Làng Truyện Chữ
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
Đăng nhập Đăng ký
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
  • BTV Đề Cử
  • Ngôn Tình
  • Tu Chân
Đăng nhập Đăng ký
Trước
Sau

Chương 955 vãi đậu thành binh

  1. Trang chủ
  2. [Bản dịch] Khách Điếm Có Yêu Khí
  3. Chương 955 vãi đậu thành binh
Trước
Sau

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Shopee Promotion

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.

Chương 955 vãi đậu thành binh

Chương 955: Vãi đậu thành binh

Đứng trên bậc thang, Dư Sinh nói xong liền dẫn Chu Cửu Phượng cùng Bánh Bao đi xuống.

Bánh Bao đi trước, một chân giẫm thẳng lên đầu quỷ.

Chu Cửu Phượng theo sát phía sau cũng giẫm một chân, “Đừng…” Nàng còn chưa dứt lời thì Dư Sinh đã ngăn lại nhưng không kịp.

“Sao vậy?” Chu Cửu Phượng đứng khựng lại, nhấc chân khỏi đầu quỷ, quay đầu hỏi Dư Sinh.

Nhân quỷ khác đường, bị giẫm lên người thật không dễ chịu chút nào.

Dư Sinh thông cảm liếc nhìn đầu quỷ, nói: “Không sao, cô nương đi nhanh đi.”

Chu Cửu Phượng lúc này mới rời khỏi chỗ đầu quỷ.

Dư Sinh vòng qua đầu quỷ, đi vào giữa đám người, nghe Chu Cửu Phượng nói: “Được đấy, lão đạo, giỏi trốn thật.”

Đạo sĩ kia là người Dư Sinh điểm danh muốn bắt, Cẩm Y Vệ bọn họ vì vậy mà giăng thiên la địa võng trong ngoài thành Dương Châu, thậm chí còn phái người báo cho từng ngọn núi, sơn lâm yêu quái, hễ phát hiện đạo sĩ kia thì lập tức bắt giải đến khách sạn.

Nhưng vạn vạn không ngờ, duy chỉ có phía tây là bị bỏ sót, đạo sĩ kia thật đúng là không có mắt, lại chạy đến phía tây này.

“Ai muốn chạy trốn? Ta đường đường chính chính, làm việc quang minh lỗi lạc, tại sao phải chạy?” Đạo sĩ cố tỏ ra kiên cường, lớn tiếng nói.

Lời nói này nghe thì lẽ thẳng khí hùng, kỳ thật trong lòng đạo sĩ chột dạ không thôi, hắn là vì không trốn thoát được, mới bí quá hóa liều đến khách sạn này.

Bởi vì hắn biết từ khi đến Dương Châu, Dư Sinh tuy lợi hại, nhưng không phải kẻ thích giết người vô tội.

Một gã đạo sĩ đồng hành, sống bằng nghề diễn trò chuột đã nói với hắn rằng, đắc tội Dư Sinh không đáng sợ, đáng sợ là đắc tội Dư Sinh mà không có tiền.

Chu Cửu Phượng còn muốn lên tiếng thì bị Dư Sinh cắt ngang.

“Cửu thúc bị quỷ hút, gặp đại kiếp, theo lời ngươi nói, chẳng lẽ Cửu thúc sắp có con trai rồi?” Dư Sinh hỏi.

Đạo sĩ quyết định trước tiên phải ổn định Dư Sinh, sau đó sẽ dùng tiền để thương lượng.

Tay hắn vừa thu lại, đám đậu đen biến thành binh lính lại toàn bộ biến trở lại thành đậu đen, hắn nói: “Ta không dám chắc có phải là con trai hay không, nhưng chắc chắn là có hài tử!”

Dù sao tin vui ít nhất cũng phải chờ một thời gian nữa mới có, khoảng thời gian này đủ để hắn cứu vớt bản thân.

Dù sao cũng tốt hơn là phủ nhận ngay bây giờ, để rồi bị Dư Sinh bắt lấy, ăn tươi nuốt sống.

“Tốt!” Dư Sinh lớn tiếng hô.

