Chương 5: Đột phá tới Tông Sư cảnh
Chương 5: Đột phá tới Tông Sư cảnh
Hoàng Thái Sơ không rõ tình hình cụ thể ở tầng thứ hai và thứ ba của Thiên Lao ra sao, nhưng hẳn là diện tích sẽ lớn hơn và số lượng phạm nhân cũng nhiều hơn so với tầng thứ nhất.
Tuy không gian lớn, phạm nhân nhiều, nhưng Tham Lam Phệ Thế Cổ còn có tốc độ phân liệt nhanh hơn.
Chỉ 2 giờ sau, số lượng cổ trùng đã là 256 con.
Sau 3 giờ, con số này tăng lên 4096 con.
Đến giờ thứ 4, Tham Lam Phệ Thế Cổ đã lên tới 65536 con.
Mà số người trong Thiên Lao chắc chắn không thể vượt quá 6 vạn.
Như vậy, chỉ cần hơn 3 tiếng đồng hồ, Hoàng Thái Sơ có thể khống chế toàn bộ Thiên Lao này.
“Trở về tiếp tục nằm cho mạnh lên thôi.”
Hoàng Thái Sơ trở lại phòng làm việc kiêm phòng nghỉ ngơi của mình rồi nằm xuống.
Chưa đầy 1 giờ sau, Tham Lam Phệ Thế Cổ đã phân liệt đến 32 con.
Không chỉ đội quản lý phạm nhân của hắn bị ký sinh, ngay cả đám Sử Bá Dịch ở khu bên cạnh cũng chung số phận.
Phạm vi ký sinh đang dần lan rộng.
Với Sử Bá Dịch, Hoàng Thái Sơ không vội báo thù, chỉ cần Tham Lam Phệ Thế Cổ ký sinh vào cơ thể bọn chúng để giám thị là đủ.
Bọn chúng chỉ là tiểu nhân vật, muốn xử lý lúc nào mà chẳng được.
So với việc đó, nắm trong tay toàn bộ tình hình Thiên Lao mới là việc cấp bách.
Theo Tham Lam Phệ Thế Cổ không ngừng phân liệt, sinh mệnh năng lượng cướp đoạt được cũng không ngừng trả về.
Số lượng niệm thú của Hoàng Thái Sơ ngày càng khổng lồ, cũng may khi vừa thức tỉnh niệm năng, hắn đã dùng tuyệt kỹ che giấu sự tồn tại của mình.
Nếu không, khí tức tăng vọt từng phút từng giây của hắn, đừng nói làm kinh hãi cả Thiên Lao, mà ngay cả vô số cường giả ở kinh thành cũng sẽ bị kinh động.
Đã đến thế giới võ hiệp, Hoàng Thái Sơ đương nhiên không thể không luyện võ.
Lúc này, Thần Võ Thánh Tâm Quyết tự chủ vận chuyển.
Hắn không cần cố ý tu luyện, sinh mệnh năng lượng cướp đoạt được có thể giúp hắn đột phá cảnh giới.
Chỉ một lát sau, hắn đã vượt qua Tam Lưu, Nhị Lưu, Nhất Lưu, tiến vào Hậu Thiên cảnh.
Lúc này, tất cả phạm nhân ở tầng thứ nhất vừa vặn bị Tham Lam Phệ Thế Cổ ký sinh xong, và lũ cổ trùng đang tiến vào tầng thứ hai.
Có lẽ vì niệm thú quá đặc thù, dù phòng thủ ở tầng thứ hai nghiêm ngặt hơn tầng thứ nhất, Tham Lam Phệ Thế Cổ vẫn có thể dễ dàng tiến vào.
Quả thật, không gian tầng thứ hai lớn hơn và số lượng phạm nhân cũng nhiều hơn.
Sự khác biệt giữa tầng thứ nhất và thứ hai là:
Tầng thứ nhất phần lớn là người bình thường, rất ít thấy võ giả nhập lưu.
Còn ở tầng thứ hai, võ giả nhập lưu có thể thấy ở khắp mọi nơi.
Đương nhiên, không phải ai ở tầng thứ hai cũng là võ giả, vẫn có một số kẻ chờ ngày bị vắt kiệt giá trị rồi ném vào đây.
