Chương 58: Xà Nữ
Rời khỏi đấu thú trường, Hoàng Thái Sơ dừng chân trước một tửu lâu.
Nơi này là Xà Lâu.
Trong Xà Lâu có một xà nữ, dung mạo khuynh quốc khuynh thành, tựa như một vưu vật trời sinh.
Hồng nhan bạc phận!
Huống chi đây lại là Quỷ Thị.
Nhưng nàng vẫn có thể bảo toàn được bản thân.
Ngoài việc bản thân là cường giả Tiên Thiên, nàng còn nuôi một con Cự Không Bá Vương xà khổng lồ.
Kẻ nào có ý đồ bất chính với nàng, chẳng cần nàng ra tay, đã sớm an giấc ngàn thu trong bụng Vương Xà.
Chỉ tiếc, hoa nhường nguyệt thẹn ắt chiêu phong dẫn điệp.
Để tránh những phiền phức này, cũng là để có ngân lượng mua dê bò nuôi Vương Xà cùng các loại dị xà, nàng mở ra tửu quán này.
Tửu lâu có tên Khiếu Xà Lâu, bán dĩ nhiên là xà rượu.
Xà rượu nơi đây không tầm thường, anh hùng hảo hán uống vào cũng phải say.
Xà nữ lập ra quy định, muốn lấy nàng, phải vượt qua khảo nghiệm.
Với mỗi người khác nhau, số chén rượu yêu cầu cũng khác.
Nếu người bình thường muốn lấy nàng, chỉ cần uống đủ 3 chén không say là được.
Nhưng người thường thường nửa chén đã gục, một ly còn khó, huống chi ba ly.
Với võ giả Hậu Thiên trở xuống, là 5 ly!
Hậu Thiên cảnh giới, 7 ly!
Tiên Thiên cảnh giới, 9 ly!
Ngoài ra, còn có giới hạn về tuổi tác.
Người đến khiêu chiến không được quá 40 tuổi, bởi lẽ xà nữ làm ăn buôn bán, không muốn gả cho lão già.
Còn vì sao không có hạn chế cho tông sư hay chí cường?
Còn vì sao nữa, tông sư chí cường nếu để ý nàng, nàng có thể phản kháng sao?
Hoàng Thái Sơ vốn thích những thử thách này, bèn nhấc chân bước vào.
Quả không hổ danh Xà Lâu, bên trong nuôi rất nhiều rắn.
Trừ khu vực chiêu đãi khách là không có, còn lại thì rắn bò đầy cả.
Tại khu vực khách ngồi, đã có năm người, đều là những kẻ không tin số mệnh trong giang hồ, bốn người trong số đó đã say khướt, gục trên bàn.
Người còn lại nhìn nửa chén xà rượu, không biết đang giãy giụa hay trầm mặc bao lâu.
Có lẽ vì Hoàng Thái Sơ đến, phá vỡ sự tĩnh lặng.
Hắn sĩ diện, không muốn người ngoài thấy dáng vẻ chẳng anh hùng chút nào của mình, cắn răng một cái, dốc nửa chén xà rượu vào bụng.
Không ngoài dự đoán, hắn vừa nhắm mắt đã ngã vật ra đấy.
Trong Xà Lâu có một lão nhân, là chưởng quỹ kiêm tiểu nhị của quán.
Thấy khách mới đến, lão thầm nghĩ: Lại một kẻ không tin tà tới cửa.
Đối diện loại người này, lão dĩ nhiên vui vẻ, dù sao đây cũng là những kẻ ngốc mang tiền đến cho mình.
“Tiểu ca, có biết quy củ?”
Lão nam hỏi.
“Biết.”
Mở cửa làm ăn, xà rượu không miễn phí, mà còn đắt cắt cổ.
Chén thứ nhất, 10 lượng bạc!
Chén thứ hai, 50 lượng!
Chén thứ ba, 150 lượng!
…
Càng về sau, giá càng cao; quả thực còn nhanh hơn cả cướp.
Ấy vậy mà ngày nào cũng có kẻ ngốc tới đưa tiền.
