Làng Truyện Chữ
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
Đăng nhập Đăng ký
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
  • BTV Đề Cử
  • Ngôn Tình
  • Tu Chân
Đăng nhập Đăng ký
Trước
Sau

Chương 980 mèo mù

  1. Trang chủ
  2. [Bản dịch] Khách Điếm Có Yêu Khí
  3. Chương 980 mèo mù
Trước
Sau

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Shopee Promotion

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.

Chương 980 mèo mù

Chương 980: Mèo mù vớ phải chuột chết

“Chắc chắn là khuê nữ rồi, vợ ngươi do ta chọn, tướng mạo đoan chính, sinh con gái là cái chắc.” Mẹ của Dư Sinh khẳng định.

“Nói trọng điểm đi.” Thanh dì nghiến răng nghiến lợi đáp.

“Khụ khụ,” mẹ Dư Sinh nói, “Cũng không có gì, chủ yếu là cha ngươi không cho ngươi ăn cá.”

“Chẳng lẽ bởi vì lần đầu gặp ta, ta là cá?” Dư Sinh hỏi.

“Một phần cũng vì lý do đó, nhưng quan trọng nhất là, con trai à, con bị đập vỏ từ khi còn trứng nước, coi như là sinh non, có chút xấu xí. Lỡ không cưới được vợ người, thì còn có thể cưới ngư yêu…”

“Dù sao mẹ con là Tứ Hải Long Vương, trắng trợn cướp dân nữ cũng là chuyện thường, con hiểu mà…” Mẹ Dư Sinh muốn Dư Sinh tự mình trải nghiệm.

“Được rồi, sớm một chút Xạ Nhật đi, lão nương đi dọa dẫm bọn chúng.” Nghe đối phương im lặng, mẹ Dư Sinh vội vàng ngắt liên lạc.

Một lát sau, Thanh dì lên tiếng, “Thương thay tấm lòng cha mẹ, cha mẹ ngươi lo lắng cho đại sự cả đời của ngươi.”

Làm mẹ thì hễ thấy tiểu cô nương nào vừa mắt là muốn định thông gia từ bé, theo nàng biết, số người bị ép gả từ bé cũng không dưới 5 người, chưa kể những người bị mẹ hắn lừa gạt; còn làm cha thì lại tính đến chuyện trắng trợn cướp dân nữ.

“Lúc đầu ta xấu đến vậy sao?” Dư Sinh im lặng, đến mức đó à, chẳng lẽ hắn còn xấu hơn cả chó sao?

“Ngươi đừng nói, lúc trước nhìn thấy bộ dạng của ngươi, ta cũng nghĩ ngươi khó mà lấy được vợ.” Thanh dì vui vẻ nói.

Nhưng nghĩ đến thân phận hiện tại của mình, Thanh dì lại không cười nổi.

Nàng sợ hãi vỗ ngực một cái, “May mà lớn lên ngươi cải thiện nhiều.”

“Ha ha,” nghe nàng nói vậy, Công Tôn Bất Xuy rốt cuộc không nhịn được, cười phá lên.

Thanh dì và Dư Sinh liếc nhau, “Hắn biết nhiều quá rồi, diệt khẩu đi.” Thanh dì nói.

“Ta cũng nghĩ vậy.” Dư Sinh bước về phía Công Tôn Bất Xuy.

Thấy vẻ mặt nghiêm trọng của hai người, Công Tôn Bất Xuy tưởng thật, vội vàng thu lại nụ cười phóng đãng, xua tay nói: “Dư chưởng quỹ, sai rồi, sai rồi, ta biết sai rồi. Thế này đi, ta về sẽ đem tất cả tiền của Trâu Ký gửi vào khách sạn của các ngươi, ngươi thấy sao?”

Thanh dì không ngờ còn có thu hoạch này: “Nể mặt tiền, vậy thì tha cho hắn đi.”

Dư Sinh vừa dừng lại, định quay người thì sau lưng truyền đến một tràng kêu thảm thiết “Chi chi”.

Dư Sinh quay đầu lại, thấy mèo đen và cảnh sát trưởng đang muốn xử tử công khai con chồn kia: Chúng ngậm chồn ra cầu đá, chỉ cần há miệng ra là chồn sẽ mất mạng dưới sông.

Lần này chồn không dám giả chết nữa, “Chi chi” giằng co.

“Hai người đủ rồi đấy, coi chừng ta ném hai ngươi ra ngoài.” Dư Sinh tiến lên, buộc chúng thả chồn xuống, mỗi con mèo ăn một cước.

Lần này hai con mèo không chịu.

