Chương 1034 Học tập Sư Tử hống (đầu tháng cầu nguyệt phiếu)
- Trang chủ
- Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)
- Chương 1034 Học tập Sư Tử hống (đầu tháng cầu nguyệt phiếu)
Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7Kn8fX3dKr

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ.
Làng Truyện Chữ và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn.
Chương 1034 Học tập Sư Tử hống (đầu tháng cầu nguyệt phiếu)
Chương 1034: Học Tập Sư Tử Hống (Đầu Tháng Cầu Nguyệt Phiếu)
Tâm Định đến Tàng Kinh Các tầng 2, tuân thủ quy định tìm kiếm thư tịch, hắn chỉ được phép mang đi một quyển.
Thư tịch nơi này rực rỡ muôn màu, khiến hắn hoa cả mắt, không biết nên chọn cái gì.
“Tiên tử, tầng 2 này có ẩn giấu cơ duyên nào không?” Đậu Hủ Thiên Tôn hỏi.
Đậu Thiên Tôn liền phóng tiên thức quét một lượt, lắc đầu đáp: “Cơ duyên như ở tầng 1 thì không có, nhưng những loại khác thì có.”
“Cơ duyên gì?”
“Ngươi thấy cái người đang quét rác kia chưa? Kỳ thật hắn là cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ đấy.”
“Thế mà lại ẩn giấu cao thủ như vậy!” Lục Dương kinh hãi, may mà hắn không tùy tiện dùng thần thức dò xét, nếu không chắc chắn bị đối phương phát hiện.
“Thiên Tôn, ta nên chọn quyển sách nào đây?”
“Tiên tử, hắn nên chọn quyển sách nào?”
“Khói Xanh kia, ngươi lại đây. Ở tầng 2 này có công pháp nào tốt không?”
Thanh Yên Tôn Giả vội vàng tới, dù sao hắn cũng là một lão quái sống hơn ngàn năm ở Độ Kiếp kỳ, lại còn có vô số thân phận khác. Tàng Kinh Các của Tây Thiên Tự hắn cũng đã đến mấy lần, có thể nói, trong tiểu thế giới của Thanh Phong Kiếm, hắn là người quen thuộc Tây Thiên Tự nhất.
“《 Lục Tự Chân Ngôn Kinh 》 thì sao? Học thuộc kinh này có thể cầu phúc, trừ tà.”
“Không được, độ khó quá lớn.”
“Vậy 《 Đại Bi Chú 》 thì sao? Có thể tịnh hóa tâm linh.”
“Không cần đâu, tâm linh tiểu hòa thượng này vốn đã rất tinh khiết rồi.”
“《 Đại Quang Minh Pháp Chú 》 thì sao? Có hiệu quả với công kích linh hồn đấy.”
“Nghe cũng bình thường thôi.”
“《 Sư Tử Hống 》 thì thế nào? Âm ba công kích, bắt chước âm thanh sư tử gầm, có thể trấn nhiếp kẻ địch. Tuy tầng 2 này chỉ có nửa phần trên, nhưng đối với tiểu hòa thượng này thì đủ rồi.”
“Cái này được đấy. Tiểu Dương Tử, bảo hắn chọn 《 Sư Tử Hống 》 đi.”
“Tiểu hòa thượng, ngươi chọn 《 Sư Tử Hống 》 đi.”
“Vâng.” Tâm Định hết sức tin tưởng Đậu Hủ Thiên Tôn, bèn cầm lấy nửa phần trên của 《 Sư Tử Hống 》 rồi đi.
…
Đãi ngộ của võ tăng khác hẳn tạp dịch tăng, mỗi võ tăng đều có một thiền viện riêng. Tâm Định về đến thiền viện, liền không thể chờ đợi lật ra xem 《 Sư Tử Hống 》.
Vừa nhìn, Tâm Định đã cảm thấy đầu óc choáng váng, không hiểu những pháp thuật này.
“Thiên Tôn, ngài biết Sư Tử Hống à? Có thể dạy ta không?”
