Làng Truyện Chữ
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
Đăng nhập Đăng ký
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
  • BTV Đề Cử
  • Ngôn Tình
  • Tu Chân
Đăng nhập Đăng ký
Trước
Sau

Chương 223 toại nguyện ( là trắng ngân minh nắng ấm đại lão tăng thêm )

  1. Trang chủ
  2. [Dịch] Đại Huyền Đệ Nhất Hầu
  3. Chương 223 toại nguyện ( là trắng ngân minh nắng ấm đại lão tăng thêm )
Trước
Sau

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Shopee Promotion

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.

Chương 223 toại nguyện ( là trắng ngân minh nắng ấm đại lão tăng thêm )

Chương 223: Toại Nguyện (là Bạch Ngân Minh Nắng Ấm đại lão thêm chương)

“Là Phích Lịch Hỏa Nguyên Đao Lôi Nguyên Hoành!”

Một gã Thái Bình Giáo Úy thất thanh kêu lên: “Hắn đã mất tích nhiều năm, lời đồn nói hắn đã chết, ai ngờ hắn lại rơi vào tay yêu đình!”

“Còn có Nhất Tự Thanh Phong Kiếm Đinh Xương!”

“Kia là Thần Binh Các đệ tử chân truyền Hoắc Chân Đình, ta từng có gặp mặt một lần với hắn!”

Một người tiếp theo một người mở miệng nói ra.

Trong đấu võ trường, mười người kia cơ hồ đều là cao thủ thành danh đã lâu ở Đại Huyền.

Tu vi Thoát Thai Cảnh, ở Đại Huyền đã là cao thủ trấn giữ một phương.

Đám người ngươi một lời ta một câu, rất nhanh liền nhận ra thân phận phần lớn những người kia trên đấu võ trường.

“Tô sư đệ, là Tiền tướng quân!”

Hứa Xung Uyên trầm giọng nói.

Tô Mục khẽ híp mắt, hắn cũng nhận ra một người quen trên đấu võ trường.

Tiền Vân Sơn, thủ tướng bộ đội biên phòng Hổ Cứ Quan!

Trước đó, yêu đình tiến công Hổ Cứ Quan, Tiền Vân Sơn bị Thiệu Tam Thông của Tịnh Thổ Giáo che mắt, làm hại Hổ Cứ Quan suýt nữa thất thủ.

Trước khi Tô Mục theo sứ đoàn đi sứ, Tiền Vân Sơn đã tự hạ mình vào Tử Sĩ Doanh.

Tô Mục làm sao cũng không ngờ, lại có thể lần nữa nhìn thấy Tiền Vân Sơn ở yêu đình cách xa mấy ngàn dặm!

Tiền Vân Sơn tóc tai bù xù, tiều tụy, áo giáp trên người sớm đã rách tả tơi.

Hắn không nhìn thính phòng, cũng không chú ý tới trên khán đài lại có mấy người nhân loại.

Hắn chỉ cúi đầu, yên lặng nhặt lên một thanh trường đao, ánh mắt như dã thú bị nhốt, nhìn chằm chằm Thập Tam thái tử Bảo Lăng Vân của yêu đình!

Chín người còn lại cũng có phản ứng tương tự.

Bọn hắn căn bản không ngẩng đầu nhìn thính phòng.

“Khinh người quá đáng!”

Chúng Thái Bình Giáo Úy đều kìm nén cơn giận.

Cao thủ Thoát Thai Cảnh đường đường lại bị vũ nhục như vậy!

Bị xem như đồ chơi, cùng yêu vật quyết đấu, còn bị nhiều người vây xem.

Chuyện này khác gì khỉ làm xiếc?

“Tiền tướng quân là Chân Nguyên Cảnh, Thập Tam thái tử yêu đình kia chỉ là yêu vật nhị giai…”

Một Thái Bình Giáo Úy nói.

Trên mặt mọi người đều lộ ra một tia hy vọng.

Yêu vật bên cạnh, do Bảo Lăng Vân phái tới tiếp đãi đám người Tô Mục, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh lẽo đầy tính người.

“Chân Nguyên Cảnh, nhà ta giết cũng không chỉ có một.”

Yêu vật kia cười lạnh nói: “Các ngươi sẽ sớm thấy thôi, Chân Nguyên Cảnh của nhân loại các ngươi, dưới tay thái tử nhà ta, không chịu nổi một kích.”