Hắn quay đầu nói với Chu Cửu Phượng: “Trói hắn lại ở khách sạn, đến lúc đó Cửu thẩm mà không có tin vui, thì giữ hắn lại cho Cửu thúc làm con trai.”

“Cái này… có hơi lớn tuổi thì phải?” Thợ thịt Chín còn không tình nguyện.

“Đi đi, có con trai cũng không tệ, đừng kén cá chọn canh, ngươi không muốn thì ta muốn.” Thợ rèn Cao Tứ nói.

Hắn đối với thằng con ngốc Bát Đấu này vẫn không hài lòng lắm.

“Cút, ta muốn.” Thợ thịt Chín thấy có người tranh giành với mình, lập tức trở nên quý trọng.

“Được rồi, được rồi,” Lý Chính can ngăn bọn họ, “Hắn còn chưa phải là con của các ngươi đâu. Hơn nữa, với tuổi của hắn, chẳng mấy chốc mà thành cha các ngươi ấy chứ.”

Đạo sĩ vội gật đầu theo, đúng là cái lý này, “Mọi chuyện cứ chờ có tin tức rồi nói, đừng chiếm tiện nghi của ta.”

“Đúng, đừng chiếm tiện nghi của người ta.” Lý Chính gật đầu.

Ông ta quay đầu nói với đạo sĩ: “Hay là làm con nuôi ta đi, ta lớn tuổi hơn ngươi.”

“Đi đi!” Các hương thân đồng thanh phản đối Lý Chính.

Lý Chính không để ý đến bọn họ, “Ta nói thật đấy, ngươi coi ta là cha, ta bảo bọc ngươi, cho dù vợ lão Cửu không mang thai được, cũng không ai dám tổn thương ngươi.”

Đạo sĩ khẽ giật mình, có chút động lòng.

Dư Sinh kéo Lý Chính qua một bên, nhỏ giọng nói: “Trương thúc, ông có chủ ý gì vậy? Tôi nói cho ông biết, đạo sĩ kia mà bói toán không ra gì, không chừng hại chết bao nhiêu người đâu, tôi sẽ cho Cẩm Y Vệ đi điều tra sau.”

“Suỵt, ngươi không hiểu.” Lý Chính nhỏ giọng nói: “Ta đây là tạm thời dỗ hắn thôi. Ngươi thấy hắn có bản lĩnh vãi đậu thành binh không? Có hắn một người, là có mười mấy người giúp ngươi làm việc, người tốt như vậy để nghiền ép sức lao động, ngươi đi đâu mà tìm?”

Dư Sinh giật mình, hắn quay đầu nhìn đạo sĩ, với cái sở trường này, sau này có thể làm khổ sai được.

Dư Sinh còn đang suy nghĩ thì các hương thân thấy sự tình đã được giải quyết, liền cùng Chu Cửu Phượng áp giải đạo sĩ đi trước, một đám người hướng khách sạn đi tới.

“Ai, đậu đen của ta, đậu đen của ta.” Đạo sĩ giãy giụa, nhưng làm sao giãy cũng không thoát khỏi Chu Cửu Phượng.

Thời tiết đang nóng, mọi người đứng trên đường một lát đã đổ mồ hôi, vừa hay đến khách sạn uống chén trà.

“Ấy, chờ một chút!” Dư Sinh tụt lại phía sau, đến khi tỉnh ngộ lại thì đã không kịp.

“Sao vậy?” Lý Chính giẫm lên đầu quỷ lần trước, hỏi.

“Không có gì, mọi người mau vào đi thôi.” Dư Sinh nói.

Hắn nhìn cái đầu quỷ kia, bị hết người này đến người khác giẫm qua, nhất là khi bị Chu Cửu Phượng đạp lên, vẻ hoảng sợ trong mắt đầu quỷ khiến Dư Sinh không đành lòng nhìn thẳng.

Đợi Dư Sinh đi đến trước mặt, nhặt đầu quỷ lên thì nó đã nước mắt đầy mặt.

“Dư chưởng quỹ, ta thê thảm quá.” Đầu quỷ khóc rống với Dư Sinh.