Hoàng Thái Sơ đặt 10 lượng bạc xuống, thêm hai tờ ngân phiếu 100 lượng, đồng thời đưa tay ra hiệu cho lão nam kiểm tra xem hắn có phải người bình thường không.
Lão nam rất muốn nói, không cần lấy ra nhiều vậy, người thường một ly là gục rồi.
Mấy tờ ngân phiếu phía sau căn bản không cần dùng, vì có uống nổi đâu.
Nhưng đối phương đã lấy ra, lão cũng lười nói gì, đợi đối phương tỉnh rượu sẽ trả lại sau.
Vì sao không trả luôn?
Bởi nhiều người thường tự cho mình siêu phàm, cho rằng mình có thể uống đủ ba chén.
Giờ trả cũng phí lời.
Lão nam đưa tay, nội lực tiến vào cơ thể Hoàng Thái Sơ kiểm tra, đúng là người bình thường.
“Mời khách quan ngồi.”
Lão nam bảo Hoàng Thái Sơ chờ, lão đi chuẩn bị xà rượu.
Hoàng Thái Sơ tùy tiện tìm bàn ngồi xuống.
Chốc lát, lão nam bưng một ly xà rượu tới.
Chén này không nhỏ, lớn gấp ba chén rượu thường, bên trong xà rượu màu ngà sữa, như sữa dê mới ra lò.
Nếu không phải mùi rượu nồng nặc trong không khí, ai cũng nghi ngờ đây chỉ là trò bịp bợm.
“Sao lại chỉ có một ly?”
Hoàng Thái Sơ hỏi.
“Khách quan, cứ một ly một ly thôi, đợi ngài uống xong chén này, lão hủ lại đi lấy tiếp.”
Lão nam không bưng cả ba chén ra cùng lúc, vì sợ lãng phí, bởi lão chưa từng thấy ai uống được đến chén thứ hai.
“Lão nhân gia, đừng coi thường ta, cẩn thận ta thành phu quân của tiểu thư nhà ngươi, việc đầu tiên là đuổi ngươi việc.”
Hoàng Thái Sơ cười đùa nói.
Lão nam chẳng để bụng, chỉ cần không tới gây chuyện thì sao cũng được.
Mà nếu gây chuyện, không còn cách nào khác hơn là cho vào bụng Vương Xà tỉnh táo lại, tỉnh táo xong thì đầu thai.
Hoàng Thái Sơ bưng chén rượu lên uống cạn, trước ánh mắt kinh ngạc của lão nam.
“Rượu ngon!”
“Ta đã bảo rồi, Quỷ Thị ngọa hổ tàng long nhiều như vậy, sao có thể không ai hiếu kì đến uống xà rượu.”
“Bọn hắn không chịu nổi, hóa ra các ngươi bỏ thêm thứ gì đó vào rượu.”
Hoàng Thái Sơ cười tủm tỉm nói.
“Ngươi…”
Lão nam nghe vậy, con ngươi co rút lại, biết chuyện bỏ thêm đồ vào rượu không lạ, nhưng người thường sao có thể nói ra được?
“Có phải nên đem hai chén xà rượu còn lại ra không?”
Hoàng Thái Sơ nhắc nhở.
Lão nam thu hồi vẻ kinh ngạc, lão đã nhận ra người trước mắt không đơn giản.
Lúc đi lấy xà rượu, lão còn vào hậu viện báo cho tiểu thư.
Không lâu sau, lão nam bưng hai chén xà rượu đi ra.
Hoàng Thái Sơ không nói gì, cầm một ly lên uống cạn.
Một ly xà rượu vào bụng, Hoàng Thái Sơ vẫn không có vẻ gì là say.
Điều này khiến lão nam kinh hồn bạt vía, chẳng lẽ người này thật sự khiêu chiến thành công?
“Đây là chén thứ ba.”
Hoàng Thái Sơ cười tủm tỉm cầm lên, uống cạn trước mặt lão nam.
Uống xong, phát hiện xà rượu này có vấn đề, nhưng Hoàng Thái Sơ không để tâm.
Đây có lẽ là cách đối phương phòng ngừa cừu gia, hoặc kẻ tham lam tìm đến.