Lời còn chưa dứt, mười người trên trận đã đồng thời phát ra tiếng gầm giận dữ, sau đó nhào về phía Bảo Lăng Vân.

Bá!

Bá!

Bá!

Âm thanh xé gió lăng lệ thậm chí còn át đi tiếng gầm rú của đám yêu vật trên khán đài.

Mười người Tiền Vân Sơn đều là cao thủ võ đạo, đặc biệt là ba người Chân Nguyên Cảnh.

Bảy người còn lại cũng đều là hảo thủ trong Thoát Thai Cảnh.

Mười người đồng thời liều mạng, uy thế hết sức kinh người.

Bảo Lăng Vân kia mí mắt buông xuống, lười biếng ngáp một cái.

Mắt thấy công kích của mười người sắp rơi xuống người nó.

Bỗng nhiên, nó bắt đầu chuyển động.

Thanh cự đao to lớn kia, trong tay nó nhẹ như không có gì, hóa thành một mảnh đao quang huy sái mà ra.

“Cái này ——”

Hứa Xung Uyên bọn người đồng thời kinh hãi đứng lên, mặt mũi tràn đầy vẻ kinh sợ.

Yêu vật biết dùng binh khí bọn hắn từng thấy, nhưng yêu vật sử dụng binh khí phần lớn chỉ là dùng sức mạnh loạn vung.

Nhưng Bảo Lăng Vân này vừa ra tay, rõ ràng là đao pháp tinh diệu vô cùng!

Một đầu yêu vật, vậy mà dùng ra đao pháp khiến bọn hắn cảm thấy không bằng!

Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

Con ngươi Tô Mục cũng hơi co lại.

“Nó nhanh như lửa, ý cảnh Ly Hỏa.”

Tô Mục lẩm bẩm nói.

Trừ Lệ Đình Khôi ra, đây là lần thứ hai Tô Mục nhìn thấy ý cảnh Ly Hỏa cảnh giới viên mãn!

Lần này lại là trên người một đầu yêu vật!

Một đầu yêu vật, vậy mà nắm giữ ý cảnh cảnh giới viên mãn!

Oanh!

Nói thì chậm, khi đó thì nhanh.

Trên lưỡi đao của Bảo Lăng Vân, bỗng nhiên tách ra ngọn lửa hừng hực.

Một tiếng vang thật lớn, mười võ giả vây công nó gần như đồng thời bay rớt ra ngoài.

Thậm chí có mấy võ giả, binh khí trên tay đã đứt gãy.

Bọn hắn miệng phun máu tươi, liên tục lùi lại.

Ba võ giả Chân Nguyên Cảnh của Tiền Vân Sơn tuy không bị thương, nhưng rõ ràng cũng không chịu nổi.

Bảo Lăng Vân tuy chỉ là yêu vật nhị giai, nhưng thể phách yêu vật vốn cường hãn, nó lại nắm giữ ý cảnh cảnh giới viên mãn, thực lực tuyệt không dưới võ giả Chân Nguyên Cảnh tầm thường.

Trên khán đài, phát ra một mảnh tiếng hoan hô.

Sắc mặt Tô Mục cùng Hứa Xung Uyên trở nên có chút khó coi.

Mười người vây công một đầu yêu vật nhị giai, lại bị đối phương một kích đánh tan.

Nếu không tận mắt nhìn thấy, bọn hắn căn bản không thể tin được chuyện này sẽ xảy ra.

“Tô sư đệ ——”

Hứa Xung Uyên nhìn về phía Tô Mục, thấp giọng kêu lên.

Tô Mục khẽ lắc đầu.

Nếu chỉ là ý cảnh Ly Hỏa cảnh giới viên mãn, Bảo Lăng Vân không làm được chuyện một kích đánh tan mười võ giả nhân loại.

Ngay cả Tô Mục cũng chưa nhìn ra, át chủ bài của Bảo Lăng Vân đến cùng là gì.

Có lẽ, nó không chỉ nắm giữ ý cảnh Ly Hỏa.

Tiến lên một bước, Tô Mục đi đến bên khán đài.

“Tô đại nhân, xin an tâm chớ vội.”

Con yêu vật kia tiến lên ngăn cản Tô Mục: “Nếu Tô đại nhân muốn xuống tràng, vậy cũng phải chờ thái tử nhà ta kết thúc loại chiến đấu này mới được.

