Làng Truyện Chữ
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
Đăng nhập Đăng ký
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
  • BTV Đề Cử
  • Ngôn Tình
  • Tu Chân
Đăng nhập Đăng ký
Trước
Sau

Chương 596 chúc phúc

  1. Trang chủ
  2. [Bản dịch] Khách Điếm Có Yêu Khí
  3. Chương 596 chúc phúc
Trước
Sau

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Shopee Promotion

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.

Chương 596 chúc phúc

Chương 596: Chúc phúc

“Thật là một con chó ngoan, đi theo chồn học thói hư tật xấu.” Dư Sinh nhìn bóng lưng Cẩu Tử, lòng đau như cắt.

Đám người nhao nhao liếc xéo hắn. “Chồn? Rõ ràng là nó đi theo ngươi học cái xấu.” Chu Cửu Phượng nói.

Trang Tử Sinh bên cạnh rất tán thành: “Đúng đấy, ngươi đừng đổ lên đầu Hoàng Đại Tiên, người ta là chồn, chứ có phải sói đâu.”

“Chồn cũng đâu có thấy mình là lũ chuột nhắt, vẫn cứ tưởng mình là sói cơ.” Dư Sinh nhớ tới hảo huynh đệ Cẩu Tử.

Từ sau khi Bạch Cốt Báo thù giết con chồn ăn thịt huynh đệ kia, Dư Sinh cũng chưa từng thấy lại bóng dáng chồn.

“Đây chẳng phải là tự cam đoạ lạc à? Chật vật cũng đâu phải thứ gì tốt đẹp.” Hồ Bất Quy vừa dứt lời, liền cảm thấy sát khí trong mắt Sói Con chủ.

“Nhìn cái gì? Chẳng phải tộc lang các ngươi hiện tại có kẻ cấu kết với Dũ làm việc xấu đó sao?” Hồ Bất Quy chỉ vào lão lang phản bội chạy trốn đến chỗ Dũ.

Thấy con ngươi Sói Con chủ giận dữ, Hồ Bất Quy không hề nhún nhường mà nói: “Thế nào, muốn đánh nhau à? Hiện tại không phải lúc, hôm khác chúng ta đại chiến một trận.”

Hắn khiêu khích nhìn Sói Con, chỉ chỉ mặt mình: “Nhìn cho rõ, nhớ kỹ mặt ta, chúng ta sau này tính sổ…”

“Ta tính sổ với đại gia ngươi ấy, tính sổ với đại gia ngươi ấy.” Chu Đại Phú đứng cạnh Chu Cửu Phượng rốt cục không nhịn được, giơ tay lên đập vào trán Hồ Bất Quy.

Chu Đại Phú tức muốn nổ phổi, biến thành dung mạo của mình trong thôn xóm lừa gạt mấy con chim sẻ thì thôi đi, bây giờ còn chiêu cả cừu gia đến.

“Hiểu lầm, hiểu lầm.” Hồ Bất Quy vội vàng lùi về sau, cả nhà Chu gia đều ở đây, ngay cả lão gia tử nhà bọn họ cũng có mặt, hắn lại đuối lý, không thể trêu vào.

Nhờ bọn họ náo loạn một trận, lòng mọi người cũng buông lỏng không ít, đối mặt với khí thế chấn thiên động địa của yêu thú mãnh liệt kéo đến cũng bình tĩnh hơn nhiều.

Đứng mũi chịu sào chui ra ngoài là đám sơn yêu may mắn còn sống sót.

Bọn chúng thấy trên gò núi cao kia đứng đầy người và yêu quái, không khác gì sinh vật đáng sợ khiến bọn chúng sợ hãi, liền “phần phật” kêu xông lên.

Hiện tại cơ hội lập công được ban thưởng đã đến!

Dũ đại nhân đã nói, nếu ai còn làm việc bất lợi, lâm trận bỏ chạy thì sẽ bị thiến.

