám Dạ Kiêu Vệ, lạnh lùng nói.
“Mọi người động thủ, giết hắn!”
Thanh Long quát lớn.
Trong chớp mắt, 96 tên Dạ Kiêu Vệ đồng loạt tế ra binh khí, tấn công người thủ mộ kia.
Người thủ mộ khẽ nhíu mày, trong mắt thoáng hiện một tia gợn sóng, nhưng rồi hắn hừ lạnh một tiếng.
Mặc kệ đối phương là ai, dám động đến thiên mệnh thần binh, thì đáng chết.
Hắn nắm chặt chuôi kiếm Trảm Yêu.
Vút!
Một đạo kiếm quang chém xuống, ngay cả biển cả vô biên cũng bị chém làm đôi.
Một kiếm này đã khiến ít nhất ba tên Dạ Kiêu Vệ bị chém thành hai đoạn.
Đám Dạ Kiêu Vệ lập tức trợn tròn mắt kinh hãi.
Đây là Hợp Thể cảnh ư?
Hợp Thể cảnh sao có thể có sức mạnh như vậy?
Còn chưa kịp để bọn hắn suy nghĩ nhiều.
Người thủ mộ vung ngang trường kiếm, kiếm quang lại một lần nữa bao phủ lấy bọn hắn.
“Hiểu lầm…”
Thanh Long vội vàng lên tiếng.
Nhưng kình khí mạnh mẽ đã thổi tan thanh âm của hắn.
Thanh Long và những người khác dù đã ý thức được có điều không ổn, nhưng người thủ mộ kia căn bản không cho bọn hắn cơ hội giải thích.
Thấy vậy, đám người Thanh Long cũng nổi giận.