Nếu không, thái tử nhà ta sẽ không cao hứng.

Thái tử nhà ta không cao hứng, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.”

Tô Mục nhìn con yêu vật kia một chút, khóe mắt quét nhìn cũng chú ý tới, chung quanh khán đài bọn hắn, xuất hiện vài đầu yêu vật khí tức thâm trầm khác.

Trong lúc nói chuyện, chiến đấu trên đấu võ trường không ngừng.

Bảo Lăng Vân vọt tới trước, đã đến trước mặt một võ giả nhân loại.

Thanh cự đao kia nhẹ nhàng linh hoạt đẩy ra đao trong tay võ giả nhân loại.

Phụt!

Một tiếng nhẹ vang lên, võ giả nhân loại tên là Lôi Nguyên Hoành đã bị một đao chém thành hai nửa.

Bảo Lăng Vân ɭϊếʍɭϊếʍ đầu lưỡi, trên mặt lộ ra nụ cười khát máu.

Thân hình nó đột nhiên biến mất, sau một khắc đã xuất hiện trước mặt một võ giả khác.

“Mọi người không cần loạn, không nên bị nó tiêu diệt từng bộ phận!”

Tiền Vân Sơn hét lớn, không chút sợ hãi vung đao nhào tới.

Đốt!

Hai tiếng giòn vang gần như đồng thời vang lên, nghe giống như là cùng một âm thanh.

Trong đó một tiếng là cự đao của Bảo Lăng Vân chặt đứt tiếng trường thương.

Một tiếng khác là tiếng đao trong tay Tiền Vân Sơn chém vào lưng Bảo Lăng Vân.

Trường thương ứng thanh mà đứt, trên trán võ giả cầm thương xuất hiện một đường tơ máu, cấp tốc lan tràn xuống phía dưới.

Sau đó thân thể hắn chia làm hai nửa, ngã xuống.

Bảo Lăng Vân quay người, cười gằn nhìn về phía Tiền Vân Sơn.

Trên lưng trần trụi của nó chỉ có thêm một đạo bạch ngân.

Một đao toàn lực của võ giả Chân Nguyên Cảnh Tiền Vân Sơn vậy mà chỉ lưu lại một đạo bạch ngân trên lưng Bảo Lăng Vân, ngay cả da cũng không chém rách!

Phải biết rằng Bảo Lăng Vân còn chưa hiển hiện chân thân yêu vật!

Phòng ngự này không chỉ kinh người.

Thông thường mà nói, chính là yêu vật tam giai, bị Tiền Vân Sơn chém trúng một đao, không chết cũng phải bị thương.

Đây là thể phách gì biến thái?

Chân thân yêu vật của Bảo Lăng Vân này hẳn là một con báo yêu, báo yêu cũng không thiên về tăng trưởng phòng ngự.

“Là tôi thể!”

Thạch Tự Nhiên đi theo bên người Tô Mục trong mắt lóe lên một tia sáng, mở miệng nói.

Tuy hiện tại hắn không nên xuất thủ, nhưng vẫn theo tới.

Danh hiệu Mắt Xanh Kim Điêu không chỉ là hư danh, Thạch Tự Nhiên có thể nhìn thấy những thứ mà người thường không thấy được.

“Da, thịt đều tôi đến cực hạn, tôi gân cùng thối cốt kém chút, nhưng cũng không kém bao nhiêu.”

Thạch Tự Nhiên có chút kinh hãi nói.

Thể phách yêu vật vốn mạnh, dù không luyện đến tôi gân cực hạn cùng thối cốt cực hạn, so với võ giả nhân loại tôi thể cực hạn cũng không kém bao nhiêu.

Thạch Tự Nhiên nhìn về phía chúa công nhà mình, Thập Tam thái tử yêu đình này tuyệt đối là kình địch của chúa công.

Trừ chúa công ra, Thập Tam thái tử yêu đình này là người hắn thấy có căn cơ tôi thể hùng hậu nhất.

Trên mặt Hứa Xung Uyên lộ ra vẻ không thể tin.

Một đầu yêu vật vậy mà đi con đường võ giả nhân loại chính thống.

Tôi thể, đao pháp, ý cảnh…

Đây rốt cuộc là yêu vật hay là võ giả?

