Chương 750 Làm chúng ta Ngũ Hành tông dễ khi dễ sao!
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 750 Làm chúng ta Ngũ Hành tông dễ khi dễ sao!
Chương 750: Làm chúng ta Ngũ Hành tông dễ khi dễ sao!
“Mười hai gã Hóa Thần kỳ, đánh nhau có chút khó khăn à nha.” Miệng Lục Dương nói khó khăn, nhưng nụ cười trên mặt hắn thì chẳng thể nào che giấu nổi.
Ở Đại Hạ, rất ít khi hắn gặp được người dám cùng mình giao chiến, nhất là những trận tử đấu.
Điều đó khiến cho thân tu vi này của hắn không sao phát huy được, thật đáng tiếc.
Lục Dương hết sức hoài niệm buổi lễ long trọng ở Thanh Châu năm nào, được cùng người đồng lứa chiến đấu, Kim Đan kỳ nghịch phạt Trúc Cơ kỳ.
Đông Hải điều kiện đơn sơ, không đụng tới Trúc Cơ kỳ thì cứ lấy Hóa Thần kỳ tạm vậy.
Mạnh Cảnh Chu bọn người hết sức hưng phấn, hiếm khi mới có dịp thống thống khoái khoái đánh một trận.
“Ta còn tưởng rằng chúng sẽ kêu cả Nguyên Anh kỳ tới chứ.” Đào Yêu Diệp không hiểu, việc này có chút khác so với dự liệu của nàng.
Lục Dương giải thích: “Đây là hành động bí mật, người tham gia càng ít càng tốt. Mà đã tham gia hành động bí mật thì phải kiếm được chút cháo, coi như phí bịt miệng. Bọn Hóa Thần kỳ làm được thì việc gì phải tìm thêm Nguyên Anh kỳ cho đủ số?”
Mặc dù trước kia Lục Dương chưa từng làm loại chuyện này, nhưng điều đó không hề ảnh hưởng đến khả năng suy đoán của hắn.
Mười hai tên Hóa Thần kỳ, trong đó không thiếu trung kỳ cùng hậu kỳ, không chỉ có nhân tộc mà còn có cả hải tộc. Lục Dương đoán rằng kẻ tổ chức lần này không phải Cao Phong, hắn không sai khiến được nhiều Hóa Thần kỳ đến vậy.
Chắc là do dị bảo xuất hiện, dẫn tới những Hóa Thần kỳ ở xa xôi hơn. Chỉ có điều khoảng cách xa xôi nên chúng không đến kịp. Sau khi đến nơi, nghe ngóng được từ chỗ Cao Phong là bọn hắn, người của Ngũ Hành tông, đang ở đây, liền tổ chức ra kế hoạch này.
Lục Dương chẳng thèm quan tâm đoán đúng hay sai, cứ đánh trước rồi tính.
Đối mặt với mười hai tên Hóa Thần kỳ vây công, Lục Dương vẫn dám ra đòn phủ đầu. Thanh Phong kiếm chiếu rọi ánh trăng trên đỉnh đầu, sáng lên đến dọa người.
Ngoại trừ Vạn Pháp đạo quân thuộc loại tu sĩ thực sự, có rất ít người chú ý đến việc Lục Dương sử dụng kiếm gì. Mặc dù Lục Dương tự xưng là người của Ngũ Hành tông, nhưng hắn vẫn có thể sử dụng Thanh Phong kiếm.
Kiếm khí như tấm lụa bắn ra, kiếm thế như cầu vồng, kiếm ý thấu trời. Mấy tên tu sĩ Hóa Thần Kỳ kia thấy kiếm khí kéo đến thì sắc mặt lạnh nhạt liền biến đổi, vội vàng trốn tránh.
“Không hổ là đệ tử Tiên môn Đại Hạ, chỉ là Nguyên Anh kỳ mà đã có thể chém ra kiếm khí làm chúng ta bị thương!”
“Nghe nói nội bộ Ngũ Hành tông chia theo ngũ hành thành ngũ mạch, xem ra hắn là đệ tử Kim Mạch của Ngũ Hành tông!”
Mạnh Cảnh Chu cùng ba người kia thấy trận thế của đám Hóa Thần kỳ vừa loạn lên thì thừa cơ xuất kích.
