Chương 181 Không phải một người nhà, không tiến một gia môn
- Trang chủ
- Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)
- Chương 181 Không phải một người nhà, không tiến một gia môn
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 181 Không phải một người nhà, không tiến một gia môn
Chương 181: Không chung huyết mạch, khó hòa gia tộc
Đối với Tuế Nguyệt Tiên, Lục Dương chỉ biết người này có danh tiếng lẫy lừng, ngoài ra thì hoàn toàn không biết gì. Tuy nhiên, cũng có thể phỏng đoán ra vài điều.
Cũng giống như Bất Hủ tiên tử lấy “Bất Hủ” làm tiền tố, đặc tính là vĩnh hằng bất diệt, thì Tuế Nguyệt Tiên có lẽ đặc tính liên quan đến thời gian.
Tuế Nguyệt Tiên đã từng dạy pháp thuật cho Bất Hủ tiên tử, rồi Bất Hủ tiên tử lại truyền thụ cho Lục Dương, điều này tương đương với việc được hai vị tiên nhân ban ân, đủ để chứng minh pháp thuật này vô cùng cường đại!
Hơn nữa, pháp thuật loại thời gian trong tất cả các loại pháp thuật, là hạng hiếm có nhất, độ hiếm có vượt trội hơn hẳn các pháp thuật về không gian, nhân quả.
“Tại sao Tuế Nguyệt Tiên lại dạy pháp thuật này cho ngươi?” Lục Dương thầm nghĩ: “Chẳng lẽ tiên tử lại bị hắn lừa gạt, giở trò gì đó?”
Càng nghĩ, Lục Dương càng thấy khả năng này rất cao.
Bất Hủ tiên tử nổi giận: “Ngươi nói gì vậy? Với bản tiên tử có sức quyến rũ vô song, việc Tuế Nguyệt Tiên cầu xin bản tiên tử dạy pháp thuật có lẽ là chuyện bình thường thôi!”
Quả nhiên là bị ngươi ta mụ mị.
“Thực tế là như thế nào?”
“Có một lần ta phàn nàn với Tuế Nguyệt Tiên, nói rằng ta vất vả lắm mới chuẩn bị những món ăn bổ dưỡng, mời các ngươi đến, các ngươi lại không thèm đến, lãng phí cả đồ ăn. Ta hỏi hắn có thể dạy ta một loại pháp thuật để dự đoán xem các ngươi có đến hay không được không, để ta chuẩn bị đồ ăn còn biết chắc chắn.”
“Tuế Nguyệt Tiên ban đầu không có vẻ tình nguyện lắm, đoán chừng hắn biết ta học được pháp thuật này, hắn sẽ thất nghiệp, cũng dễ hiểu thôi.”
“Ta thấy hắn khó xử, nên không yêu cầu thêm nữa.”
“Sau đó thì sao?”
“Ngươi cũng biết ta là một tiên nữ ôn nhu, chu đáo và hào phóng.” Bất Hủ tiên tử nói, không chút ngượng ngùng.
“Lúc đó ta đã rất quan tâm, nói rằng các ngươi phải trông coi nhiều tinh cầu như vậy, quá bận rộn, không có thời gian đến ăn cơm cũng có thể hiểu được.”
“Vậy nên, ta chủ động tới phục vụ tận nơi, nấu cơm ngon rồi mang đến cho các ngươi, như vậy cơm của ta sẽ không bị lãng phí, các ngươi cũng tiết kiệm được thời gian.”
“Tuế Nguyệt Tiên có lẽ thấy thời gian của bản tiên cũng rất quý giá, không nên lãng phí vào những việc nhỏ nhặt, nên hắn đã đề nghị truyền dạy cho ta pháp thuật Dự báo tương lai, để ta biết ai sẽ đến, ai sẽ không đến.”
“Ta nói pháp thuật này nghe có vẻ rất khó, thà để ta đi đưa cơm, thì Tuế Nguyệt Tiên rất nhiệt tình bảo đảm pháp thuật này rất đơn giản, học một lần là biết ngay.”
“Thấy Tuế Nguyệt Tiên nhiệt tình như vậy, ta đành gắng sức học theo.”
“Vậy ngươi học thành công rồi?”
Bất Hủ tiên tử gật đầu, vẻ mặt đầy kiêu ngạo: “Ngươi nghĩ ta là ai chứ? Ta là Bất Hủ tiên tử đường đường chính chính, sao có chuyện học không được chứ? Ta có thể dự đoán chính xác mọi việc diễn ra trong ba ngày tới!”
Lục Dương tấm tắc ngợi khen, có thể biết trước được sự việc ba ngày sau, quả nhiên chẳng hổ danh là một trong Ngũ Tiên cổ đại.
“Ta biểu diễn cho ngươi xem!”
Bất Hủ tiên tử nói, linh hồn rời khỏi cơ thể, gió từ đâu thổi tới, lay động chiếc váy màu xanh nhạt của nàng, như một bức tranh sống động.
Bất Hủ tiên tử giơ tay phải lên, miệng tụng những lời cổ ngữ khó hiểu, kèm theo đó là vô số phù văn màu vàng kim xuất hiện, bay lượn xung quanh, ẩn náu trong hư không. Khi cổ ngữ được đọc đến cao trào, phù văn màu vàng kim tụ lại, nhập vào đôi mắt Bất Hủ tiên tử.
Đôi mắt của Bất Hủ tiên tử óng ánh vàng, sáng ngời thần bí.
“Ta thấy được…”
“Tiên tử thấy gì?”
“Ta thấy đêm nay đến ngày mai, trời sẽ chuyển mưa, nhiệt độ từ mười lăm đến mười chín độ, gió Đông Nam…”
Lục Dương: “? ? ?”