Yêu ma cùng võ giả nhân loại tuy đồng dạng có được lực lượng không thể tưởng tượng nổi, nhưng kỳ thật không hoàn toàn tương tự.

Ma cùng võ giả nhân loại còn có chút tương tự, đồng dạng đi con đường tu luyện.

Nhưng yêu thì hoàn toàn khác biệt.

Yêu không có tôi thể, Hoán Huyết, chúng từ đầu đã dẫn yêu khí nhập thể, sau đó tiến hóa.

Không sai, thực lực yêu tăng lên càng giống như tiến hóa.

Bây giờ lại có một đầu yêu vật đi con đường tu luyện của nhân loại, chuyện này còn khiến người ta chấn kinh hơn cả việc yêu đình yêu vật học người nói chuyện, học người làm việc.

Chúng Thái Bình Giáo Úy liếc nhau, khiếp sợ đồng thời cũng có một loại cảm giác xấu hổ.

Một đầu yêu vật đều nắm giữ ý cảnh cảnh giới viên mãn, vượt qua tuyệt đại đa số bọn hắn.

Chuyện này khiến người ta làm sao chịu nổi?

Oanh!

Tiền Vân Sơn dùng đao ngang thân, miễn cưỡng ngăn trở một đao của Bảo Lăng Vân, thân hình bay ra ngoài, sau đó đập mạnh xuống đất, thất khiếu chảy máu.

Nếu không còn những võ giả kia nhào tới ngăn cản Bảo Lăng Vân, chỉ cần Bảo Lăng Vân bồi thêm một đao, Tiền Vân Sơn hẳn phải chết không nghi ngờ.

“Tô đại nhân, ngươi thấy võ đạo của thái tử nhà ta thế nào?”

Yêu vật kia đắc ý cười nói: “Võ giả Chân Nguyên Cảnh của nhân loại các ngươi thật sự quá yếu, ngay cả một đao của thái tử nhà ta cũng không đỡ nổi.”

“Đao pháp không tệ, nhưng đao tốt hơn.”

Tô Mục bình tĩnh nói, giống như không thấy võ giả nhân loại trên trận bị ngược sát.

“Đao tốt hơn?”

Yêu vật kia nở hoa trong bụng, nó có vốn liếng tiếng người có hạn, nghe không hiểu Tô Mục phản phúng, còn tưởng rằng Tô Mục đang khen thưởng Thập Tam thái tử bọn chúng.

“Đó là đương nhiên, ta cũng không sợ nói cho các ngươi biết, thanh Khai Sơn Đao này chính là Thất thái tử nhà ta tự tay chế tạo cho Thập Tam thái tử.

Thất thái tử nhà ta là một đúc binh sư chân chính, theo lời nó, Khai Sơn Đao này là tác phẩm đắc ý của nó, tuy không phải huyền binh, nhưng cũng kém không bao nhiêu.”

Hứa Xung Uyên bọn người lần nữa chấn kinh, yêu đình ngay cả đúc binh sư cũng có?

“Không cần cùng binh khí nó liều mạng, binh khí của nó dùng thủ dương đúc bằng đồng tạo thành, sắc bén vô song!”

Trên đấu võ trường, Hoắc Chân Đình, đệ tử chân truyền Thần Binh Các kia lớn tiếng nhắc nhở mấy người.

Trên mặt Bảo Lăng Vân lộ ra vẻ cười lạnh.

Đao pháp nó hay thay đổi, dù võ giả nhân loại đối diện kiệt lực tránh né, cuối cùng vẫn bị một đao chém đầu.

Trong thời gian ngắn đã có một nửa võ giả nhân loại ngã xuống.

Năm võ giả còn lại dựa lưng vào nhau, không ngừng xoay quanh, hợp lực chống cự Bảo Lăng Vân.

Nhưng lực lượng Bảo Lăng Vân vô cùng lớn, mà thân hình lại như quỷ mị.

Năm người chỉ ngăn cản mấy chiêu đã bị Bảo Lăng Vân bắt lấy sơ hở, lại một võ giả nhân loại ngã xuống.

Hứa Xung Uyên bọn người mặt mũi tràn đầy tức giận, nắm chặt nắm đấm, hận không thể tự mình lao xuống.

Mấy yêu vật canh giữ chung quanh riêng phần mình tiến lên một bước, phòng ngừa Hứa Xung Uyên bọn người xuống tràng quấy rối.

