Chương 722 Thật giả Vạn Pháp đạo quân
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 722 Thật giả Vạn Pháp đạo quân
Chương 722: Thật giả Vạn Pháp đạo quân
“Thứ đồ gì?” Cổ Tà ngờ vực, hắn hoài nghi mình nghe nhầm.
Sao lại đột nhiên xuất hiện Cửu Cửu Thành Tiên Kiếp?
Đến cùng ai mới là Bán Tiên, hắn hay là ta?
Mà hắn cũng chưa từng nghe qua cái lôi kiếp nào có tên “Cửu Cửu Thành Tiên Kiếp”!
Cái thứ quỷ quái gì thế này? Chẳng lẽ ta đã bỏ sót điển tịch nào sao?
Từ trong Cửu Cửu Thành Tiên Kiếp, Cổ Tà thấy được Ngọc Thanh Thiên Kiếp, Càn Khôn Đại Lôi Kiếp, Tịch Diệt Tử Lôi Kiếp… Cứ như thể tất cả lôi kiếp đều tụ tập lại một chỗ vậy.
Ầm ầm!
Cửu Cửu Thành Tiên Kiếp còn chưa hoàn toàn hình thành, dư uy của nó đã san bằng hết tòa núi này đến ngọn núi khác, còn có mấy tảng đá lớn từ trên trời giáng xuống, rơi ngay bên chân bọn họ.
Ngoài huyễn cảnh, khóe mắt Đái Bất Phàm giật liên hồi.
Hắn vốn muốn xem tổ sư gia chiến thắng tâm ma như thế nào, nhưng tâm ma của tổ sư còn chưa xuất hiện thì ánh chớp đã chói mù mắt hắn.
“Đây là tâm ma của ai vậy!”
Tâm ma của phàm nhân nào mà động tĩnh lớn đến vậy? Lôi kiếp hắn gặp khi độ kiếp Hợp Thể kỳ còn chẳng bằng cái này!
“Cái đó gọi Cố Quân Diệp.” Hà Linh dùng nước tạo ra một cái ghế, bắt chéo chân ngồi bên cạnh nói.
Hắn khống chế tất cả tâm ma, biết mỗi một cái tâm ma là của ai sinh ra.
Đái Bất Phàm đột ngột quay đầu, trừng mắt nhìn Mạnh Cảnh Chu: “Ngươi cần phải giải thích chuyện này.”
Mạnh Cảnh Chu muốn lôi cả Lục Dương vào chịu tội chung, nhưng chợt nhớ ra Lục Dương đã mất tích trước khi vòng khảo nghiệm thứ hai bắt đầu. Trong lòng hắn tự nhủ, chẳng lẽ thằng cháu Lục Dương này biết trước sẽ xảy ra chuyện nên đã sớm chuồn rồi?
“Tiểu hài tử mà, sức tưởng tượng phong phú là chuyện bình thường thôi.”
“Tâm ma của tổ sư gia là gì?” Đái Bất Phàm tò mò hỏi Hà Linh.
Hà Linh khoát tay: “Trước kia có lẽ hắn có tâm ma, hiện tại thì không. Nếu hắn không rảnh rỗi mà tổ đội, thì tự mình đã qua ải rồi.”
…
Tiên Thiên đạo nhân xác thực không có tâm ma. Vào thời Đại Ngu thì có, nhưng từ khi hắn thấy các tu sĩ cùng thời ở Tù Phong, thấy tâm ma đều bị bắt, thì tâm ma của hắn cũng biến mất.
Cổ Tà càng nhìn xoáy lôi kiếp thì khóe mắt càng giật. Hắn mà động thủ thì khẳng định bại lộ thân phận, mà không động thủ thì sẽ bị sét đánh cho chết tươi, sau đó thất bại.
Vừa rồi hắn lại định quẫn trí cùng ba người này tổ đội sao?
Tiên Thiên đạo nhân cả đời chưa từng thấy lôi kiếp nào động tĩnh lớn như vậy, hắn thấp giọng tán dương: “Không hổ là Vạn Pháp đạo quân, tâm ma cũng mạnh mẽ như vậy.”
Biểu lộ của Cổ Tà còn kinh ngạc hơn cả khi đụng phải lôi kiếp: “Ai là Vạn Pháp đạo quân?”
Tiên Thiên đạo nhân chỉ Cố Quân Diệp: “Hắn đó, hắn là Vạn Pháp đạo quân chuyển thế.”
