Chương 806 Nghiên cứu rất tốt, liền là hướng đi không đúng lắm
- Trang chủ
- Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)
- Chương 806 Nghiên cứu rất tốt, liền là hướng đi không đúng lắm
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 806 Nghiên cứu rất tốt, liền là hướng đi không đúng lắm
Chương 806: Nghiên cứu rất tốt, có điều hướng đi không đúng lắm
Lục Dương thầm nghĩ, Diệu Dương giáo các ngươi cũng thật to gan, dám lắp đặt trận pháp kín mít quanh Thái Dương.
Năng lượng mặt trời bao gồm cả quang năng lẫn nhiệt năng, Diệu Dương giáo các ngươi định ôm trọn hết, vậy Yêu Vực, Đông Hải cùng Phật Quốc dùng cái gì? Các ngươi không sợ bọn họ liên thủ tiêu diệt các ngươi à?
Còn có vùng Cực Bắc nữa, nơi đó tuy ít người, nhưng đâu phải không có tu sĩ.
Vùng Cực Bắc vốn đã lạnh lẽo, các ngươi còn tước đoạt ánh mặt trời.
Đây chẳng phải là muốn cả thiên hạ làm địch hay sao?
Mà lại công trình lớn như vậy, một mình Diệu Dương giáo các ngươi làm nổi chắc?
Lục Dương khẽ thở dài, khiến Trì giáo chủ lo lắng.
“Lục thiếu giáo chủ, kế hoạch của chúng ta có vấn đề gì sao?”
“Trên Thái Dương có Tiên cấp đại trận, phong tỏa, ngăn không cho ai đến gần. Các ngươi có biết đại trận này là do ai bày ra không?”
Trì giáo chủ lắc đầu, bọn hắn đã tra xét rất lâu, c·hết không biết bao nhiêu thuộc hạ mà vẫn không rõ nguồn gốc Tiên cấp đại trận.
Lục Dương trầm giọng, tiết lộ một bí mật: “Theo giáo chủ bản giáo điều tra, đó là do sơ đại Càn Đế Trung Thiên Đế Quân và sơ đại Ngu Đế Vũ Nghiêu phân biệt bày ra đại trận. Đây là hai vị tiên nhân đấu pháp cách nhau mười vạn năm, trong đó còn liên quan đến những thứ sâu xa hơn, không phải chuyện các ngươi nên biết.”
“Các ngươi còn muốn bố trí thêm một tầng trận pháp quanh Thái Dương, là muốn cuốn vào cuộc chiến của tiên nhân sao?”
Trước đây, Diệu Dương giáo đưa người lên Thái Dương, sơ đại Càn Đế không để ý. Nhưng nếu Diệu Dương giáo thật sự thiết lập một tầng trận pháp quanh Thái Dương, thì chẳng khác nào tát vào mặt khiêu khích.
Diệu Dương giáo bị sơ đại Càn Đế diệt thì cũng đáng, Lục Dương không quan tâm, bớt được một Ma giáo cũng tốt.
Lục Dương lo là sơ đại Càn Đế ra tay không kiêng nể, chiêu thức uy lực quá lớn, gây thương vong cho người vô tội.
Nhìn hành vi của Sơn Hà Quân thì không loại trừ khả năng cấp trên của hắn làm ra chuyện như vậy.
Trì giáo chủ giật mình, mồ hôi lạnh túa ra sau lưng. Trên Thái Dương lại có hai loại Tiên cấp đại trận! Với thực lực của Diệu Dương giáo, nếu bị cuốn vào cuộc chiến của tiên nhân thì chỉ sợ đến hài cốt cũng không còn!
“Các ngươi còn nghiên cứu ra được thứ gì khác không?”
“Có, có.” Trì giáo chủ vội nói, tiếp tục lục lọi trong nhẫn trữ vật.
Hắn vừa tìm vừa nói: “Trong lúc nghiên cứu cách bố trí trận pháp quanh Thái Dương, bọn ta tiện thể nghiên cứu ra được vài món phó phẩm.”
Lục Dương thầm nghĩ, phó phẩm chắc không có vấn đề gì đâu.
Hắn còn chưa kịp nhìn rõ Trì giáo chủ lấy ra cái gì, thì bỗng nhiên thấy tối sầm mặt, cả căn phòng chìm vào bóng tối, khiến Lục Dương còn tưởng Trì giáo chủ định thừa cơ hãm hại mình.
Tam giáo mở hội sau khi quán nướng đóng cửa, nên giờ là buổi tối, trong đại sảnh đều thắp đèn.
Khi Trì giáo chủ lấy thành quả nghiên cứu ra, dường như có một luồng âm phong kéo đến, thổi tắt hết đèn.
Cũng may những người tham gia hội nghị bàn chuyện của Tam đại Ma giáo không phải hạng xoàng xĩnh, đều có thể dùng thần thức, không cần ánh sáng cũng nhìn rõ được xung quanh.
“Ngươi lấy cái gì ra thế?”
Lục Dương dùng thần thức quan sát, thấy Trì giáo chủ lấy ra một cây nến đỏ lớn. Từ khi cây nến này xuất hiện, các ngọn nến khác trong phòng đều tắt ngóm.
“Cái này gọi là nến bổ sung năng lượng mặt trời. Ban ngày, nến có thể hấp thụ năng lượng mặt trời, đến ban đêm thì đốt lên.”
“Vậy việc căn phòng bỗng tối om là do…?”
“Thứ này có khả năng hấp thụ ánh sáng và nhiệt xung quanh, hút hết cả ánh sáng lẫn nhiệt thì xung quanh tự nhiên tối om rồi.” Trì giáo chủ thản nhiên nói.