Mạnh Cảnh Chu hóa thân thành hộ pháp Phật Môn, thi triển ba đầu sáu tay, đi đến đâu nghênh ngang tới đó.
Man Cốt thỉnh tổ tông lên thân, đại chùy vung mạnh sinh oai, kẻ nào thuộc hàng ngũ của Cao Phong đụng phải thì chỉ có nước thương gân động cốt.
Lý Hạo Nhiên toàn thân bốc lên Chân Hỏa hừng hực, phân thây thành sáu bộ phận, từ các hướng khác nhau công kích.
Hồng Chỉ tán căng ra, lĩnh vực Huyễn Cảnh trải rộng, Đào Yêu Diệp ở trong huyễn cảnh vô cùng thành thạo điêu luyện, không ngừng lôi kéo đối thủ vào huyễn cảnh.
Có điều đám Hóa Thần kỳ này có thể ở Đông Hải lăn lộn đến phong sinh thủy khởi, cũng chẳng phải kẻ dễ xơi.
Bọn chúng nhìn ra Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu có chiến lực hơn hẳn người khác một đoạn, liền phái ra sáu tên Hóa Thần kỳ đối chiến.
Đào Yêu Diệp đám người thì cần phải lấy một địch hai.
“Bích Hải Triều Sinh Quyết!”
Trên mặt biển bình tĩnh nhấc lên những con sóng lớn ngập trời, hình thành từng bức tường nước. Kiếm khí sắc bén đụng vào tường nước, tường nước vỡ ra làm hai, kiếm khí hao tổn hơn phân nửa.
“Cuồng Kình Trấn Sát Quyền!”
Kình tộc và Sa tộc từ trước đã đối địch, đây là quyền pháp sát chiêu mà kình tộc nghiên cứu ra để đối phó với cá mập nhất tộc.
Chỉ có điều theo Tam Hiệp biết, phụ cận đây chẳng có Kình tộc nào đạt tới Hóa Thần kỳ cả.
“Thâm Uyên Tỏa Liên!”
Một tu sĩ vung tay áo, những sợi xiềng xích đen kịt có gai ào ào rung lên. Lý Hạo Nhiên mắt tinh như sao, liếc mắt liền nhìn ra hai sợi xiềng xích này đã trải qua tôi luyện, tràn ngập sát khí, không biết đã có bao nhiêu người bị tỏa liên rút g·iết.
Xiềng xích linh hoạt, bay lượn trên không trung, rút lên người Lý Hạo Nhiên v·ết t·hương chồng chất.
Tu sĩ Đông Hải xưa nay âm thầm tu hành nhiều loại kỹ xảo chiến đấu, tối nay bọn chúng sử dụng những chiêu thức mà ngày thường sẽ không thi triển. Vô luận thành bại ra sao, cũng không ai tra ra được thân phận của bọn chúng.
“Băng Long Ngâm!” Mặt biển kết băng, một con Băng Long bỗng lao ra khỏi mặt nước, đánh lui Lục Dương.
“Kình Thôn Thiên Địa Quyền!”
“Cuồng Sa Trấn Sát Quyền!”
“Thông Minh Trường Quyền!”
Ba tên Hóa Thần kỳ kéo Mạnh Cảnh Chu xuống biển, thi triển ba loại quyền pháp khác biệt. Bọn chúng âm thầm vận chuyển bí pháp, kích hoạt huyết mạch, chiến lực trong nháy mắt tăng lên dữ dội, khiến Mạnh Cảnh Chu trở tay không kịp, ngã nhào xuống đáy biển.
“Cái gọi là đệ tử Tiên môn chỉ đến thế thôi.” Tu sĩ thi triển Bích Hải Triều Sinh Quyết cười ha hả, đáy mắt lộ ra một vệt nụ cười chế nhạo. May mà hắn đã chuẩn bị đầy đủ, kêu gọi đủ người. Nếu chỉ có năm gã Hóa Thần kỳ thì thật đúng là không đối phó được đám thiên kiêu Tiên môn này.
“Chúng ta cũng không muốn trở mặt với Tiên môn, chỉ cần các ngươi giao ra dị bảo xuất thế, mau chóng rời khỏi Phương Sơn đảo, việc này coi như bỏ qua!”
