Làng Truyện Chữ
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
Đăng nhập Đăng ký
  • Thể Loại
    • Làm Giàu
    • Hiện Đại
    • Cổ Đại
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Du Hí
    • Hệ Thống
    • Đô Thị
    • Ma Quái
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trùng Sinh
    • Kỳ Ảo
    • Góc Nhìn Nữ
    • Góc Nhìn Nam
    • Truyện Ngắn
    • Truyện Dài
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Vô Địch Lưu
    • Xem Thêm
  • Hoàn Thành
  • Truyện Mới
  • BXH
  • BTV Đề Cử
  • Ngôn Tình
  • Tu Chân
Đăng nhập Đăng ký
Trước
Sau

Chương 151 người giả bị đụng

  1. Trang chủ
  2. [Bản dịch] Khách Điếm Có Yêu Khí
  3. Chương 151 người giả bị đụng
Trước
Sau

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Shopee Promotion

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.

Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.

Chương 151 người giả bị đụng

Chương 151: Người giả bị đụng

Nhàn nhã nghe mưa phùn, bên cạnh có hồng nhan thêm hương, trên đời này sự tình hài lòng nhất cũng chỉ có như thế này thôi.

Loại hài lòng này, giống như người xa quê tỉnh lại sau giấc ngủ, cửa khép hờ, người nhà ở bên ngoài cười nói vui vẻ.

Đương nhiên, nếu để Thanh dì thêm hương, đó nhất định là Dư Sinh đang ở dưới cửu tuyền.

Chẳng qua cũng giống như kiếp trước độc thân ăn bánh của vợ, tự an ủi mình có vợ vậy. Có Thanh dì ở bên cạnh, Dư Sinh khi nhập thần nhìn tự thiếp, một cỗ mùi thơm từ đáy lòng sinh ra, chỉ cảm thấy cuộc sống cũng không gì hơn cái này.

Gần tối, Bạch Cao Hưng nhịn không được đi tới, “Chưởng quỹ, nên phát tiền công rồi, mọi người đang chờ đó.”

“Bọn hắn chờ cái gì, phát tiền công cũng chỉ có một mình ngươi có tiền công.” Dư Sinh đứng lên.

Diệp Tử Cao từ phía sau hắn chui ra, “Vạn nhất Thanh tỷ cho chúng ta phát chút tiền tiêu vặt thì sao.”

“Gọi Thanh dì.” Dư Sinh nói, “Lại chiếm tiện nghi của bản chưởng quỹ, phạt ngươi một tháng tiền công.”

“Phạt thì phạt, phạt nữa ngươi cũng không ăn được lương tâm của ta.”

Diệp Tử Cao nịnh nọt cười với Thanh dì: “Thanh tỷ trẻ trung xinh đẹp, ta chỉ có để lương tâm bị tỷ ăn mới gọi tỷ là Thanh dì.”

Dư Sinh nói: “Đừng tưởng ta không hiểu, dám mắng bản chưởng quỹ là chó, tháng sau đừng hòng thấy tiền công.”

Thanh dì đẩy Dư Sinh ra, “Tiểu nhị bận trước bận sau sao lại không phát tiền công được, phát, tất cả mọi người có.”

Diệp Tử Cao mặt mày hớn hở, “Thanh tỷ quả nhiên thông tình đạt lý, Dư Sinh chất nhi, ngươi nên học tập một chút.”

Dư Sinh nhấc chân muốn đạp hắn, Diệp Tử Cao liền quay người chạy xuống lầu.

Dư Sinh đuổi xuống dưới lầu, thấy Tiểu Bạch Hồ cùng Thảo Nhi bọn họ đều ngồi ở bàn dài.

Tiểu lão đầu trành quỷ dạy bảo trong phòng lúc đầu cũng đi xuống lầu, phía sau hắn là nữ quỷ đã lâu không hoạt động đang tung bay.

Lúc này nàng giống như chim sổ lồng, trên dưới bay lượn.

Dư Sinh hỏi tiểu lão đầu, “Hôm nay dạy những gì?”

