Làng Truyện Chữ
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
Đăng nhập Đăng ký
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
  • BTV Đề Cử
  • Ngôn Tình
  • Tu Chân
Đăng nhập Đăng ký
Trước
Sau

Chương 278 lầu cao

  1. Trang chủ
  2. [Bản dịch] Khách Điếm Có Yêu Khí
  3. Chương 278 lầu cao
Trước
Sau

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Shopee Promotion

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.

Chương 278 lầu cao

Chương 278: Lầu cao

Cuối cùng, cả hai đành thỏa hiệp, mặc cho Bạch Cao Hưng và Sở Từ bôi trét lên mặt, nhưng Dư Sinh vẫn giữ lại vết sẹo trên đầu.

Sau khi cải trang xong, họ tách ra. Ba người Sở Từ rời khỏi phủ thành chủ bằng cửa trước, còn Dư Sinh và đồng bọn lặng lẽ ra bằng cửa sau.

Bọn họ đến từ sáng sớm là để sớm điều tra địa hình, tránh ngày mai chui vào lại biến thành ruồi không đầu.

Chu Đại Phú và Sở Sinh đã đến Nghĩ Xuân Trai, nơi phong nguyệt chốn điều tra từ trước.

Ba người Sở Từ chờ một lát cũng sẽ đến Trích Tinh Lâu, giúp đỡ xem xét bố cục và tìm hiểu tin tức.

…

Nghĩ Xuân Trai rất dễ tìm, cứ đi theo hướng Trích Tinh Lâu là được.

Đứng ở bên kia đường, Dư Sinh ngẩng đầu nhìn Trích Tinh Lâu từ xa, “Cẩm Y Vệ trong thành này làm ăn chán thật.”

“Sao thế?” Diệp Tử Cao lớn tiếng hỏi.

Sắc mặt hắn trắng bệch, lông mày cong cong được tô vẽ kỹ càng, ngọc diện môi son, nhìn qua có vấn đề về giới tính.

Để tránh gây hiểu lầm, Diệp Tử Cao quyết định dùng giọng thô để nói chuyện.

Dư Sinh nhấc nhấc đai lưng, nói: “Lầu cao trăm thước, tay hái được sao trời, lầu cao như vậy mà vẫn chưa bị dỡ bỏ.”

“Được rồi, vào thôi.” Bạch Cao Hưng thúc giục, hắn hóa trang thành bộ dáng một võ sư, mặt mày nghiêm nghị.

Trước cửa Nghĩ Xuân Trai, xe ngựa tấp nập, người ra vào không ngớt.

Dư Sinh và đồng bọn vừa đến thì có gã sai vặt áo xanh ra đón, hỏi thăm dùng cơm hay là tìm hoan.

Diệp Tử Cao vốn định trả lời là tìm hoan mua vui, nhưng thấy chưởng quỹ ở bên cạnh nên đành ngậm ngùi nói: “Dùng cơm.”

Gã sai vặt dẫn thẳng bọn họ đến Trích Tinh Lâu.

Diệp Tử Cao lẩm bẩm: “Thấy chưa, dùng cơm mà lại dẫn ra phía sau.”

“Ngươi biết cái gì, Trích Tinh Lâu cao nhất, nhìn rõ ràng hơn.” Dư Sinh nói.

“Khách quan, ngài có dặn dò gì không?” Gã sai vặt dẫn đường phía trước tưởng Dư Sinh đang hỏi mình.

Dư Sinh chỉ vào Diệp Tử Cao, “Bộ dạng này của hắn mà bán cho Nghĩ Xuân Trai các ngươi, có ai mua không?”

Gã sai vặt liếc nhìn Diệp Tử Cao, cười nói: “Tướng mạo còn kém chút, chỗ chúng tôi có nam hồ, mới là mị đến tận xương.”

Nửa câu đầu Diệp Tử Cao còn có chút không phục, nửa câu sau thì lập tức thôi, cái thứ vũ mị này hắn không muốn tranh.

