Chương 936 Các ngươi Tiên Cung cần Song Sinh hà sao_
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 936 Các ngươi Tiên Cung cần Song Sinh hà sao_
Chương 936: Các ngươi Tiên Cung cần Song Sinh hà sao?
Lục Dương ở Nguyệt Quế tiên cung vô cùng được hoan nghênh. Lan Đình dẫn hắn đi tham quan khắp nơi, đồng thời, các đệ tử Tiên Cung cũng không ngừng quan sát Lục Dương, hễ đến chỗ nào là y như rằng có vô số người vây quanh, hỏi hết chuyện này đến chuyện kia, cứ như Lục Dương là giống loài quý hiếm lắm vậy.
Mà sự thật thì tại Nguyệt Quế tiên cung, nam tu đúng là thuộc hàng “của hiếm”.
“Được rồi, được rồi, đừng quên giờ này là thời gian tu hành, chớ có phân thần.” Một giọng nói trầm ổn vang lên, đám đệ tử Tiên Cung đang líu ríu lập tức im bặt, ai về chỗ nấy mà đàng hoàng tu luyện.
Một nữ tu thần sắc lạnh lùng bước ra, ngón giữa đeo một chiếc nhẫn đen kịt.
“Kinh Hồng sư tỷ.” Lan Đình vội hành lễ, Lục Dương cũng ra dáng làm theo.
“Gặp qua Kinh Hồng sư tỷ.”
Kinh Hồng sư tỷ đáp lễ rồi nói: “Chắc hẳn vị này là Lục Dương sư đệ trong truyền thuyết.”
“Lan Đình sư muội, muội dẫn Lục Dương sư đệ tham quan bản cung thì nên khiêm tốn một chút. Các sư muội đạo tâm còn chưa đủ kiên định, thấy Lục Dương sư đệ tuấn tú lịch sự thế này, khó tránh khỏi có chút xao động, dẫn đến việc luyện tập hôm nay không xong.”
“Vâng.”
Cũng có những đệ tử Tiên Cung như Kinh Hồng sư tỷ là không mấy hứng thú với Lục Dương.
Khi cả hai đã khuất khỏi tầm mắt Kinh Hồng sư tỷ, Lục Dương mới khẽ hỏi: “Vị Kinh Hồng sư tỷ này hình như không hoan nghênh ta lắm?”
Lan Đình cười hì hì: “Sư huynh đừng để bụng, Kinh Hồng sư tỷ đối với ai cũng vậy cả thôi.”
“Nàng là đệ tử của Tam trưởng lão, tinh thông Luyện Khí thuật, nhập môn trước cả muội. Tu vi Hóa Thần trung kỳ, thiên phú tu hành tuy không thuộc hàng đỉnh, nhưng làm việc chu toàn, tính tình lại trầm ổn, rất được các trưởng lão yêu thích.”
Lục Dương gật đầu, hắn còn tưởng mình lỡ làm gì khiến vị sư tỷ kia ghét, nếu không phải thì tốt rồi.
Ở một nơi khác, Kinh Hồng sư tỷ xác nhận xung quanh không có ai, liền lén lút xoa chiếc nhẫn, phân ra một luồng ý thức tiến vào không gian bên trong.
“Sư phụ, như vậy được chưa ạ?”
Một giọng nói già nua mà uy nghiêm vang vọng trong không gian chiếc nhẫn: “Như vậy là đủ.”
“Con cảm thấy cái tên Lục Dương này thật không đơn giản, trên người hẳn là có đại bí mật. Con nên chú ý giữ khoảng cách với hắn, nhớ kỹ đừng dây dưa quá nhiều, sinh ra nhân quả. Ta lo rằng nếu con dây dưa với hắn quá nhiều, hắn có thể phát giác ra sự tồn tại của ta, dẫn đến ta xuất thế sớm, gây ra vạn cổ rung chuyển.”
“Vâng.”
…
“Nơi này là Tàng Kinh các, sư huynh có muốn vào xem một vòng không?” Lan Đình dẫn Lục Dương đến một tòa lầu gỗ gần như bị tuyết lớn che khuất, trông như sắp bị sập đến nơi.
Đây là Tàng Kinh các sừng sững mười vạn năm không đổ, đương nhiên sẽ không bị chút tuyết này làm sập.
“Vào xem thử.” Chỉ cần không phải bảo hắn biên soạn công pháp, Lục Dương rất thích đến những nơi như Tàng Kinh các dạo chơi.
Cách cục Tàng Kinh các của Tiên Cung cơ bản giống với Vấn Đạo tông, chỉ khác ở chỗ thư tịch được thu thập.
Tàng Kinh các của Tiên Cung phần lớn là công pháp dành cho nữ tu, rất ít công pháp dành cho nam tu, cho dù có thì cũng toàn là loại liên quan đến việc thu thập thái âm lực.
“Đây là cái gì, 《 Tiên Tử Kiếp 》?” Lục Dương tiện tay rút ra một quyển cổ tịch, lật vài trang, thần sắc cổ quái.
Nội dung quyển sách này có vẻ không đứng đắn cho lắm, lại có thể quang minh chính đại đặt ở Tàng Kinh các sao?
《 Long Phượng Biến 》 của Vấn Đạo tông còn phải che che giấu giấu kia kìa.
Hơn nữa nhìn quyển sách này, hình như số lần được đọc cũng không ít.
Bất Hủ tiên tử dùng tiên thức quét qua, lập tức xấu hổ đỏ mặt, ấp úng không nên lời, cuối cùng chỉ có thể tức giận phun ra hai chữ:
“Hạ lưu!”