Tiểu lão đầu đang uống rượu, nghe vậy dừng lại, đảo mắt một vòng rồi nói: “Dạy nàng cách ứng phó với Thiên Sư bắt quỷ.”

“Nàng học thế nào?” Dư Sinh ngồi xuống hỏi.

“Phi thường có linh tính, vừa học liền biết.” Tiểu lão đầu nói.

“Cái đầu gỗ du mộc kia mà cũng có linh tính?” Dư Sinh có chút không tin, hắn ngẩng đầu hỏi nữ quỷ đang bay lượn, “Gặp phải Thiên Sư bắt quỷ thì làm sao?”

“Chạy.” Nữ quỷ không hề tiếc rẻ chữ mình dành dụm được.

“Đây là hắn dạy?” Dư Sinh thấy nữ quỷ gật đầu, liền bảo Diệp Tử Cao đoạt lấy vò rượu trong tay tiểu lão đầu.

Thảo nào vừa học đã biết, đến cả điểm ấy cũng không biết nói, chỉ có thể chứng minh trong đầu trành quỷ mọc đầy cỏ dại.

“Lại lười biếng không chịu làm việc, coi chừng chết đói.” Dư Sinh nói.

Bạch Cao Hưng nói: “Chưởng quỹ, ta lại thấy ngươi để trành quỷ học cách ứng phó với Thiên Sư bắt quỷ là vô dụng, nàng chẳng lẽ còn bị bắt đi sao?”

Dư Sinh khẽ giật mình, đúng vậy, trành quỷ đã bị phong ấn trong thẻ bài, còn để ý Thiên Sư bắt quỷ làm gì.

Chẳng lẽ Thiên Sư bắt quỷ còn có thể đến bắt hắn?

Thanh dì lúc này ngồi xuống, ước lượng số tiền đồng trong tay rồi ném cho mọi người.

“Ta cũng có?” Tiểu lão đầu kinh hỉ, tuy chỉ có mấy đồng.

“Đây là Thanh tỷ cho chúng ta tiền tiêu vặt.” Ánh mắt Diệp Tử Cao chuyển sang chỗ Bạch Cao Hưng, “Sao hắn nhiều vậy?”

“Tiểu Bạch làm việc ở khách sạn an tâm nhất, lại là tiểu nhị làm lâu nhất, lĩnh tiền công đương nhiên nhiều.” Dư Sinh nói.

“Ta chẳng lẽ không tận tâm?” Diệp Tử Cao nói.

“Tận tâm cái đầu ngươi, coi chừng ta trừ tiền công của ngươi thật đấy.” Dư Sinh nói.

“Đừng mà.” Diệp Tử Cao vội vàng muốn lấy tiền công trên bàn, nhưng bị Thanh dì ngăn lại, “Số tiền này ngươi nhìn thôi là được.”

“Vì sao?”

“Cho dù không trừ tiền công của ngươi, ngươi cũng còn thiếu tiền rượu đấy.” Dư Sinh thu lại tiền đồng.

Diệp Tử Cao bị giữ lại khách sạn, chủ yếu là do Bạch Cao Hưng hại, khi không biết rõ tình hình đã uống một vò Diễm Mộc tửu.

Diệp Tử Cao nói: “Chưởng quỹ, ta hiện tại cũng không phải người ngoài, giá rượu Diễm Mộc kia ngươi không thể bớt cho ta một xâu…”

“Không phải người ngoài, ngươi vẫn là người nhà à?” Dư Sinh nói.

Diệp Tử Cao liếc Dư Sinh một cái, ghét bỏ nói, “Vậy ta vẫn làm người ngoài đi.”

Nhặt tiền đồng lên vừa muốn nhét vào túi, liền bị Thanh dì cướp mất.

“Thân là chưởng quỹ, ta làm sao cũng phải có chút tiền chứ, ta còn kiêm cả đầu bếp đấy.” Dư Sinh nói.

“Số tiền này đều là của ngươi, ta tạm thời giữ giúp ngươi, miễn cho ngươi vung tay quá trán.” Thanh dì nói.