Từ Thanh Phong Kiếm truyền đến giọng nói khàn khàn vạn năm không đổi của Đậu Hủ Thiên Tôn: “Ha ha, bản tọa tung hoành chư thiên, tinh thông vạn pháp, sao lại không biết chứ? Có điều nếu bản tọa trực tiếp dạy ngươi thì lại hại ngươi đấy. Ngươi cứ xem qua mấy lần, hiểu sơ qua về pháp thuật này đi, bản tọa sẽ dạy ngươi.”
“Vâng!”
Đậu Hủ Thiên Tôn lập tức quay sang cầu cứu bàn tay vàng: “Tiên tử, cô biết Sư Tử Hống không?”
“Cái này có gì mà không biết? Cái gọi là Sư Tử Hống, chẳng qua là bắt chước tiếng gầm của yêu thú thuộc loài sư tử, đem chân ý trong tiếng hống của sư tử phát huy ra, đạt tới hiệu quả định thần thôi, một pháp thuật bình thường.”
“Vậy cô có thể dạy tôi không?” Lục Dương đành nước đến chân mới nhảy, đầy mong đợi nhìn Bất Hủ Tiên Tử.
“Loài sư tử có ra nhân vật lợi hại nào đâu. Có mỗi Toan Nghê nhất tộc là còn chút bản lĩnh, nhưng cũng chỉ có thế, đến cả Bán Tiên cũng không có.”
Lục Dương có việc cầu cạnh, Bất Hủ Tiên Tử đương nhiên phải đáp ứng. Có điều Lục Dương dù sao cũng là trung thần của Đại Đậu vương triều, lẽ nào lại chỉ dạy Sư Tử Hống loại pháp thuật bình thường này?
Đã học thì phải học cái tốt nhất!
“Ngươi nhìn Tiểu Linh Liên Y, còn có Tiểu Bạch Hổ kia kìa, tiếng gào của các nàng còn mạnh hơn Sư Tử Hống nhiều đấy.”
“Long ngâm phượng minh hổ gầm sao?” Lục Dương gật đầu, đúng là vậy. Nhất là Cùng Kỳ nhất tộc, tuy rằng nghèo rớt mồng tơi, nhưng lại có tới hai rưỡi vị tiên, còn nhiều hơn cả long tộc và phượng tộc, thực sự mạnh mẽ.
Mà Toan Nghê nhất tộc trong loài sư tử, cũng chỉ là một chi nhánh của long tộc mà thôi, quả thực không đáng học.
“Vậy tôi phải học tiếng kêu của các nàng sao?” Lục Dương hỏi, long ngâm phượng minh hổ gầm nghe cũng hết sức uy phong.
Bất Hủ Tiên Tử lắc đầu: “Đương nhiên không phải. Chẳng phải bản tiên vừa nói rồi sao? Nguyên lý của Sư Tử Hống là phát huy chân ý trong tiếng hống của sư tử, càng bắt chước giống sư tử thì uy lực tiếng rống càng lớn.”
“Vậy nên?” Lục Dương mơ hồ có dự cảm không lành.
Bất Hủ Tiên Tử cười không lộ răng, để lộ nụ cười trong veo: “Tiểu Linh các nàng đúng là rất mạnh, nhưng làm sao bằng bản tiên được? Tiểu Dương Tử, ngươi cứ học theo thanh âm của bản tiên là được rồi!”
“Để bản tiên nghĩ xem, nếu bọn họ gọi là 《 Sư Tử Hống 》, vậy pháp thuật này của bản tiên sẽ gọi là 《 Tiên Tử Hô 》 đi.”
Bất Hủ Tiên Tử chưa từng dạy ai bao giờ, tên chiêu thức chỉ có thể nghĩ tạm.
Lục Dương: “…”
Tiên tử à, cái tên pháp thuật này nghe đã không muốn học rồi.
Nhưng Lục Dương cũng thừa nhận phân tích của tiên tử rất có lý, bắt chước càng giống thì uy lực khi rống càng mạnh.
