Làng Truyện Chữ
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
Đăng nhập Đăng ký
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
  • BTV Đề Cử
  • Ngôn Tình
  • Tu Chân
Đăng nhập Đăng ký
Trước
Sau

Chương 47 Ôn thần

  1. Trang chủ
  2. Chư Thế Chi Ác (Bản dịch)
  3. Chương 47 Ôn thần
Trước
Sau

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Shopee Promotion

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.

Chương 47 Ôn thần

Chương 47: Ôn thần

Lại tới nữa rồi, lại có một bản thần công không công đưa tới tận cửa.

Hoàng Thái Sơ đang câu cá, nghe lén lão già đang chuẩn bị dạy Địch Thanh Thiên thần công, hắn rất dụng tâm nghe, loại thần công “ăn chùa” này, hắn không chê ít.

Trong thiên lao, Lục thúc căn bản không biết có người đang lén học, cẩn thận tỉ mỉ đem Thần Tượng Trấn Ngục Quyết của mình truyền thụ cho Địch Thanh Thiên.

Lo lắng Địch Thanh Thiên luyện sai, lão còn tận tình chỉ điểm từng li từng tí.

“Quả là một bộ công pháp bá đạo, có thể sửa đổi rồi truyền thụ cho Nhậm thúc bọn họ.”

Sau khi đem tổng cương của Thần Tượng Trấn Ngục Quyết ghi nhớ, Hoàng Thái Sơ không quên Nhậm Chính Niên bọn họ, bèn sửa đổi một chút Thần Tượng Trấn Ngục Quyết.

Nhậm Chính Niên bọn họ tuổi đã cao, Thần Tượng Trấn Ngục Quyết đối với họ mà nói quá thâm ảo, cưỡng ép luyện cũng không luyện được gì.

Thần Tượng Trấn Ngục Quyết có một điểm rất tốt, chính là giúp người ta giảm bớt ảnh hưởng từ sự âm u ẩm ướt của thiên lao.

Nó giúp người ta tận lực tránh bệnh tật, ảnh hưởng đến cơ thể các loại.

Trên cơ sở này, Hoàng Thái Sơ cải biên, giản lược Thần Tượng Trấn Ngục Quyết đến cực hạn, biến thành một bộ công pháp mà người bình thường cũng có thể dễ dàng nhập môn.

Dễ dàng thì dễ dàng, nhưng vẫn có hạn chế, cảnh giới võ đạo tối đa chỉ đạt tới Hậu Thiên cảnh, dù sao đây là một bộ công pháp đã bị giản lược đến mức tận cùng.

Sau khi đại tu cải, Hoàng Thái Sơ thông qua phân thân truyền thụ công pháp cho bốn người Nhậm Chính Niên, đồng thời giới hạn chỉ bốn người Nhậm Chính Niên được luyện.

Lý do rất dễ tìm, chính là ma quỷ phụ thân hắn thấy Nhậm Chính Niên bọn họ không dễ dàng, cố ý thông qua hắn truyền thụ công pháp cho họ.

Thấy chưa, biết công pháp từ đâu mà có, từng người Nhậm Chính Niên đỏ cả mắt.

Đầu thai kiếp trước đã đối tốt với bọn họ, sau khi chết vẫn lo lắng cho sức khỏe của họ, sao bọn họ không xúc động cho được?

Hoàng Thái Sơ không muốn thấy cảnh Nhậm Chính Niên bọn họ khóc sướt mướt, bèn thu tầm mắt từ phân thân lại, tiếp tục câu cá.

Ngư Tình cũng không tệ, thùng gỗ của nàng ta sắp đầy rồi.

…

Địch trạch.

Phó Thu mù lòa thuật lại tình hình rồi rời đi.

Để lại đám người kích động, dù sao phân lượng của một tông sư chí cường quá lớn.

“Doãn Lê, đi thôi, chúng ta mua chút bánh bao đến khu ổ chuột.”

Bình thường gặp chuyện vui, người khác sẽ kích động cho rằng đây là thần phật phù hộ, sẽ vào miếu bái Phật tạ thần.

Nhưng Địch Lạc Vân là muội muội của Địch Thanh Thiên, sao có thể tin vào thần phật?