Nghe thì như trừng phạt, nhưng đám sơn yêu trong lòng đều tính toán: Bị thiến một cái, công cụ liền thiếu đi một cái, mình liền thêm một cái.

Nếu các sơn yêu khác đều làm việc bất lợi, thậm chí lâm trận bỏ chạy, thì đến lúc đó toàn bộ mẫu sơn yêu lân cận Bắc Sơn đều là của mình.

Cưới bạch phú mỹ, lên đến đỉnh cao chính là thời khắc này, bởi vậy đám sơn yêu điên cuồng, vừa ra khỏi hẻm núi liền xông về phía gò núi.

Đứng ở phía trước chư vị tiên nhân đương nhiên không thèm để đám sơn yêu vào mắt. Tửu Kiếm Tiên ngửa đầu uống một ngụm rượu trong hồ lô, rồi nhả về phía đám sơn yêu.

Kiếm quang dày đặc hiện lên, lít nha lít nhít như nước dội về phía sơn yêu, đám sơn yêu phía trước không kịp kinh hãi liền ngã xuống.

Đám sơn yêu phía sau thấy nhổ một bãi nước miếng mà đã lợi hại như vậy, đầu óc còn chưa kịp suy nghĩ, thân thể đã ngoan ngoãn quay người bỏ chạy thục mạng.

Thiến thì bị thiến, thiến rồi vẫn còn công cụ khác để lấy lòng mẫu sơn yêu, hơn nữa còn có thể thừa cơ biến thành mẫu sơn yêu nữa chứ. Nếu chết rồi thì coi như xong thật.

Thấy đám sơn yêu tới lui như gió, không chỉ Dư Sinh bọn họ kinh ngạc đến ngây người, mà cả đám người và sơn tinh lao ra từ núi lớn phía sau cũng ngây người.

Mặc dù đám người núi lớn đã sớm chuẩn bị cho đức hạnh của đám sơn yêu, nhưng vẫn bị đám sơn yêu phá tan đội hình khi chưa kịp đứng vững, nhất thời miệng hẻm núi loạn thành một bầy.

Trận chiến mở màn báo cáo thắng lợi, Dư Sinh bỗng nhiên có khí thế, ở trên cao nhìn xuống lớn tiếng quát: “Các ngươi chuẩn bị chịu chết đi!”

Ngữ khí chắc chắn của Dư Sinh khiến đám yêu thú đang loạn thành một bầy ở miệng hẻm núi kinh sợ, bọn chúng ngẩng đầu nhìn hắn, không biết Dư Sinh muốn tế ra sát chiêu gì.

Trong ánh mắt hoảng sợ của chư yêu thú, Dư Sinh vung tay lên: “Người đâu, thả Vương Lão Đại.”

Yêu quái Vương Lão Hổ suýt chút nữa đã đứng ra, nhưng cuối cùng vẫn giữ vững uy nghiêm của mình là vua của các ngọn núi, mắt thấy một đám hán tử gầy gò đứng ra.

Trong khi Vương Lão Hổ còn cho rằng đám người này có bản lĩnh gì, thì chư yêu thú vì Dư Sinh mà gióng trống khua chiêng đẩy ra một người, thấp thỏm không thôi, Vương Lão Đại mở miệng.

“Ta, Quạ Đen thành chủ, Vương Lão Đại, nguyền rủa các ngươi không được…”

Nói được một nửa, bị thủ hạ bên cạnh đạp cho một cái, Vương Lão Đại vội vàng sửa lại: “Khụ khụ, nguyền rủa các ngươi sống lâu trăm tuổi, tháng nào cũng bình an, sớm sinh quý tử!”

Nói xong Vương Lão Đại rụt người lại lui về sau, đối mặt với áp lực của bầy yêu thú này quá lớn, miệng lưỡi của hắn thì giỏi, chứ thực chiến thì không xong rồi.

Không khí nhất thời yên tĩnh, không chỉ yêu quái dưới gò núi, mà cả Vương Lão Hổ và đám yêu quái đứng cạnh Dư Sinh trên gò núi cũng không hiểu ra sao: Đây là cái gì, tiên lễ hậu binh à?