Đá một lần còn được, bây giờ còn dám đá lần thứ hai, chúng còn mặt mũi nào nữa!

Lập tức, hai con mèo một trái một phải nhào về phía Dư Sinh, nhe răng trợn mắt, móng vuốt lóe lên bổ nhào vào chân Dư Sinh.

“Ôi,” Công Tôn Bất Xuy huênh hoang: “Dư chưởng quỹ, mèo của ngươi gan lớn thật, dám ra tay với ngươi.”

Vừa dứt lời, Dư Sinh giẫm mạnh gót giày, đá giày ra, hai con mèo đổi hướng, lao về phía giày.

“Ngươi đánh giá cao trí thông minh của chúng rồi,” Dư Sinh nói, “Chúng chỉ tìm giày để trả thù thôi.”

Đợi hai con mèo trả thù gần xong, Dư Sinh quát bảo dừng lại, chúng lập tức bỏ giày, vênh váo đắc ý bỏ đi, cứ như vừa thắng trận lớn.

Dư Sinh xỏ giày vào, ba người tiếp tục đi về phía trước, vừa qua khỏi đoạn mưa bụi thì gặp đầu cá yêu đang đi tới, bồi hồi trên cầu.

“Ồ, Dư chưởng quỹ, sao các ngươi lại đến đây?” Đầu cá yêu kinh ngạc nói, lúc hắn rời đi bọn họ vẫn còn ở khách sạn mà.

“Ra ngoài tản bộ, còn ngươi, cứu được ai không?” Dư Sinh hỏi.

Đầu cá yêu lắc đầu, “Không có ai, chắc đều đến khách sạn của ngài xem náo nhiệt rồi, chẳng ai để ý đến tự sát cả.”

“Ha ha, không ngờ ta lại làm được một việc tốt.” Dư Sinh vui vẻ.

Vừa dứt lời, một nam yêu quái trẻ tuổi “vèo” chạy tới, vượt qua đầu cá yêu, lao thẳng vào cầu mưa bụi.

Đầu cá yêu lập tức cảm thấy có gì đó không ổn, vội đuổi theo, ngay lúc yêu quái kia định nhảy ra thì tóm được cánh tay hắn.

“Thả ta ra!” Nam yêu quái trẻ tuổi bi phẫn muốn chết, “Để ta đi chết.”

“Huynh đệ, đừng nghĩ quẩn,” đầu cá yêu ôm chặt lấy hắn, “Trên đời này còn có chuyện gì quan trọng hơn sống chứ?”

“Có! Vì ta không mua nổi đồ ăn ở “Khách sạn Có Yêu Khí”, Tiểu Điệp không quan tâm ta, nàng đi với người khác rồi!” Nam tử trẻ tuổi vẫn giãy giụa.

Công Tôn Bất Xuy quay đầu nhìn Dư Sinh, vị chủ nhân này vừa mới nói khách sạn làm chuyện tốt xong.

“Cái đó…” Dư Sinh lúng túng bước tới, giúp đầu cá yêu kéo yêu quái trẻ tuổi lên, “Huynh đệ, vì loại phụ nữ đó không đáng. Ngươi nên may mắn vì khách sạn đã giúp ngươi thấy rõ bộ mặt thật của nàng, nếu không sau này nàng sẽ còn vì lý do khác mà bỏ ngươi đi.”

“Không, không,” trẻ tuổi yêu quái lắc đầu, “Ngươi không hiểu đâu, để ta chết đi.”

Hắn lại muốn nhảy, nhưng bị đầu cá yêu ngăn lại lần nữa.

“Có gì mà không hiểu chứ. Người trẻ tuổi, ngươi phải biết trên đời này không có khó khăn nào vượt qua được, không có con thiên nga nào mà chúng ta không ăn được. Hồi bé, cha mẹ ta còn tưởng đời ta không lấy được vợ nữa kìa. Ngươi nhìn bây giờ xem…”

Dư Sinh chỉ Thanh dì, “Vợ ta đấy, xinh đẹp như hoa, khuynh quốc khuynh thành, quốc sắc thiên hương…”

“Nói không sai, tháng sau tiền tiêu vặt tăng gấp đôi.” Thanh dì khoanh tay sau lưng, nghe vậy thì tươi cười rạng rỡ.

Dư Sinh vui vẻ, tiếp tục nói: “Cho nên nói, phải kiên cường sống sót, tin ta đi, cuối cùng cũng có một ngày ngươi sẽ gặp được người con gái định mệnh của mình.”

Trẻ tuổi yêu quái nhìn Thanh dì, rồi nhìn chằm chằm Dư Sinh: “Vậy, ngươi là mèo mù vớ phải chuột chết thế nào?”