Vì thế, mỗi khi gặp chuyện vui, nàng sẽ mua chút bánh bao đến khu ổ chuột cho đám tiểu khất cái ăn.

Tích đức làm việc thiện, cũng là một cách cảm ân.

“Thật là quen thuộc mà!”

Đây là tiếng cảm thán của Hoàng Thái Sơ, nhất là khi thấy cảnh Địch Lạc Vân cho đám tiểu khất cái ăn bánh bao.

Sao hắn có thể không hồi tưởng lại ký ức?

Bởi vì ở kiếp trước, khi còn suy yếu, hắn cũng chỉ là một tiểu khất cái.

Kiếp trước cũng có một thiếu nữ phát thiện tâm cho hắn ăn, sau đó trở thành nữ nhân của hắn.

“Cá nhiều rồi, bán bớt đi.”

Hoàng Thái Sơ nhìn thùng gỗ đã đầy cá, quyết định bán đi một phần.

…

Sau khi phát bánh bao xong, Địch Lạc Vân và Doãn Lê đi ra khỏi khu ổ chuột.

“Tiểu thư, sau này phát bánh bao, cứ để ta làm, đừng để đám tiểu khất cái kia va chạm vào người.”

Doãn Lê hồi tưởng lại cảnh tượng vừa rồi, nếu không phải nàng ngăn cản kịp thời, đám tiểu khất cái đói khát kia đã xông lên cướp rồi.

“Không sao đâu, bọn họ không có ý đó, sau này ta sẽ chú ý.”

Doãn Lê thấy tiểu thư nhà mình không để ý, nàng còn có thể nói gì?

Lúc này, đám đông phía trước bỗng náo loạn, như thể có ôn thần xuất hiện, khiến vô số dân chúng tránh không kịp.

Động tĩnh lớn như vậy, tự nhiên thu hút sự chú ý của Địch Lạc Vân và Doãn Lê.

Một lát sau, Địch Lạc Vân và Doãn Lê thấy rõ ai là người gây ra náo loạn.

“Sao lại là hắn, sao hắn lại từ trong thành chạy đến cái nơi ngoại thành này?”

Thấy rõ “Ôn thần” gây ra náo loạn, sắc mặt Doãn Lê hơi đổi.

Thật sự là danh tiếng của cái “Ôn thần” này quá lớn.

Hắn tên là Hứa Chính Kỳ.

Là một ác thiếu khiến bách tính kinh thành nghe tên đã biến sắc.

Trong đám nhị thế tổ, hắn là trùm, không ai thứ hai.

Bởi vì phụ thân hắn là An Thế Hầu, đại bá là Hộ bộ Thượng thư, bác gái là đương kim hoàng hậu.

Bối cảnh khủng bố như thế, là tư bản để hắn hoành hành bá đạo, không ai dám trêu chọc.

Doãn Lê vừa định kéo tiểu thư trốn sang một bên thì đã chậm mất rồi.

Đối phương đang tiến về phía các nàng.

Một đám chó săn vây quanh các nàng, đồng thời xua đuổi đám bách tính xung quanh, khiến hiện trường không một bóng người.

“Các ngươi muốn làm gì?”

Doãn Lê vội vàng bảo vệ tiểu thư ở sau lưng.

Tay cầm quạt, dưới sự vây quanh của đám chó săn, Hứa Chính Kỳ lộ ra nụ cười mà hắn tự cho là đẹp trai.

“Đừng khẩn trương, bản thiếu không có ác ý, chỉ muốn mời Địch tiểu thư thưởng hoa, không biết Địch tiểu thư có tiện không?”

Hứa Chính Kỳ lên tiếng mời.

Nghe xong, Địch Lạc Vân biết chuyện gì đang xảy ra.

Chắc là tin tức ca ca nàng bị Lục thúc thu làm đồ đệ đã bị Hứa gia biết.

Hứa Chính Kỳ mời như vậy, rõ ràng là có ý đồ với nàng.

“Hứa công tử, ngươi chặn ta ở đây, ca ca ta biết sẽ rất tức giận đấy.”

Địch Lạc Vân không hề sợ hãi, bởi vì nàng biết Hứa Chính Kỳ không dám làm gì nàng, trừ phi Hứa gia có thể chống lại cơn giận của một tông sư chí cường.