Người ra vào Trích Tinh Lâu rất đông, Dư Sinh đang trái phải dò xét thì bỗng nhiên thoáng thấy một bóng người quen thuộc đi ra từ trong lầu.

Người này mặc cẩm y màu lục, tóc đen nhánh, dùng một hình đầu rắn buộc tóc, trong tay còn chống một cây trượng đầu rắn.

Chính là gã rủa chúc mà Dư Sinh từng thấy ở khắp nơi trước Xuân Quan Cung của Vu Viện.

Bên cạnh hắn còn có một trung niên nhân giữ chòm râu dê, dáng người cao lớn, vẻ mặt tươi cười.

Trước Trích Tinh Lâu có một hồ nước, hai bên đường nở đầy hoa sen, trên hồ nước bắc ngang hai chiếc cầu gỗ nhỏ xảo.

Một chiếc cầu gỗ dành cho người đi vào, một chiếc dành cho người đi ra.

Dư Sinh vừa bước lên cầu gỗ thì gã rủa chúc cũng đi đến một chiếc cầu gỗ khác.

“Con yêu nghiệt kia giao cho ngươi, nhất định phải trừ tận gốc, không thể để nó quấy nhiễu khách nhân nữa.” Râu dê nói.

Rủa chúc đáp: “Yên tâm, ta nhất định dốc hết toàn lực, dù sao bên trong cũng có trách nhiệm của chúng ta.”

“Vu Chúc có trách nhiệm, yêu nghiệt?” Nhờ thể chất và chỉ số hạt gạo được tăng lên, thính lực của Dư Sinh rất tốt, nghe rõ mồn một cuộc trò chuyện của bọn họ.

Thấy sắp lướt qua nhau, Dư Sinh liền nghĩ ra một kế, duỗi ra tà ác chi chân trong đám người.

Một vị khách nhân đi bên cạnh Dư Sinh trúng chiêu, loạng choạng ngã về phía trước. Để giữ thăng bằng, hắn túm lấy một mảnh vải không buông.

Thế là “xoẹt” một tiếng, quần của vị khách nhân phía trước bị hắn kéo xuống.

Hiện giờ đang là mùa hè, người ta thường chỉ mặc một chiếc quần mỏng, lần này thì “hàng” lộ thiên trước mặt mọi người.

“Ái da!”, “A!”, “Ngươi làm gì vậy?”.

Hai tiếng kinh hoảng nhất thời hòa lẫn vào nhau, cùng với tiếng ồn ào của những người khác khi trông thấy “của quý”, khiến gã rủa chúc và râu dê đang đi phải dừng lại.

“Chuyện gì xảy ra?” Râu dê lớn tiếng hỏi.

Mấy gã sai vặt xung quanh chạy tới kéo hai vị khách nhân đang đánh nhau vì “của quý” ra, một gã sai vặt trả lời: “Chưởng quỹ, khách nhân không cẩn thận bị ngã.”

Lưu chưởng quỹ dừng lại, dặn dò gã rủa chúc vài câu: “Đám hàng kia còn vừa ý chứ? Chỗ ta vẫn còn một ít.”

“Lưu chưởng quỹ coi Vu Viện chúng ta là cái gì, hơn nữa chỉ có chút đó mà đã gây ra chút náo loạn rồi.” Rủa chúc nói.

“Lần này chúng ta có thể trực tiếp ở ngoài thành.” Lưu chưởng quỹ vừa nói vừa liếc nhìn bên này.

Hai vị khách nhân té ngã và lộ “hàng” đang đánh nhau túi bụi, người vây xem hóng hớt, làm tắc cả đường đi.

“Vẫn là không cần, để hôm khác nói chuyện.” Rủa chúc chắp tay, “Ta đi bận việc trước.”