“…Cây nến của các ngươi hút mạnh hơi quá thì phải?”
Đây là phó phẩm của việc nghiên cứu trận pháp Thái Dương đấy à? Nếu để bọn họ bố trí trận pháp quanh Thái Dương thật, e rằng Tu Tiên giới sẽ cùng lúc rơi vào kỷ băng hà và thời đại hắc ám mất.
“Hiệu suất cao không tốt sao? Chẳng phải ai cũng nói hiệu suất càng cao càng tốt à? Để đạt được hiệu suất tối đa, ta đã tốn không ít tâm tư đấy.” Trì giáo chủ nói.
“Thấp thôi.”
“Được thôi.”
“Lão Trì, cho Cửu U giáo ta một rương loại nến hút năng lượng mặt trời hiệu suất cao này.” Mộ Bạch Y có chút hứng thú nhìn cây nến.
Đồ tốt đấy chứ, có loại nến này, lo gì sau này họp không có không khí?
Lục Dương thật sự không hiểu nổi thẩm mỹ quan của Cửu U giáo.
“Còn thành quả nghiên cứu gì khác không?”
“Còn, bọn ta còn phát hiện có thể dùng năng lượng mặt trời để đun nước.”
Lục Dương gật đầu, máy nước nóng năng lượng mặt trời à, thứ này ta từng thấy rồi, dùng cũng được.
Trì giáo chủ châm lửa đốt nến, căn phòng lại sáng trưng.
Trì giáo chủ lấy ra một cái thùng gỗ lớn, thùng gỗ này chính là một thành quả nghiên cứu khác của bọn hắn, ban ngày đã hấp thụ năng lượng mặt trời. Hắn đổ đầy nước vào thùng, chỉ mấy hơi thở sau, nước trong thùng đã sôi sùng sục, hiệu suất vẫn cao như thường.
Trì giáo chủ thấy vậy thì phấn khích nói: “Chúng ta còn phát hiện, hơi nước sinh ra khi đun nước ẩn chứa lực lượng khổng lồ, có lẽ có thể dùng hơi nước để làm gì đó!”
“Có điều ở phương diện này bọn ta mới chỉ nghiên cứu sơ bộ, chưa có kết quả rõ rệt.”
Lục Dương: “…”
Ta lần đầu thấy có người nghiên cứu năng lượng mặt trời mà lại cho ra lò máy hơi nước đấy.
“Đừng nghiên cứu hơi nước nữa, cứ tập trung nghiên cứu năng lượng mặt trời đi.”
“Còn thành quả nghiên cứu gì khác không?”
Trì giáo chủ ngượng ngùng gãi đầu, hơn một năm nay bọn hắn chủ yếu nghiên cứu cách bố trí trận pháp quanh Thái Dương, tiếc là bị Lục Dương bác bỏ, nến năng lượng mặt trời và máy nước nóng chỉ là phó phẩm thôi.
“Tuy không có thành quả nghiên cứu gì khác, nhưng sau khi hai giáo hợp tác, ta phát hiện có thể thành lập nghiệp vụ mới.”
“Nghiệp vụ mới gì?”
Đến lượt Mộ Bạch Y giới thiệu: “Ngươi xem chẳng phải nhiều nơi có tục lệ thủy táng đó sao? Ném t·hi t·hể xuống sông, hồ, biển, để cá rỉa thịt, gọi là trở về với tự nhiên.”
“Ta có thể mở rộng ý tưởng, tiến hành hỏa táng, ném t·hi t·hể lên Thái Dương. Theo Lão Trì thống kê, dù là Hợp Thể kỳ lên Thái Dương cũng hóa thành tro tàn.”
“Ngươi xem nguyên lý này có phải giống thủy táng không? Thậm chí còn triệt để hơn cả thủy táng.”
“Xét thấy sau bảy ngày người ta mới tan hết hồn phách, ta có thể quy định thời gian hỏa táng là sau bảy ngày, tránh cho hồn phách tiếp xúc trực tiếp với Thái Dương mà tan biến.”
Rõ ràng là Mộ Bạch Y đã suy nghĩ rất kỹ, đến cả tục đầu thất dân gian cũng tính đến.
“Lục thiếu giáo chủ, ngài thấy nghiệp vụ này có tính khả thi không?”
Lục Dương im lặng rất lâu, rồi từ từ hỏi: “Những thứ khác không bàn đến, một quán đồ nướng kinh doanh cả d·ịch v·ụ t·ang l·ễ, vẫn là hỏa táng, các ngươi nghĩ khách hàng sẽ nghĩ gì?”
Hai vị giáo chủ ngẫm nghĩ, quả là có chút không ổn.
“Thôi được, thấy được hai người các ngươi đã tốn rất nhiều tâm tư vào việc hợp tác cùng có lợi rồi, chỉ là hướng đi có chút sai lầm thôi, cố lên!” Lục Dương vỗ vai hai vị giáo chủ như một đàn anh, giọng nói mang theo sự cổ vũ.
“Nếu có thể sản xuất đại trà nến và thùng nước thì chắc hẳn sẽ được hoan nghênh đấy.”
Trên đường về Vấn Đạo tông, Lục Dương đột nhiên hỏi:
“Các vị trưởng lão, các ngươi nghĩ sao về thành quả nghiên cứu của Diệu Dương giáo?”
Ngũ trưởng lão nghiêm túc nói: “Rất thích hợp để gia nhập Luyện Khí phong của chúng ta.”