“Địch tiểu thư nói đùa, dưới chân thiên tử, bản thiếu sao dám làm càn.”

“Thật sự là hoa viên hoa đang nở rộ, không thưởng thức thì quá đáng tiếc.”

“Có thể được bản thiếu thịnh tình mời như vậy, toàn bộ kinh thành cũng chỉ có một mình Địch tiểu thư ngươi thôi.”

Không dám làm càn ư? Ngươi làm càn còn thiếu sao?

Làm càn còn là nhẹ, ngươi giết người giữa đường cũng đã làm rồi, chẳng phải vì bối cảnh của ngươi mạnh, nên chỉ bị nhốt mấy ngày rồi thả ra thôi sao?

Địch Lạc Vân đặc biệt phản cảm với Hứa Chính Kỳ, nhưng nàng không biểu hiện ra mặt.

“Hứa công tử, chúng ta chỉ là người dưng gặp nhau, vô thân vô cố, đột nhiên mời, ngươi cảm thấy ta là một người con gái dễ dãi sao?”

Địch Lạc Vân dùng danh tiết của nữ nhi để nói chuyện.

“Xin lỗi, là bản thiếu đường đột, Địch tiểu thư mời.”

Hứa Chính Kỳ biết không thể so sánh Địch Lạc Vân với những nữ nhân khác, biết mình đã nóng vội, bèn bảo hạ nhân nhường đường.

Địch Lạc Vân thấy đối phương không còn cản đường nàng, liền mang theo Doãn Lê rời đi không ngoảnh đầu lại.

“Thiếu gia, sao không dùng những thủ đoạn đối phó với các nữ nhân khác…”

“Bốp!”

Chó săn còn chưa nói xong đã bị Hứa Chính Kỳ đá bay, đâm vào một chiếc xe ngựa bên đường.

“Ngươi biết cái gì? Tỷ muội tốt của nàng là Đồng Bằng công chúa, ca ca nàng là đồ đệ của Lục thúc, ngươi có biết phân lượng của một tông sư chí cường không?”

“Ngươi muốn hại c·hết ta hay sao?”

Hứa Chính Kỳ giận dữ nhìn con chó săn đang ngã trên mặt đất.

“Thiếu gia, là tiểu nhân sai, tiểu nhân kiến thức nông cạn, nói sai ạ.”

Chó săn biết tính khí của thiếu gia, vội vàng quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.

“Biết là nói sai thì sau này đừng nói nữa.”

Vừa dứt lời, vị kiếm khách cao lãnh đứng sau lưng Hứa Chính Kỳ lập tức rút kiếm khỏi vỏ, trên cổ chó săn xuất hiện một v·ết m·áu.

Chó săn trợn tròn mắt, định che cổ để máu không chảy ra.

Nhưng máu làm sao có thể ngăn được, chỉ trong chốc lát hắn đã tắt thở.

Thấy có người bị g·iết giữa đường, những bách tính còn sót lại sau khi bị xua đuổi sợ đến chân tay bủn rủn.

Đối với Hứa Chính Kỳ mà nói, g·iết người giữa đường tính là gì, g·iết bách tính cũng chỉ bị nhốt mấy ngày, g·iết một hạ nhân ký khế ước b·án t·hân thì ai thèm quan tâm?

“Những thủ đoạn trước kia không thể dùng, phải dùng cách gì mới có thể đả động nàng đây?”

…

“Tiểu thư, người nhận được tin tức không chỉ có hắn, e rằng những hoàng tử khác cũng đã biết, những hoàng tử kia e là có ý đồ với tiểu thư…”

Địch Lạc Vân biết ý của Doãn Lê, chẳng phải là nàng đã trở thành miếng bánh ngon, ai cũng muốn cắn một miếng sao?

“Xem ra sau này ngay cả cửa cũng không thể ra.”

Địch Lạc Vân thở dài trong lòng, để giảm bớt phiền phức, nàng quyết định sau khi trở về, nếu không có việc gì thì sẽ không ra ngoài nữa.

“Bán cá đây!”

“Ai mua cá đê!”

“Có cá tươi ngon đây, mười văn một con!”