“Rống!” Hươu thấy bất bình, Hươu Trượng rống lên một tiếng, tiến lên túm lấy Vương Lão Đại còn đang co rúm lại: “Thiếu chủ, thằng này là phản đồ!”

“Không phải, ngươi mới là phản đồ ấy, ngươi mau thả ta ra.” Vương Lão Đại giãy giụa nói.

Diệp Tử Cao liền đẩy tay Hươu Trượng ra: “Ừm, lần này hai người các ngươi đều không phải phản đồ.”

“Ha ha, phản đồ.” Tiếng cười truyền đến từ dưới núi, sau tiếng cười này, rất nhiều yêu thú cũng cười theo, nhất thời trong hẻm núi vang lên những tiếng cười hỗn tạp.

Dư Sinh lần theo nguồn gốc tiếng cười nhìn lại, không khỏi lộ ra vẻ khinh bỉ: “Cười cái gì mà cười, ngươi mới là phản đồ thật sự.”

Không sai, kẻ cười chính là Lão Lang, hắn dẫn tộc nhân của hắn đứng ở miệng hẻm núi cách đó không xa, hai tay khoanh trước ngực tựa vào vách đá xem kịch.

“Thiếu chủ nói sai rồi, tất cả mọi người đều vì sinh tồn, nói chuyện phản bội hay không phản bội làm gì.” Lão Lang đứng ra: “Chúng ta cũng chỉ là muốn sống thoải mái hơn chút thôi.”

“Thoải mái?”

“Sói ăn dê, lang yêu ăn dê eo, đạo lý hiển nhiên, không ăn một bữa là khó chịu.” Lão Lang cười cười, phất tay chỉ huy đám người núi lớn: “Tốt, đánh nhanh thắng nhanh.”

Lão Lang thân là yêu quái, hiểu được không ít thứ, vừa đầu quân đã được Dũ ủy thác trọng trách.

Đám người núi lớn vừa muốn hành động, Dư Sinh cũng cười lạnh: “Đúng, đánh nhanh thắng nhanh.” Hắn đá Sơn Yêu Nhi bên cạnh một cái.

Tuân lệnh, Sơn Yêu Nhi kéo kíp nổ. “Oanh” một tiếng, Chu Cửu Phượng chỉ cảm thấy đất trống ở miệng hẻm núi bị nhấc lên, hai mắt tức thì bị ánh lửa đâm cho không mở ra được.

Dư Sinh lại thấy rõ ràng, rất nhiều yêu thú bị nổ thành mảnh vụn, những yêu thú bị liên lụy bay lên cao hơn cả vị trí bọn họ đang đứng, sau đó trùng điệp ngã xuống.

Những yêu quái ở xa hơn thì bị vạ lây, bị các loại vật nổ bắn trúng mất mạng.

Vương Lão Hổ nhìn thấy một con sơn yêu ở ngay rìa miệng hẻm núi, khi vụ nổ xảy ra đã phản xạ có điều kiện trốn ra ngoài.

Tất cả đá vụn, thịt nát đều không trúng nó, nó chỉ bị vấp phải một cành cây ngã nhào trên đất, đầu đập vào một tảng đá, sau đó giãy giụa một chút rồi tắt thở.

Hơn nữa, Vương Lão Hổ còn thấy một cành cây bị thuốc nổ bắn lên đâm thẳng vào cổ một con sơn tinh.

“Cái này, cái này…” Vương Lão Hổ sống trong núi nên biết đám sơn tinh và sơn yêu này trâu bò thế nào, thuốc nổ dù uy lực lớn, nhưng những yêu thú này không bị ảnh hưởng gì, xa mới đến mức chết.

Hiện tại bọn chúng chết lại kỳ hoặc như vậy, Vương Lão Hổ nhất thời không thể chấp nhận được, nhìn thấy miệng hẻm núi không còn một vật sống, Lão Lang cũng không còn sót lại chút cặn nào, không khỏi trợn mắt há mồm.