“Hắc,” Dư Sinh và Thanh dì đồng thanh.

Công Tôn Bất Xuy cũng kinh ngạc nhìn yêu quái trẻ tuổi này, Hàn Sơn Thành đúng là yêu quái mới xuất hiện lớp lớp, một câu nói đắc tội cả hai người.

“Để hắn chết đi, để hắn chết đi, đừng cản hắn!” Dư Sinh giận dữ nói.

Yêu quái trẻ tuổi cũng tìm lại được cảm giác muốn chết, “Đúng, đừng cản ta, để ta chết!”

“Đừng, người trẻ tuổi, nghĩ thoáng một chút, thiên nhai nơi nào không có cỏ thơm, làm gì vì một người phụ nữ mà tìm đến cái chết.” Đầu cá yêu lại ngăn cản.

“Uốn nắn ngươi một câu!” Yêu quái trẻ tuổi nghe vậy thì an tĩnh lại.

Hắn quay đầu nhìn đầu cá yêu, “Ta không phải vì phụ nữ mà tìm đến cái chết, ta không có vô dụng đến vậy!”

“Vậy là vì?”

“Ta là vì không có tiền ăn đồ ăn ở khách sạn,” yêu quái trẻ tuổi buồn bã nói, lại muốn nhảy sông.

Mấy người giật mình, cái này còn vô dụng hơn ấy chứ.

“Thế này đi, ta có thẻ, giảm nửa giá, nửa giá tiền ngươi có chứ?” Đầu cá yêu cố gắng lần cuối.

“Thẻ?” Yêu quái trẻ tuổi nhìn hắn, Công Tôn Bất Xuy cũng lần đầu tiên biết chuyện này.

“Đúng, yêu khí thẻ,” đầu cá yêu nói, “Nếu nửa giá tiền ngươi cũng không có, vậy ngươi cứ nhảy đi.”

“Ngươi coi ta là gì, ta sẽ vô dụng đến vậy sao?” Yêu quái trẻ tuổi chỉnh lại quần áo, dẫn đầu đi về phía trước, “Đi thôi.”

Đầu cá yêu bất đắc dĩ theo sau.

Trước
Sau

Bình luận cho Chương 980 mèo mù

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
Xin hãy đăng nhập để bình luận
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Tìm Nâng Cao
BTV Đề Cử
Bìa
(Dịch) Kinh Doanh Siêu Thị Nhỏ Ở Mạt Thế
Chương 188 17/08/2025
Chương 187 17/08/2025
Lạc Vào Nhóm Luận Đạo Của Tiên Môn
Lạc Vào Nhóm Luận Đạo Của Tiên Môn (Dịch)
Chương 275 09/08/2025
Chương 274 09/08/2025
bìa
[Dịch] Bắt Đầu Bị Siêu Thoát Sáng Tạo Ra Vực Sâu Minh Giới
 Lời kết
 Chương 572
bia-ta-tai-trong-nui-lap-tuc-thanh-tien
Ta Tại Trong Núi Lập Tức Thành Tiên (Dịch)
Chương 466 Thiên Nhân phong cảnh 03/05/2025
Chương 465 Vận mệnh đã như vậy! 03/05/2025
bia-khau-van-tien-dao
[Dịch] Khấu Vấn Tiên Đạo
Chương 2353 10/05/2025
Chương 2352 10/05/2025
Theo Năm
  • 2025
Tags:
[Bản dịch] Khách Điếm Có Yêu Khí, Cơ Trí, Hài Hước, Hệ Thống, Huyền Huyễn
MENU THỂ LOẠI
Action Adventure BTV Đề Cử Chư Thiên Vạn Giới Cơ Trí Cổ Hiệp Cổ Đại Drama Du Hí Dã Sử Dị Giới Gia Đấu Góc Nhìn Nam Góc Nhìn Nữ Hiện Đại Huyền Huyễn Hài Hước Hệ Thống Kiếm Hiệp Kỳ Ảo Linh Dị Mạt Thế Ngôn Tình Ngược Văn Ngọt Sủng Nhẹ Nhàng Nữ Cường Quân Sự Sủng Tiên Hiệp Truyện Nam Tu Chân Tu Tiên Vô Hạn Vô Sỉ Xuyên Không Xuyên Nhanh Xuyên Sách Điềm Đạm Điền Văn Đô Thị
  • Trang Chủ
  • Nạp Tiền

@2025 - Làng Truyện Chữ - Bảo Lưu Mọi Quyền

Đăng nhập

Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Đăng ký

Đăng ký trên trang web này.

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Chương Khoá

Bạn phải đăng nhập để xem.

wpDiscuz