Lan Đình mặt cũng ửng đỏ, ho khan hai tiếng để giảm bớt xấu hổ: “Đây là cổ thư mà Truy Nguyệt tổ sư mang về từ mười vạn năm trước, những câu chuyện bên trong có giá trị tham khảo rất lớn, đặt ở Tàng Kinh các là hy vọng hậu nhân thấy chuyện xưa trong sách mà cảnh giác, chớ để xảy ra với mình.”
Ngoài 《 Tiên Tử Kiếp 》, Lục Dương còn chú ý tới rất nhiều cái tên cổ quái kỳ lạ, cảm giác nội dung cũng cơ bản giống 《 Tiên Tử Kiếp 》, chắc hẳn đều là do Truy Nguyệt tổ sư mang về.
Còn có rất nhiều chỗ trống, đoán chừng là bị đệ tử Tiên Cung mượn đi rồi.
Dù sao thì những hành vi của Truy Nguyệt tổ sư quả thật đã giúp đệ tử Tiên Cung nâng cao cảnh giác, giữ vững sự trong sạch, Lục Dương chưa từng nghe nói đến việc đệ tử Tiên Cung nào xuống núi rồi nên duyên với “dã nhân” cả.
“Nơi này còn có nhiều thượng cổ cổ thư như vậy cơ à.” Lục Dương cười nói, hắn quen thuộc thượng cổ cổ thư nhất, còn hơn cả kiếm pháp.
“Trước kia Tiên Cung không có nhiều cổ thư thế đâu, gần đây có nhu cầu nên Tiên Cung mới đi Thái Học viện mua rất nhiều.”
“Có nhu cầu?”
“Ừm, sư huynh hẳn là biết Thượng Cổ tiên nhân Ứng Thiên Tiên đã tạo ra Tử Mẫu hà chứ?”
Lục Dương lộ ra vẻ quái dị, không biết nên nói biết hay không biết nữa.
“Có vài đệ tử Tiên Cung không thích yêu đương, nhưng lại mong muốn có một đứa bé. Trước đó không có cách nào, bây giờ biết đến sự tồn tại của Tử Mẫu hà, liền bắt đầu tìm kiếm, nghĩ cách có được nó, việc tìm kiếm dấu vết để lại trong cổ tịch là một trong những biện pháp đó.”
“Có kết quả gì không?” Lục Dương giúp Bất Hủ tiên tử hỏi.
Lan Đình tiếc nuối lắc đầu: “Không thu hoạch được gì.”
“Sư huynh thông hiểu thượng cổ tri thức, có biết Tử Mẫu hà có thể ở đâu không?”
“Không biết.”
Lục Dương chợt nhớ ra, mặc dù hắn không biết Tử Mẫu hà ở đâu, nhưng hắn biết Song Sinh hà ở đâu, ngay trên đỉnh Thiên Môn phong kia kìa.
“A, hóa ra các nàng cần Song Sinh hà à, vậy thì dứt khoát cho các nàng luôn đi.” Bất Hủ tiên tử hào phóng nói, đằng nào đặt ở Thiên Môn phong cũng có ai uống đâu, chi bằng đưa cho Tiên Cung đang cần.
Lục Dương nghiêm túc nghĩ một chút, thấy hình như đưa Song Sinh hà cho Tiên Cung cũng được, như vậy cũng sẽ không bại lộ chuyện gì.
“Kỳ thật thì, mặc dù ta không biết Tử Mẫu hà ở đâu, nhưng ta biết vị trí của Song Sinh hà.”
“Song Sinh hà?” Lan Đình chưa từng nghe đến chuyện này.
Lục Dương nghĩ ngợi một lát, lai lịch của Song Sinh hà có chút khó nói rõ: “Song Sinh hà cũng giống như Tử Mẫu hà, đều là do Ứng Thiên Tiên chế tạo. Khác ở chỗ nữ tử dùng nước sông Tử Mẫu hà, chỉ có thể sinh một đứa bé, còn dùng nước sông Song Sinh hà thì có khả năng sinh ra song thai.”
“Song sinh Tịnh Đế liên cực kỳ hiếm thấy cũng là sản phẩm của Song Sinh hà đấy.”
Lan Đình không ngờ còn có loại tiên vật thần kỳ như Song Sinh hà, năng lực của tiên nhân quả thật thần bí khó lường.
Chỉ có điều vì sao Ứng Thiên Tiên lại muốn tạo ra Song Sinh hà nhỉ?
“Vậy Song Sinh hà đó ở đâu?”
“Không lâu trước đây ta tìm được nó ở một bí cảnh thượng cổ, bây giờ đang ở Vấn Đạo tông. Nếu Tiên Cung các ngươi cần, ta có thể xin tông môn một ít nước sông.”
Lan Đình nghe vậy thì mừng rỡ, không ngờ lại có niềm vui ngoài ý muốn, nếu Tiên Cung có nước sông Song Sinh hà, không biết sẽ có bao nhiêu sư tỷ, trưởng lão có hài tử.
“Vậy thì muội xin cảm ơn sư huynh trước. Không biết việc này muội có thể bẩm báo với sư phụ không?”
Song Sinh hà là chuyện hệ trọng, Lan Đình không thể giấu được chuyện lớn như vậy.
“Tự nhiên là được.”
Lạc Hồng Hà biết được còn có loại tiên vật thần kỳ như Song Sinh hà thì cũng mừng rỡ không kém, thứ này là thứ mà Tiên Cung các nàng cần nhất, bởi vậy mà ánh mắt bà nhìn Lục Dương cũng khác hẳn, càng nhìn càng thấy thuận mắt.
“Lục Dương, nếu đệ tử Tiên Cung chúng ta có thể mang thai, thì ngươi chính là đại công thần!”
Lục Dương: “…”
Sao câu này nghe cứ sai sai thế nào ấy nhỉ.