Vương Lão Đại lúc này lại đứng ra, nhìn cảnh tượng trong hẻm núi đắc ý nói: “Thế nào, thế nào, ta vẫn là rất lợi hại à?”

Tửu Kiếm Tiên, Yến Đình, Kiếm Bình Sinh bọn họ thu hồi phòng hộ để tránh bị liên lụy, khen: “Miệng quạ đen của Vương Lão Đại càng ngày càng lợi hại.”

“Cảm ơn, cảm ơn đã khích lệ.” Vương Lão Đại ra vẻ khiêm tốn, đại chiến với Dũ, trận chiến đầu tiên hắn đã kỳ khai đắc thắng, sau này thiếu gì dịp nở mày nở mặt.

“Ai”, Tửu Kiếm Tiên quay đầu lại đề nghị: “Hay là ngươi chúc phúc một chút cho Dũ đi?”

“Không dám, không dám.” Vương Lão Đại kiêu ngạo lập tức co rúm lại.

Dũ kia là viễn cổ thần, cảnh giới của hắn chưa tới, cưỡng ép chúc phúc rất có thể sẽ báo ứng lên người mình, lần trước chúc phúc Dư Sinh chính là vết xe đổ.

Trước
Sau

Bình luận cho Chương 596 chúc phúc

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
Xin hãy đăng nhập để bình luận
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Tìm Nâng Cao
BTV Đề Cử
ta-mo-phong-con-duong-truong-sinh-phan-no-dich-o-tac
Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ
Chương 40: Cơ duyên được kỳ công 18/08/2025
Chương 39: Bài học đầu tiên 18/08/2025
bia-ta-tai-trong-nui-lap-tuc-thanh-tien
Ta Tại Trong Núi Lập Tức Thành Tiên (Dịch)
Chương 466 Thiên Nhân phong cảnh 03/05/2025
Chương 465 Vận mệnh đã như vậy! 03/05/2025
bìa
Vạn Cốt Yêu Tổ (Dịch)
Chương 584 Chung Chương Mục Lục 26/10/2025
Chương 583 Mục Lục 26/10/2025
bia-tran-van-truong-sinh
[Dịch] Trận Vấn Trường Sinh
Chương 1084 Hiệp thiên tử (2) 28/05/2025
Chương 1084 Hiệp thiên tử (1) 28/05/2025
bia-vo-dich-thien-menh
Vô Địch Thiên Mệnh (Bản dịch)
Chương 376 Có khả năng cùng tiến lên! (2) 30/04/2025
Chương 376 Có khả năng cùng tiến lên! (1) 30/04/2025
Theo Năm
  • 2025
Tags:
[Bản dịch] Khách Điếm Có Yêu Khí, Cơ Trí, Hài Hước, Hệ Thống, Huyền Huyễn
MENU THỂ LOẠI
Action Adventure BTV Đề Cử Chư Thiên Vạn Giới Cơ Trí Cổ Hiệp Cổ Đại Drama Du Hí Dã Sử Dị Giới Gia Đấu Góc Nhìn Nam Góc Nhìn Nữ Hiện Đại Huyền Huyễn Hài Hước Hệ Thống Kiếm Hiệp Kỳ Ảo Linh Dị Mạt Thế Ngôn Tình Ngược Văn Ngọt Sủng Nhẹ Nhàng Nữ Cường Quân Sự Sủng Tiên Hiệp Truyện Nam Tu Chân Tu Tiên Vô Hạn Vô Sỉ Xuyên Không Xuyên Nhanh Xuyên Sách Điềm Đạm Điền Văn Đô Thị
  • Trang Chủ
  • Nạp Tiền

@2025 - Làng Truyện Chữ - Bảo Lưu Mọi Quyền

Đăng nhập

Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Đăng ký

Đăng ký trên trang web này.

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Chương Khoá

Bạn phải đăng nhập để xem.

wpDiscuz