Bọn chúng không chỉ muốn tiên thảo, mà còn muốn cả linh mạch ngũ phẩm!
Lục Dương giữ vững thân thể trên không trung, lạnh lùng nhìn chằm chằm ba tên đối thủ: “Tu sĩ Đông Hải quả thật khó lường, dám xem thường Ngũ Hành tông ta, coi chúng ta là bùn đất chắc!”
“Người đâu!” Lục Dương hét lớn một tiếng.
“Có!”
Mạnh Cảnh Chu lao ra khỏi biển, toàn thân bốc hơi nóng hừng hực, dương khí tràn trề nướng khô nước biển trên người.
Con ngươi Man Cốt đỏ ngầu, lúc này mời tới là một tên tướng quân Man tộc từng xông pha chiến trường, thuộc về đời Hạ Đế đầu tiên.
Lý Hạo Nhiên bốc lửa sáng rực, những v·ết t·hương do tỏa liên gây ra nhanh chóng khép lại.
Đào Yêu Diệp khép Hồng Chỉ tán lại, hai tên Hóa Thần kỳ hai mắt vô thần, lâm vào huyễn cảnh, ngã xuống biển.
Tu sĩ Đông Hải tu hành mà không tu tâm, vậy nên không am hiểu ứng phó với huyễn cảnh.
“Kết trận!”
Năm người như đã luyện tập cả trăm ngàn lần, đứng đúng vào vị trí của mình.
“Đây là… Ngũ Hành Chiến Pháp của Ngũ Hành tông?!”
Một tên tu sĩ Hóa Thần Kỳ thất thanh kêu lên. Hắn từng ở Đại Hạ gặp qua tu sĩ Ngũ Hành tông ra tay. Năm đệ tử kia chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ, nhưng sau khi thi triển Ngũ Hành Chiến Pháp, thế mà đánh bại năm gã tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ!
“Không ngờ cũng có người biết hàng. La Hán quyền!”
Lục Dương đứng tại vị trí kim, chủ công kích. Dưới sự gia trì của Ngũ Hành Chiến Pháp, tốc độ và lực lượng của hắn tăng trưởng gấp bội. Thân hình hắn nhanh như thiểm điện, mỗi một quyền đều tinh chuẩn đánh vào bụng đối thủ, khiến ngũ tạng của chúng quay cuồng, đau đớn khôn nguôi.
Tóc của chúng rụng xuống từng mảng lớn.
“Mau ngăn hắn lại!”
“Bích Hải Thao Thiên Quyết!”
Ba tên Hóa Thần kỳ còn muốn giở lại chiêu cũ, nhưng chiến lực của Lục Dương đã sớm khác xưa. Mỗi một quyền, mỗi một cước đều có thể so với sơn nhạc v·a c·hạm, không thể ngăn cản. Kiếm khí lại càng phong mang tất lộ, một kiếm chém tan tầng tầng màn nước, trên thân kiếm phản chiếu ra khuôn mặt hoảng sợ của ba tên Hóa Thần kỳ.
“Song Băng Long Ngâm!”
Hai con Băng Long lao ra khỏi mặt nước, muốn cắn lấy Lục Dương. Man Cốt thi triển di hình hoán ảnh, đổi vị trí cho Lục Dương, hét lớn một tiếng, mạnh mẽ chống đỡ hai con Băng Long.
Mạnh Cảnh Chu thi triển Niết Bàn Chân Hỏa, giúp cho những tổn thương do giá rét của Man Cốt nhanh chóng khôi phục.
Man Cốt đứng ở vị trí thổ, chủ phòng ngự.
Mạnh Cảnh Chu đứng ở vị trí thủy, chủ khôi phục.
Đào Yêu Diệp đứng ở vị trí mộc, chủ biến hóa, có thể giúp năm người thuấn gian di động đến bất kỳ vị trí nào trong đại trận, cũng có khả năng cân bằng chiến đấu của bốn người.
“Đừng tưởng rằng chỉ có các ngươi biết sử dụng kỹ xảo tổ hợp. Đại Hải Vô Lượng!”