Không phải sợ bọn họ xuống sẽ uy hϊế͙p͙ được Thập Tam thái tử.

Mà là ảnh hưởng đến nhã hứng quyết đấu của Thập Tam thái tử, hậu quả rất nghiêm trọng.

“Thì ra là thế.”

Bỗng nhiên, Tô Mục khẽ nói.

Ý cảnh Ly Hỏa viên mãn, ý cảnh Cấn Sơn đại thành, ý cảnh Tốn Phong tiểu thành.

Thập Tam thái tử Bảo Lăng Vân của yêu đình vậy mà nắm giữ ba loại ý cảnh.

Không tầm thường.

Tô Mục thầm khen một câu.

Hắn biết lĩnh ngộ ý cảnh khó khăn đến mức nào.

Trong Thái Bình Ti, có thể lĩnh ngộ hai loại ý cảnh đã là người nổi bật trong Thái Bình Giáo Úy.

Lĩnh ngộ ba loại ý cảnh chính là thiên kiêu xứng đáng.

Đây chỉ là lĩnh ngộ ý cảnh, có thể đem một trong số đó tu luyện đến viên mãn, Thái Bình Giáo Úy có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Ngay cả Tô Mục bây giờ cũng chỉ nắm giữ năm loại ý cảnh.

Ý cảnh cảnh giới viên mãn, Tô Mục cũng chỉ nắm giữ một loại.

Nếu nói đến, trừ Tô Mục, ở cùng cảnh giới, Đại Huyền có lẽ thật không ai có thể so với Bảo Lăng Vân này.

Một đầu yêu vật có thể tu luyện võ đạo đến trình độ này, có thể nói là thiên phú dị bẩm.

Nó sở dĩ không trở thành yêu vật tam giai hẳn là muốn truy cầu Thoát Thai Cảnh viên mãn, triệt để thoát thai hoán cốt, hóa hình thành người, thậm chí cảm thấy tỉnh nhục thân thần thông.

Nếu để nó thành công, có lẽ thật có thể dò ra một con đường khác cho yêu đình.

“Chỉ tiếc, ngươi không nên trêu chọc ta.”

Tô Mục thầm nói trong lòng.

Hắn lần nữa bước về phía trước một bước, đưa tay đặt lên lan can khán đài.

“Tô ——”

Đầu yêu vật do Bảo Lăng Vân phái tới vừa định mở miệng.

Bỗng nhiên, Tô Mục quay đầu, mặt không thay đổi nhìn nó một cái.

Yêu vật kia như bị sét đánh, bạch bạch bạch lùi lại mấy bước, sắc mặt trắng bệch, không nói được một lời.

Trong lòng nó kinh hãi, chỉ nhìn nó một cái, nó lại có cảm giác đại nạn lâm đầu, lúc nào cũng có thể bỏ mình.

Cảm giác này nó chỉ cảm thụ qua trên người Thập Tam thái tử nhà mình.

Chuyện này sao có thể?

Chẳng lẽ Tô Mục này cũng mạnh như Thập Tam thái tử?

“Bảo Lăng Vân, đủ rồi.”

Tô Mục mở miệng, thanh âm không lớn, nhưng tất cả mọi người cùng yêu vật trong toàn trường đều nghe được rõ ràng.

Lúc này, mười võ giả nhân loại trên đấu võ trường chỉ còn lại ba người.

Ba người kia đều là võ giả Chân Nguyên Cảnh, đang đau khổ chống đỡ, chợt nghe thấy tiếng người.

Vô ý thức nhìn về phía phương hướng phát ra âm thanh.

Trên mặt Tiền Vân Sơn lộ ra vẻ kinh ngạc, động tác trên tay đều dừng lại.

“Ngươi nói được là được? Bản thái tử nói, không đủ!”

Bảo Lăng Vân cười gằn nói.

Cự đao trong tay bổ ra, bổ xuống đầu Tiền Vân Sơn đang ngạc nhiên.

Khi Tiền Vân Sơn lấy lại tinh thần, lưỡi đao cách đỉnh đầu hắn chỉ còn một thước, muốn tránh né đã không kịp.

Tiền Vân Sơn thầm cười khổ, cũng tốt, chết ở đây, ta Tiền Vân Sơn cũng coi như không bôi nhọ thanh danh bộ đội biên phòng.

Đốt!