“… ”

Ở phía trước, tiếng rao hàng thu hút sự chú ý của Địch Lạc Vân.

“Là hắn!”

Thấy Hoàng Thái Sơ đang bán cá, hai người Địch Lạc Vân căng thẳng.

Tại cửa thiên lao, các nàng đã từng vội vàng gặp Hoàng Thái Sơ một lần.

Nếu chỉ vội vàng gặp mặt, hai người họ tự nhiên không có ấn tượng gì về Hoàng Thái Sơ.

Nhưng hai huynh đệ Doãn Thiên Anh rất tò mò về muội muội nên đã để lộ chuyện, khiến hai người họ biết chuyện về Quỷ Vương chi tử trong thiên lao.

Điều này càng khắc sâu ấn tượng của họ về Hoàng Thái Sơ.

Bây giờ Hoàng Thái Sơ không ở trong thiên lao, mà lại xuất hiện ở nơi này bán cá, cảm giác này thật không tốt chút nào.

Điều này khiến họ có cảm giác Quỷ Vương chi tử này có thể đang nhắm vào họ.

Thấy chưa kìa, khi họ nhìn Hoàng Thái Sơ thì hắn dường như cũng “tâm hữu linh tê” quay đầu nhìn về phía họ, sau đó mỉm cười vớt lấy hai con cá đi về phía họ.

Trước
Sau

Bình luận cho Chương 47 Ôn thần

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
Xin hãy đăng nhập để bình luận
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Tìm Nâng Cao
BTV Đề Cử
bia-ta-tai-trong-nui-lap-tuc-thanh-tien
Ta Tại Trong Núi Lập Tức Thành Tiên (Dịch)
Chương 466 Thiên Nhân phong cảnh 03/05/2025
Chương 465 Vận mệnh đã như vậy! 03/05/2025
ChatGPT Image 20_00_46 2 thg 9, 2025
Tam Quốc: Bắt Đầu Tiệt Hồ Quan Vũ, Cát Cứ Một Phương (Dịch)
Chương 649 02/09/2025
Chương 648 02/09/2025
Cẩu Tại Võ Đạo Thế Giới Thành Thánh
Cẩu Tại Võ Đạo Thế Giới Thành Thánh [Dịch]
Chương 270 Thần Thông 10/11/2025
Chương 269 Tập Sát 10/11/2025
bìa đại huyền đệ nhất hầu
[Dịch] Đại Huyền Đệ Nhất Hầu
Chương 553 bồi thường, quy thuận (2) (1) 30/05/2025
Chương 553 bồi thường, quy thuận (1) (2) 30/05/2025
bia-khong-co-tien-tu-cai-gi-tien
Không Có Tiền Tu Cái Gì Tiên? (Dịch)
Chương 356 Bốn tâm hợp nhất, chỉ đạo của chủ nhiệm Cao 01/05/2025
Chương 355 Bạch Chân Chân xác định tổn hại Nhạc Mộc Lam 01/05/2025
Theo Năm
  • 2025
Tags:
Chư Thế Chi Ác (Bản dịch), Chư Thiên Vạn Giới, Huyền Huyễn, Vô Hạn
MENU THỂ LOẠI
Action Adventure BTV Đề Cử Chư Thiên Vạn Giới Cơ Trí Cổ Hiệp Cổ Đại Drama Du Hí Dã Sử Dị Giới Gia Đấu Góc Nhìn Nam Góc Nhìn Nữ Hiện Đại Huyền Huyễn Hài Hước Hệ Thống Kiếm Hiệp Kỳ Ảo Linh Dị Mạt Thế Ngôn Tình Ngược Văn Ngọt Sủng Nhẹ Nhàng Nữ Cường Quân Sự Sủng Tiên Hiệp Truyện Nam Tu Chân Tu Tiên Vô Hạn Vô Sỉ Xuyên Không Xuyên Nhanh Xuyên Sách Điềm Đạm Điền Văn Đô Thị
  • Trang Chủ
  • Nạp Tiền

@2025 - Làng Truyện Chữ - Bảo Lưu Mọi Quyền

Đăng nhập

Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Đăng ký

Đăng ký trên trang web này.

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Chương Khoá

Bạn phải đăng nhập để xem.

wpDiscuz