Cổ Tà ngây người, hắn là Vạn Pháp đạo quân, vậy ta là ai?
Rất nhanh, Cổ Tà liền ý thức được, Cố Quân Diệp là giả mạo!
Thật không biết sống chết!
Khoan đã, không đúng, thế gian chỉ biết Vạn Pháp đạo quân là Độ Kiếp kỳ, chứ không biết hắn kỳ thật đã sớm là Bán Tiên. Mà Độ Kiếp kỳ thì không thể nào gặp phải thành tiên kiếp!
Cố Quân Diệp làm sao biết mình là Bán Tiên?
Hắn bất động thanh sắc hỏi Cố Quân Diệp: “Ngươi làm sao biết Vạn Pháp đạo quân là Bán Tiên? Ta sao chưa từng nghe qua?”
Cố Quân Diệp quay đầu, ánh mắt lộ vẻ cô tịch, tựa như đang hồi ức kiếp trước: “Bán Tiên gì chứ, Vạn Pháp đạo quân đương nhiên là Độ Kiếp kỳ.”
“Độ Kiếp kỳ làm sao có thể vượt qua thành tiên kiếp!” Cổ Tà giận dữ, cảm giác mình bị lừa.
Khóe miệng Cố Quân Diệp lộ ra một nụ cười đùa cợt, ý vị thâm trường nói: “Thành tiên là thành tiên, không thành thì là không thành, sao Bán Tiên lại xen vào?”
“Chẳng qua là lời thế gian đồn bậy thôi.”
Cổ Tà vốn muốn phản bác, nhưng cẩn thận suy nghĩ thì lại cảm thấy Cố Quân Diệp nói có lý.
Cố Quân Diệp không để ý tới Cổ Tà nữa. Kỳ thật hắn cũng không biết còn có cảnh giới Bán Tiên này, vừa rồi chỉ là thuận theo lời Cổ Tà mà thôi.
Hắn nhìn Cửu Cửu Thành Tiên Kiếp đã thành hình trên đỉnh đầu, thản nhiên nói: “Không sao, sự tình do ta mà ra, vậy thì cứ để ta kết thúc.”
Trong ánh mắt kinh ngạc của ba người, Cố Quân Diệp chậm rãi bay lên, trực diện lôi kiếp!
Cố Quân Diệp tắm mình trong lôi kiếp, sừng sững bất động, phảng phất thân ảnh từ vạn cổ tuế nguyệt trước hiển hiện vào thời khắc này, tuyên cổ vĩnh tồn!
Giờ khắc này, Cổ Tà cảm giác Cố Quân Diệp mới là Vạn Pháp đạo quân thật sự, còn mình chỉ là tên giả mạo.
Sau một khắc, Cổ Tà và Hãn Hải đạo quân đồng thời phản ứng lại, Cố Quân Diệp là phàm nhân không thể nghi ngờ. Sở dĩ hắn có thể bay lên trực diện lôi kiếp, bị lôi kiếp đánh thế nào cũng không sao, là vì nơi này là huyễn cảnh!
Tâm ma là do tưởng tượng mà ra, thực lực bản thân cũng có thể tưởng tượng ra được!
Hai người nghĩ đến đây, hoàn toàn yên tâm.
Thực lực có thể dựa vào tưởng tượng thì còn gì bằng.
Hãn Hải đạo quân cảm thấy đây là một cơ hội tốt, vừa vặn xem tâm ma của mình là gì.
Nếu hắn không mở rộng lòng mình, Hà Linh không thể dẫn xuất tâm ma của hắn được.
Thực lực của Cổ Tà và Hãn Hải đạo quân trong nháy mắt tăng lên dữ dội, từ phàm nhân tưởng tượng thành Độ Kiếp kỳ, cùng Cố Quân Diệp kề vai chiến đấu, cùng nhau mạnh mẽ chống đỡ lôi kiếp.
Tiên Thiên đạo nhân sức tưởng tượng không đủ, chỉ có thể ở dưới đáy mà nhìn.
Ba người hợp sức chống lại lôi kiếp.
“Cái lôi kiếp này uy lực sao mà lớn vậy?” Sau khi tự mình trải nghiệm, Cổ Tà thầm kêu không ổn, ý thức được lôi kiếp này còn hung mãnh hơn so với vẻ bề ngoài.