Năm tên Hóa Thần kỳ đã tụ lực trong bóng tối từ lâu, biển lớn mênh mông nhấc lên những đợt sóng cao cả trăm mét. Mơ hồ trong đó, từ biển động mọc ra những khuôn mặt quỷ và Quỷ Thủ, mang theo tiếng gào thét thảm thiết, nhào về phía Lục Dương đám người.
Nếu Lục Dương đám người tránh thoát, thì Phương Sơn đảo phía sau sẽ bị bao phủ trong biển rộng!
“Để ta!” Lý Hạo Nhiên quát lớn một tiếng, quanh thân xuất hiện nhiều loại hỏa diễm!
Tam Vị chân hỏa, Kim Điểu chân viêm, Niết Bàn chân viêm, Lục Đinh thần hỏa, Đại Diễn chân hỏa, Tam Muội chân hỏa, Nam Minh Ly Hỏa!
Những ngọn lửa này có hơn phân nửa là năm người học được từ hỏa mạch của Ngũ Hành tông.
Bảy loại hỏa diễm tựa như những đóa hoa sen nở rộ. Dưới sự gia trì của Ngũ Hành Chiến Pháp, hắn có khả năng sử dụng tất cả Chân Hỏa mà mọi người nắm giữ!
Lý Hạo Nhiên đứng ở vị trí hỏa, phụ trợ công kích!
Bảy loại hỏa diễm hòa lẫn vào nhau, hóa thành một Hỏa Long quyển phóng lên tận trời, mang theo nóng bỏng cùng hủy diệt, đụng vào những mặt quỷ biển động.
Ầm!
Biển động sụp đổ, những Quỷ Mị ẩn giấu trong biển động kêu rên rồi c·hết đi. Đó là quỷ hồn mà năm tên Hóa Thần kỳ đã tích lũy trong mấy trăm năm, nay bị đốt sạch chỉ bằng một mồi lửa!
“Đồng loạt ra tay!”
Mười hai tên Hóa Thần kỳ đồng thời ra tay, cố gắng tìm ra sơ hở của Ngũ Hành Chiến Pháp. Nhưng kỹ xảo mà Ngũ Hành tông đã truyền thừa mười vạn năm, há có thể bị bọn chúng tìm ra sơ hở? Huống chi Lục Dương năm người phối hợp vô cùng ăn ý, tựa như đã luyện tập rất nhiều năm.
Mười hai tên Hóa Thần kỳ đổ máu bỏ chạy, thi triển những kỹ xảo như Thiên Ma Đại Pháp, huyết độn rút lui, chật vật không chịu nổi.
Ngũ Hành Chiến Pháp có chiến lực siêu quần, nhưng không tăng trưởng phương diện tốc độ. Đuổi kịp một hai tên Hóa Thần kỳ thì dễ nói, nhưng mười tên còn lại thì nhất định sẽ chạy mất.
Lục Dương nhếch miệng cười: “Đánh thua là muốn chạy à? Vừa hay ta mới học được chiêu mới từ sư phụ, để ta luyện tay trên người các ngươi một chút!”
“Lão Mạnh, cho ta mượn dùng!”
Mạnh Cảnh Chu ngớ người, không hiểu Lục Dương muốn mượn cái gì. Sau đó, thân thể hắn nghiêng đi, Lục Dương nắm lấy mắt cá chân hắn, nhấc bổng lên.
“Uy uy uy, ngươi muốn làm gì?”
“Đừng nói nhảm, nhanh thi triển ba đầu sáu tay, nhất kiếm hóa vạn kiếm!”
“Sao trời lại tối sầm thế này?” Cao Phong nghi hoặc. Ánh trăng trên đỉnh đầu đột nhiên biến mất. Trong lúc bối rối bỏ chạy, hắn vẫn không quên ngẩng đầu lên nhìn trời.
Vừa nhìn, hắn liền sợ đến tay chân lạnh toát.
Vô số bóng đen lít nha lít nhít che khuất ánh trăng. Nhìn kỹ lại thì hóa ra đó không ai khác, chính là Mạnh Cảnh Chu!
Mấy ngàn Mạnh Cảnh Chu thi triển ba đầu sáu tay từ trên trời giáng xuống, huy quyền gào thét, đánh tới mười hai tên Hóa Thần kỳ đang chạy tán loạn!