“Vậy làm phiền.” Lưu chưởng quỹ chắp tay tiễn đi rồi đi tới chiếc cầu gỗ bên cạnh.

Dư Sinh bĩu môi, còn “để hôm khác nói chuyện”, hai người các ngươi định làm gì vào hôm đó?

Hắn đẩy Diệp Tử Cao, “Đi thôi.”

Diệp Tử Cao đang xem say sưa ngon lành, “Chờ một lát nữa, người ta đánh nhau mà không biết giấu chim đi.”

“Ngươi chẳng phải cũng có à, có gì hay mà xem.” Dư Sinh đạp hắn một cái.

Hắn liếc nhìn rồi vội vàng rời đi, thầm nghĩ người này cũng lạ, sao không mặc đồ lót.

Gã sai vặt áo xanh đi can ngăn, Dư Sinh và đồng bọn tự mình đi vào Trích Tinh Lâu, tiếng người ồn ào náo nhiệt ập vào mặt.

“A, đại sảnh này lớn thật.” Diệp Tử Cao kinh ngạc thốt lên, thấy nó lớn gấp bảy tám lần đại sảnh khách sạn của hắn.

“Đây mới gọi là đại sảnh, khách sạn của chúng ta còn kém xa.” Hắn nói với Dư Sinh.

“Thôi đi, khách sạn mà lớn như vậy thì ngươi mệt chết.” Dư Sinh dò xét cảnh vật xung quanh.

Bọn họ dạo qua một vòng rồi men theo cầu thang gỗ đi lên lầu. Bạch Cao Hưng nói nhỏ: “Chưởng quỹ, vừa rồi là gã rủa chúc?”

“Có vẻ như Nghĩ Xuân Trai đang có quỷ nháo.” Dư Sinh nói.

Lầu hai nhỏ hơn lầu một một chút, nhưng vẫn ngồi đầy người, khiến tiểu nhị bận rộn hầu hạ khách nhân, phản ánh sự đông khách của họ.

Tiếp tục lên lầu, lầu ba và lầu bốn về cơ bản giống phía dưới, khác biệt duy nhất là khách nhân không nhiều bằng.

Lên cao nữa thì thành nhã gian, có thị nữ chờ sẵn để hầu hạ. Lên tới lầu năm thì có thị nữ áo xanh ra đón, “Khách quan muốn dùng gì ạ?”

“Bọn họ đi cùng chúng ta.” Không đợi Dư Sinh trả lời, Chu Đại Phú và Sở Sinh từ phía dưới đi lên.

Trên người bọn họ toàn mùi son phấn, trên mặt Chu Đại Phú còn có dấu son môi chưa lau sạch.

“Cẩn thận bại lộ.” Dư Sinh hạ giọng nói.

“Ai chú ý ngươi, Lưu chưởng quỹ bọn họ còn ở phía dưới kia kìa.” Chu Đại Phú nhỏ giọng nói.

Bọn họ được thị nữ dẫn lên chỗ cao nhất của Trích Tinh Lâu. Đợi thị nữ lui xuống, Diệp Tử Cao nói: “Hai người cũng nhanh quá đấy?”

Sở Sinh ngồi xuống nói: “Không phải chúng ta nhanh, mà cô nương ở đây quá chuyên nghiệp, không có sự chờ mong và kinh hỉ như khi tìm kiếm khắp các viện tử trong thành.”

“Không có chờ mong?” Diệp Tử Cao không tin, “Mấy cái yêu a thú kia, các ngươi cũng chán rồi à?”

Sở Sinh không có hứng thú với yêu, Chu Đại Phú thử qua một hồ yêu rồi cũng dừng tay, “Mấy loại hàng yêu này quá không được tự nhiên.”

Bọn họ xuất thân từ Cẩm Y Vệ, đối với họ mà nói, yêu quái là để giết, chứ không phải để vũ nhục.

Diệp Tử Cao còn muốn truy hỏi thì bị Dư Sinh đẩy đi, “Được rồi, đi đi, đừng dạy hư trẻ con.”