“Thôi, ngươi đừng khóc,” Dư Sinh có chút không đành lòng, tìm tòi khắp hậu viện, tìm được thân thể của nó, đem đầu gắn lên.

“Cám ơn, cám ơn Dư chưởng quỹ, ngươi là người tốt.” Đầu quỷ cụt đầu cảm tạ Dư Sinh một tiếng, nhanh như chớp chạy về đại sảnh.

Khi Dư Sinh bước vào, thấy đầu quỷ cụt đầu thâm tình nhìn chằm chằm Trành Quỷ, “A, cô nương, nàng chính là ngôi sao trên trời, còn ta là vầng trăng trong đêm tối, chúng ta cùng nhau thắp sáng cả bầu trời đêm, tô điểm cho đêm thêm mỹ lệ, a, cô nương.”

“Gắt?” Trành Quỷ bưng chén rượu, nghi hoặc nhìn đầu quỷ cụt đầu.

Đầu quỷ cụt đầu nghe không rõ, cũng “Gắt” theo một tiếng.

“Gắt!” Trành Quỷ đập chén rượu xuống bàn, trừng mắt nhìn đầu quỷ cụt đầu.

Đầu quỷ cụt đầu đầu óc không được lanh lợi, lúc này mới biết Trành Quỷ không vui.

Hắn quay đầu hỏi Dư Sinh, “Dư chưởng quỹ, cái này có ý gì?”

“Cái “Gắt” đầu tiên của nàng là bảo ngươi nói tiếng người, ngươi “Gắt” có nghĩa là “Ngươi là heo”, nàng đáp lại là “Đại gia ngươi!” Dư Sinh nói.

Đầu quỷ cụt đầu vội chắp tay tạ lỗi, “Xin lỗi, xin lỗi, ta, ta đầu óc không tốt.”

Hắn vừa nói vừa gãi đầu, không cẩn thận làm đầu lệch ra, vội vàng nắn lại.

“Ý của đoạn văn ta vừa nói là…” Đầu quỷ cụt đầu nói đến đây, có chút xấu hổ.

Hai tay hắn che lấy đầu, ngượng ngùng cười một tiếng.

“Nói là…” Hắn ngẩng đầu lên, lại quên mất cổ là giả, đầu rơi vào tay hắn, “Ta vừa ý ngươi.”

“Phụt,” Trành Quỷ phun ngụm rượu ra ngoài.

“Gắt,” nàng đặt chén rượu xuống, mặt đỏ bừng, nhấc chân chạy thẳng vào bếp sau, tìm Thành Chủ bọn họ.

Hai tay đem đầu đặt lên cổ, đầu quỷ cụt đầu nghiêng đầu hỏi Dư Sinh: “Dư chưởng quỹ, nàng có ý gì?”

Dư Sinh ngồi đối diện hắn.

Tuy Trành Quỷ nói là mắc cỡ chết người, nhưng xét thấy nàng không phải người, Dư Sinh nói: “Nàng nói nàng cũng có hảo cảm với ngươi.”

“Thật sao?” Đầu quỷ cụt đầu mừng rỡ, đầu suýt nữa lại rơi.

“Đúng, nhưng cũng chỉ giới hạn trong hảo cảm, muốn tiến thêm một bước, ngươi phải lấy lòng nàng.” Dư Sinh nói.

Đầu quỷ cụt đầu nhìn Dư Sinh, “Làm sao để lấy lòng nàng?”

“À, đây là cả một môn học vấn, đầu tiên ngươi phải có thời gian, quan trọng hơn là phải có tiền.” Dư Sinh nói.

“Cái này ta đều có.” Đầu quỷ cụt đầu vung tay lên.

“Không thu tiền giấy đâu đấy.” Dư Sinh nhấn mạnh một câu.

“Yên tâm, tiền thật.” Đầu quỷ cụt đầu nói.

Dư Sinh chỉ thích những người sảng khoái như vậy, không, sảng khoái quỷ.

“Có thời gian là chỉ ngươi thỉnh thoảng tìm nàng nói chuyện phiếm, ở chung, tạo bất ngờ, để nàng vui vẻ.” Dư Sinh nói.