Diệp Tử Cao cười trên nỗi đau khổ của người khác, “Lần này trong lòng ta dễ chịu hơn nhiều.”

Lúc này, bên ngoài khách sạn, trong mưa phùn truyền đến tiếng xe ngựa, Bạch Cao Hưng vội nhét tiền vào ngực rồi ra ngoài đón khách.

“Ngươi xem Tiểu Bạch kìa, còn ngươi thì sao, lười biếng, mau đi dọn dẹp bàn đi.” Dư Sinh nói.

Đại sảnh khách sạn hiện tại đã vắng người, chỉ còn lại chén bát bừa bộn.

Diệp Tử Cao đứng lên lẩm bẩm: “Ta thấy Tiểu Bạch cố ý để lại cho chúng ta làm đấy.”

Hắn vỗ nhẹ tiểu lão đầu.

“Chúng ta? Ai là chúng ta với ngươi.” Tiểu lão đầu vẫn đang đếm tiền, đã lâu rồi hắn chưa ngửi thấy mùi tiền.

“Tổng cộng sáu đồng, ngươi đếm nữa cũng không thêm ra được đâu.” Diệp Tử Cao nói.

Tiểu lão đầu nói: “Tháng này thì không, tháng sau thì chưa chắc.”

“Sao vậy?”

“Đừng quên, tiền công tháng sau của ngươi đã thua cho ta rồi.” Tiểu lão đầu nói.

Quái thật, Liễu Liễu cùng Thảo Nhi đang ngồi ở cuối bàn dài, líu ríu bàn tán gì đó.

Dư Sinh sợ nàng nghe được, nói: “Đi đi đi, lại lười biếng ta phạt ngươi một tháng tiền công.”

Tiểu lão đầu xưa nay không thèm gây sự với tiền, hắn nhét tiền vào ngực, lúc đứng lên thấy Tiểu Bạch Hồ cũng có mấy đồng.

“Ta giúp ngươi cất vào.” Tiểu lão đầu nói.

Hắn nhặt tiền đồng lên nhét vào túi tiền treo trên cổ Tiểu Bạch Hồ, thừa cơ kẹp lấy một đồng bằng ngón tay.

Không đợi hắn kịp thu tay về, Tiểu Bạch Hồ đã quật đuôi vào mặt hắn.

“Ái da.” Tiểu lão đầu không kịp chuẩn bị, đau xót kêu lên, tiền đồng “Đinh đương” rơi xuống đất.

“Bốp,” hộ hoa sứ giả Diệp Tử Cao đánh hắn, “Đến cả tiền công của Tiểu Ly ngươi cũng tham, không biết xấu hổ à?”

Hắn móc thêm một đồng từ trong ngực tiểu lão đầu ra, cùng hai đồng kia bỏ vào túi tiền của Tiểu Ly, “Coi như xin lỗi.”

Tiểu lão đầu hối hận không thôi, “Nó còn biết đếm tiền?”

“Gà vịt ngỗng trong khách sạn chẳng lẽ là ngươi đếm được à?” Diệp Tử Cao lôi kéo tiểu lão đầu đi dọn dẹp bàn.

Bạch Cao Hưng lúc này dẫn ba người ướt sũng đi vào.

Trùng hợp thay, ba người này Dư Sinh đều biết, lần lượt là Chu Đại Phú, Sở Sinh, còn có Kim Cương đã bị bọn hắn trừng trị mấy ngày trước.

Chỉ là ba người bọn hắn sao lại đi cùng nhau?

Diệp Tử Cao ấn tượng rất sâu sắc với Kim Cương, hai người lần đầu gặp mặt, hắn đã bị Kim Cương hạ thấp một phen.

Hắn thấy Kim Cương lại tới, liền giao việc đang làm cho tiểu lão đầu, tiến lên phía trước nói: “Nhãi ranh, ngươi còn dám tới, râu lại mọc ra rồi đúng không?”