Bất Hủ tiên tử tiếp tục: “Ngày kia, trời sẽ quang mây, nhiệt độ từ mười bảy đến hai mươi bốn độ…”
Thấy Bất Hủ tiên tử định tiếp tục thông báo dự báo thời tiết ngày mai, Lục Dương vội vàng cắt ngang.
“Không, tiên tử từ từ đã, đây chính là pháp thuật Dự báo tương lai mà người đã học được sao?”
Tuế Nguyệt Tiên dạy xong hắn lại dám phô trương kiểu này, chẳng sợ làm mất hết uy danh sao?
Bất Hủ tiên tử nói nghiêm trọng với Lục Dương: “Ngươi tầm nhìn quá hạn hẹp, ngươi nghĩ rằng ta chỉ có thể dự đoán ngươi làm cái gì, ta làm cái gì mới là Dự báo tương lai sao?”
“Đã từng ta cũng nghi hoặc như ngươi, nhưng Tuế Nguyệt Tiên đã giải thích với ta rằng, dự báo thời tiết chẳng phải là một phần của Dự báo tương lai sao?”
“Nói cách khác, dự báo thời tiết còn khó hơn là dự đoán hành động của người khác.”
“Thời tiết đại diện cho sự biến đổi của trời đất, Thiên Địa Nhân, con người đứng sau, thiên địa đứng trước. Dự đoán sự biến đổi của thiên địa chắc chắn khó hơn nhiều so với dự đoán hành vi của con người.”
“Việc ta có thể dự báo thời tiết, cũng đủ chứng tỏ ta đã luyện pháp thuật này đến cực hạn! Người bình thường dù muốn đạt đến trình độ của ta, cũng khó mà làm được!”
Bất Hủ tiên tử kể lại lời Tuế Nguyệt Tiên đã nói, lòng đầy tự hào, cảm giác làm sư phụ thật tốt.
Lục Dương nghi ngờ rằng Bất Hủ tiên tử đã bị Tuế Nguyệt Tiên lừa, nhưng hắn không thể đấu lại Tuế Nguyệt Tiên, nên đành nuốt cục tức vào trong.
“Vậy ngươi còn có thể dự đoán được những gì khác không?”
“Chỉ có thể Dự báo thời tiết.”
Lục Dương chắc chắn Bất Hủ tiên tử đã bị Tuế Nguyệt Tiên lừa, nhưng hắn không thể đấu lại Tuế Nguyệt Tiên.
Thượng cổ đại lục thật là tàn nhẫn, ngay cả những phẩm chất cơ bản nhất của nhân tính cũng bị xóa bỏ, đến cả kẻ ngốc cũng bị lừa gạt, thật kinh tởm!
“Dự báo thời tiết của ngươi có đáng tin cậy không? Vấn Đạo Tông bốn mùa như xuân, hiếm khi có mưa.” Lục Dương nghi ngờ nhìn Bất Hủ tiên tử, hoài nghi về độ thành công của pháp thuật này.
“Dự báo thời tiết của bản tiên chưa bao giờ sai!”
“Vậy ngươi định dạy ta dự báo thời tiết sao?” Lục Dương giật mình, quyết định từ bỏ ý định ban đầu.
Kim chỉ nam này quả nhiên là vô dụng.
“Bản tiên học được là cảnh giới tối cao của Dự báo tương lai, việc dự đoán thời tiết chỉ là một phần nhỏ. Pháp thuật thiên phú của ngươi tuy tốt, nhưng so với bản tiên vẫn còn kém một chút, hơn nữa ngươi mới chỉ ở Trúc Cơ kỳ, sao có thể học được trình độ của bản tiên?”
Lục Dương vẫn không hiểu vì sao Bất Hủ tiên tử lại kiêu ngạo như thế.
“Vậy thì kỳ thật ngươi dạy ta chỉ là dự báo thời tiết thông thường, còn bản thân ngươi đã học được dự báo thời tiết?”
“Đúng vậy.”
Lục Dương cảm thấy đây đúng là không chung huyết mạch, khó hòa gia tộc.
Việc Nguyên Anh của Bất Hủ tiên tử có một số điểm tương đồng với mình cũng là điều dễ hiểu.
“Học hay không?”
“Học!”
“Đã muốn học, thì phải bắt đầu từ những kiến thức cơ bản nhất của Thượng Cổ chi ngôn. Thượng Cổ chi ngôn khác biệt rất lớn so với ngôn ngữ hiện tại, ngươi sẽ mất rất nhiều thời gian để học. Để đạt được hiệu quả nhanh nhất, ngươi chỉ cần học cách sử dụng Thượng Cổ chi ngôn khi thi triển pháp thuật Dự báo tương lai là được.”
Bất Hủ tiên tử ngừng lại một chút, rồi lặp lại những lời cổ ngữ vừa mới nói.
“Những lời này có ý nghĩa gì?” Lục Dương tò mò hỏi.
Bất Hủ tiên tử dịch giải: “Ta vừa nói là Thiên linh linh, địa linh linh, Tuế Nguyệt Tiên ngươi cái tên ba ba nhanh hiện linh!”
Lục Dương theo phản xạ lùi lại hai bước, sợ rằng Tuế Nguyệt Tiên sẽ giáng lâm, bóp nghẹt hắn.
Lục Dương cảm thấy đi theo Bất Hủ tiên tử học pháp thuật, ngay cả khả năng tự bảo vệ cơ bản nhất cũng không có, vẫn là sư tỷ lớn đáng tin cậy hơn.
“Ngươi đọc theo ta.”
“Ừm, để phòng vạn nhất, trước tiên ta hỏi một câu, tên ba ba nhất định phải đọc ra sao?”
“Cái đó thì không cần, đó chỉ là ngữ khí trợ từ, có đọc hay không đều được.”