Hắn cắn răng, vì mạnh lên, phải học!
Bất Hủ Tiên Tử nghe Lục Dương muốn học thì lập tức mặt mày hớn hở, đuổi hết những người không liên quan đi: “Đi đi đi, ba người các ngươi tránh xa ra một chút.”
Thanh Yên Tôn Giả cùng hai người kia bị đuổi ra tận biên giới tiểu thế giới.
“Tiên tử, học như thế nào?” Đã quyết tâm học, Lục Dương liền dốc mười hai phần tinh thần ra học tập.
“Cứ học theo bản tiên, ha!…” Bất Hủ Tiên Tử cố gắng há to miệng, giống như một con mèo con, cố đè giọng xuống “Ha!”.
“Ha!…” Lục Dương ra dáng học theo.
“Không đúng không đúng, phải bắt chước thanh âm của bản tiên, ha!…”
“Như vậy được không, ha!…”
“Vẫn không đúng.” Bất Hủ Tiên Tử uốn nắn sai lầm, chỉ vào miệng mình làm mẫu: “Chú ý xem khẩu hình của bản tiên này.”
Lục Dương nhìn chằm chằm vào miệng Bất Hủ Tiên Tử ra sức quan sát, phỏng đoán từng động tác của tiên tử. Miệng tiên tử nhìn rất đẹp, môi hồng răng trắng, đầu lưỡi trắng trẻo mũm mĩm.
“Đừng có nhìn chằm chằm bản tiên nữa.” Bất Hủ Tiên Tử nắm mặt Lục Dương đẩy sang một bên, mặt đỏ bừng, cảm thấy thế này hơi kỳ lạ.
Lục Dương ngơ ngác, chẳng phải cô bảo tôi nhìn sao?
Thôi được, Thánh thượng kim khẩu ngọc ngôn, nói gì là vậy.
Chỉ mất nửa ngày, Lục Dương đã học xong 《 Tiên Tử Hô 》. Dù sao cả ngày tiếp xúc với Bất Hủ Tiên Tử, học theo tiếng gào của Bất Hủ Tiên Tử cũng không khó.
“Ha!…” Lục Dương phát ra âm thanh của tiên tử, uy lực kinh người, sóng âm thành hình, trực tiếp đánh sập một ngọn núi!
Tiếp đó, Lục Dương lại dùng hai tay tạo thành hình loa, thi triển lại 《 Tiên Tử Hô 》, uy lực lại tăng lên một bậc nữa, đến cả không gian cũng chấn động!
Lục Dương vui mừng, quả nhiên mạnh hơn 《 Sư Tử Hống 》 của Phật Môn nhiều!
Vấn đề duy nhất là thanh âm không có chút lực uy hiếp nào.
“Bản tiên đâu có lừa ngươi, chiêu này rất lợi hại đấy. Không chỉ có thể định trụ kẻ địch, mà còn có áp chế với yêu thú nữa. Yêu thú nghe thấy thanh âm của bản tiên thì đảm bảo sợ đến tè ra quần!” Bất Hủ Tiên Tử dương dương tự đắc nói, thời Thượng Cổ có con yêu thú nào nghe thấy thanh âm của cô mà không ba chân bốn cẳng chạy trối chết đâu.
“Thiên Tôn, con đã xem rất nhiều lần rồi, đại khái hiểu được ý tứ của Sư Tử Hống, có thể dạy con chưa?” Tâm Định khép sách lại, xoa huyệt thái dương thở dài một hơi, tốn gần nửa ngày công phu, cuối cùng cũng xem hiểu quyển sách này.
Lục Dương thầm kêu không ổn, hắn mải mê học 《 Tiên Tử Hô 》, quên mất bên ngoài còn có người đang chờ mình.
Rất nhanh, từ Thanh Phong Kiếm truyền đến giọng nói ung dung không vội của Đậu Hủ Thiên Tôn: “Ngộ tính không tệ, bản tọa sẽ dạy ngươi Hóa Hình Thuật trước.”