“Ai là trẻ con?” Sở Sinh thuận miệng nói, sau đó tất cả mọi người đều dồn ánh mắt về phía Dư Sinh.

“Cẩn thận ta mách dì, các ngươi làm hư ta.” Dư Sinh trừng mắt lại.

“Nói chuyện chính sự.” Chu Đại Phú vội vàng kéo đề tài trở lại, “Vừa rồi ta hỏi một người thân mật…”

“Ngươi ở chỗ này còn có người thân mật?” Diệp Tử Cao ngắt lời.

“Khụ, trong thành này tìm không thấy viện tử thì dù sao cũng phải có chỗ giải quyết chứ.”

Chu Đại Phú nói tiếp: “Nàng nói với ta, ban đêm khi tiếp khách, có mấy tỷ muội gặp được người ướt sũng toàn thân du đãng trong sân.”

Hai mắt Dư Sinh sáng lên, không cần phải nói, nhất định là có liên quan đến quỷ nước.

“Các nàng gặp được những người khác nhau, nhưng trong miệng đều hô hào, ‘Ta cây trâm, ta cây trâm…’.”

Lần này Dư Sinh nghi hoặc, cây trâm là cái quỷ gì?

Trước
Sau

Bình luận cho Chương 278 lầu cao

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
Xin hãy đăng nhập để bình luận
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Tìm Nâng Cao
BTV Đề Cử
ChatGPT Image 20_00_46 2 thg 9, 2025
Tam Quốc: Bắt Đầu Tiệt Hồ Quan Vũ, Cát Cứ Một Phương (Dịch)
Chương 649 02/09/2025
Chương 648 02/09/2025
bia-khau-van-tien-dao
[Dịch] Khấu Vấn Tiên Đạo
Chương 2353 10/05/2025
Chương 2352 10/05/2025
Thiết kế chưa có tên (2)
Vô Cực (Bản dịch)
Chương 93 Bài chuột 30/04/2025
Chương 92 Rút vốn (2) 30/04/2025
bia-ta-tai-trong-nui-lap-tuc-thanh-tien
Ta Tại Trong Núi Lập Tức Thành Tiên (Dịch)
Chương 466 Thiên Nhân phong cảnh 03/05/2025
Chương 465 Vận mệnh đã như vậy! 03/05/2025
bia-vo-dich-thien-menh
Vô Địch Thiên Mệnh (Bản dịch)
Chương 376 Có khả năng cùng tiến lên! (2) 30/04/2025
Chương 376 Có khả năng cùng tiến lên! (1) 30/04/2025
Theo Năm
  • 2025
Tags:
[Bản dịch] Khách Điếm Có Yêu Khí, Cơ Trí, Hài Hước, Hệ Thống, Huyền Huyễn
MENU THỂ LOẠI
Action Adventure BTV Đề Cử Chư Thiên Vạn Giới Cơ Trí Cổ Hiệp Cổ Đại Drama Du Hí Dã Sử Dị Giới Gia Đấu Góc Nhìn Nam Góc Nhìn Nữ Hiện Đại Huyền Huyễn Hài Hước Hệ Thống Kiếm Hiệp Kỳ Ảo Linh Dị Mạt Thế Ngôn Tình Ngược Văn Ngọt Sủng Nhẹ Nhàng Nữ Cường Quân Sự Sủng Tiên Hiệp Truyện Nam Tu Chân Tu Tiên Vô Hạn Vô Sỉ Xuyên Không Xuyên Nhanh Xuyên Sách Điềm Đạm Điền Văn Đô Thị
  • Trang Chủ
  • Nạp Tiền

@2025 - Làng Truyện Chữ - Bảo Lưu Mọi Quyền

Đăng nhập

Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Đăng ký

Đăng ký trên trang web này.

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Chương Khoá

Bạn phải đăng nhập để xem.

wpDiscuz