Đầu quỷ cụt đầu gật đầu, “Còn tiền?”

“Khụ khụ…”

Dư Sinh ngượng ngùng ho khan một tiếng, “Xét thấy ta là chưởng quỹ của nàng, lấy lòng ta, chính là lấy lòng nàng, mà làm sao để lấy lòng ta đây…”

Dư Sinh cho hắn một ánh mắt, để hắn tự mình trải nghiệm.

“Không vấn đề!” Đầu quỷ cụt đầu vỗ bàn một cái, “Chưởng quỹ, hôm nào ta sẽ vẽ cho ngươi một tấm bản đồ, ngươi đi đào tiền đi.”

“Đào tiền?” Dư Sinh nghi hoặc.

“Đúng, ta khi còn sống là đại danh đỉnh đỉnh cướp vương chi vương, sau khi ta bị chặt đầu, bảo bối của ta bị chôn ở một ngọn núi nào đó, không bao giờ thiếu tiền, hiện tại còn có không ít đạo tặc đến tìm kiếm bảo tàng của ta đấy, đến lúc đó ngươi tùy tiện đào đi.” Đầu quỷ hào sảng nói.

“Tôi đi, ngươi chính là hải tặc trong truyền thuyết, không, cướp vương à?” Dư Sinh không ngờ còn có ngoài ý muốn thế này.

Trước
Sau

Bình luận cho Chương 955 vãi đậu thành binh

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
Xin hãy đăng nhập để bình luận
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Tìm Nâng Cao
BTV Đề Cử
bìa đại huyền đệ nhất hầu
[Dịch] Đại Huyền Đệ Nhất Hầu
Chương 553 bồi thường, quy thuận (2) (1) 30/05/2025
Chương 553 bồi thường, quy thuận (1) (2) 30/05/2025
bia-ta-tai-trong-nui-lap-tuc-thanh-tien
Ta Tại Trong Núi Lập Tức Thành Tiên (Dịch)
Chương 466 Thiên Nhân phong cảnh 03/05/2025
Chương 465 Vận mệnh đã như vậy! 03/05/2025
bia-vo-dich-thien-menh
Vô Địch Thiên Mệnh (Bản dịch)
Chương 376 Có khả năng cùng tiến lên! (2) 30/04/2025
Chương 376 Có khả năng cùng tiến lên! (1) 30/04/2025
bìa
Vạn Cốt Yêu Tổ (Dịch)
Chương 584 Chung Chương Mục Lục 26/10/2025
Chương 583 Mục Lục 26/10/2025
bia-tran-van-truong-sinh
[Dịch] Trận Vấn Trường Sinh
Chương 1084 Hiệp thiên tử (2) 28/05/2025
Chương 1084 Hiệp thiên tử (1) 28/05/2025
Theo Năm
  • 2025
Tags:
[Bản dịch] Khách Điếm Có Yêu Khí, Cơ Trí, Hài Hước, Hệ Thống, Huyền Huyễn
MENU THỂ LOẠI
Action Adventure BTV Đề Cử Chư Thiên Vạn Giới Cơ Trí Cổ Hiệp Cổ Đại Drama Du Hí Dã Sử Dị Giới Gia Đấu Góc Nhìn Nam Góc Nhìn Nữ Hiện Đại Huyền Huyễn Hài Hước Hệ Thống Kiếm Hiệp Kỳ Ảo Linh Dị Mạt Thế Ngôn Tình Ngược Văn Ngọt Sủng Nhẹ Nhàng Nữ Cường Quân Sự Sủng Tiên Hiệp Truyện Nam Tu Chân Tu Tiên Vô Hạn Vô Sỉ Xuyên Không Xuyên Nhanh Xuyên Sách Điềm Đạm Điền Văn Đô Thị
  • Trang Chủ
  • Nạp Tiền

@2025 - Làng Truyện Chữ - Bảo Lưu Mọi Quyền

Đăng nhập

Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Đăng ký

Đăng ký trên trang web này.

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Chương Khoá

Bạn phải đăng nhập để xem.

wpDiscuz