Hoàng Thái Sơ không quan tâm đến những chuyện đó. Sinh mệnh năng lượng của võ giả lớn hơn nhiều so với người thường.
Vậy còn khách khí làm gì, cứ để Tham Lam Phệ Thế Cổ cướp đoạt thôi!
Phạm nhân ở tầng hai cũng bị Tham Lam Phệ Thế Cổ ký sinh hết.
Cảnh giới võ đạo của Hoàng Thái Sơ đã đạt đến Tiên Thiên đỉnh phong.
Dường như chỉ cần một ý niệm nữa thôi là có thể bước vào Tông Sư cảnh.
Thế nhưng Hoàng Thái Sơ không để ý, mà tiếp tục để Tham Lam Phệ Thế Cổ tiến vào tầng thứ ba.
Khi tiến vào tầng thứ ba, Hoàng Thái Sơ mới biết nơi này khác biệt ra sao.
Bởi vì đây là nơi Trấn Võ Ti giam giữ phạm nhân.
Nói cách khác, tầng thứ ba của Thiên Lao đã bị Trấn Võ Ti chiếm giữ.
Hoàng Thái Sơ không khỏi thầm nghĩ, liệu trừ vị Tông Sư chí cường trấn thủ trung đình Thiên Lao, tầng thứ ba của tứ đại Thiên Lao còn lại có bị Trấn Võ Ti chiếm hết không?
Nhưng ngay sau đó, hắn liền gạt bỏ suy đoán này.
Việc đó có liên quan gì đến hắn chứ?
Chỉ cần không ảnh hưởng đến việc hắn dưỡng cổ, thì chẳng có gì đáng để bận tâm cả.
Phải nói là, phạm nhân bị Trấn Võ Ti giam giữ ở đây có chất lượng tốt hơn hẳn, dù kém nhất cũng phải là Nhị Lưu võ giả.
Chất lượng cao đồng nghĩa với lợi nhuận cao, Hoàng Thái Sơ còn khách khí làm gì, cứ ký sinh, lại ký sinh…
“Đây là… Tiên Thiên cường giả!”
“Cũng phải, Trấn Võ Ti giam giữ nhiều phạm nhân như vậy ở đây, sao có thể không có Tiên Thiên cường giả tọa trấn?”
“Ký sinh xem sao.”
Hoàng Thái Sơ ra lệnh cho Tham Lam Phệ Thế Cổ ký sinh thăm dò.
Nhận được chỉ thị, một con Tham Lam Phệ Thế Cổ vừa mới phân tách lập tức bay về phía tên Tiên Thiên cường giả đang xếp bằng tu luyện.
Ngay khi Tham Lam Phệ Thế Cổ vừa tiếp xúc với da thịt của gã thì lập tức chui vào.
Tên Tiên Thiên cường giả khẽ giật mình.
Đầu tiên, gã cẩn thận quan sát bốn phía, nhưng không phát hiện gì khác thường, cho rằng mình đa nghi nên nhắm mắt tiếp tục tu luyện.
“Tiên thiên võ giả quả nhiên giác quan linh mẫn, đáng tiếc Tham Lam Phệ Thế Cổ là niệm thú, không phải cổ trùng thật sự.”
“Bất quá Tiên Thiên võ giả đã như vậy, thì mấy tên Tông Sư cảnh còn mạnh hơn nhiều, muốn dùng Tham Lam Phệ Thế Cổ ký sinh bọn chúng một cách vô thanh vô tức, e là rất khó.”
Hoàng Thái Sơ chỉ cười, không làm gì cả. Hắn có rất nhiều cách để khống chế một người.
Khi toàn bộ phạm nhân ở tầng thứ ba đều bị ký sinh, Hoàng Thái Sơ đã đạt tới Tông Sư chí cường.
“Tốt, cả tòa Thiên Lao đã nằm trong tầm kiểm soát của ta, lại còn có thêm rất nhiều Tham Lam Phệ Thế Cổ đã được phân tách…”
Hoàng Thái Sơ hơi suy tư một chút.
“Vậy thì tiếp tục phân liệt đi, ra ngoài ký sinh những người khác.”
Hoàng Thái Sơ không cho Tham Lam Phệ Thế Cổ dừng lại mà cứ tiếp tục phân liệt. Hắn có chút tham lam, muốn ký sinh toàn bộ người dân ở kinh thành này, chẳng phải sẽ tốt hơn sao?