“Ba chén đã uống hết, ta có phải đã khiêu chiến thành công?”
Hoàng Thái Sơ khẽ cười nói.
“Ngươi… ngươi theo ta.”
Lão nam thấy Hoàng Thái Sơ mặt không đổi sắc, trong lòng bồn chồn không yên, nhưng đối phương đã khiêu chiến thành công, lão không thể trở mặt.
Chỉ còn cách dẫn Hoàng Thái Sơ vào hậu viện tìm tiểu thư nhà mình.
Bước vào hậu viện, không gian rất rộng, có mười mấy cây cao lớn.
Con Cự Không Bá Vương xà đang cuộn mình trên mấy cây đó.
Xem xét kỹ, thật to lớn, chiều dài không biết bao nhiêu, nhưng bề ngang to như cối xay đá.
Đôi mắt rắn tràn ngập lãnh huyết, kẻ thường nhìn thấy có lẽ đã hồn bay phách lạc.
Tiếc rằng Hoàng Thái Sơ từng bắt cả xà yêu, huống chi chỉ là một con rắn chưa thoát tục.
Lão nam thấy Hoàng Thái Sơ nhìn Vương Xà mà vẫn bình tĩnh như vậy, trong lòng càng thêm bất an.
Lão nghi ngờ Hoàng Thái Sơ là lão quái giả lợn ăn hổ.
Lão nam đưa Hoàng Thái Sơ đến trước một gian phòng rồi dừng lại.
“Tiểu thư, có người khiêu chiến thành công.”
Lão nam vào báo cáo.
“Để hắn vào đi.”
Giọng nói quyến rũ từ trong phòng vọng ra.
Lão nam nghe vậy, mở cửa phòng, ra hiệu cho Hoàng Thái Sơ vào.
Khi Hoàng Thái Sơ bước vào, lão nam liền đóng cửa lại, đứng canh giữ bên ngoài.
Trong phòng có một tửu trì cực lớn.
Xà nữ ngồi bên cạnh tửu trì, nàng không đi giày, ngay cả phần đùi trở xuống cũng trần trụi.
Nàng đang dùng đôi chân ngọc khỏa lộng rượu trong tửu trì.
Ánh mắt đầu tiên nhìn nàng, Hoàng Thái Sơ không khỏi sáng lên.
Nàng mặc rất ít, chỉ có áo yếm, da thịt trắng nõn lồ lộ, thu hút mọi ánh nhìn.
Khuôn mặt kiều mị, đôi mắt chứa đựng vô vàn dụ hoặc, luôn luôn khuấy động thần kinh nam nhân…
Thật là một vưu vật trời sinh!
Hắn đang quan sát xà nữ, còn xà nữ Thượng Quan Vân Dao sao lại không quan sát hắn?
Ấn tượng đầu tiên của nàng về Hoàng Thái Sơ là, ngoại hình tàm tạm.
Nàng đứng dậy, để lộ thân hình lồi lõm hoàn mỹ, nàng không xỏ giày, đôi chân ngọc uyển chuyển tiến về phía Hoàng Thái Sơ.
“Ánh mắt của ngươi bình tĩnh quá, ta thật không tin ngươi là người bình thường.”
Thượng Quan Vân Dao thấy ánh mắt Hoàng Thái Sơ từ đầu đến cuối không hề dao động, liền mạnh dạn ra tay.
Bàn tay ngọc ngà trực tiếp nhéo má Hoàng Thái Sơ, rõ ràng là để kiểm tra xem hắn có đeo mặt nạ da người hay không.
Xác định hắn không đeo mặt nạ, nàng vòng ra sau lưng Hoàng Thái Sơ, hai tay đặt lên vai Hoàng Thái Sơ, dùng chân khí dò xét.
Nàng khẽ nhíu mày, nàng cho rằng Hoàng Thái Sơ thực lực cao thâm, nên lão nam không dò ra.
Ai ngờ nàng dùng chân khí kiểm tra thì phát hiện, đan điền Hoàng Thái Sơ trống rỗng, một chút chân khí cũng không có.
Đây quả thực là một người bình thường.
Bình luận cho Chương 58 Xà nữ