…
Ở một bên khác, Chu Hạnh Nhi cũng lâm vào tâm ma, bị mẫu thân răn dạy.
“Ta sinh ngươi, nuôi ngươi lâu như vậy, sau này tìm một nhà khá giả mà gả, cũng có thể kiếm chút linh thạch, cung cấp cho ca ca ngươi tu luyện!”
Chu Hạnh Nhi khúm núm, không nói một lời.
…
Lôi đình giáng xuống, ẩn chứa vô tận uy lực, tựa như muốn mở lại đất trời, tái tạo càn khôn.
“Đây là Ngọc Thanh Thiên Kiếp,” Cố Quân Diệp giới thiệu, đây là miêu tả về Ngọc Thanh Thiên Kiếp mà hắn từng thấy trong cuốn cổ thư mua ở chợ.
Cổ Tà bị đánh đến miệng bốc khói, đừng nói là tìm cách đào thải ba người, chính hắn không bị đào thải đã là may rồi.
Hãn Hải đạo quân đúng là Lôi linh căn, đối phó lôi kiếp có phương pháp riêng, khá hơn Cổ Tà một chút.
Cố Quân Diệp không biết đã tưởng tượng bao nhiêu lần hình ảnh mạnh mẽ chống đỡ lôi kiếp, ngoại trừ đạo lôi kiếp thứ 81, hắn đều có thể vượt qua.
…
“Ngươi là song linh căn à? Vậy thì tốt quá, ngươi đem linh căn của ngươi cấy ghép cho ca ca ngươi đi, để hắn tu luyện, chắc chắn thiên phú tu luyện của hắn cao hơn ngươi!”
Chu Hạnh Nhi tiếp tục bị mẫu thân chỉ trỏ, mẫu thân với vẻ mặt đanh đá, nước miếng văng tung tóe, nàng cúi đầu, không dám phản bác.
“Đây là Tịch Diệt Tử Lôi Kiếp!”
Thiên lôi màu tím giáng xuống, đánh xuyên không gian, tịch diệt vạn vật, ba người bị nổ cho hấp hối.
Toàn thân Cổ Tà cháy đen, Hãn Hải đạo quân và Cố Quân Diệp cũng chẳng khá hơn là bao, ba người bị 80 đạo lôi kiếp bổ lên người, không còn chỗ nào lành lặn.
Cổ Tà căm hận nhìn chằm chằm Cố Quân Diệp, chờ ta công hãm Vấn Đạo Tông, kẻ đầu tiên phải chết chính là ngươi!
Răng rắc…
Đạo lôi kiếp thứ 81 giáng xuống, ba người mạnh mẽ chống đỡ, cuối cùng vượt qua.
Bịch, ba người đồng thời rơi xuống đất, nện vào hố, mạng sống như treo trên sợi tóc.
“Ngươi nói là, trong nhập môn khảo nghiệm, trà trộn vào một tên Bán Tiên?” Đại sư tỷ nghe Lục Dương báo cáo, mí mắt hơi nhướng lên.
“Đúng, người kia tên là Cổ Tà, nhưng tên thật thì không rõ.”
Lục Dương còn muốn nói gì đó thì bị Đại sư tỷ đưa tay cắt ngang.
“Tiểu sư đệ, ngươi chờ một chút, ta cảm giác được có người lấy ta làm tâm ma, ta đi xem sao.”
“Cuối cùng cũng kết thúc.” Cổ Tà thở phào nhẹ nhõm, hắn lo lắng nếu lại bị đánh xuống nữa, thì sẽ không nhịn được mà vận dụng đạo quả hình thức ban đầu.
Đạo quả hình thức ban đầu chắc chắn không phải do phàm nhân tưởng tượng ra, một khi dùng đến là lộ ngay.
Cổ Tà ngăn cách Hà Linh dò xét, theo Hà Linh thì Cổ Tà không có tâm ma.
Lần này chắc cũng nên kết thúc rồi.
Cổ Tà còn chưa kịp thở hai hơi, đã cảm thấy bầu trời xuất hiện một uy thế lớn lao, thậm chí còn đáng sợ hơn cả Cửu Cửu Thành Tiên Kiếp trước đó.
Hắn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một nữ tu lăng không, đưa lưng về phía Thái Dương, không thấy rõ hình dạng, tựa như thần thánh.
Tâm ma của Hãn Hải đạo quân… Vân Chi.