Kim Cương vô ý thức sờ cằm, “Không, không phải, ta đến ăn cơm.”

Sau khi trở về, Kim Cương vẫn nhớ mãi không quên món đậu hũ Ma Bà của khách sạn, chỉ là kiêng kị đám hung thần ác sát trong khách sạn cùng quan hệ với phủ thành chủ, nên vẫn không dám đến.

Hôm nay hắn dám đến là vì hắn biết có chuyện quan trọng có thể giúp đôi bên hòa giải.

“Ngươi muốn ăn cơm gì?” Dư Sinh hỏi hắn.

“Đậu hũ, đậu hũ Ma Bà.”

“Nhãi ranh, ngươi còn muốn dùng chiêu này?” Dư Sinh nói.

Tên nhãi này không ăn được cay, giờ lại muốn ăn đậu hũ Ma Bà, rõ ràng là đến gây sự.

“Đừng tưởng chỉ có ngươi biết dọa người.” Dư Sinh gọi tiểu lão đầu tới, bảo hắn đứng trước mặt Kim Cương, “Khách sạn chúng ta vừa chiêu mộ được cao thủ giả bị đụng.”

Trước
Sau

Bình luận cho Chương 151 người giả bị đụng

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
Xin hãy đăng nhập để bình luận
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Tìm Nâng Cao
BTV Đề Cử
bia-ai-bao-han-tu-tien
Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)
Chương 1366 Phiên ngoại (3) 05/05/2025
Chương 1365 Phiên ngoại (2) 05/05/2025
bia-khau-van-tien-dao
[Dịch] Khấu Vấn Tiên Đạo
Chương 2353 10/05/2025
Chương 2352 10/05/2025
bia-som-dang-luc-the-gioi-tro-choi-bat-dau-thong-gia-nu-de
[Dịch] Sớm Đăng Lục Thế Giới Trò Chơi, Bắt Đầu Thông Gia Nữ Đế
Chương 407 Cha từ nữ hiếu! 12/05/2025
Chương 406 Trong hoàng cung! 12/05/2025
bia-mu-loa-troc-dao-nhan-bat-dau-max-cap-cuu-duong-than-cong
Mù Lòa Tróc Đao Nhân Bắt Đầu Max Cấp Cửu Dương Thần Công (Bản dịch)
Chương 234 _ Giết ra Quỷ thành (5) 29/05/2025
Chương 234 _ Giết ra Quỷ thành (4) 29/05/2025
Bìa
Thục Sơn Trấn Thế Địa Tiên (Dịch)
Chương 371 31/08/2025
Chương 370 31/08/2025
Theo Năm
  • 2025
Tags:
[Bản dịch] Khách Điếm Có Yêu Khí, Cơ Trí, Hài Hước, Hệ Thống, Huyền Huyễn
MENU THỂ LOẠI
Action Adventure BTV Đề Cử Chư Thiên Vạn Giới Cơ Trí Cổ Hiệp Cổ Đại Drama Du Hí Dã Sử Dị Giới Gia Đấu Góc Nhìn Nam Góc Nhìn Nữ Hiện Đại Huyền Huyễn Hài Hước Hệ Thống Kiếm Hiệp Kỳ Ảo Linh Dị Mạt Thế Ngôn Tình Ngược Văn Ngọt Sủng Nhẹ Nhàng Nữ Cường Quân Sự Sủng Tiên Hiệp Truyện Nam Tu Chân Tu Tiên Vô Hạn Vô Sỉ Xuyên Không Xuyên Nhanh Xuyên Sách Điềm Đạm Điền Văn Đô Thị
  • Trang Chủ
  • Nạp Tiền

@2025 - Làng Truyện Chữ - Bảo Lưu Mọi Quyền

Đăng nhập

Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Đăng ký

Đăng ký trên trang web này.

Đăng nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Quên mật khẩu?

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email của bạn. Bạn sẽ nhận được liên kết để tạo mật khẩu mới qua email.

← Quay lạiLàng Truyện Chữ

Chương Khoá

Bạn phải đăng nhập để xem.

wpDiscuz