Đương nhiên, người bên ngoài khác với phạm nhân trong Thiên Lao.
Với phạm nhân, muốn làm gì thì làm, hút đến suy nhược cũng chẳng sao cả.
Nhưng người bên ngoài không trêu chọc hắn, cũng không phải ác nhân, sao Hoàng Thái Sơ có thể đối xử với họ như phạm nhân được?
Dù đã trải qua nhiều thế giới, chuyện đồ sát hắn cũng từng làm, nhưng đó là khi người khác trêu chọc hắn trước, hoặc là do khác biệt về trận doanh.
Đối với người vô tội, Hoàng Thái Sơ có nguyên tắc riêng của mình, sẽ không giết người bừa bãi.
Việc ký sinh người ngoài, chẳng qua là để khi rảnh rỗi, hắn có thể nhìn thế giới qua con mắt của người khác mà thôi.
Mặt khác, người thường không thể tự do thao túng sinh mệnh năng lượng của mình như những người có niệm năng.
Đối với người bình thường, mỗi ngày đều sẽ tự động tiêu hao một lượng nhỏ sinh mệnh năng lượng.
Lượng sinh mệnh năng lượng này có thể được bù đắp bằng việc ăn uống.
Thay vì để chúng tự động mất đi vô ích, chi bằng cho Tham Lam Phệ Thế Cổ.
Trong điều kiện không gây tổn hại đến sức khỏe của người bình thường, việc tiêu hao một lượng nhỏ sinh mệnh năng lượng là không đáng kể. Nhưng đừng quên rằng số lượng người là rất lớn.
Nhiều người, tích lũy lại thì sinh mệnh năng lượng cũng sẽ rất nhiều.
Đối với người ngoài là vậy, còn với phạm nhân trong Thiên Lao, Hoàng Thái Sơ cũng không tàn nhẫn đến mức đó.
Trừ ngục tốt và binh lính canh gác cũng được đối xử như người ngoài, chỉ bị tiêu hao một lượng nhỏ sinh mệnh năng lượng.
Những người bị oan uổng hoặc không có tội ác tày trời, Hoàng Thái Sơ sẽ không động đến, chỉ cần bọn họ tự động mất đi sinh mệnh năng lượng như bình thường.
Tham Lam Phệ Thế Cổ mang hai chữ “Tham Lam”, tự nhiên có thể phán đoán một người có bị oan hay không.
“Vẫn là gây ra náo động rồi.”
“Cũng đúng thôi, dù ta chỉ xén lông cừu mà không gây tổn hại đến tính mạng của họ, nhưng phạm nhân trong Thiên Lao, trừ những người bị hàm oan…”
“Tất cả đều trở nên ốm yếu, sao có thể không bạo động?”
Nghe thấy tiếng động bên ngoài, Hoàng Thái Sơ liền bước ra.
Hắn phát hiện ngoài cai ngục đảm nhiệm ca trực chính năm thì những người khác đều có mặt.
“Cao thúc, Hứa thúc, Trùng gia, có chuyện gì vậy?”
Hoàng Thái Sơ biết rõ còn cố hỏi.
“Hiện tại trong lao có gì khác so với thường ngày không?”
Cao Tri Minh không trả lời, mà hỏi ngược lại.
“Có gì khác đâu ạ?”
Hoàng Thái Sơ dùng ánh mắt quét qua hai mươi gian nhà tù mà họ quản lý, ra vẻ như không phát hiện ra vấn đề gì.
“Quá yên tĩnh!”
“Quá yên tĩnh?”
Hoàng Thái Sơ vô cùng phối hợp lặp lại.
“Được rồi, ngươi nói thẳng đi, còn dẫn dụ Tiểu Sơ đoán làm gì.”
“Tiểu Sơ, đừng để ý đến lão ta, hiện tại trong lao đang xảy ra một chuyện quỷ dị. Ngoại trừ một vài phạm nhân, những người còn lại đều trở nên ốm yếu, hữu khí vô lực.”
“Thế nên trong lao mới yên tĩnh như vậy…”
Hứa Đãi lo lắng bất an nói.
Bình luận cho Chương 5 Đột phá tới tông sư cảnh