Một đạo bạch quang lấy tốc độ khó tin phá không mà tới, chuẩn xác đánh vào thân đao cự đao.

Lưỡi đao cự đao lướt qua da đầu Tiền Vân Sơn, sau đó bị đánh lệch, đập mạnh xuống đất.

Tiền Vân Sơn kinh ngạc nhìn Tô Mục trên khán đài triển khai một đôi cánh, thân hình lăng không mà lên, sau đó chậm rãi rơi xuống bên cạnh hắn.

“Bảo Lăng Vân, ngươi không phải muốn cùng ta luận bàn sao?”

Tô Mục đưa tay nhặt trường đao cắm trên mặt đất, chậm rãi nói.

Vừa rồi chính là hắn ném ra Kinh Lôi Đao, cứu Tiền Vân Sơn.

“Hôm nay, ta như ngươi mong muốn.”

(Trước thêm một chương, ta cũng không biết Bạch Ngân Minh phải thêm mấy chương, không có kinh nghiệm a ~ cười khóc ~ nghĩ làm sao cũng phải thêm năm chương đi ~ tranh thủ thêm chương hoàn thành tháng này, nếu thực sự không làm được, tháng sau nhất định bù (mỗi ngày canh ba 12,000 chữ trên cơ sở thêm chương thực sự quá khó khăn, nhỏ ban ngày còn phải làm trâu ngựa, chỉ có thể tranh thủ thời gian gõ chữ, các vị đại lão thông cảm một chút))

Trước
Sau

Bình luận cho Chương 223 toại nguyện ( là trắng ngân minh nắng ấm đại lão tăng thêm )

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
Xin hãy đăng nhập để bình luận
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Tìm Nâng Cao
BTV Đề Cử
bìa đại huyền đệ nhất hầu
[Dịch] Đại Huyền Đệ Nhất Hầu
Chương 553 bồi thường, quy thuận (2) (1) 30/05/2025
Chương 553 bồi thường, quy thuận (1) (2) 30/05/2025
bia-som-dang-luc-the-gioi-tro-choi-bat-dau-thong-gia-nu-de
[Dịch] Sớm Đăng Lục Thế Giới Trò Chơi, Bắt Đầu Thông Gia Nữ Đế
Chương 407 Cha từ nữ hiếu! 12/05/2025
Chương 406 Trong hoàng cung! 12/05/2025
bia-vo-dich-thien-menh
Vô Địch Thiên Mệnh (Bản dịch)
Chương 376 Có khả năng cùng tiến lên! (2) 30/04/2025
Chương 376 Có khả năng cùng tiến lên! (1) 30/04/2025
ta-mo-phong-con-duong-truong-sinh-phan-no-dich-o-tac
Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ
Chương 40: Cơ duyên được kỳ công 18/08/2025
Chương 39: Bài học đầu tiên 18/08/2025
Lạc Vào Nhóm Luận Đạo Của Tiên Môn
Lạc Vào Nhóm Luận Đạo Của Tiên Môn (Dịch)
Chương 275 09/08/2025
Chương 274 09/08/2025
Theo Năm
  • 2025
Tags:
[Dịch] Đại Huyền Đệ Nhất Hầu, Cơ Trí, Hệ Thống, Huyền Huyễn, Truyện Hay, Xuyên Không
MENU THỂ LOẠI
Action Adventure BTV Đề Cử Chư Thiên Vạn Giới Cơ Trí Cổ Hiệp Cổ Đại Drama Du Hí Dã Sử Dị Giới Gia Đấu Góc Nhìn Nam Góc Nhìn Nữ Hiện Đại Huyền Huyễn Hài Hước Hệ Thống Kiếm Hiệp Kỳ Ảo Linh Dị Mạt Thế Ngôn Tình Ngược Văn Ngọt Sủng Nhẹ Nhàng Nữ Cường Quân Sự Sủng Tiên Hiệp Truyện Nam Tu Chân Tu Tiên Vô Hạn Vô Sỉ Xuyên Không Xuyên Nhanh Xuyên Sách Điềm Đạm Điền Văn Đô Thị
  • Trang Chủ
  • Nạp Tiền

@2025 - Làng Truyện Chữ - Bảo Lưu Mọi Quyền

Đăng nhập

Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Đăng ký

Đăng ký trên trang web này.

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Chương Khoá

Bạn phải đăng nhập để xem.

wpDiscuz